Để trưởng thành, hãy thử một lần: yêu thương một cách trọn vẹn

Để trưởng thành, hãy thử một lần: yêu thương một cách trọn vẹn

11/07/2018

Để trưởng thành, hãy thử một lần : yêu thương một cách toàn vẹn

Để trả lời câu hỏi Trưởng thành là khi…?, quả thực khó để đưa ra một đáp án chính xác hay đầy đủ. Bạn không thể nói: Con người trưởng thành khi biết tự lập, con người trưởng thành khi biết hi sinh, biết chịu đựng, biết nhẫn nại hay sẻ chia,… Bởi vì để có thể được gọi là một người trưởng thành, đó là sự nhìn nhận cùng đánh giá trên cả một quá trình gồm nhiều chặng, và ở cuối mỗi chặng là một phẩm chất đạo đức hay kĩ năng sống mà con người chạm đến.

Trứng nở ra ấu trùng, ta gọi đó là trưởng thành. Ấu trùng lớn thành sâu, ta cũng gọi đó là trưởng thành. Sâu phá kén thành bướm, bướm lột xác thành côn trùng nhỏ, đều được gọi là trưởng thành. Vậy, trưởng thành : không phải là một đích đến xác lập. Tuổi 20, bạn trong bước đầu tạo dựng sự tự lập cho bản thân. Tuổi 30, bạn nhận được sự tin tưởng đáng quý từ người thân trong gia đình, bè bạn. Tuổi 40, bạn chín chắn, trở thành trụ cột vững chãi cho mái ấm gia đình, cho những người bạn yêu. Trưởng thành, tất cả chúng ta đều phải qua từng nấc một. Cho nên nếu cho tôi vấn đáp thắc mắc này, tôi sẽ nói về sự trưởng thành tiên phong của cuộc sống .
“ Trưởng thành là lần tiên phong biết yêu thương một cách toàn vẹn. ”

Tình yêu, thì ai cũng có; và yêu, thì cũng đã từng. Nhưng để Yêu trọn vẹn- thì đã bao giờ chưa? Yêu trọn vẹn, là khi bạn biết trân trọng giá trị điều bạn chọn lựa. Yêu trọn vẹn, là tình cảm thuần khiết và trong sáng nhất, xuất phát từ trái tim, từ tâm hồn. Yêu trọn vẹn, là dành tất cả những điều đẹp đẽ nhất, ấm áp nhất, chân thành nhất dành cho đối phương. Tại sao nói Trưởng thành là lần đầu tiên biết yêu thương một cách trọn vẹn? Đơn giản thôi, vì trọn vẹn là khi ta đi đủ một vòng, không bỏ lỡ một trải nghiệm nào, trọn vẹn- chính là điểm đến cuối cùng. Nếu có thể coi Tình yêu là một ngày sống, thì yêu trọn vẹn chính là thời khắc hoàng hôn cuối ngày- rực rỡ, ấm áp, và đầy rung động. Yêu trọn vẹn, có phải ở rất xa?… Cô bé đi học về, hôm nay mẹ cô đi làm về sớm hơn bình thường, cô chạy nhanh đến và ôm chầm lấy mẹ, trên người mẹ có mùi mồ hôi thật đậm. Vì để lo kịp bữa trưa cho con gái mà mẹ còn chưa kịp thay chiếc áo lao động… cô lại ôm mẹ thật chặt, để cảm nhận thật sâu,… ấm áp mẹ dành cho cô. Cô bé trưởng thành hơn so với các bạn cùng trang lứa.

Anh và cô là bạn qua thư, họ quen nhau đã được hơn 6 năm. Mỗi khi có tâm sự, người đầu tiên anh nghĩ đến luôn là cô. Mỗi lá thư trao nhau cô đều cho anh những lời an ủi động viên chân thành, ấm áp. Theo cảm nhận của anh, cô là một người con gái ân cần, lại rất thú vị và luôn mang đến cho người ta cảm giác thoải mái, dễ chịu. Những câu chuyện cô kể luôn làm anh cảm thấy vui vẻ và an yên. Từ lúc nào, những lá thư cô gửi không chỉ còn là những trang giấy với nét chữ mềm mại nữa, những dòng thư ấy trở thành một thứ gì đó không thể thiếu, hừng hực trong tim anh. Ngày họ hẹn gặp nhau, anh hơi bất ngờ, người con gái ngồi cạnh bàn trà ấy, cô là một cô gái mang khuyết tật. Nhưng vậy đối với anh đâu phải là một lý do? Anh bất chấp tất cả: gia đình, dư luận xã hội. Anh cưới cô, muốn dùng cả cuộc đời để chở che, để bảo vệ người cô… bởi đơn giản, đó là người con gái anh thương. Anh lần đầu tiên yêu trọn vẹn, anh trưởng thành.

Tôi yêu mái ấm gia đình của tôi, yêu những người hàng xóm ấm cúng thân mật, tắt lửa tối đèn luôn có nhau, yêu những chiều tan học cùng bè bạn, yêu ngọn cờ phấp phới nơi sân trường. Tôi yêu con đường làng rợp bóng sầu đâu, yêu con sông quê ôm trọn máu thịt quê nhà, yêu những tích cổ rất lâu rồi về quốc gia, yêu nét văn hoá của quê nhà : yêu tà áo dài, yêu chiếc nón lá, yêu từng nét chạm trổ mang dấu ấn dân tộc bản địa, yêu đến bao nhiêu món ăn đặc sản nổi tiếng dân dã từng miền quê trên quốc gia. Tôi yêu dải đất hình chữ S thân thương, yêu cả những con người mang một tiếng gọi “ Đồng bào ! ” … Tôi yêu toàn vẹn Tổ quốc tôi ! Yêu toàn vẹn, rất gần có phải không ? Vậy mà đôi người, họ trưởng thành, và nói rằng không cần tình yêu đấy thôi .
Tình yêu, là điểm tựa, là ngọn nguồn của con người từ khi sinh ra, nên đừng khi nào phủ nhận sự sống sót và ý nghĩa của nó. Bởi như vậy, cũng chính là đang tự phủ nhận con tim mình. Bạn hứa rằng sẽ không khi nào bản thân stress, sẽ không có khi nào cảm thấy đơn độc, … ? Tình cảm cứ như một ngọn lửa sưởi ấm trái tim ta vậy, đơn thuần không có nó, trái tim trở nên trống rỗng và buồn thương. Có thể bản thân chưa từng nhận được hay thưởng thức thứ tình cảm như vậy, nhưng để trưởng thành, hãy thử một lần : yêu thương một cách toàn vẹn .
Người dự thi : Nguyễn Thị Dung

Source: https://vvc.vn
Category : Sống trẻ

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay