NHẬT KÝ MỘT CHUYẾN ĐI TỪ THIỆN ĐẦY CẢM XÚC TẠI VIỆN DƯỠNG LÃO SUỐI TIÊN- ĐỒNG NAI

NHẬT KÝ MỘT CHUYẾN ĐI TỪ THIỆN ĐẦY CẢM XÚC TẠI

VIỆN DƯỠNG LÃO SUỐI TIÊN- ĐỒNG NAI

Cuộc sống ngày càng tăng trưởng, con người ngày càng có thời cơ tận hưởng vừa đủ tiện ích do xã hội mang lại nhưng đồng thời cũng bị cuốn theo vòng xoay của những lo toan, bộn bề đời sống. Guồng quay mải miết ấy tưởng chừng không khi nào dừng lại, và con người tất cả chúng ta vẫn luôn loay hoay với những nhọc nhằn, toan tính của đời sống mái ấm gia đình mình và không nhận ra những mảnh đời xấu số xung quanh ta đang héo hon vật lộn với bữa ăn hàng ngày .

Mới hơn 6 giờ sáng ngày 10/07, Tập thể những người thiện nguyện của công ty CP Dịch vụ bảo vệ Thanh niên đã có mặt tại địa điểm đã định, sắp xếp quà tặng, xem lại chương trình, và hoàn tất những việc cuối cùng trước khi lên xe. Trên xe, 1 lần nữa chúng tôi liên lạc một lần nữa với sơ Hường, hiện là viện trưởng để xác nhận thời gian đến, qua điện thoại, xen lẫn những lời dặn dò, hướng dẫn đường xá, chúng tôi cảm nhận được sự hân hoan và xúc động trong từng lời nói của sơ.

Đúng 7h30, chiếc xe chở hơn 20 công nhân viên công ty Bảo Vệ Thanh Niên lăn bánh tạm rời khỏi sự náo nhiệt của độ thị, tạm quên đi những bận rộn của công việc, chúng tôi trở về vùng quê thanh bình, nơi đang nuôi dưỡng hơn 100 cụ già neo đơn, đau ốm, đang bị bỏ rơi, cô đơn, được các sơ, các dì mang về chăm sóc, nuôi dưỡng – Viện dưỡng lão tình thương Suối Tiên  – Đồng Nai.

Đây không phải là lần đầu tiên chúng tôi –  công ty Bảo Vệ Thanh Niên đến, mà là 1 trong những chương trình của công đoàn công ty dịch vụ bảo vệ Thanh niên  thường xuyên tổ chức cho nhân viên của mình có cơ hội thực hiện những chuyến đi từ thiện thế này. Tuy vậy, không chuyến nào giống chuyến nào, mỗi lần đi là một cảm xúc khác, một trải nghiệm sống về tình người, tình đời.

Hơn 1 giờ chạy xe, chúng tôi cũng xuất hiện tại khu vực cần đến. Viện dưỡng lão tình thương Suối Tiên nằm trong địa phận ấp Suối Tiên, Tỉnh Đồng Nai, căn nhà tình thương lọt thỏm giữa những bụi cây trong xanh, và con đường không nhẵn do đang trong tiến trình sửa chữa thay thế trùng tu không làm chúng tôi stress .
Đón chúng tôi trước cổng là những nụ cười rạng ngời của những sơ và những cụ bà còn khỏe mạnh, những lời hỏi han sức khỏe thể chất, những cái nắm tay thật chặt, giọt mồ hôi còn vương trên mặt của những cụ có vị mằn mặn, ấm ấm có vẻ như những giọt yêu thương đang trào ra từ trái tim nhân hậu của những cụ, khiến chúng tôi bồi hồi, và có vẻ như quên đi những căng thẳng mệt mỏi của chuyến đi .
Sơ Hường, … dẫn chúng tôi vào nhà bếp để xem bữa ăn thời điểm ngày hôm nay, một nhóm khác vội vã vào ngay trong trại để thăm hỏi động viên những cụ đang ngóng trông khách đến thăm để trò chuyện. Tổng cộng có 115 cụ bà đang sinh sống tại đây ; trong đó cụ nhỏ tuổi nhất là 80 và lớn nhất là 110 tuổi. Hơn 80 % cụ bà ở đây đã bị lẫn, 50 % trong số đó bị liệt và không hề tự an uống, tắm rửa. Những cụ khỏe hơn thì xung phong phụ những sơ nấu nướng, quét dọn và đút cơm, săn sóc những những cụ yếu. Cứ thế trợ giúp nhau qua những cơn đau yếu, bệnh tật đơn độc của tuổi già. Khi từ giã cõi đời, những cụ được chăm nom, và hoàn tất những nghi thức sau cuối trong tình thương yêu, ấm cúng của những trái tim nhân hậu ở nơi đây .
Đoàn chúng tôi chia thành nhiều tốp, thăm những khu nhà, kể chuyện vui cho những cụ nghe và cũng lắng nghe được những câu truyện rời rạc, cảm động từ những cụ. Mỗi câu chuyên là một mảnh đời, 1 số ít phần của kiếp người mà khi kể lại, những cụ lại rưng rưng nước mắt, có người còn khóc ngon lành như một trẻ con. Nhưng kêt thúc câu truyện, những cụ nở một nụ cười mãn nguyện khi được ở trong viện cùng với những người cùng cảnh ngộ. Có lẽ, trải qua ngần ấy thời hạn lăn lộn với cuộc sống, niềm mong mỏi duy nhất của những cụ là được thân mật con cháu, nghe tiếng tập nói bi bô của trẻ con, nhưng rồi thực trạng đưa đẩy, họ gặp gỡ nhau ở đây … ..

