Người thích làm từ thiện

32ccDLvw.jpgPhóng to
Chị Thảo (giữa) và các con anh Liêm trong căn phòng 7m2

TTCT – Khi quyết định trao tặng căn nhà (một trệt một lầu) trị giá 550 triệu đồng cho gia đình anh Trần Đình Liêm (chủ tịch UBND phường 13, quận Phú Nhuận, TP.HCM, người vừa qua đời trong vụ tai nạn giao thông thảm khốc ngày 13-10-2006), chị Ngụy Thị Phương Thảo cho rằng: “Tôi chỉ muốn làm một việc gì đó có ích cho người khác”.
TTCT – Khi quyết định hành động trao tặng căn nhà ( một trệt một lầu ) trị giá 550 triệu đồng cho mái ấm gia đình anh Trần Đình Liêm ( quản trị Ủy Ban Nhân Dân phường 13, Q. Phú Nhuận, TP. Hồ Chí Minh, người vừa qua đời trong vụ tai nạn thương tâm giao thông vận tải thảm khốc ngày 13-10-2006 ), chị Ngụy Thị Phương Thảo cho rằng : “ Tôi chỉ muốn làm một việc gì đó có ích cho người khác ” .Từ khi mới lọt lòng mẹ, cô bé Việt lai dòng máu Mỹ đã được đưa vào cô nhi viện. Không một ai biết cha, mẹ ruột của Thảo là ai. Hồ sơ lưu chỉ ghi : một đứa trẻ vô gia cư, không cha, không mẹ .
Cô bé mồ côi

Năm cô bé lên 8 tuổi, một người đàn ông tốt bụng ở Cái Bè, Tiền Giang đến nhận làm con nuôi. Cái tên Ngụy Thị Phương Thảo do người cha nuôi đặt cho. Nhưng chỉ hai năm sau, ông ấy bỏ Thảo đi lấy vợ mặc em phải tự mưu sinh kiếm sống.

Bạn đang đọc: Người thích làm từ thiện

Mười tuổi đầu, Thảo đã phải làm đủ mọi việc làm để kiếm miếng ăn : cán bánh phồng thuê, nhổ cỏ, cắt lúa mướn, khuân vác ngói cho những lò gạch, theo những ghe chở hàng phụ việc … Nhiều lần cô bé mò ra những cánh đồng vừa thu hoạch để mót lúa đem về giã tróc vỏ nấu cơm ăn .
“ Trong tâm lý non nớt của một đứa trẻ khi ấy, tôi đã mơ ước nếu sau này lớn lên có được đời sống không thay đổi thì nhất định tôi phải giúp cuộc sống này bớt đi người khổ … ” .
Cứ như vậy, Thảo lớn lên nhờ vào những giọt mồ hôi khó khăn vất vả của một đứa trẻ vào đời sớm. Phương Thảo rất mê học. Sau những giờ đi làm thuê, cô bé lại tìm đến trường làng để học “ ké ”. Thấy có một cô bé lai ngày nào cũng đứng bên ngoài cửa lớp, những thầy, cô giáo động lòng nhận Thảo làm học trò dự thính rồi cho học bổ túc văn hóa buổi tối. Thảo cố đeo đuổi học đến hết lớp 11 .
Năm cô 18 tuổi thì bất ngờ đột ngột người mẹ ruột từ Đồng Tháp về tìm cô. Hai mẹ con gặp nhau nghẹn ngào, rưng rưng nước mắt … Mẹ Thảo khi đó đã lập mái ấm gia đình với một người đàn ông khác và đã có hai con. Nhưng rồi bà và người chồng sau lại chia tay. Bốn mẹ con đưa nhau về đất Hồ Chí Minh mưu sinh. Thảo liên tục việc làm quét dọn, phụ việc cho người ta để phụ mẹ lo mái ấm gia đình .
Năm 1991, Thảo và mẹ được nhà nước Mỹ đồng ý chấp thuận cho định cư theo diện con lai. Nhưng với Thảo, “ không đâu bằng nơi mình đã chôn nhau cắt rốn ”. Lại một lần nữa mất đi điểm tựa niềm tin là mẹ, Thảo quyết định hành động rời Hồ Chí Minh trôi dạt kiếm sống vì hụt hẫng, đơn độc …
Lo cho người khác

limn3Rnk.jpg Phóng to
Vợ con anh Liêm trong căn nhà mới 550 triệu đồng

Cách đây năm năm, cái mảnh đất nhỏ xíu mà hai vợ chồng Thảo mua được ở quê nằm trong một dự án xây dựng nên họ được một số vốn đền bù. Từ số vốn này, vợ chồng chị đầu tư mua một vài miếng đất, một vài căn nhà rồi cứ thế vốn phát triển dần lên. Lãi mẹ sinh lãi con. Vợ chồng chị hiện sở hữu hàng chục miếng đất, nhà cho thuê cùng hàng chục chiếc taxi hùn hạp với một công ty.

Cách đây năm năm, cái mảnh đất nhỏ xíu mà hai vợ chồng Thảo mua được ở quê nằm trong một dự án xây dựng nên họ được một số vốn đền bù. Từ số vốn này, vợ chồng chị đầu tư mua một vài miếng đất, một vài căn nhà rồi cứ thế vốn phát triển dần lên. Lãi mẹ sinh lãi con. Vợ chồng chị hiện sở hữu hàng chục miếng đất, nhà cho thuê cùng hàng chục chiếc taxi hùn hạp với một công ty.

Chị Thảo nói những gì mà vợ chồng chị có được ngày thời điểm ngày hôm nay cũng đều là lộc của trời. “ Chẳng ai giàu ba họ, không ai khó ba đời ” .
Ngay khi đời sống vừa không thay đổi, chị Thảo đã nghĩ đến việc làm từ thiện. Từng sống đời long dong, cơ cực, tàn tật, chị rất đồng cảm, san sẻ với những nỗi đau của người khác .
Ngoài việc làm kinh doanh thương mại, lo cho hai con, người phụ nữ vừa bước sang tuổi 40 này dành tổng thể thời hạn còn lại cho việc làm từ thiện, trợ giúp những người khốn khó ở khắp mọi nơi. Khi thì chị ra miền Trung cứu trợ những mái ấm gia đình bị bão lụt, lúc lại về miền Tây Tặng quà những mái ấm gia đình bị lũ lớn …
Hằng ngày, chị có một thói quen là đọc rất nhiều báo chỉ để tìm … những thực trạng xấu số, thương tâm để trợ giúp. Dù xa xôi cách mấy, chị cũng nhờ chồng chở đến tận nơi. Những số tiền 20, 30, 50 triệu đồng cho những trường hợp thương tâm xúc động từ những bài báo được người phụ nữ này bí mật gửi đến những tòa soạn .
“ Một ngày ngoài ba bữa cơm, tôi tự qui định không được tiêu xài cho mình quá 5.000 đồng. Hoang phí làm gì ? Nên tiết kiệm ngân sách và chi phí, tích góp để có tiền cho những người khổ xung quanh … ” .
Bốn năm nay, cứ đến ngày tết và rằm tháng bảy âm lịch hằng năm, cả con hẻm nhỏ dẫn vào nhà chị ( 489 / 25 Huỳnh Văn Bánh, Q. Phú Nhuận, TP Hồ Chí Minh ) sinh động hẳn lên vì hàng trăm con người khuyết tật, cơ nhỡ khắp nơi tìm về để nhận quà gạo, bánh … Người cơ nhỡ kháo nhau, số người tìm chị mỗi năm lại càng đông hơn. Căn nhà của chị trở thành một mái ấm, một điểm tựa của những người khó khăn vất vả .

Nhắc lại câu chuyện đau lòng về vụ tai nạn làm chết 12 người của phường 13, quận Phú Nhuận, chị Thảo nghẹn giọng: “Đến giờ tôi vẫn còn bị ám ảnh. Tôi là người đóng góp để tổ chức chuyến đi, không ngờ bao nhiêu người thiệt mạng, bao nhiêu gia đình đau khổ… Xót xa, ray rứt quá…”. Những ngày qua, chị Thảo đến từng nhà của 12 người tử nạn chia buồn, đưa đám và tặng 5 triệu đồng cho mỗi gia đình như “một chút lòng thành của người còn sống”.

Chị Thảo nói sau một đêm tâm lý, chị quyết định hành động trao tặng căn nhà một trệt một lầu, diện tích quy hoạnh gần 60 mét vuông ở đường Nguyễn Văn Nghi cho vợ con anh Liêm. Căn nhà này chị đang cho thuê với giá 2,5 triệu đồng / tháng và có người đã trả hơn nửa tỉ đồng để mua. “ Con người sống với nhau cần có một tấm lòng. Một quản trị phường góp phần rất nhiều cho địa phương vậy mà không có nổi một căn nhà cho ra nhà để ở thì xót xa quá. Tôi chỉ giúp anh ấy đạt được mong ước để nhắm mắt yên lòng … ” .
Mấy ngày này, chị Thảo đang bận rộn lo những thủ tục chuyển giao chủ quyền lãnh thổ căn nhà cho mái ấm gia đình anh Liêm. Chị cũng đang dự trù mở một sổ tiết kiệm ngân sách và chi phí cho hai đứa con của anh Hoàng Cao Văn, một cán bộ phường cũng tử nạn trong vụ tai nạn đáng tiếc vừa mới qua. “ Gia đình anh cũng khổ lắm. Anh mất đi, hai đứa con nhỏ chỉ sống dựa vào đồng lương công nhân của mẹ ” .
Tôi ước gì cuộc sống này có thật nhiều người như chị Thảo !

Source: https://vvc.vn
Category: Từ Thiện

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay