Tôi chưa trưởng thành….
30/06/2018
Tôi chưa trưởng thành ….
“ Trưởng thành là sao nhỉ?” Tôi đã tự vấn bản thân khi thấy chủ đề của một cuộc thi viết mà tôi vừa xem được trên Y-Box. Thật ra tôi phải tự nhận tôi vẫn đang tìm kiếm câu trả lời cho bản thân. Vì đơn giản tôi đang ở cái tuổi 23- cái mốc thời gian mà người ta hay gọi là chông chênh, đủ lớn về thể chất nhưng chưa hoàn toàn chững chạc về tinh thần. Vẫn bần thần nhiều ngày và suy nghĩ mình thật tệ hại vì một câu mắng của sếp.Chưa kể bị đồng nghiệp soi mói đánh giá, bị chơi xấu sau lưng, bị ganh tị, bị tẩy chay bị hành chỉ vì là nhân viên mới. Rồi cuối cùng cảm thấy không thể hòa nhập và chịu nổi lại từ bỏ và tìm kiếm một môi trường khác
Cái tuổi mà không ai bảo nhưng vẫn tự gánh trên mình bao nhiêu lo toan đời sống, tiền hàng tháng cho mẹ, tiền tiêu vặt cho con em gái, sữa cho ông bà và cả nhiều nhiều thứ linh tinh trên đời. Điều này thao tác kiếm tiền trở nên áp lực đè nén và nặng nề khó tả .
Cái tuổi mà tài lộc, thậm chí còn vẻ hình thức bề ngoài quan trọng hơn sức khỏe thể chất. Tôi nhà hàng siêu thị một cách thất thường, thậm chí còn chỉ ăn khi đói. Tôi ngày càng ốm nhưng nó không phải nỗi lo mà người ta nhìn tôi như thế nào mới là quan trọng. Tôi nhiều khi chú tâm quá nhiều vào người khác mà quên mất bản thân cũng cần được chăm nom. Tôi uống nước lạnh, ăn đồ nóng đồ cay rất nhiều bỏ mặc cái giọng khò khè. Tôi liên tục nằm ì để xem tv rồi sáng hôm sau lại ê ẩm nhức mỏi thay vì tập thể dục .
Cái tuổi mà có ai theo đuổi tôi chỉ hứng thú thời hạn đầu nhưng lại cảm thấy chán dần vì có lẽ rằng ráng kìm trái tim mình quá lâu. Muốn yêu nhưng lại ngại xã hội, ngại phiền phức, ngại cũng không có thời hạn chăm sóc chăm nom người ta vì lo kiếm tiền .
Cái tuổi mà mọi thứ đều được đong đếm, thống kê giám sát, hoài nghi. Tôi nhìn mọi thứ với con mắt dè chừng và Dự kiến với tâm lý xấu đi, thậm chí còn là với cả những người mình yêu quý. Tôi hoài nghi chàng trai ấy có thật sự thích tôi vì có lúc tôi thấy anh rất tốt có lúc tôi lại thấy anh lãnh đạm với mình. Tôi luôn đặt ra câu hỏi rằng người đó nói thật hay nói dối, chân thành hay thảo mai. Và nó làm tôi luôn thận trọng nhiều khi là xa lánh và ít nói khi tiếp xúc với người lạ .
Nó cũng là cái tuổi mà bao tham vọng tâm lý bay đâu hết, mông lung mơ hồ. Tôi chọn một việc làm vì nghĩ nó gần nhà và có lương không thay đổi và sẽ ép mình theo việc làm ấy dù không thích. Chả muốn nỗ lực cho một việc làm mơ ước một chút ít nào và thấy nó thật xa vời viên vông mặc dầu lâu lâu vẫn cháy bỏng mong ước với tham vọng ấy .