Tôi có dịp trò chuyện với cụ bà đã 86 tuổi, bà kể bà tên Thi, quê ở Cầu Muối Sài Gòn. Thuở thiếu nữ mẹ bà mất sớm, bà ở với cha và mẹ kế. Hằng ngày bà bán bún ở trước cổng trường, được bao nhiêu tiền bà mang về cho dì. Khi bà lớn 1 chút, mẹ kế bà tìm cách đuổi bà ra khỏi nhà. Bà lăn lộn kiếm sống khắp Sài Gòn bằng đủ nghề rồi cuối cùng bà cũng không nhớ vì sao bà đến được nơi này. Tôi nghịch ngợm hỏi đùa “Vậy sao lúc bà có tiền, bà không dành dụm tiền làm vốn mà đưa hết cho dì”. Bà mếu máo, nấc từng đợt “Bà đâu biết cha bà đối xử với bà như thế, bà tin cha bà, mà ai ngờ”.  Tôi lại hỏi “Vậy bà còn anh em gì không”, bà cười hiền “Còn 1 đứa em trai năm nay 18 tuổi”. Tôi ngạc nhiên, vậy năm nay bà bao nhiêu tuổi. Bà trả lời: Tính tuổi mình được 23 rồi. Hóa ra trong ký ức mà bà còn nhớ được, tuổi của bà đã dừng lại ở tuổi 23. Những gì sau đó bà đều không nhớ, mà chắc bà cũng không muốn nhớ chi những tháng ngày tủi khổ như thế nữa.

Những câu truyện tiếp nối đuôi nhau nhau mải miết tưởng như không ngừng. Vừa kể những vụ lại xuýt xoa, hỏi han chúng tôi. Các cụ bảo : ” Mỗi lần có khách ghé vào chúng tui vui lắm, tụi tui sống mà như chết 50% rồi, may mà có những cô những chú thương, chăm sóc, .. giọng nói bị đứt quãng bởi tiếng nghẹn ngào, những giọt nước mắt lả chả lăn dài trên làn da chằn chịt vết chân chim .
Cụ nào còn khỏe thì tâm sự, hỏi hạn, cụ nào nằm liệt thấy có người đến thăm, thì ú ớ, móm mém như muốn bày tỏ điều gì. Chúng tôi dừng lại lâu hơn 1 chút ở giường những cụ bị liệt. Ngắm những cụ lâu hơn 1 chút, nắm tay những cụ chặt hơn 1 chút. Chúng tôi tin, đôi lúc yêu thương không cần thành lời, chỉ cần cảm nhận những điều như vậy .
Thời gian ngắn ngủi ấy cũng dần trôi qua, chúng tôi đứng dậy chào những cụ về. Có cụ bảo ngồi thêm tý nữa rồi về, cụ thì nắm tay níu lại bảo ở đây với bà, bà nhường cơm bà cho con ăn. Nghe cứ thân thương làm thế nào. Các cụ bùi ngùi mãi không nỡ rời, còn chúng tôi ai nấy đều cay cay nơi khóe mắt .
Rời khỏi Viện dưỡng lão Suối Tiên, chúng tôi mỗi người một cảm hứng. Có lẽ khi quay lại, một trong những cụ ở đây đã không còn, nhưng những câu truyện đời thế này vẫn cứ lê dài mãi. Mong rằng ngày càng có nhiều người như chúng tôi cùng nhau dang rộng vòng tay, trợ giúp Viện dưỡng lão, để những sơ có điều kiện kèm theo chăm sóc cho nhiều cụ bà hơn thế nữa .

Một số hình ảnh nhân viên công ty tại viện dưỡng lão tình thương ấp Suối Tiên

IMG_0172

IMG_0156 IMG_0160 IMG_0164

Nhật ký bảo vệ người trẻ tuổi, Ngày 01 tháng 08 năm năm ngoái

Source: https://vvc.vn
Category : Từ Thiện

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay