Nàng đã lường trước rất nhiều tình cảnh hai người gặp nhau, cũng đã nghĩ đến hàng vạn phản ứng khác nhau của hắn, duy chỉ câu nói hắn vừa nói đây là nàng chưa từng nghĩ qua .
Trong nháy mắt đó, nàng chỉ thấy hơn một năm tìm kiếm như miếng ngọc lưu ly rớt xuống đất vỡ tan tành chả còn chút ý nghĩa, ngay cả nàng cũng có vẻ như trở thành một người thừa .
Toàn Cơ hít một hơi thật sâu, đứng dậy suy nghĩ, nàng nhớ đến hai năm về trước, nhớ đến ngày tháng không có hắn ở bên, tịnh mịch một mình.
Tìm kiếm, rồi lại kiếm tìm tuy nhiên đến ở đầu cuối vẫn là tìm không thấy .
Không, nàng quyết không giống như năm mười sáu tuổi, trơ mắt nhìn hắn rời đi .
Nàng không hề để thời hạn trôi qua một cách không có ý nghĩa, nàng tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không thuận tiện buông tay hắn ra thêm bất kỳ một lần nào nữa .
" Ngươi nói dối. " Nàng thấp giọng nói, " Ngươi đang cố ý chọc ta giận dỗi đúng không ? "
Vũ Tư Phương sợ run hồi lâu, mới thở dài một lời nói : " Toàn Cơ ... Ta chẳng hề gì phải ... " Hắn chầm chậm đưa tay lên phủ lên gò má tú lệ của người con gái trước mặt, dịu dàng êm ả thay nàng lau nước mắt đang trào ra không ngừng .
Toàn Cơ hoảng loạn xoay đầu đi, thấp giọng nói: "Không phải cái gì?"
Trong lòng nàng khẩn trương vô cùng, nhịn không được muốn đứng lên, đâu biết vừa động một cái, chỗ đùi bị phỏng nhất thời đau đớn kịch liệt, như thiêu như đốt, đau đến độ cả người đầy gai ốc những loại thi nhau nổi lên .
Toàn thân lập tức phủ một tầng mồ hôi lạnh, sắc mặt vì đau mà kịch biến, tái mét .
Bị phỏng thật không đúng lúc a !
Vũ Tư Phượng lập tức muốn thay nàng xem xét vết thương lại bị nàng nóng vội che lại .
Hắn nhỏ giọng : " Ta chỉ muốn xem thực trạng vết bỏng ra làm sao, để lâu sẽ càng nghiêm trọng. "
Toàn Cơ đỏ mặt ra sức khước từ, tự mình gắng sức đứng lên, nóng vội lùi xa mấy bước, bộ dạng thẹn thùng kia muốn bao nhiêu khả ái, có bấy nhiêu khả ái, muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu, đúng là vô cùng đáng yêu và dễ thương .
Vũ Tư Phượng cũng không gượng ép, thay nàng kéo màn trúc, rồi phân phó: "Ngăn tủ lớn thứ hai bên tay trái có các ngăn nhỏ bên trong, ngăn kéo nhỏ thứ ba từ phải vào có thuốc trị phỏng."
Nàng chạy chối chết vào phòng, tiên phong tháo xiêm y xem xét vết thương, vết bỏng kia cũng phỏng ở một vị trí không mấy thuận tiện, trên bắp đùi trái gần bẹn Open một mảng hồng lớn ghê người, đùi bên phải cũng bị phỏng nhưng nhẹ hơn, hai vết bỏng khởi đầu mọc lên bọc nước .
Nàng vừa mới hoàn hồn, nào còn nhớ trước đó Tư Phượng phân phó những gì, may sao trên người có mang theo thuốc chữa thương của Thiếu Dương phái, trước chọc thủng bọc nước, sau đó bôi một lớp thuốc cao dầy lên rồi băng bó lại ngăn nắp .
Thẳng đến giờ đây nàng mới hồi sinh niềm tin lại nghĩ đến chính mình tự làm đổ trà lên người rồi bị phỏng, quả thật giống một ngốc tử, không khỏi cảm thấy bẽ mặt không dám đi ra ngoài .