Cái tuổi mà ganh tị mới mọi thứ trên đời và khi nào cũng thấy mình thật tệ. Con bạn tôi nó vừa nhận học bổng sang Nhật tham gia hội thảo chiến lược, tôi vẫn chúc mừng nhưng vẫn an ủi mình nó chỉ là hội thảo chiến lược thông thường thôi mà. Lại một con bạn khác chung hội FA với tôi nhưng đùng một cái nó thông tin có tình nhân và thậm chí còn kể lể hằng ngày rằng nó được yêu chiều như thế nào, tôi vẫn hy vọng nó niềm hạnh phúc nhưng một phần tôi rất muốn lập đàn cho hai đứa chia tay. Thật xấu hổ nhưng ở cái tuổi này, học tập không quá giỏi, việc làm lúc nắng lúc mưa hay thậm chí còn tình nhân không có, tiền cũng không. Suy nghĩ như vậy không biết có thông thường không .
Đúng là tôi đang ở cái lứa mà mẹ tôi nói là “ dở dở ương ương nhất trong cuộc sống ”. Tôi muốn mình nỗ lực kiên trì hơn một chút ít để bước qua khoảng chừng chênh vênh này. Để mẹ tôi à không chính bản thân thôi thấy rằng, “ trưởng thành không phải là mốc thời hạn mà chính là thời gian mà bạn nhận ra đời sống mình thật tuyệt ”. Với riêng quan điểm của tôi – người chưa thật sự trưởng thành thì :
– Trưởng thành là khi bạn lo cho gia đình và coi đó là trách nhiệm, là thứ mà bạn rất muốn làm chứ không phải là gánh nặng hay mệt mỏi về nó. Là khi bạn kiếm tiền và cho gia đình với niềm hạnh phúc rằng ông bà sẽ khỏa mạnh, ba mẹ sẽ bớt nỗi lo và em út ẽ có cuộc sống đầy đủ. Dù mệt mọi ngoài xã hội nhưng chỉ cần thấy nụ cười của mẹ là bạn quên hết.
– Trưởng thành là khi bạn biết tự lo cho bản thân mình, bạn biết sức khỏe thể chất và cả niềm tin muốn gì, bạn ăn đúng giờ ăn đủ chất vì không muốn bản thân ốm. Bạn biết khi ốm nó sẽ phiền phức và tác động ảnh hưởng không những bản thân mà cả những người xung quanh như thế nào. Đơn giản là bạn không muốn ai phải lo ngại vì bạn .
– Trưởng thành là khi bạn đủ năng lực cảm nhận ai đó yêu quý và muốn làm bờ vai cho bạn một cách chân thành. Bạn lựa chọn và hoàn toàn có thể say nắng ai đó nhưng người đàn ông ở đầu cuối luôn phải là người yêu bạn nhất và hoàn toàn có thể lo cho bạn đời sống không phải vì của cải mà anh ấy ở hiện tại mà của cải anh ấy hoàn toàn có thể tạo ra bằng ý chí và nghị lực trong tương lai. Và đặc biệt quan trọng anh ấy luôn cần bạn .
– Trưởng thành là khi bạn gặp qua nhiều tính cách, trải qua nhiều tình xuống ứng xử trong đời sống ,. Bạn không tạo vỏ bọc hoài nghi hay lạng lẽ quan sát mà bạn học được cánh hòa nhập nhưng không hòa tan. Bạn học được cách nói lên chủ ý và tâm lý của bản thân, bạn học được cách giữ những mối quan hệ không qua thân thương ở chừng mực vừa phải. Bạn không còn nhìn nhận con người qua vẻ vẻ bên ngoài hay thậm chí còn qua tiếp xúc mà qua hành vi. Bạn cũng học được cách quẳng những con người không tương quan ra khỏi đầu .
