Mỗi người đều trải qua một tuổi trẻ nhiệt huyết cùng với bao nhiêu đam mê và mong ước để lại dấu ấn ở tuổi thanh xuân của mình, cũng là cái tuổi bồng bột và dại khờ nhất. Ai cũng khuyên còn trẻ mà, cứ làm đi, cứ sai đi, cứ cuồng nhiệt đi, nhưng những lời khuyên đó hoàn toàn có thể là động lực, nhưng cũng hoàn toàn có thể vô tình khiến tất cả chúng ta hối hận. Bạn còn nhiều thời hạn, nhưng cha mẹ thì không hề cứ ngóng chờ bạn trưởng thành. Thoải mái, điên cuồng hãy đi cùng nghĩa vụ và trách nhiệm .
Bạn có gì ngoài những bước chân vấp ngã
Hồi còn trẻ, bạn cứ nghĩ điên cuồng theo đuổi một thứ gì đó là niềm hạnh phúc .Hồi còn trẻ, bạn nghĩ cứ sau đi vì cuộc sống được cho phép .Và còn trẻ, nên bạn nghĩ dù có vấp ngã thì cũng có bố mẹ chống đỡ .
Sau cùng, khi đã qua cái tuổi bồng bột và muốn nghiêm túc với cuộc đời mình thì nhận ra thứ mình có trong tay chẳng có nhiều. Mỗi bước đi trong cuộc đời đều phải trả những cái giá đắt, bạn có được chút ít thứ mình muốn, và cũng mất đi nhiều thứ mình không muốn mất. Nhưng thực sự, trên đời này, ai cũng sống như vậy. Mình chẳng có đủ tư cách để khuyên ai đó làm gì hay không làm gì, nhưng xin hãy nhớ trải nghiệm đủ để mình tích lũy được, chứ không phải điên cuồng. Nếu là một fan của “ Về nhà đi con” chắc hẳn sẽ nhớ bố Sơn từng nói “Có những sai lầm có thể sửa chữa được, nhưng có những sai lầm không bao giờ có thể làm lại được”, có những việc làm sẽ khiến chúng ta hối tiếc nhiều. Sẽ đến lúc bạn nhận ra cuộc đời mình như một cuốn sách, chắc chắn sẽ có vài trang muốn xé bỏ.
Thời gian không chờ đợi ai.
Thời gian đi qua thì sẽ không hề quay lại. Nó cho bạn 30 năm, 40 năm hoặc thậm chí còn là 50 năm, nhưng chỉ còn cho cha mẹ bạn 10 năm, 15 năm hay 30 năm. Hãy sử dụng thời hạn cho hợp lý, đừng để 15 năm ấy của bố mẹ bạn vì bạn và tuyệt vọng. Mình cũng từng đã đứa vô tư, làm những gì mình thích, cũng điên cuồng làm cái mình muốn, giận dỗi. Nhưng chỉ khi bạn cảm nhận được bố mẹ đã làm gì thì bạn mới nhận ra, tất cả chúng ta nên học cách trưởng thành rồi. Mình thấy bố hôm nào cũng gọi điện cho mình, lần nào mình về cũng có đồ ăn ngon, và lo ngại khi mình tắt máy. Khi ấy chính là lúc tất cả chúng ta cần hiểu, năm tháng đi qua, họ đã phải đánh đổi cho tất cả chúng ta những gì và đó mới chính là động lực để mình cố gắng nỗ lực .
Nhìn lại bản thân
Tuổi trẻ của tất cả chúng ta chẳng có gì ngoài những vấp ngã và thất bại trong đời sống. Nó như một quy luật của không bao giờ thay đổi bởi cái tuổi này ai chẳng muốn tò mò những mê hoặc của đời sống, dám nghĩ dám làm dám thất bại. Nhưng hãy biết cách dừng lại đúng lúc, đời sống cho bạn nhiều thời hạn nhưng cha mẹ bạn thì không. Đừng để đến cái tuổi được an nhàn, thì họ vẫn còn phải lo ngại cho bạn. Hãy nhận ra bạn cần trưởng thành rồi, tạm gác lại những tham vọng còn giang dở hay mối tình mà bạn điên cuồng theo đuổi, thôi phụ thuộc và tự bước tiến trên đôi chân của mình. Ngừng buồn bã về những thất bại và khởi đầu tâm lý chín chắn cho tương lai của mình .Đã đến lúc, khiến bố mẹ tự hào về bạn rồi. Đứng dậy đi, chưa khi nào là quá muộn khi một người muốn đổi khác .