Hội nghị được tổ chức triển khai theo hình thức trực tuyến, liên kết 63 điểm cầu những tỉnh, thành phố thường trực Trung ương. Ủy viên Trung ương Đảng, Bộ trưởng Bộ VHTT&DL Nguyễn Văn Hùng cùng Thứ trưởng Hoàng Đạo Cương, Cục trưởng Cục Di sản văn hóa Nguyễn Thị Thu Hiền chủ trì hội nghị .
Luật Di sản văn hóa được Quốc hội phát hành năm 2001 ghi lại một bước tăng trưởng quan trọng trong sự nghiệp bảo tồn di sản văn hóa của Nước Ta. Được sửa đổi, bổ trợ năm 2009, 1 số ít hạn chế, chưa ổn trong việc thực thi Luật Di sản văn hóa đã cơ bản được xử lý, tạo cơ sở pháp lý thuận tiện để tăng cường sự nghiệp bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa, bảo vệ xử lý hài hòa mối quan hệ giữa bảo tồn và tăng trưởng trong thời kỳ công nghiệp hóa, văn minh hóa quốc gia .
Sau 20 năm triển khai, mạng lưới hệ thống văn bản quy phạm pháp luật về di sản văn hóa đang thể hiện hạn chế về nội dung và hình thức trong từng nghành nghề dịch vụ đơn cử. Việc sửa đổi, bổ trợ Luật Di sản văn hóa vô cùng thiết yếu để bắt kịp sự hoạt động và biến chuyển của xã hội, tạo hành lang pháp lý thuận tiện cho những hoạt động giải trí bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa của dân tộc bản địa .
Bộ trưởng Bộ VHTT&DL Nguyễn Văn Hùng.Phát biểu tại hội thảo chiến lược, Bộ trưởng Nguyễn Văn Hùng nhấn mạnh vấn đề : Việc tổng kết, đề xuất kiến nghị xem xét sửa đổi Luật Di sản văn hóa là nhu yếu tất yếu, là yếu tố lớn và hệ trọng. Bộ trưởng cho rằng, thực tiễn khi nào cũng quản lý và vận hành và đi trước, pháp lý phải làm thế nào bắt kịp với thực tiễn của đời sống. Vì vậy, cần tiếp cận bộ luật này theo hai góc nhìn là làm thế nào để bảo vệ được di tích lịch sử di sản và quan trọng hơn là phát huy giá trị của di tích lịch sử và di sản .
Theo Bộ trưởng Nguyễn Văn Hùng, di sản văn hóa cần phải được gắn kết với cộng đồng, là cốt lõi của bản sắc dân tộc và cơ sở sáng tạo những giá trị mới để giao lưu văn hóa. Cần nâng cao nhận thức và thể chế hóa, bám sát các quan điểm chỉ đạo cũng như tiếp cận ở góc độ bảo vệ và phát huy giá trị di tích, di sản, để hệ giá trị di tích di sản thực hiện vai trò dẫn dắt, quảng bá, thương hiệu khẳng định hồn cốt dân tộc. Bên cạnh đó, theo Bộ trưởng Nguyễn Văn Hùng, bất kỳ bộ luật nào ra đời cũng phải có sự tương thích với bộ luật khác, vì thế cần tạo ra mối quan hệ tương thích, đồng bộ giữa Luật Di sản văn hóa và các bộ luật khác để tạo động lực cho sự phát triển.
Tại hội nghị, đại diện các địa phương, các chuyên gia, nhà khoa học, quản lý đã tham luận, đóng góp ý kiến từ góc độ thực tiễn và tiếp cận khoa học chuyên sâu, để Bộ VHTT&DL xây dựng hồ sơ để nghị sửa đổi Luật Di sản văn hóa nhằm tiếp tục hoàn thiện hệ thống văn bản quy phạm pháp luật về phát huy giá trị di sản văn hóa của dân tộc.
GS.TS. Lê Hồng Lý, Chủ tịch Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam.GS.TS. Lê Hồng Lý, quản trị Hội Văn nghệ dân gian Nước Ta cho rằng, luật Di sản văn hóa có tính năng rất lớn nhưng mở màn có những hạn chế. GS.TS. Lê Hồng Lý nêu thực trạng di sản được công nhận từ trong nước đến quốc tế tạo ra xu thế di sản hóa những di sản. Khi đó, vai trò của hội đồng bị loãng đi. Cộng đồng khởi đầu bị ngoài lề hóa những di sản của chính mình. Chính việc đó dẫn đến điểm nghẽn về yếu tố nhận thức. Những địa phương nghèo có di sản rất tốt nhưng không biết làm cách nào để bảo vệ. Nơi có điều kiện kèm theo muốn trùng tu sửa sang thì lại dẫn đến việc di sản bị hiện đại hóa bằng cách sơn sửa … Những chưa ổn tất cả chúng ta thấy từ chuyện phân cấp quản trị di sản văn hóa cho đến thực hành thực tế ở những địa phương không được như tất cả chúng ta muốn. GS.TS. Lê Hồng Lý cho rằng, văn hóa không phải của riêng Bộ VHTT&DL, văn hóa phải của tổng thể những ngành khác nhau .
Nhà sử học Dương Trung Quốc.Nhà sử học Dương Trung Quốc cho rằng, trong thực tiễn xảy ra nhiều xung đột rất khó xử lý giữa bảo tồn và tăng trưởng. Sửa đổi Luật Di sản Văn hóa cần lấp những khoảng trống đang có, đồng thời phải thức tỉnh trong mỗi con người một ý thức quan trọng về di sản, là niềm tự hào và tự nguyện tham gia bảo vệ, phát huy .
“ Di sản vật thể, phi vật thể gắn với đời sống làng xã là chính, vậy quản trị, phát huy thế nào trong toàn cảnh không còn cơ cấu tổ chức làng xã truyền thống lịch sử nữa, đấy là bài toán khó nhất lúc bấy giờ. Ngoài ra, phân cấp cực kỳ quan trọng. Trung ương, địa phương hay dân quản trị ? Tôi cho rằng di sản thực chất là của dân, nhưng lúc bấy giờ, dân gần như không có quyền lực tối cao gì cả trong việc bảo tồn phát huy giá trị di sản. Vì thế, muốn phát huy được những giá trị của di sản phải thức tỉnh được ý thức của dân cư ”, nhà sử học Dương Trung Quốc nói. / .