Mẹ&Con – “Người phụ nữ trưởng thành khi thôi không còn khóc vì người đàn ông, còn người đàn ông khi biết khóc vì người phụ nữ mới thực sự trưởng thành!” – Trích phim Già Gân Mỹ Nhân và Găng Tơ
Có rất nhiều nguyên do khiến cho tất cả chúng ta bật khóc. Khóc vì buồn, khóc vì tuyệt vọng, khóc vì đau đớn về sức khỏe thể chất hay niềm tin. Đôi khi, tất cả chúng ta cũng hoàn toàn có thể khóc bởi niềm vui, vì sự phấn khích … Nhưng đã khi nào bạn rơi vào trường hợp rất muốn mà không còn nước mắt để khóc hay chưa ? Nhất là trong đời sống hôn nhân gia đình ?
Hơn hai mươi năm về trước, chị Nguyệt đã tưởng như mình là người niềm hạnh phúc nhất trần gian khi lấy được anh Nhân, mặc dầu để đến được với người thợ hồ này chị phải đánh đổi rất nhiều thứ : Đánh đổi tình cảm mái ấm gia đình, mất đi sự tin yêu của cha mẹ, gạt bỏ đời sống sung túc, vụt mất thời cơ nghề nghiệp không thay đổi, thăng quan tiến chức bày ra trước mắt …
Chị cũng giống như đại đa số các cô gái ở tuổi đôi mươi, đều coi tình yêu lứa đôi là thứ bất diệt. Những gian khổ nhìn thấy bằng mắt thường phía trước chẳng ngăn cản được trái tim chị hướng về anh. Sự khó khăn ấy thậm chí còn thôi thúc con người ta biết lắng nghe, sẻ chia và quyết tâm đồng cam cộng khổ cùng nhau hơn.
Thế nhưng, hạnh phúc chỉ ở bên chị được mười năm đầu. Mười năm sau, khi có công danh sự nghiệp trong tay cũng là lúc chồng chị dần thay đổi. Từ một người đàn ông giản dị, chung thủy và trân trọng người đầu ấp tay gối anh bỗng biến thành kẻ lừa lọc, đào hoa, coi vợ con là những kẻ ăn nhờ ở đậu, thích thì cho ở không thích thì chửi bới, đánh đập. Đúng là biết lòng phụ nữ khi nghèo khó, tỏ lòng đàn ông lúc giàu sang.
Biết lòng phụ nữ khi nghèo khó, tỏ lòng đàn ông lúc giàu sang. ( Ảnh minh họa )
Ban đầu, giống như bao người vợ, người mẹ trên trần gian này chị cũng thút thít, ghen tuông, cũng đau khổ, suy sụp khi phát hiện chồng có bồ. Làm sao hoàn toàn có thể chịu được cảnh chồng minh qua lại với người khác, dù chỉ là cái năm tay trong tưởng tượng thôi cũng đủ khiến mảnh đàn bà trong chị giận sôi máu. Thế nhưng dù chị có làm đủ mọi cách, kể cả hành hạ chính bản thân mình thì anh cũng không quay đầu nhìn lại .
Chị hồi tưởng lại quá khứ tươi đẹp. Ngày ấy chỉ cần chị xước ngón tay thôi, anh cũng xót xa, đau đớn như thể chính mình là người tổn thương. Chị khóc, tiếng khóc lúc như gào thét bồn chồn, lúc lại nức nở, nấc nghẹn như bất lực, buông xuôi …
Vợ chồng chị ly hôn. Ra đi với hai bàn tay trắng, lại đèo bồng thêm hai đứa con nhỏ nhưng chị không còn khóc nhiều như trước nữa hay nói chính xác hơn, chị đã không còn nước mắt để khóc nữa rồi. Thời gian qua đi, khi vết thương lòng ngày càng chằng chịt chị mới vỡ lẽ một điều: Rơi nước mắt vì một người đàn ông không xứng, khiến mình tổn thương là khờ dại. Chị thầm cảm ơn những giọt nước mắt thời thanh xuân đã giúp mình nhận ra đâu là điều quan trọng nhất trong cuộc đời người phụ nữ: Chỉ có hai thứ, đó là người sinh ra mình và người mình sinh ra.
Thay vì tốn sức thút thít, tốn thời hạn đầy ải bản thân chị lấy chúng ra để kiếm tiền, nuôi dạy con cháu ăn học, báo hiếu cha mẹ, đi chơi với bè bạn … Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua, trong kí ức của những người quen biết, tuyệt nhiên mọi người chỉ thấy chị là một người mẹ đơn thân giỏi giang, một bà chủ nhân từ và một người phụ nữ trung niên kiêu ngạo, can đảm và mạnh mẽ được con cháu nể nang, người đời kính trọng .
Người phụ nữ trưởng thành khi thôi không còn khóc vì người đàn ông, còn người đàn ông khi biết khóc vì người phụ nữ mới thực sự trưởng thành. Như vậy, để trở thành một người phụ nữ thực thụ ai trong số tất cả chúng ta cũng đều phải trải qua cay đắng, không ít thì nhiều. Chỉ có những nỗi đau xé lòng, đau khắc sâu vào tận xương tủy mới đủ sức đổi khác một con người trở nên can đảm và mạnh mẽ, gai góc .
Khi người phụ nữ ngừng khóc vì một người đàn ông. ( Ảnh minh họa )
Thay vì than khóc, họ học được cách chống chọi với mọi nỗi đau mà cuộc đời mang tới. Dù vết thương lòng vẫn còn ở đấy, vẫn nhói đau mỗi khi ai đó vô tình nhắc tới nhưng những người phụ nữ trưởng thành hiểu đâu là thứ mình cần, và đâu là thứ mình phải buông bỏ để không trở thành kẻ đáng thương trong mắt người khác. Chẳng có gì khiến họ phải bi lụy hay tự làm đau chính mình.
Khi người phụ nữ ngừng khóc vì một người đàn ông, họ tự khắc trở nên xinh đẹp và điệu đàng. Không ai nhìn thấy nỗi đau của họ hiện hữu trên khuôn mặt. Họ biết giấu nỗi đau vào trong tiềm thức để chuyển hóa ra ngoài thành một nụ cười rạng rỡ, anh mắt không sáng lộng lẫy nhưng sâu thẳm hơn. Và rồi những người phụ nữ ấy sẽ tìm được một người đàn ông biết khóc vì mình, biết yêu thương, chân thành và tôn trọng mình hơn .
Khi một người phụ nữ bật khóc vì một người đàn ông, tức là họ còn yêu thương, còn nặng lòng, còn muốn níu kéo. Nhưng khi một người đàn ông mang tới nỗi đau quá lớn cho một người phụ nữ, họ sẽ không khóc nữa. Điều duy nhất mà họ hoàn toàn có thể làm, đó là mỉm cười, bình thản, buông tay .
“ Bạn hoàn toàn có thể khóc, hoàn toàn có thể vật vã vì một người đàn ông. Nhưng nên nhớ rằng phía sau bạn, cha mẹ cũng đang khóc, cũng đang đau lòng vì đứa con – là bạn ! ”