Đề bài: Quan niệm về thời gian và tuổi trẻ của Xuân Diệu trong “ Vội vàng
# Ad_Moon
I) Khái quát
- Xuất xứ: in trong tập “ Thơ thơ”( 1938 ) – tập thơ đầu tay của Xuân Diệu, thể hiện rõ nét phong cách nt độc đáo của nhà thơ
- Tư tưởng, chủ đề : bt là niềm yêu đời, yêu cs thiết tha của XD mà cội nguồn là niềm khát khao giao cảm với đời, qua đó thể hiện quan điểm nhân sinh, thẩm mĩ mới mẻ của ông.
- II)Phân tích
- 1)Quan niệm về thời gian vô cùng mới mẻ và táo bạo của XD trong Vội vàng
– Khác hẳn so với các nhà thơ xưa và các nhà thơ cùng thời, XD luôn có cái nhìn, cách cảm nhận đầy mới mẻ và táo bạo về cuộc đời. Ở ông có cái tôi cá nhân mãnh liệt ,luôn khát khao giao cảm với đời, khát khao tận hưởng từng gia phút của sự sống. Không trốn tránh thực tại, không tìm về quá khứ hay đến những nơi không có thực, XD đã xây cho mình một lầu thơ giữa một thiên đường trên mặt đất mà ông đã phát hiện ra. Ở phong cách thơ XD luôn có nguồn cảm hứng, nguồn sống mãnh liệt khiến người đọc rất ấn tượng.
* ) So sánh với quan điểm, cách cảm nhận thời gian của những nhà thơ trung đại :
– Các nhà thơ trung đại nhìn thời gian là một dòng chảy tuần hoàn, phi tuyến tính xuân khứ, xuân lai, xuân bất tận, con người nhìn ngoài hành tinh và cuộc sống trong sự không bao giờ thay đổi không đổi khác. chính vì thế những nhà thơ xưa có lối sống từ tốn tự tại đảm nhiệm mọi dịch chuyển của cuộc sống
+ lấy dẫn chứng Bài cáo tật thì chúng của mãn giác thiền sư :
“ Xuân qua chăm hoa rụng
xuân đến trăm hoa nở
trước mắt việc đi mãi
trên đầu ra đến rồi ”
- Đối với Xuân Diệu, ôngcó cách nhìn thời gian vũ trụ khác hẳn so với các nhà thơ xưa ông quan niệm thời gian là một dòng chảy tuyến tính tuổi trẻ con của một đi không trở lại
- đây là quan điểm mới mẻ táo bạo và rất “ Đời”
“ tôi sung sướng nhưng Vội vàng 50%
tôi không Trời nắng hạ mới hoài xuân ”
+ ) câu thơ bị ngăn cách bởi một dấu chấm nhằm mục đích miêu tả niềm vui niềm niềm hạnh phúc của con người đang trào dâng bông hụt hẫng và không toàn vẹn. Chính thời gian là nguyên nhân tạo nên những trạng thái trái chiều nhau trong cảm hứng và thơ Xuân Diệu
+ ) Xuân Diệu đã đưa ra ý thức mới mẻ và lạ mắt về thời gian : ông cảm nhận được sự tàn phai rụng rời, tiếc Xuân ngây trong độ xuân thì viên mãn nhất. Xuân Diệu không thụ động theo từng bước tiến của thời gian mà ông đi trước đón đầu, nhìn thời gian theo chiều ngược lại để có lối sống vội vàng gấp gáp cho riêng mình. Theo Xuân Diệu mỗi một khoảnh khắc đi qua là mất đi mãi mãi Con người không thể nào sống một cách thụ động đảm nhiệm những biến hóa của cuộc sống là phải dữ thế chủ động làm chủ đời sống .
* ) Phân tích quan niệm thời gian mới mẻ và lạ mắt, táo bạo của XD
– “ Xuân đương tới … .
… … xuân sẽ già “
- hai câu thơ đầu thể hiện bước đi của thời gian nhịp thơ 3/5 kết hợp với từ ngữ “đương tới “, “đương qua “, “ còn non”, “sẽ già” tương ứng đối lập với nhau để diễn tả mùa xuân và thời gian vận động không ngừng. Bước đi của mùa xuân, dòng chảy của thời gian là vô tận .
- Trong hiện tại “ đương tới” đã có màu ly biệt với “đương qua”, từ “đang” giống nghĩa với từ “đương” nhưng dùng “đương” tạo ra cách nói rất điệu đà rất thơ
- trong dáng vẻ “còn non” hôm nay đã báo hiệu một tương lai “sẽ già” đó là một ý tưởng rất tiến bộ
- cách nói mang tính chất định nghĩa “nghĩa là” lặp lại 3 lần tạo lối giải thích phân tích để tìm ra chân lý của thời gian à tạo nên một định nghĩa rất riêng của Xuân Diệu về thời gian: Xuân Diệu thấy mỗi khoảnh khắc của thời gian đang chia ly với hiện tại để trở thành quá khứ và không bao giờ lặp lại. Độ đẹp nhất và tràn đầy sức sống nhất của mùa xuân cũng là lúc bắt đầu tàn phai rơi rụng. Đây là một sự thật nghiệt ngã nhưng con người không được trốn tránh mà phải chấp nhận .
- trong bài thơ khác Xuân Diệu cũng có cảm nhận như vậy:
“ mau với chứ, vội vàng lên với chứ
Em! Em ơi tình non sắp già rồi”
- điệp từ xuân làm cho câu thơ có dịp tuôn trào như nhịp chảy của thời gian –à bằng tâm hồn nhạy cảm của mình nhà thơ nhưng nghe được bước đi của thời gian và cảm nhận được thời gian đang trôi qua rất nhanh giữa lòng của sự sống đây là một quan điểm rất mới mẻ và táo bạo của Xuân Diệu bởi các nhà thơ Xưa quan điểm thời gian là tuần hoàn “ Xuân ấy đi xuân khác vẫn còn”
- à à Quan điểm về thời gian của xuân diệu vô cùng mới mẻ và sâu sắc. Nó thể hiện tiếng nói của cái tôi cá nhân trước cuộc đời, là ý thức của cái tôi về sự trôi đi nhanh chóng của thời gian bắt nguồn từ ty c/s, khát khao sống tận hưởng, tận hiến của nhà thơ.
- 2)Quan điểm về tuổi trẻ mới mẻ mang triết lý nhân sinh sâu sắc
- +)“ Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất
lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của Nhân Gian
nói làm chi rằng Xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ Chẳng hai lần thắm lại
còn đất trời nhưng chẳng còn tôi mãi
Nên Bâng Khuâng tôi tiếc cả Đất Trời ”
- cụm từ “Mà xuân hết” trong câu thơ đầu gợi lên sự suy tư hai chữ “ nghĩa là” gợi lên sự đồng nhất. Xuân là biểu tượng đặc sắc của thiên nhiên, là biểu tượng cho tuổi trẻ. Khi xuân hết nghĩa là tuổi trẻ qua đi Tức là “tôi cũng mất”. “ Mất” ở đây có nghĩa là mất đi vị của cuộc đời. Mỗi người có một thời son trẻ một đi không trở lại cũng giống như thời gian, mỗi khoảnh khắc trôi qua là mất đi vĩnh viễn. quan điểm về thời gian của Xuân Diệu đã chống đối lại quan điểm thời gian tuần hoàn của thơ xưa. thơ Xưa quan điểm thời gian là một vòng tuần hoàn hết vòng lại quay trở lại điểm xuất phát cứ như vậy. Xuân Diệu lại quan điểm thời gian là một dòng chảy xuôi chiều một đi không trở lại điểm xuất phát từ cái nhìn rất biến động về vũ trụ.
- Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, tuổi trẻ là phần đời đẹp nhất của mỗi con người. Với Xuân Diệu, tuổi trẻ giống như mùa xuân tràn đầy sức khí. Song ông đã nhận ra sự thật nghiệt ngã của mùa xuân và tuổi trẻ dù không không hoàn toàn trùng khớp : mùa xuân qua thì Mùa xuân sẽ lại nhưng tuổi trẻ là phần đời một đi không trở lại của con người. Xuân Diệu đã bày tỏ sự tiếc nuối khi nhận thấy sự hữu hạn của đời người thật trong thế giới vô hạn của vũ trụ à Xuân Diệu không lấy sinh mạng của vũ trụ mà lấy sinh mệnh của đời người, lấy tuổi trẻ ra làm thước đo cho thời gian.
- quan điểm về tuổi trẻ của con người của Xuân Diệu khác hẳn so với các nhà thơ Xưa. Nếu như các nhà thơ Xưa quan niệm tuổi trẻ của con người gắn liền đồng nhất với thiên nhiên, lấy thiên nhiên, vuc trụ làm thước đo chuẩn mực cho vẻ đẹp và tuổi trẻ của con người thì Xuân Diệu lại quan niệm tuổi trẻ của người là chủ thể tồn tại độc lập tách rời của thiên nhiên. Con người giữa mùa xuân của tuổi trẻ chính là tâm điểm của vũ trụ, là tiêu chuẩn cho cái đẹp. Chính ý thức về cá nhân đã đưa tác giả đến nhận thức mới mẻ : vũ trụ có thể là vĩnh viễn, vô tận, mùa xuân của đất trời có thể là tuần hoàn mãi mãi nhưng tuổi trẻ của con người thì không còn mãi. Ý thức về sự ngắn ngủi của thời gian đời người đã khiến nhà thơ thấy bâng khuâng, buồn, tiếc nuối cả đất trời, thấy được sự chia li của cảnh vật ( pt ngắn gọn đoạn “ Mùi tháng năm… sắp sửa”
- Từ nhận thức về thời gian và tuổi trẻ, XD đã đưa ra lời kêu gọi mọi ng hãy mau mau nhận ra sự quý giá của thời gian và tập sống “ vội vàng”, hãy từ bỏ cuộc sống nhạt nhẽo và vô nghĩa, mau mau bước chân vào con đg khám phá c/s.
- III)Đánh giá
- Vội vàng là một kiệt tác xuất sắc của VH hiện đại, thể hiện quan điển nhân sinh mới mẻ, sâu sắc, tiến bộ của XD: Phát hiện ra một thiên đường ngay trên mặt đất, từ đó tìm ra quy luật của thời gia và tuổi trẻ để đề xuất ra tâm thế sống vội vàng
- Quan điểm về thời gian và tuổi trẻ rất mới lại, đầy táo bạo, vừa mang tính triết lý, đối lập lại vừa có sự hài hòa
- NT đặc sắc:
+ ) ngôn từ độc lạ, s / tạo h / a mới mẻ và lạ mắt, táo bạo
+ ) giọng thơ linh động, gieo vần, ngắt nhịp rực rỡ
+ ) thể thơ biến hóa đa dạng chủng loại
+ ) mạch triết lý ngầm nhân sinh thâm thúy, cảm hứng dâng tràn mãnh liệt
Share this:
Thích bài này:
Thích
Đang tải …
Có liên quan