LƯU LY MỸ NHÂN SÁT (QUYỂN 2)
Tên gốc: 琉璃美人煞
Tác giả: Thập Tứ Lang
Thể loại: Tiên hiệp, có chút ngược, HE
Độ dài: 6 quyển
Nguồn: mhd – Tàng thư viện
Quynhnhatcac.blogsport.com
Edit: Quỳnh Nhật Các
Chương 1 : Tương phùng
Bắt đầu mùa đông sau đó, bốn mùa tuyết lớn nhẹ nhàng hạ xuống Thủ Dương sơn, chóp của bảy tòa phong đều được trang điểm bằng một màu trắng xóa của tuyết .
Cảnh tuyết mặc dầu nhìn rất đẹp, nhưng hoạt động giải trí lại có chút không tiện, tiếp tục có những tiểu đệ tử mới nhập môn phát sinh trường hợp giẫm vào khoảng chừng không mà ngã bị thương .
Sáng sớm thời điểm ngày hôm nay, Hà Đan Bình liền mang theo mười mấy đệ tử trẻ tuổi quét dọn tuyết đọng trước cửa những đình viện của Thiểu Dương phong. Quét được một đống tuyết chất bên đường, chừng cao hơn một đầu người, hoàn toàn có thể nghĩ mấy trận tuyết này lớn đến cỡ nào .
Mấy năm nay Thiếu Dương phái lại thu không ít tân đệ tử, chữ lót Mẫn không còn là trang lứa nhỏ tuổi nhất nữa, dưới đó lại thêm nhiều tân đệ tử chữ Văn nữa, nghiễm nhiên là hãnh diện, thoáng cái đã trở thành sư huynh .
Lúc này Thiểu Dương phong tuyết đọng nghiêm trọng, Hà Đan Bình mang ra mười mấy đệ tử có chút không đủ dùng, vì vậy liền phân phó ở một bên chỉ huy tân đệ tử quét tuyết, một bên bảo lão nhị chữ lót Mẫn Trần Mẫn Giác : " Mẫn Giác, con đi đến viện của những đệ tử mới nhập môn kêu thêm vài người quét tuyết ở diễn võ trường xuống, bằng không nếu để bị ngừng hoạt động sẽ không thể nào đi được. "
Trần Mẫn Giác nay đã là thanh niên vừa mới hơn hai mươi, trước kia hắn rất thích giả bộ như đã trưởng thành, đi thì phải sờ ria mép. Lúc này trên cằm rốt cuộc cũng dài ra râu dê, hắn lại cảm thấy khó coi, mỗi ngày chuyện đầu tiên phải làm chính là cạo râu. Bất quá thói quen nhiều năm như vậy, nhất thời còn chưa đổi được.
Lập tức hắn lại sờ sờ chiếc cằm trơn bóng, cười nói : " Sư nương, không bằng để cho Lục sư đệ đi đi ? Hắn vừa mới xuất quan, chắc rằng rỗi rãnh vô cùng. "