Giữa cái tuổi chông chênh của tuổi trẻ, giữa cuộc đời nhiều sóng gió lắm chông gai,… ngước mặt lên nhìn bầu trời cao rộng không một bóng sao, đôi lúc bản thân không thoát khỏi những cảm giác vô định, mênh mông. Những lúc như thế, bạn nên đặt lưng xuống chiếc giường yêu quý của mình, nhắm mắt lại, hít thở một hơi thật sâu và chìm đắm vào trong giấc ngủ yên bình. Cho bản thân được nghỉ ngơi, được tịnh tâm và bắt đầu lại một ngày mới trong cảm giác thoải mái nhất…
Xem thêm:
Cuộc sống của người trưởng thành, càng lớn càng phải đối mặt với nhiều vấn đề mà lúc nhỏ, bản thân chưa bao giờ ngờ đến. Và cũng có thể, mình của tương lai chính là hình tượng mà trong quá khứ ta không bao giờ mong muốn lớn lên sẽ trở nên như vậy. Bản thân chưa bao giờ muốn nhưng bởi vì cuộc sống không giống cuộc đời, nó không trải đầy hoa hồng và không phủ một màu hường tuyệt đích, thế nên đôi lúc thay vì suy nghĩ đến mệt não, bản thân nên học cách chấp nhận và tiếp tục sống, tiếp tục đương đầu với tương lai.
Cuộc sống sinh động, sinh động và guồng quay của việc làm khiến con người ta ngày càng bận rộn và từ từ, một số ít người sẽ quên lãng đi điều bản thân thực sự cần là gì. Lắm lúc giữa cái tuổi mười tám, đôi mươi, … ta chẳng biết mình muốn gì, cần gì. Cứ có ai hỏi, “ liệu đam mê thực sự của mày là gì ? ”, ta lại ấp úng, ậm ừ và vấn đáp cho qua. Cũng đúng thôi vì đam mê vốn đâu phải là bữa ăn mà ngày một, ngày hai tất cả chúng ta xác lập được. Nó cũng giống như một người tri kỉ, một người bạn đời tri kỷ sẽ gắn bó lâu bền hơn với ta, cần thời hạn, cần tìm hiểu và khám phá thì mỗi người mới thực sự biết được mình cần gì .Thực ra ai cũng có những lúc như vậy, chông chênh giữa cuộc sống, mơ hồ giữa vô vàn lựa chọn. Khi bản thân vẫn như đang rơi vào ngõ cụt không lối thoát, không một ai đồng cảm, không một ai cạnh bên. Đó là quãng thời hạn mà ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm những câu vấn đáp : mình là ai hay mình thực sự muốn gì. Trong tay không có thứ gì, mọi thứ đều ở lưng chừng của những mong ngóng về một tương lai đẹp như mình vẫn mơ về .Giữa những lúc chông chênh ấy, giữa những bế tắc, tuyệt vọng, khi phải đứng trước quá nhiều đường đi và ngã rẽ, tất cả chúng ta bắt buộc phải đưa ra sự lựa chọn cho riêng mình nhưng có khi ta còn chẳng biết mình nên lựa chọn cái gì nên đành phó mặc tổng thể hoặc đồng ý đi theo sự sắp xếp của người khác. Ta biết con đường nào cũng có cái mê hoặc của riêng nó, con đường nào cũng mời gọi nhưng cũng đều chứa đầy thử thách chông gai, đến nỗi ta chẳng biết chọn gì, ta sợ sự lựa chọn của mình là sai thế nên ta chần chừ, ta bế tắc, ta buồn chán .
Bản thân ta đã hy vọng rằng sự lựa chọn của mình là đúng đắn. Nhưng làm sao có thể chắc chắn rằng đó sẽ là con đường đi đúng đắn khi mà bản thân vẫn còn chưa bước đi? Trên đời này có quá nhiều thứ không xác định được, mà nếu không thử thì làm sao biết được là đúng hay sai, là thành hay bại, phải đi thì mới biết có đường hay không chứ. Nhưng cuộc đời cũng lại không cho ta đủ thời gian để có thể thử hết tất cả các con đường. Lựa chọn cái này thì mất cái kia, mà mất chính là mất, sự thật là vậy ta phải học cách thích ứng trong mọi hoàn cảnh.
Do đó ta chỉ có thể chọn một vài cái thôi, vì thế hãy cố gắng hết mình cho chính những sự lựa chọn đó. Nếu bạn thích một công việc nào đó, nhưng trái với chuyên ngành bạn học, trái với ý của bố mẹ bạn. Tôi vẫn mong bạn hãy dũng cảm đi theo ước mơ của mình, sự phản đối của bố mẹ bạn thường đến từ sự non nớt và chưa đủ chín chắn của bạn. Hãy đặt ra mục tiêu và dành hết năng lượng cùng lòng nhiệt huyết để làm nó, chuẩn bị những công cụ, những phương tiện, kiến thức và sự quyết tâm để chinh phục mục tiêu cho tới cùng. Khi đam mê và lòng tin đủ lớn, không gì là không thể phải không.
Nếu bạn sợ rằng tấm bằng mất bốn năm để có giờ lại để không, hay bạn sợ sự không ổn định của việc làm một việc làm mình thích nhưng không quen, tất yếu điều đó dễ hiểu thôi. Bạn muốn sự “ không thay đổi ”, có một việc làm sáng đi tối về, cuối tháng nhận lương không sợ chết đói hay không có tiền trả tiền phòng, … Nhưng bạn có thật sự không thay đổi như bạn nghĩ không ? Có thấy ổn với việc làm việc làm mình không thích ngày lặp ngày, để đêm về lại nghĩ có phải mình hèn nhát quá không, chẳng dám thử sống vì tham vọng của mình dù chỉ một lần. Bạn nghĩ vậy có ổn không ? Hay bạn có đang thực sự sống cuộc sống là chính mình ? Bạn sống cuộc sống của một người khác, sống cuộc sống mà cha mẹ bạn mong đợi bạn sống như vậy .Điều sau này tất cả chúng ta tiếc, không phải là những điều tất cả chúng ta đã làm, mà chính là những việc tất cả chúng ta chưa thực thi được .
Hãy thành thật với bản thân mình và trân trọng cuộc sống của chính mình. Phá vỡ vòng bảo đảm an toàn và chiến đấu với những tiềm năng của mình đi. Sẽ đau đớn, sẽ gục ngã nhưng đừng khi nào bỏ cuộc .
Tuổi trẻ của mỗi người chỉ đi qua như một vệt sáng và mãi mãi nằm gọn trong kí ức của mỗi người. Vậy thì bạn lựa chọn mạnh dạn làm điều mình thích, có cho mình kinh nghiệm, bài học để trưởng thành hơn trong tương lai hay để cho bản thân mãi chông chênh không lối thoát?
Phạm Long Thuyên
XEM THÊM CÁCTẢN VĂNKHÁC
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCSỐNG GIÁ TRỊ