【 Nhật ký trưởng thành của Thẩm Khải Ni 】 - ( 01 ) Anh không hiểu ý em ~
Edit : # Đậu # 3B # Han - Quintus ლ Kenny - Kenny ლ Quintus
Thời trung học của tôi, bắt đầu kể từ đây đi.
Năm 2003, trải qua một kỳ nghỉ dài đằng đẵng, tôi muốn mở màn một đời sống mới, nói cách khác chính là muốn được thưởng thức đời sống thời trung học trọn vẹn mới lạ. Sự biến hóa này là điều hiển nhiên, mọi người lên trung học, rồi ĐH, chứng minh và khẳng định sẽ phải đổi khác một thiên nhiên và môi trường mới, quen biết bạn hữu và đồng học mới. Tôi thực ra rất dễ thích ứng với những đổi khác như vậy, ý của tôi là, trước đó, tôi tiên tục chuyển trường, tiểu học đổi 3 lần, sơ trung lại đổi 3 lần, tôi kỳ thực đã cố gắng nỗ lực thích ứng với sự đổi khác này, nhưng nhiều lúc vẫn có chút không muốn, khi nào cũng cùng một đám bạn mới quen thân, liền nói lời li biệt trong nước mắt. Bố mẹ kinh doanh thương mại luôn luôn bộn bề nhiều việc, vật chất so với tôi không có số lượng giới hạn, cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn biết ơn cha mẹ đã dạy dỗ tôi nghiêm khắc và cho tôi một đời sống rất đầy đủ, nhưng kỳ thực điều này đã phát sinh ra rất nhiều yếu tố, chẳng qua chúng tôi không muốn phải đương đầu, liền từ từ bỏ mặc .
Đến thành phố mới bắt đầu cho cuộc sống trung học, nhưng kỳ nghỉ vẫn là điều mà tôi mong đợi nhất, có thể tạm biệt với nhiều vấn đề mà tôi ko muốn đối mặt, không phải tôi trốn tránh, mà là ko thể nào giải quyết được. Vậy nên, tôi đến thành phố trước 3 ngày, muốn tìm một nơi chỉ thuộc về bản thân, phải biết là chị họ của tôi cũng đang ở thành phố này, và chị họ là người mà tôi yêu thương nhất, vì vậy từ khi còn nhỏ đến ngày hôm nay, tôi vẫn chưa được nếm thử một món nào do mẹ tôi làm, nhưng tôi đã cảm nhận được sự ấm áp từ tình yêu mà chị ấy dành cho tôi.
Thành phố này tuy không lớn nhưng chạy vòng một hồi cũng mất hơn 1 tiếng. Buổi chiều ngày hôm đó, chị họ quyết định đem tôi đi dạo vài vòng quanh trường, tôi vẫn không có dũng khí bước vào trường học mới, dù sao lần này cũng không giống, trong 3 năm có lẽ tôi phải trải qua cuộc sống trong ngôi trường mới này. Chị họ không ép buộc tôi, vẫn im lặng đi bên cạnh tôi, khoảng thời gian này gia đình phát sinh rất nhiều chuyện, chị họ đều biết cả. Thời gian báo danh hết hạn là 16:00, mãi cho đến 15:30 tôi mới dám phá vỡ im lặng, quay đầu lại và thì thào, ấp úng nói "Em đi", rồi hướng cổng trường mà chạy vào.
Thủ tục báo cáo giải trình hoàn thành xong nhanh gọn, không có gì hơn là kiểm tra so sánh thành tích của bạn thời sơ trung, trọng điểm ở đây là, nếu thiếu 1 điểm liền phải bỏ ra 1 vạn phí hỗ trợ vốn cho trường, điều khiến tôi cảm thấy vui chính là, đây là điểm số ở kì thi do tôi thành thành thực thực mà kiếm ra, không dựa vào mái ấm gia đình lấy một xu, mặc dầu cha vẫn nói là do tôi như mong muốn mới có được .
Tiếp đó đến lớp học tập trung, tổng thể trộn lẫn vào nhau, tôi là người ở đầu cuối vào lớp, chủ nhiệm lớp nhìn sang tôi cười, nói đùa " Thẩm công tử, quả nhiên là khí thế hơn người "
Tôi không biết phải đáp lễ như thế nào, hóa ra cha mẹ ở nhà vẫn không yên lòng mà nhúng tay vào, phá vỡ không ít thứ a ! Sau đó hàng loạt lớp đều cười chế giễu, tiên phong là sắp xếp chỗ ngồi, chủ nhiệm lớp chỉ chỉ, mọi người đều nhìn tôi bằng ánh mắt không mấy thiện cảm, khi ấy tôi thật sự muốn đem cái bàn đến cuối lớp, một mình ngồi cho xong .