Di sản văn hoá Nước Ta là gia tài quý giá của hội đồng những dân tộc bản địa Nước Ta và là một bộ phận của di sản văn hoá trái đất, có vai trò to lớn trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước của nhân dân ta. Để bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hoá, phân phối nhu yếu về văn hoá ngày càng cao của nhân dân, góp thêm phần kiến thiết xây dựng và tăng trưởng nền văn hoá Nước Ta tiên tiến và phát triển, đậm đà truyền thống dân tộc bản địa và góp phần vào kho tàng di sản văn hoá quốc tế ; Để tăng cường hiệu lực hiện hành quản trị nhà nước, nâng cao nghĩa vụ và trách nhiệm của nhân dân trong việc tham gia bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hoá ;
Quốc Hội ban hành Luật Di sản văn hóa số 28/2001/QH10 ngày 29 tháng 6 năm 2001 và Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật di sản văn hóa số 32/2009/QH12 ngày 18 tháng 6 năm 2009.
Theo Điều 1 Luật Di dản văn hóa quy định :
“Di sản văn hoá quy định bao gồm di sản văn hoá phi vật thể và di sản văn hoá vật thể, là sản phẩm tinh thần, vật chất có giá trị lịch sử, văn hoá, khoa học, được lưu truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác ở nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.”
Di sản văn hóa phi vật thể là mẫu sản phẩm niềm tin gắn với hội đồng hoặc cá thể, vật thể và khoảng trống văn hóa tương quan, có giá trị lịch sử dân tộc, văn hóa, khoa học, biểu lộ truyền thống của hội đồng, không ngừng được tái tạo và được lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác bằng truyền miệng, truyền nghề, trình diễn và những hình thức khác.
Di sản văn hoá vật thể là sản phẩm vật chất có giá trị lịch sử, văn hoá, khoa học, bao gồm di tích lịch sử – văn hoá, danh lam thắng cảnh, di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia.
Ngoài ra, di sản văn hóa còn hoàn toàn có thể là Di tích lịch sử dân tộc – văn hoá, Danh lam thắng cảnh, Di vật, Bảo vật, Cổ vật vương quốc, … Luật này vận dụng so với tổ chức triển khai, cá thể Nước Ta, tổ chức triển khai, cá thể quốc tế và người Nước Ta định cư ở quốc tế đang hoạt động giải trí tại Nước Ta ; trong trường hợp điều ước quốc tế mà Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam ký kết hoặc tham gia có quy định khác thì vận dụng quy định của điều ước quốc tế đó.
Luật Hoàng Anh