Tại sao cuộc sống vợ chồng khi thì tràn đầy tình yêu hạnh phúc, khi lại như không thể chịu đựng thêm dù chỉ một ngày? Là vì trong mỗi chúng ta không phải chỉ có một con người mà có những hai cá nhân: Người cho và Người nhận…
Người cho chính là một bộ phận của con người bạn luôn hành xử theo quy tắc : làm bất kỳ điều gì để người một nửa yêu thương của mình niềm hạnh phúc và tránh bất kỳ điều gì làm cho họ không dễ chịu, dù mình thích .
Nó là bộ phận của bạn sống sót độc lập, không nhờ vào vào bản năng, khiến ta trở nên rất đáng yêu, vì nó luôn quên mình đi để nghĩ đến tình nhân. Thật là một nguồn dự trữ nguồn năng lượng huyền diệu của tình yêu .
Thật vậy, bất cứ ai đã từng yêu – đúng với nghĩa của từ này – đều cảm thấy mình và đối tượng yêu chỉ là một.
Làm cho tình nhân sung sướng thì lập tức chính mình cũng sung sướng. Gây cho người ta đau thì chính mình cũng đau. Vì vậy, nói là ” cho ” nhưng thực ra cũng là vì mình, vì niềm hạnh phúc của mình .
Chính sự dâng hiến đó làm cho tình yêu trở thành một tình cảm cao đẹp khó có cái gì sánh được. Thật chí lý khi ai đó nói : ” Yêu là tìm niềm hạnh phúc của mình trong niềm hạnh phúc của người khác ” .
Khi Người cho trong bạn sống mãnh liệt, tràn trề sinh lực, nó muốn cho thật nhiều, không biết đâu là số lượng giới hạn, không cần mặc cả, không suy tính thiệt hơn. Làm cho người bạn đời cảm động đến ngỡ ngàng vì họ nhận được nhiều quá .
Họ nhìn bạn bằng đôi mắt biết ơn, họ cũng cố gắng nỗ lực làm thế nào xứng danh với tình yêu của bạn. Trong trạng thái ấy, hai tâm hồn hoà quyện vào nhau như hai người hát song ca hợp giọng .
Nhưng Người cho chỉ là một nửa câu truyện mà tất cả chúng ta đang nói. Còn nửa kia nữa là Người nhận. Nó cũng là một bộ phận của bạn nhưng lại hành xử theo quy tắc ngược lại :
Sẵn sàng làm bất kỳ điều gì để chính mình niềm hạnh phúc và không chịu làm bất kỳ cái gì mà mình không thích, dù người kia mong ước thế. Người nhận chỉ biết yên cầu, chỉ nghĩ đến mình, nó suy bì thiệt hơn, mặc cả từng chút một .
Thế mà trong đời sống mái ấm gia đình, Người cho và Người nhận luôn cùng sống sót trong con người bạn mọi lúc, mọi nơi. Điều đáng quan tâm là cả Người cho và Người nhận đều là những kẻ lòng tham vô đáy .
Khác với khi chúng ta đi mua hàng, ta đưa bao nhiêu tiền thì nhận về đúng số lượng hàng tương ứng. Chúng ta không đưa thừa tiền cho người bán hàng và dĩ nhiên cũng không thể lấy nhiều hàng hơn số tiền mà chúng ta trả.
Nhưng trong hôn nhân gia đình, Người cho muốn cho thật nhiều, Người nhận cũng muốn nhận thật nhiều. Điều lạ lùng là, trong cái cách ứng xử của cả Người cho lẫn Người nhận, hầu hết chúng hoạt động giải trí không phụ thuộc vào vào nhau và theo hai hướng khác nhau .
Khi Người cho muốn cho thật nhiều, tất cả chúng ta săn sóc người một nửa yêu thương từng li từng tí. Chúng ta chuẩn bị sẵn sàng chịu mọi thiệt thòi miễn là vợ hay chồng mình niềm hạnh phúc và thoả mãn .
Người cho trong tất cả chúng ta lúc ấy không chăm sóc tới những gì phải bỏ ra. Tiếc rằng bên cạnh Người cho, còn có Người nhận .
Khi kẻ này vùng lên, lòng tham của nó cũng vô đáy. Biến ta thành một kẻ thô lỗ, luôn yên cầu cao, có khi vô lý .
Khi đó con người chỉ nghĩ đến bản thân và muốn đối phương phải làm thế nào cho ta hài lòng. Nó bắt buộc người kia phải quyết tử. Người nhận không cần biết người kia muốn gì ?
Xin nhớ rằng tổng thể quy trình nói trên không lạ lẫm với toàn bộ mọi người. Khiến có lúc bạn tưởng rằng mình đã kết hôn với một kẻ điên, hoặc là chính mình điên .
Khi cho thì cho như điên, khi nhận cũng yên cầu như điên. Thế mà những trường hợp như vậy hàng ngày vẫn xảy ra với mọi cuộc hôn nhân gia đình, không loại trừ cuộc hôn nhân gia đình của bạn .
Suy cho cùng, thẩm mỹ và nghệ thuật chung sống lứa đôi là làm thế nào để Người cho trong tất cả chúng ta luôn áp đảo Người nhận. Khi nào Người cho trong cả hai vợ chồng thắng lợi Người nhận thì cuộc hôn nhân gia đình của bạn trở nên niềm hạnh phúc .
Nhưng cần nhớ không nên quá nuông chiều Người cho để đến nỗi nó cho “vung tàn tán”, nó làm hư cả Người nhận và đến lượt nó, chính Người nhận làm hỏng hôn nhân.
Thì ra, muốn niềm hạnh phúc phải học, phải tập luyện mới có thói quen làm cho nhau niềm hạnh phúc .