– Trưởng thành là khi bạn có một việc làm và bạn yêu việc làm ấy. Nó hoàn toàn có thể không là tham vọng lớn nhất khi bạn vừa tốt nghiệp nhưng bạn biết cách yêu thương cũng như cố gắng nỗ lực vì nó. Bây giờ bạn mở màn thích sự không thay đổi nhưng dù thích thử thách hay đổi khác bạn vẫn hoàn toàn có thể làm chủ bản thân và kinh tế tài chính. Bạn hoàn toàn có thể liều lĩnh nhưng nó là sự liều lĩnh có thống kê giám sát và dù thất bại bạn vẫn có đường lùi .
– Trưởng thành là khi bạn biết hài lòng với bạn thân hay tối thiểu là không đem bản thân ra so sánh với người khác. Bạn sẽ vẫn có trong mình cảm xúc ganh tị hay đố kị nhưng khi trưởng thành bạn đố kị bằng cách không ngừng vươn lên và đạt được thứ mình muốn có bằng chính những bước chân bằng đôi tay trong sạch chứ không phải hạ bệ người khác .
– Và trưởng thành là khi bạn nhận ra khi mình vẫn còn rất niềm hạnh phúc khi nhìn xuống bạn thấy rất nhiều người kiếm không đủ một bữa ăn, chỗ ngủ thì tạm bợ, và thậm chí còn họ còn không lành lặn và không còn mái ấm gia đình để quay về … Còn bạn, bạn vẫn còn ba còn mẹ, ba mẹ bạn vẫn yêu thương bảo bọc dù bạn làm gì sai, việc làm của bạn hoàn toàn có thể lương không cao nhưng bạn vẫn niềm hạnh phúc vì có dư giả thời hạn cho mái ấm gia đình. Có thể chưa có người để dựa vai nhưng bạn vẫn khỏe mạnh mà không bị một căn bệnh hiểm nghèo nào cả. Có thể bạn không đẹp nhưng tối thiểu bạn lành lặn trong số khoảng chừng 7 triệu người khuyết tật ở Nước Ta ..
Đó hoàn toàn có thể là tương lai của tôi hay của bạn khi tất cả chúng ta trưởng thành thực sự nhưng hiện tại tất cả chúng ta không hề khi nào cũng dùng nguyên do chưa trưởng thành để bao biện cho tổng thể tất cả chúng ta nên triển khai xong nó từ những thứ li ti nhất đơn thuần chỉ là “ trưởng thành là khi bạn biết thầm cảm ơn mỗi tia nắng sớm thức tỉnh và mỉm cười với bạn khi biết bạn vẫn còn một ngày để sống, cám ơn khi bạn vẫn hoàn toàn có thể đạp xe và biết mỏi, cám ơn khi bạn vẫn hoàn toàn có thể nói lời cảm ơn ” .
Trưởng thành là khi bạn nhận ra mình không thật sự trưởng thành để hiểu và thấu những nỗi vất vả của cha mẹ, không đủ trưởng thành để nhìn thấy cuộc sống này nó đáng sợ như thế nao để né tránh, không đủ trưởng thành để tha thứ và buông bỏ những lỗi lầm của người khác, không đủ trưởng thành để tha thứ cho những tổn thương của bản thân,không đủ trưởng thành để thấy rằng thời gian khó có thể chữa lành mọi vết thương, không đủ trưởng thành để bao dung yêu thương tất cả mọi người, không đủ trưởng thành để sống thật với chính bản thân mình khi ra ngoài xã hội, không đủ trưởng thành để lau những giọt nước mắt của bản thân và của cả những người mình yêu quý, không đủ trưởng thành để buông tay và kìm nước mắt sự đau đớn khi ai đó đang bên cạnh bỗng đi xa mãi mãi, không đủ trưởng thành để từ bỏ công việc ổn định và theo đuổi ước mơ, và không đủ trưởng thành để thấy rằng mình hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Và trưởng thành là khi nhìn lại quá khứ nhìn lại những tháng ngày bồng bột ngây thơ, bạn mỉm cười vì bạn đã từng thật sự có một thanh xuân như vậy – đẹp tươi và xinh xắn .
Người dự thi : Bùi Thị Thu thảo