Trưởng thành là khi chúng ta biết yêu đúng nghĩa

Trưởng thành là khi chúng ta biết yêu đúng nghĩa

09/07/2018

Trưởng thành là khi tất cả chúng ta biết yêu đúng nghĩa

Trưởng thành là khi chúng ta biết yêu đúng nghĩa

          Năm tôi 18 tuổi, lần đầu tiên tôi đọc cuốn truyện “Cánh buồm đỏ thắm” của nhà văn Aleksandr Grin, mãi đến tận bây giờ tôi vẫn ấn tượng với câu trả lời của Longren với cô con gái nhỏ của mình là Assol. Một ngày nọ, cô bé trở về nhà với hai hàng nước mắt giàn dụa khi bị mọi người xa lánh và trêu chọc vì hiểu lầm trong quá khứ của bố. Assol có thắc mắc với bố sao người ta lại làm vậy thì ông mới ân cần nói rằng: “Bởi vì họ không biết yêu, yêu thì cũng phải học còn họ thì không biết điều đó”. Năm đó, tôi cũng ngây thơ tự hỏi với lòng mình rằng: “Ơ tại sao yêu cũng phải học nhỉ? Có ai dạy yêu bao giờ đâu, quan trọng là từ trái tim của mình thôi”. Mãi đến năm tôi 22 tuổi, trải qua gần 1/3 cuộc đời với những khó khăn, những trải nghiệm, những mối quan hệ khác nhau khi xa quê hương lên thành phố học tập, tôi mới nhận ra rằng, đúng là yêu cũng phải học và chúng ta trưởng thành thật sự khi chúng ta biết yêu đúng nghĩa.

Năm tôi 17 tuổi, tôi cũng từng như bao cô cậu học trò trong sáng ngày ấy, chúng tôi luôn hướng bản thân mình đến những mẫu hình người yêu lý tưởng nhất, tuyệt vời nhất. Người đó chắc chắn sẽ đẹp trai, thời trang như diễn viên, người mẫu hoặc giàu có như những anh chàng tỷ phú với dàn siêu xe. Nhưng đến khi chúng tôi là những cô gái 22, 23 tuổi thì lại khác. Bạn bè dần tìm được người thương của đời mình, ngạc nhiên thay họ không giống như những anh chàng trong ký ức áo trắng mà họ từng mơ. Hiện tại là những người đàn ông giản dị, chưa có nhà, chưa có xe, ngoại hình cũng không phải là xuất sắc, nhưng tôi biết những cô bạn của tôi vô cùng hạnh phúc. Và tôi cũng vậy, người bạn đời trong tôi được thay thế cho một suy nghĩ khác. Người tôi chọn và sẽ yêu chỉ đơn giản là “cao hơn mình một cái đầu” để tôi có thể tựa vào, cười và khóc mỗi khi vui, khi buồn. Anh sẽ đủ mạnh mẽ để che chở cho tôi vượt qua bao sóng gió của cuộc đời, cùng tôi gánh gồng những lo toan của cuộc sống. Và với tôi đó mới là một tình yêu đích thực.

Năm 17 tuổi, tôi thường nghĩ, bản thân mình phải luôn thật xuất sắc trong học tập cũng như việc làm để tạo niềm vui cho chính ba mẹ mình. Tôi vẫn ngây thơ nghĩ rằng, yêu mái ấm gia đình là phải chịu khó kiếm tiền, chăm sóc cho ba mẹ có một đời sống khá đầy đủ nhất khi về già. Đến năm tôi 22 tuổi, khi đã tự lập về kinh tế tài chính tôi mới tự nhận ra rằng, bấy lâu nay, bản thân mình chưa thực sự biết yêu cha mẹ đúng nghĩa là thế nào ? Gia đình không mong tôi quá hoàn hảo nhất, cũng không mong tôi kiếm được nhiều tiền, mà đơn thuần nhiều lúc chỉ là một cuộc điện thoại thông minh gọi về hỏi thăm sức khỏe thể chất, một chuyến xe hấp tấp vội vàng trong một ngày cuối tuần để được về quê quây quần bên mâm cơm mẹ nấu, kể lể đủ thứ ở thành phố eo hẹp và ồn ã. Và tôi nhận ra, lúc đó mình được sống trong niềm hạnh phúc thật sự và biết yêu thương ba mẹ một cách chân thành nhất .
Chúng ta thường có tâm lý, yêu chỉ đơn thuần là xuất phát và được cảm nhận bằng trái tim, nhưng đến lúc tất cả chúng ta 22 tuổi ( như tôi ) hoặc hoàn toàn có thể ít hơn hay nhiều hơn, tất cả chúng ta mới biết rằng, yêu cũng phải học và phải trau dồi. Khi tất cả chúng ta đã trải những thăng trầm trong đời sống, tâm lý của tất cả chúng ta cũng sẽ đổi khác theo thời hạn. Mỗi người sẽ nhận ra rằng, để yêu thương một cách đúng nghĩa yên cầu bản thân phải trưởng thành không chỉ về tâm lý mà còn cả về tâm hồn. Đừng cho bản thân mình trưởng thành bằng ngoại hình hay về số tuổi mà hãy trưởng thành bằng chính tình yêu đúng nghĩa mà tất cả chúng ta dành cho nhau .
Người dự thi : Lê Thị Thảo

Source: https://vvc.vn
Category : Sống trẻ

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay