9 sách hay về thanh xuân như một chuyến tàu đưa những cô cậu đôi mươi ấy đến với câu vấn đáp cho tham vọng, cho tuổi trẻ, cho chính bản thân mình .
5 Centimet Trên Giây
5 cm / s không chỉ là tốc độ của những cánh anh đào rơi, mà còn là tốc độ khi tất cả chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao xúc cảm thiết tha nhất của tình yêu .Bằng giọng văn tinh xảo, truyền cảm, 5 centimet trên giây mang đến những khắc họa mới về tâm hồn và năng lực sống sót của cảm hứng, khởi đầu từ tình yêu trong sáng, ngọt ngào của một cô bé và cậu bé. Ba tiến trình, ba mảnh ghép, ba ngôi kể chuyện khác nhau nhưng đều xoay quanh nhân vật nam chính, người luôn bị ám ảnh bởi kí ức và những điều đã qua …
Khác với những câu chuyện cuốn bạn chạy một mạch, truyện này khó mà đọc nhanh. Ngón tay bạn hẳn sẽ ngừng lại cả trăm lần trên mỗi trang sách. Chỉ vì một cử động rất khẽ, một câu thoại, hay một xúc cảm bất chợt có thể sẽ đánh thức những điều tưởng chừng đã ngủ quên trong tiềm thức, như ngọn đèn vừa được bật sáng trong tâm trí bạn. Và rồi có lúc nó vượt quá giới hạn chịu đựng, bạn quyết định gấp cuốn sách lại chỉ để tận hưởng chút ánh sáng từ ngọn đèn, hay đơn giản là để vết thương trong lòng mình có thời gian tự tìm xoa dịu.
Thanh Xuân Để Dành
Thanh xuân là khoảng chừng thời hạn mà mặc dầu có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, bất kể ai cũng muốn đôi lần quay trở lại. Vì chẳng ai là trẻ mãi, là được sống mãi với những lần tiên phong, những thưởng thức muôn hình vạn cảm hứng như vậy .Ai đã yêu và từng đau lòng, nhất định sẽ hiểu rằng không thuận tiện để hoàn toàn có thể thoát khỏi cái nỗi ám ảnh ở quá khứ. Và rồi không ít người, để thanh xuân trôi qua như nắm cát vương vãi từ từ qua kẽ hở bàn tay chỉ vì những điều không có ý nghĩa, chỉ vì những người chẳng hề xem trọng mình .Một sáng thức dậy, nếu bỗng thấy tuổi trẻ của mình đã trôi đi quá nửa, bạn giật mình nhìn ra ngoài kia đời sống vẫn đang trôi chảy một cách tuyệt vời và hoàn hảo nhất tất cả chúng ta hiểu ra rằng mình không nên đau lòng nữa, nhận ra rằng mình phải sống thật tốt và vui tươi cho kịp những năm tháng thanh xuân. Thanh xuân vì một người mà cứ cất mãi để dành, nhưng dẫu người đó có trở lại thì thanh xuân cũng đâu hoàn toàn có thể đem ra dùng được nữa ?Cho nên, hãy biết mình phải yêu thương lấy bản thân và biết mình phải tự trân quý chính mình .Thanh xuân này, tuổi trẻ này, phải là của chính tất cả chúng ta ! Đối mặt với những câu truyện cũ bằng tâm hồn thanh thản, nhất định rồi buồn đau cũng hóa mây trời …
Anh, Em Không Tiếc, Em Tiếc Thanh Xuân
“ Nếu như coi đời người là một bản nhạc thì tuổi thanh xuân chính là phần điệp khúc với những nốt nhạc trong trẻo, bùng cháy rực rỡ nhất. Nó đọng lại trong lòng mỗi người như những giọt café ở đầu cuối nơi đáy cốc mãi chẳng tan. Đời người ngắn lắm và thanh xuân thì chẳng bao lâu, nhất là tuổi thanh xuân của người con gái – như một bông hoa tỏa nắng rực rỡ nhưng chóng lụi tàn. Anh, em không tiếc, em tiếc thanh xuân – thủ thỉ kể với ta về những ngày tuổi trẻ như vậy ! Một tuổi trẻ nồng cháy, nhiệt thành, dám mạo hiểm, thử thách với những điều mà bản thân cho là xứng danh .
Mình Là Thanh Xuân Của Nhau
“ Mình là thanh xuân của nhau ” – tuyển tập truyện ngắn về tình cảm của hai tác giả : Huy Hải và Bảo Châu nói về những tình cảm phát sinh ở độ tuổi đẹp nhất, đầy thơ mộng, nhưng cũng chứa đầy tính bồng bột, ngây dại, nhiệt huyết … Như câu truyện tình cảm giữa Hạnh và Lâm trong câu truyện Yêu thương chân thành in trong cuốn Mình là thanh xuân của nhau, dù Hạnh thật sự yêu dấu Lâm nhưng vì Lâm luôn nhớ tới người bạn gái cũ đã mất của mình – Nhã ( 3 người lại là bạn thân của nhau ) nên Lâm không hề tiến tới, giành tình cảm cho Hạnh được. Bởi vì, Lâm không muốn làm Hạnh phải đau khổ, và nhất là không Hạnh sẽ là người thay thế sửa chữa tình nhân đã mất của mình, khiến cho cả 2 cảm thấy nặng nề … Nhưng sau cuối chỉ vì 1 câu nói đã khiến cho cả 2 cảm thấy nhẹ nhõm, mở lòng hơn : “ Hạnh này, cậu là người bạn tốt nhất mà tớ có. Bữa nào, qua chỗ tớ chơi nhé ! ” .Mỗi người có một cách khác nhau để sống những ngày tuổi trẻ, có người dành trọn nó cho những cuộc tình, có người dành trọn nó cho việc làm, có người dành trọn nó để tự yêu thương mình, và cũng có những người chia tuổi trẻ của mình ra, để yêu một vài người, sau đó yêu mình, yêu người xung quanh mình, rồi đến một lúc nào đó thích hợp mới liên tục muốn yêu thêm một người cho đến hết cuộc sống .
Những Năm Tháng Rực Rỡ
Đây là câu truyện về cặp cha mẹ trẻ nhất và đứa con già nhất, được kể khi thời hạn của Ah Reum, cậu bé mười bảy tuổi mang vẻ già nua của ông lão tám mươi do mắc hội chứng lão hóa sớm, vùn vụt trôi đến tích tắc sau cuối. Còn cha mẹ cậu có vẻ như đâu đó trong tiềm thức vẫn mắc kẹt ở tuổi mười bảy lúc sinh ra cậu, nhưng chắc như đinh họ biết cách yêu thương cậu hơn ai hết ! Ah Reum, dù mang trong mình căn bệnh quái ác, dù không biết liệu còn hoàn toàn có thể đón sinh nhật tiếp theo, nhưng trái tim yếu ớt chưa khi nào thôi háo hức rộn ràng trước vẻ đẹp của đời sống, ngôn từ, tình cảm mái ấm gia đình, cùng chút rung động đầu đời với “ cô bạn ” qua thư … Và đời sống, dẫu ngắn, dẫu dài, vẫn là những tháng năm tỏa nắng rực rỡ .
Chuyến Đi Của Thanh Xuân
Ở lưng chừng thanh xuân đôt nhiên ta tự hỏi có nhận ra đâu là những gì ta thực sự muốn làm, đâu là những tình cảm đáng cho ta trân trọng, đâu là những thời cơ ta không muốn bỏ lỡ ? Hay ta chỉ tự gò ép bản thân vào những kì vọng của cha mẹ, thầy cô, thậm chí còn là ánh mắt phán xét của những người mà ta chẳng quen mặt biết tên ?Chuyến đi của Thanh Xuân là cuốn sách Nguyễn Ngọc Thạch viết cho những câu hỏi bỏ ngỏ đó. Chuyến đi của Thanh Xuân – Một chuyến đi tới Đà Lạt, một hành trình dài tự phát đầy bồng bột hay một chuyến tàu đưa những cô cậu đôi mươi ấy đến với câu vấn đáp cho tham vọng, cho tuổi trẻ, cho chính bản thân mình .
Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi
Tuổi thanh xuân ấy, phải chăng như một cơn mưa rào …Năm chàng trai Tạ Minh Hòa, Tạ Mạnh Học, Liêu Anh Hoằng, Trương Gia Huấn, Kha Cảnh Đằng, năm tính cách độc lạ nhưng mang “ nhiệt huyết đàn ông tưng bừng ” của mình yêu cùng một cô gái thanh tú, ngoan hiền và học giỏi nhất lớp, Thẩm Gia Nghi .
Tuổi thanh xuân ấy ,Kha Cảnh Đằng – “ chuyên viên quậy phá đứng đầu bản danh sách đen ” không khi nào bị vượt mặt bởi những hình phạt do thầy cô đưa ra nhưng lại cảm thấy tự ti xấu hổ khi đứng trước Thẩm Gia Nghi .Tuổi thanh xuân ấy ,Chiếc áo học trò của Kha Cảnh Đằng đầy những dấu mực xanh do đầu bút của Thẩm Gia Nghi đâm vào … cho đến khi anh quay lại .Một lần để nói : “ Kha Cảnh Đằng, tớ bảo này, ngày hôm qua ngoài cửa nhà tớ có một con chó hoang, tên là Tiểu Bạch … ”. Lần khác để hỏi : “ Cậu làm gì mà ngủ say như chết vậy, ngày hôm qua thức đêm hả ? ”Những chấm mực xanh kia nhưng những chấm kỷ niệm, nhỏ thôi, từng chút một nhưng trên nền áo trắng tinh khôi, nó thật điển hình nổi bật, phải không ?. Tuổi thanh xuân của một đời người cũng vậy, thoáng đến rồi lại lặng lẽ qua đi nhanh gọn, nhưng những gì ở lại, thật làm ta không thể nào quên …
Thanh Xuân Của Chúng Ta Sẽ Dài Bao Lâu?
Người ta vẫn thường nói thanh xuân là quãng thời hạn đầy sóng gió chính bới lúc đấy tất cả chúng ta không biết câu vấn đáp là gì. Chúng ta không biết thật sự bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu tất cả chúng ta và tất cả chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời hạn tất cả chúng ta cứ quẩn quanh đây đó để tìm kiếm câu vấn đáp. Và rồi khi thanh xuân đi qua, nó sẽ lấy của em nhiều thứ : nước mắt, sự sáng sủa, niềm hạnh phúc nhưng cũng trả lại cho em những bài học kinh nghiệm, sự can đảm và mạnh mẽ và trưởng thành .Thanh xuân là sai lầm đáng tiếc, là thương tổn, nhưng em đừng do đó mà ngần ngại làm những gì mình thích, tỏ tình với người mình yêu. Đừng vì những thất bại của người khác mà không dám khởi đầu, đừng vì những đổ vỡ của người khác mà ngại yêu thương. Đừng để thanh xuân của mình trôi qua trong những đơn độc, sợ hãi. Hãy can đảm và mạnh mẽ để tự viết nên câu truyện THANH XUÂN của riêng mình .“ Thanh xuân của tất cả chúng ta sẽ lê dài bao lâu ? ” – cuốn sách sẽ cuốn trôi những âu lo và sợ hãi về tương lai, cho tất cả chúng ta thêm động lực để sống hết mình cho mỗi phút giây hiện tại. Bởi đơn thuần, đến sau cuối, ai chẳng muốn thanh xuân của mình sẽ bùng cháy rực rỡ, tươi đẹp và lê dài mãi mãi, đúng không ?
Bước Chạy Thanh Xuân
Chúng ta nghĩ rằng tất cả chúng ta không hề. Mãi mãi không hề chạm vào vạch đích đó. Như tuổi thanh xuân lỡ mơ mộng và chỉ mơ mộng mà thôi. Không dám thử sức, không dám hết mình. Trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, ở khu trọ Chikusei, có 9 chàng trai trẻ tuổi, mang trong mình những trăn trở, những sở trường thích nghi và tính cách trọn vẹn độc lạ, cùng nhau ngày qua ngày sống một cuộc sống giản đơn, nhạt nhẽo .Ngỡ như tuổi trẻ của họ sẽ trôi qua mà chẳng có gì đáng nhớ. Cho đến khi chàng trai Kakeru như ngọn lửa sáng Open khiến đóm tàn trong ý chí của Kiyose – người mê hồn điền kinh và khao khát trở lại đường đua cháy bừng rực rỡ tỏa nắng trong phút chốc. Hai người họ, bằng cách nào đó đã khiến 8 chàng trai khác trong khu trọ Chikusei, những người khởi đầu vốn không mấy ưa chuyện hoạt động và chẳng hề có chút kinh nghiệm tay nghề nào trong bộ môn điền kinh, tự nhiên cũng nuôi mộng Hakone – đường đua được cả Nhật Bản dõi theo và bao người mơ ước được đặt chân đến một lần trong đời. Thanh xuân của họ khởi đầu với ngọn lửa đam mê nhen nhóm rồi rực sáng như vậy .Những giờ tập đẫm mồ hôi, những đánh đổi trong thói quen hoạt động và sinh hoạt và sở trường thích nghi, những tranh cãi nảy lửa, một quy trình đầy rẫy khó khăn vất vả và thiếu thốn. Nhưng những chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết ấy chưa khi nào từ bỏ, ngược lại ngày một khao khát mãnh liệt hơn để chạm đến vạch đích trên đường đua Hakone .
“Cậu có biết lời khen tặng quý giá nhất đối với một người chạy trên đường đua là gì không?
Nhanh .Không phải, là can đảm và mạnh mẽ. ”
Vnwriter