Quê hương vùng biên giới
Mặt trận Hương Quang – Vũ Quang – Hà Tĩnh
(Trích nhật ký tình nguyện hè của chiến sỹ tình nguyện Nguyễn Khắc Triều – SV lớp 48E Kế toán – Tiêu đề do Ban chỉ đạo đặt)
Ngày… tháng… năm…
Xe chuẩn bị sẵn sàng lăn bánh … Nhìn ánh mắt háo hức của bè bạn xung quanh mà lòng mình day dứt quá ! Sao trong giờ phút sẵn sàng chuẩn bị lên đường mà mình lại đắn đo, phân vân như thế này chứ ? Những chuyến du lịch hè với đời sống thân quen chốn thị thành có vẻ như đang níu bước chân của mình lại … Lo quá ! Chẳng biết những tháng ngày tình nguyện nơi vùng đất Vũ Quang xa xôi kia sẽ như thế nào nhỉ … Ngày … tháng … năm … Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt của bé Vy, bé Văn khi được những chiến sỹ dạy cho biết đọc, biết viết, sự náo nức tham gia những game show, hoạt động và sinh hoạt Đội ; ánh mắt rạng ngời niềm hạnh phúc của mái ấm gia đình anh Hoàn ở Kim Quang khi con trai của mình hè này được đi học ; sự sung sướng của người trẻ tuổi khi tối đến lại đi hoạt động và sinh hoạt Đoàn ; khó khăn vất vả của những chiến sỹ Mùa hè xanh Trường Đại học Vinh. Các khu công trình và hoạt động giải trí tình nguyện mà chiến sỹ từ những đội hình chuyên : công trình thanh niên, dạy học, kiến thức và kỹ năng Đoàn – Hội – Đôi, tuyên truyền đã miệt mài thao tác bất kể ngày đêm, mưa nắng chỉ hướng tới một mong ước duy nhất : giúp người dân Hương Quang vui hơn phong trào đi lên hơn. Nhìn những em bé mặt mũi lấm lem bùn đất, áo quần nhếch nhác, còn nhỏ đã phải đi chăn bò, chăn trâu, đi rừng cùng cha mẹ, mình và mọi người không khỏi chạnh lòng, trăn trở. Các chiến sỹ thầm nhắc nhau phải cố gắng nỗ lực làm được thật nhiều việc thiết thực hơn nữa để tương hỗ và trợ giúp người dân nơi mảnh đất nghèo khó này. Ngày … tháng … năm … Hình như khi cùng hoạt động và sinh hoạt trong một môi trường tự nhiên, cùng một mục tiêu thao tác thì con người ta dễ đồng cảm và thân mật nhau hơn. Chỉ sau vài ngày ngắn ngủi, những chiến sỹ tình nguyện từ những con người lạ lẫm trở nên thân thương và gắn bó như bạn bè một nhà. Ban đầu mình chỉ quen một vài bạn, nay đã hoàn toàn có thể chuyện trò rôm rả, san sẻ đủ thứ chuyện với những bạn trong đoàn. Nỗi nhớ nhà cũng dần nguôi ngoai, nỗi buồn và sự lo ngại cũng nhường chỗ cho niềm vui khi được những anh chị chăm sóc lúc bị bệnh, nhường cho những món ngon nhất ; sự ấm cúng khi đêm lạnh cùng đắp chung tấm chăn với bè bạn, nằm tỉ tê tâm sự về những khát khao của tuổi trẻ … Cảm giác bình yên và thân thương quá đỗi, như đang sống chung trong mái nhà ruột thịt vậy ! Xúc động hơn nữa là tấm lòng hồn hậu, chân thành và nghĩa tình của người dân nơi đây. Cuộc sống còn quá nhiều thiếu thốn nhưng có búp măng non, củ sắn, bát canh chua hay chai rượu mật ong bà con cũng để dành cho chiến sỹ Mùa hè xanh. Bác Dũng quản trị MTTQ xã nói : “ Bà con ở đây rất thương và biết ơn những chiến sỹ. Chỉ sợ những chiến sỹ chưa quen với đời sống mới, chưa quen nước, ăn cơm nhanh đói, đêm nằm còn chưa ấm thì tội lắm … ”. Ngày … tháng … năm … Bắt đầu một ngày mới. Mặt trời đang lên chói lòa rạng rỡ. Và kìa, những chiếc áo xanh thấp thoáng khắp xóm làng, những việc làm thiết thực của sinh viên Đại học Vinh dành cho bà con nhân dân xã Hương Quang lại được liên tục trong cái nắng như thiêu như đốt của tháng 7, những lời ca tiếng hát cất lên trong đêm như xoá đi nỗi nhớ nhà của những thành viên trong đội. Anh Đức, bí thư chi đoàn thôn Kim Quang tâm sự : ” Đã lâu lắm rồi đoàn người trẻ tuổi mới lại hoạt động và sinh hoạt vui tươi như thế này, thôn có 75 đoàn viên nhưng nói đi hoạt động và sinh hoạt đoàn là rất khó, vả lại do tôi không có kiến thức và kỹ năng nên gây nhàm chán cho đoàn viên, nay có đội tình nguyện về tôi kỳ vọng phong trào sẽ được lập lại ”. Thanh niên ở đây rất nhiệt tình, tình cảm, thấy đội tình nguyện về trong lòng rất vui, luôn rủ đội cùng đi rừng, đánh được con tôm, con cá về cùng rủ những chiến sỹ ăn cùng, sáng hôm đó trời Hương Quang sương trắng vờn mãi không tan. Ngày … tháng … năm .. Sau tiếng kẻng báo hiệu giờ hoạt động và sinh hoạt đội vang lên, cả đội lại rảo bước đến nhà văn hoá để hoạt động và sinh hoạt mần nin thiếu nhi, nhìn những khuôn mặt hồn nhiên, ngây thơ, bẽn lẽn của những em, những chiến sỹ cảm thấy mình càng phải làm nhiều hơn nữa, làm thế nào cho những em vui, lấp đầy những thiếu thốn. Sau đêm hoạt động và sinh hoạt đội rất vui tươi tình cảm giữa mần nin thiếu nhi Hương Quang và những chiến sỹ giống như đã gặp từ lâu. Ngày … tháng … năm .. Mới đó mà 16 ngày rồi sáng thời điểm ngày hôm nay trời Hương Quang sao mà trong xanh thế, những đám sương mù cứ quấn lấy ngọn núi cao nhất. Công việc của chúng tôi vẫn liên tục theo kế hoạch. 9 h00 ‘ chính quyền sở tại địa phương tổ chức triển khai buổi họp mặt và tuyên dương đội SVTN. Thay mặt chính quyền sở tại địa phương, Bác Tĩnh – quản trị Ủy Ban Nhân Dân xã nói : ” Tôi đại diện thay mặt cho bà con nhân dân xã Hương Quang xin được cảm ơn những chiến sỹ đã góp sức sức trẻ của mình, làm những việc rất thiết thực và ý nghĩa. Tôi xin chúc những chiến sỹ sức khoẻ, học tập tốt, mang sức trẻ của mình góp sức cho tổ quốc nhiều hơn nữa … ” Tối nay là tối ở đầu cuối của chúng tôi tại miền quê đầy khó khăn vất vả này, mọi người cùng quây quần bên màn lửa trại rất ngoạn mục của đội tình nguyện. Những bài ca tiếng hát được cất lên như muốn xé tan màn đêm hôm, ai cũng muốn uống thêm một chút ít rượu, nói với nhau thêm nhiều điều, những tình cảm không hề diễn đạt bằng lời của người trẻ tuổi Hương Quang đã làm đôi mắt của những chiến sỹ đỏ hoe … Ngày … tháng … năm .. Hôm nay là ngày chúng tôi trở lại chốn thành thị náo nhiệt, cơn mưa rừng như muốn níu chân chúng tôi, mưa cứ mãi rơi không thôi. Những nhánh lan rừng được những người trẻ tuổi mang đến làm quà tặng cho những chiến sỹ cũng ướt sũng. Nước mắt hòa lẫn với nước mưa, những cái ôm chặt đến không thở được, tiếng nấc của những người trẻ tuổi thôn Kim Quang làm tôi cũng không cầm được nước mắt, thông thường đứng phát biểu trước đám đông dõng dạc bao nhiêu thì giờ đây tôi lại tôi lại nghẹn ngào bấy nhiêu. 17 h00 ‘ ngày 17/7/2010 xe chuyển bánh, chúng tôi quay trở về, tạm biệt núi rừng, tạm biệt những ngày xa nhà, tạm biệt bà con Hương Quang. Những nụ cười và những giọt nước mắt … Tất cả hòa lẫn vào với nhau … mùa hè là mùa yêu thương, mùa mang đến nhiều kỷ niệm, mùa để ta biết ý nghĩa 2 từ “ đùm bọc ” là như thế nào. Chuyến đi tình nguyện của chúng tôi tại xã Hương Quang đã thành công xuất sắc tốt đẹp. Chúng tôi gom nụ cười, gom kỷ niệm sau mỗi chuyến đi, để rồi biết mình sống có ý nghĩa hơn trong cuộc sống. Cám ơn mùa yêu thương !
Người ta thường nói: “nói thì dễ, làm mới khó”. Còn riêng tôi làm thì dễ nhưng để nói ra những việc mà chúng tôi làm được trong chiến dịch tình nguyện hè này sao mà khó nói quá, tôi không biết bắt đầu từ đâu. Các bạn ơi! Những gì chúng ta làm thật nhỏ bé đối với xã hội “Đi bao nhiêu là xa, cho bao nhiêu là đủ, làm bao nhiêu là vừa? Bạn ơi đừng hỏi, xin đừng hỏi. Làm ở đôi tay, cho ở trái tim và nhận lại bằng cả tấm lòng”. Thật tuyệt vời khi được sống với trái tim hồng cháy sáng bởi ngọn lửa của tuổi trẻ, của tình đồng đội, tình bạn và hơn thế nữa của một lẽ sống, lẽ sống sống có trách nhiệm với cộng đồng. Chào thân ái và quyết thắng – hẹn mùa hè tình nguyện năm 2011!
Ngày tiên phong trên đất Hương Quang – Làm vệ sinh Miếu thờ Cụ Phan Đình Phùng
Dạy học là hoạt động giải trí xuyên suốt trong toàn chiến dịch
Làm xong một sân bóng chuyền nữa rồi những bạn ơi !
Chúng ta thử cái sân mới cái nào !
Tổng kết và Tặng quà lưu niệm cho Ủy Ban Nhân Dân xã
Ngọn lửa tình nguyện luôn bừng sáng trong trái tim mỗi sinh viên Trường Đại học Vinh