Nghị Luận Sức sống mãnh liệt của con người Việt Nam qua văn học
Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (40.53 KB, 2 trang )
Không hiểu vì sao mỗi lần nghĩ đến đất nước và con người Việt nam, mỗi chúng ta lại nghe vang vọng
trong tâm chí những câu thơ của Huy Cận:
Sống vững chãi bốn ngàn năm sừng sững,
Lưng đeo gươm tay mềm mại bút hoa
Trong và thực, sáng hai bờ suy tưởng
Sống hiên ngang mà nhân ái, chan hoà.
Sảng khoái biết bao ! Tự hào biết bao! Trong tâm trí ta bỗng cuồn cuộn đổ về dòng lịch sử bốn ngàn năm
của dân tộc. Bừng sáng trong tâm hồn ta bốn ngàn năm của cha ông với những chiến công dựng nước và
giữ nước, với trời bể ân tình thuỷ chung như nhất, yêu thương đùm bọc nhau của những con người quen
đứng đầu sóng gió, chống lại mọi thế lực thù địch để giành lấy quyền sống, quyền được làm người.
Qua bao phong ba của lịch sử, dân tộc ta đã thể hiện một sức sống mãnh liệt: “Lưng đeo gươm, tay mềm
mại bút hoa”. Bên cạnh ý chí độc lập dân tộc, bao giờ cũng sẵn sàng giáng sấm sét vào đầu kẻ thù, chúng
ta còn có một tấm lòng yêu – tấm lòng yêu này tiếp thêm sức mạnh cho cái ý chí ấy và là khởi nguồn cho
chúng ta tạo nên một nền văn học tuyệt vời. Văn học dân tộc ta là một thứ máu của Tổ quốc. Dòng máu
văn học ấy đã chảy trong lòng dân tộc ta suốt chiều dài lịch sử, qua biết bao thác ghềnh và thấm vào tâm
hồn chúng ta hôm nay với một sức sống rạo rực mãnh liệt. Yêu biết bao nền văn học ấy, nền văn học mà
nội dung cũng như hình thức đều chứng tỏ sức sống, sự vươn lên của con người Việt Nam.
Sức sống ấy bắt đầu bằng tình yêu đất nước, yêu thiên nhiên vô cùng tha thiết và trong sáng. Mỗi mảnh
đất quê hương chúng ta đều mang hơi thở cuộc sống của những ngày cha ông gian khổ khẩn hoang vỡ
đất. Con người Việt Nam đổ mồ hôi, xương máu gắn chặt tâm hồn mình với mảnh đất thiêng liêng ấy.
Thiên nhiên đất nước giàu đẹp nhưng cũng lắm thử thách, hăm doạ rập rình theo mỗi bước đi lên của con
người Việt Nam. Mặc dù vậy, cái tình ta yêu đời, cái tình ta yêu cuộc sống vẫn là âm hưởng chủ đạo ngày
ngày vang lên trong cuộc sống. Gian khổ mấy cũng vui được, cái vui vừa ngời chói, vừa trong sáng lạ
lùng:
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi.
Vẻ đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của lòng người quyện vào nhau trong câu ca dao mượt mà, khơi lên và
chảy đằm thắm trong lòng ta một sức sống vừa dịu dàng, vừa rạo rực, mãnh liệt. Con người Việt Nam yêu
lao động, biết quý vô cùng những giọt mồ hôi mình đổ ra để chắt chiu xây dựng cuộc sống. Tình yêu lớn
đối với đất nước, những đồng cam cộng khổ vất vả hằng ngày đã sớm gắn bó con người Việt Nam thành
một khối thươg yêu đùm bọc lẫn nhau. Cha ông ta đã tự dặn mình và dạy con cháu:
Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước thì thương nhau cùng.
Tình thương ấy là một trong những cội nguồn của sức sống con người Việt Nam. Tình thương giản dị
nhưng mang sức mạnh vô cùng. Tình thương ấy tạo nên sức mạnh đoàn kết giúp con người Việt Nam
chiến thắng thiên nhiên hung dữ. Truyền thuyết Sơn Tinh thắng Thuỷ Tinh hàng ngàn năm rồi vẫn còn
sống trong lòng dân tộc, âm vang một cách dữ dội sức mạnh của những con người đội đá lấp sông, chặn
lũ. Đoàn kết là sức mạnh, là sức sống không có một thế lực nào có thể tiêu diệt được của nhân dân ta.
Vừa chống thiên nhiên hung dữ, cha ông ta lại phải không ngừng chống giặc ngoại xâm. Lịch sử dân tộc
là lịch sử của những năm tháng con ngườiViệt Nam đem máu xương của mình bảo vệ độc lập dân tộc.
Con ngườiViệt Nam được tôi luyện và lớn lên không ngừng với những cuộc chiến đấu chống ngoại xâm
dai dẳng và quyết liệt. Buổi cha ông dựng nước, cũng chính là buổi cha ông giữ nước. Những bàn tay biết
cầm cái cuốc, cái cày vỡ đất ấy cũng chính là những bàn tay vô cùng kiên quyết, dữ dội biết cầm vũ khí
đánh giặc để bảo vệ vững chắc thành quả lao động của mình. Câu chuyện Thánh Gióng làm sống mãi
trong tâm trí mỗi ngườiViệt Nam ý chí quyết chiến, quyết thắng quan xâm lược. Từ lòng yêu nước, con
người Việt Nam nảy sinh lòng căm thù giặc cướp nước. Đến một ngày nào đó lòng căm thù ấy bùng lên,
con người Việt Nam vụt trở mình, lớn dậy cùng với hình tượng Thánh Gióng, cùng cây tre quê hương
xung phong diệt giặc. Sức mạnh của lòng yêu nước, của chí căm thù là sức mạnh vô địch. Sức mạnh ấy
bắt nguồn từ Thánh Gióng xa xưa và đã cuồn cuộn chảy trong mạch nguồn dân tộc, làm nên một sức
mạnh nội tại mãnh liệt không ngừng tăng lên, lớn lên mãi. Mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, bị uy hiếp, sức
mạnh của tình yêu và lòng căm thù ấy lại bùng lên, và mỗi lần bùng lên như vậy, trang sử dân tộc lại thắm
đỏ ngời chói những chiến công. Lịch sử những cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc đã sớm hình thành trong
tâm chí con người Việt nam một sự thống nhất tuyệt đẹp. Thống nhất là sự sống, là sức sống của Tổ quốc
ta. Truyền thuyết đẹp về chín mươi chín con voi quay đầu về chầu mộ tổ vua Hùng, một con không chịu
chầu liền bị chém cụt đầu đã chứng minh hùng hồn chân lí đó, thống nhất, đoàn kết đối với dân tộc ta
không những là quy luật mà còn là kỉ luật nũa. Sự thống nhất vững bền ấy mang sức sống mãnh liệt của
con người Việt Nam.
Văn học dân gian chúng ta có một ngạn ngữ được coi như một phương châm sống: “Giặc đến nhà, đàn bà
phải đánh”. Ý chí đánh giặc đã sớm nhập tâm và dường như đã trở thành cái phần bẩm sinh trong mỗi con
người Việt Nam. Cha ông chúng ta mỗi khi thấy vó ngựa của quân thù khua ngoài biên ải thì “tới bữa
quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mát đầm đìa, chỉ căm tức rằng chưa xả thịt, lột da, nuốt
gan, uống máu quân thù…” (Hịch tướng sĩ – Trần Quốc Tuấn); ngày đêm canh cánh ý chí giết giặc cứu
nước
Thù nước chưa xong, đầu đã bạc
Bao độ mài gươm bóng nguyệt tà.
Núi sông ta đã từng rung chuyển bởi tiếng hô “Quyết đánh!” của các bô lão tại điện Diên Hồng. Và ý chí
“Sát Thát”, hào khí Đông Á đã như một dòng máu, một sức sống chuyển lên suốt chiều dài lịch sử dân
tộc. Kì diệu thay sức sống, sức vươn tới của con người Việt Nam. Những nghĩa quân Lam Sơn ngày nào
đã tiến hành một cuộc kháng chiến vô cùng gian khổ vì độc lập, vì sự sống còn của Tổ quốc. Cha ông ta
đã mang dũng khí của cả dân tộc đạp bằng mọi gian nguy:
Khi Linh Sơn lương hết mấy tuần,
Khi Khôi Huyện quân không một đội
để đi đến ngày toàn thắng, giang sơn gấm vóc thu về một mối.
Sưu tầm
Nhiễu điều phủ lấy giá gương, Người trong một nước thì thương nhau cùng. Tình thương ấy là một trong những cội nguồn của sức sống con người Nước Ta. Tình thương giản dịnhưng mang sức mạnh vô cùng. Tình thương ấy tạo nên sức mạnh đoàn kết giúp con người Việt Namchiến thắng vạn vật thiên nhiên hung ác. Truyền thuyết Sơn Tinh thắng Thuỷ Tinh hàng ngàn năm rồi vẫn cònsống trong lòng dân tộc bản địa, âm vang một cách kinh hoàng sức mạnh của những con người đội đá lấp sông, chặnlũ. Đoàn kết là sức mạnh, là sức sống không có một thế lực nào hoàn toàn có thể tàn phá được của nhân dân ta. Vừa chống vạn vật thiên nhiên hung ác, cha ông ta lại phải không ngừng chống giặc ngoại xâm. Lịch sử dân tộclà lịch sử dân tộc của những năm tháng con ngườiViệt Nam đem máu xương của mình bảo vệ độc lập dân tộc bản địa. Con ngườiViệt Nam được tôi luyện và lớn lên không ngừng với những cuộc chiến đấu chống ngoại xâmdai dẳng và kinh khủng. Buổi cha ông dựng nước, cũng chính là buổi cha ông giữ nước. Những bàn tay biếtcầm cái cuốc, cái cày vỡ đất ấy cũng chính là những bàn tay vô cùng nhất quyết, kinh hoàng biết cầm vũ khíđánh giặc để bảo vệ vững chãi thành quả lao động của mình. Câu chuyện Thánh Gióng làm sống mãitrong tâm lý mỗi ngườiViệt Nam ý chí quyết chiến, quyết thắng quan xâm lược. Từ lòng yêu nước, conngười Nước Ta phát sinh lòng căm thù giặc cướp nước. Đến một ngày nào đó lòng căm thù ấy bùng lên, con người Nước Ta vụt trở mình, lớn dậy cùng với hình tượng Thánh Gióng, cùng cây tre quê hươngxung phong diệt giặc. Sức mạnh của lòng yêu nước, của chí căm thù là sức mạnh vô địch. Sức mạnh ấybắt nguồn từ Thánh Gióng rất lâu rồi và đã cuồn cuộn chảy trong mạch nguồn dân tộc bản địa, tạo ra sự một sứcmạnh nội tại mãnh liệt không ngừng tăng lên, lớn lên mãi. Mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, bị uy hiếp, sứcmạnh của tình yêu và lòng căm thù ấy lại bùng lên, và mỗi lần bùng lên như vậy, trang sử dân tộc bản địa lại thắmđỏ ngời chói những chiến công. Lịch sử những cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc đã sớm hình thành trongtâm chí con người Việt nam một sự thống nhất tuyệt đẹp. Thống nhất là sự sống, là sức sống của Tổ quốcta. Truyền thuyết đẹp về chín mươi chín con voi quay đầu về chầu mộ tổ vua Hùng, một con không chịuchầu liền bị chém cụt đầu đã chứng tỏ hùng hồn chân lí đó, thống nhất, đoàn kết so với dân tộc bản địa takhông những là quy luật mà còn là kỉ luật nũa. Sự thống nhất vững chắc ấy mang sức sống mãnh liệt củacon người Nước Ta. Văn học dân gian tất cả chúng ta có một ngạn ngữ được coi như một mục tiêu sống : ” Giặc đến nhà, đàn bàphải đánh “. Ý chí đánh giặc đã sớm nhập tâm và có vẻ như đã trở thành cái phần bẩm sinh trong mỗi conngười Nước Ta. Cha ông tất cả chúng ta mỗi khi thấy vó ngựa của quân địch khua ngoài biên ải thì ” tới bữaquên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mát đầm đìa, chỉ căm tức rằng chưa xả thịt, lột da, nuốtgan, uống máu quân địch … ” ( Hịch tướng sĩ – Trần Quốc Tuấn ) ; ngày đêm canh cánh ý chí giết giặc cứunướcThù nước chưa xong, đầu đã bạcBao độ mài gươm bóng nguyệt tà. Núi sông ta đã từng rung chuyển bởi tiếng hô ” Quyết đánh ! ” của những bô lão tại điện Diên Hồng. Và ý chí ” Sát Thát “, hào khí Đông Á đã như một dòng máu, một sức sống chuyển lên suốt chiều dài lịch sử vẻ vang dântộc. Kì diệu thay sức sống, sức vươn tới của con người Nước Ta. Những nghĩa quân Lam Sơn ngày nàođã triển khai một cuộc kháng chiến vô cùng gian nan vì độc lập, vì sự sống còn của Tổ quốc. Cha ông tađã mang dũng khí của cả dân tộc bản địa đạp bằng mọi nguy khốn : Khi Linh Sơn lương hết mấy tuần, Khi Khôi Huyện quân không một độiđể đi đến ngày toàn thắng, giang sơn gấm vóc thu về một mối. Sưu tầm