Đã ai từng nghe câu “ Cho đi là nhận lại ”. Đúng, bởi đời sống của tất cả chúng ta sẽ trở nên nhạt nhòa và vô vị như thế nào nếu ta không biết cho đi, không biết trao gửi yêu thương. Khi tất cả chúng ta biết cho đi thứ gì đó, cũng chính là lúc tất cả chúng ta nhận được tình cảm từ người nhận, và đó là khoảnh khắc ý nghĩa nhất. “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ”, dưới đây là một vài bài văn tìm hiểu thêm giúp những bạn cảm nhận thâm thúy hơn về câu nói này. khi xã hội tăng trưởng thì người ta có vẻ như quan trong về tài lộc danh lợi hơn về mặt tình cảm, nhất là khi xã hội thật giả lẫn lộn thì con người có vẻ như hờ hững vô cảm rất nhiều, đó cũng là hệ quả. Tuy nhiên tất cả chúng ta vẫn phải hướng tới những điều tốt đẹp hướng tới chân thiện mỹ. Mỗi người trong tất cả chúng ta đều nên nỗ lực san sẻ, trợ giúp, luôn làm những việc tốt để góp thêm phần tăng trưởng xã hội và cũng hoàn toàn có thể làm tấm gương cho rất nhiều người khác cùng làm và noi theo .
BÀI VĂN SỐ 1 NGHỊ LUẬN VỀ CÂU “ SỐNG LÀ CHO ĐÂU CHỈ NHẬN RIÊNG MÌNH ” HAY NHẤT NGẮN GỌN
- “Sống trên đời cần có một tấm lòng
- Dù chỉ là để gió cuốn đi…”
Lời ca của bác Trịnh Công Sơn nhẹ nhàng mà da diết, cuộc sống, đâu chỉ cần những vă minh hiện đại. Hơn hết, chúng ta cần tình yêu thương, sự chia sẻ cảm thông giữa người với người.
Nếu hiểu đơn thuần, sống là hình thức sống sót của con người, nhưng xét ở tầng nghĩa sâu hơn, sống còn là sự giao thoa, hòa nhập và có tình yêu thương giữa những con người trong xã hội, khi ấy, từ “ sống ” trong ta vươn lên thành cụm từ “ sống có ý nghĩa ”. Con người ta không hề sống đơn độc, chỉ khi sống trong hội đồng, ta mới có thẻ toàn vẹn là mình, với những tính cách, xúc cảm và kĩ năng của bản thân mình. “ Cho ” là sự trao đi không mong đền đáp, hay cũng chính là sự gửi gắm, sự góp phần của mỗi cá thể tất cả chúng ta cho những người khác và cho xã hội. Ngược lại với “ cho ” là “ nhận ”, “ nhận ” là khi ta tiếp thu, thừa kế thứ gì đó từ người khác. Nhìn toàn diện và tổng thể vào câu nói “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ”, ta thấy câu nói ấy được gửi gắm một thông điệp thật đẹp. Đó là con người ta sống trên đời phải biết cho đi, biết góp sức, giúp sức, san sẻ với hội đồng chứ không chỉ ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân và tận hưởng thành quả của người khác. Chỉ khi sống biết cho đi, ta mới thực sự đang sống một cuộc sống ý nghĩa .
Khi con người ta sông biết cho đi, họ sẽ trở nên vị tha và thanh thản, vui tươi và niềm hạnh phúc hơn khi mình hoàn toàn có thể trao tặng một thứ gì đo tốt đẹp đến với những người khác. Chúng ta có nhiều cách để cho đi, không riêng gì là cho đi những giá trị vật chất, mà đáng quý hơn là trao gửi tấm lòng, tình yêu thương và sự cảm thông san sẻ. Liều thuốc niềm tin ấy đáng giá và lâu bền hơn rất nhiều. Khi ta biết cho đi, cũng là khi ta được mọi người thương mến và tiếp đón, một con người sống không vị kỷ luôn là một người bạn tốt đáng trân trọng. Cho đi là cách để con người ta học được lối sống thư thái và thanh thản hơn trong mọi việc, cho đi cũng là thông điệp đẹp tươi mà ta hoàn toàn có thể gửi gắm đến những người xung quanh mình. Một xã hội với những con người sống đẹp và không ngạo trao gửi tình yêu thương, không ngại giúp sức để cùng nhau tăng trưởng sẽ trở nên tốt đẹp biết chừng nào, mọi người sẽ kết nối và hòa đồng với nhau hơn, tạo nên một khối kết nối thực sự. Ta cho đi cũng là khi ta đang nhận lại, nhận lại từ bản thân sự yêu đời vầ nhận lại từ người kia niềm niềm hạnh phúc, nếu bận biết sống cho đi, bạn cũng sẽ nhận lại được thật nhiều những điều tốt đẹp từ người khác .
Xem thêm : Thuyết minh về Truyện Kiều của Nguyễn Du
trái lại, nếu tất cả chúng ta sống ích kỷ và chỉ biết nghĩ cho bản thân, tâm hồn tất cả chúng ta sẽ chẳng khi nào được yên bình, luôn đầy toan tính và những chấp nhặt, những lo âu. Sự ích kỷ và nhỏ nhen sẽ khiến những mối quan hệ của tất cả chúng ta sớm trở nên rạn nứt và sụp đổ, rồi một ngày, bạn sẽ nhận ra sự nhỏ nhen của bản thân chẳng đem lại bất kỳ điều gì cho bạn cả, nó chỉ làm bạn hiện lên trong mắt người khác thật “ khó chơi ”, và nghiêm trọng hơn là bạn sẽ bị cô lập. Cộng đồng không nghênh đón những con người chỉ biết tâm lý cho chính mình mà không biết chăm sóc đến những người khác .
Ngày ngày tiếp xúc với cuộc sống, ta sẽ càng nhận ra, sự cho đi trong đời sống nên là một chân lí sống của mỗi người, đừng ngại khi cho đi bởi đó mới chính là khoảnh khắc bạn thực sự sống có ý nghĩa nhất, kết nối nhất và nhận lại nhiều điều tốt đẹp nhất. “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình. ”
Câu nói sống là đâu chỉ nhận cho riêng mình rất phù hợp với mọi thời điểm phát triển xã hội con người và vẫn rất phù hợp trong thời kỳ hiện nay khi những gì mang tính toàn cầu nó mới bộc lô rất rõ: nào là ô nhiễm môi trường, nóng lên toàn cầu, tuyệt chủng, bệnh dịch… Ngoài ra nó còn có ý nghĩa rất lớn trong cuộc sống thường ngày của con người khi đó chúng ta cần phải cho đi chứ ko chỉ nhận cho mình
Bài làm văn mẫu số 2 : Nghị luận xã hội về câu nói “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ”
Lời hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng một thời đi vào lòng người thật nhẹ nhàng : “ Sống trong đời sống cần có một tấm lòng / Để làm gì em biết không / Để gió cuốn đi ” … Trăn trở về sự sống, nhà thơ Tố Hữu cũng từng tâm niệm : “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ” .
“ Sống ” ở đây, yếu tố mà những nghệ sĩ tâm niệm, ta phải hiểu là yếu tố sự sống chứ không phải là trạng thái sống sót đơn thuần. Và vấn đáp cho câu hỏi “ Sống là gì ? ” chính là đi tìm nghệ thuật và thẩm mỹ sống và chân lý sống. Đối với Tố Hữu, đó là mối quan hệ giữa “ cho ” và “ nhận ”. Đó là hai phạm trù trọn vẹn trái ngược nhau, trong khi “ cho ” là hành vi hướng ra bên ngoài thì “ nhận ” là một sự thu vén về mình. Hai phạm trù trái ngược nhưng lại được đặt trong sự sống sót song song theo quan điểm của Tố Hữu : Sống là sự phối hợp hòa giải của nhận lại và cho đi .
Thuở khởi sinh ra con người, tổng thể mọi thứ đều là đơn thuần, thậm chí còn thô sơ. Nhưng theo thời hạn, nhờ sự “ nhận ” từ nhiều nguồn xung quanh, từ tự nhiên đến xã hội mà con người ngày một tăng trưởng. Ai đó đã nói rằng ” Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được ” là do đó. Sự “ nhận ” trong đời có vẻ như đã trở thành một nhu yếu thiết yếu, đồng thời cũng là một nhu yếu tất yếu trong một xã hội đang ngày càng văn minh và đổi khác không ngừng. Ai cũng niềm hạnh phúc khi được đảm nhiệm một tình yêu thương, một cái ôm ấm cúng hay một món quà nho nhỏ ngày sinh nhật … nhưng có mấy ai ý thức được việc tiếp đón một cái mới đang là nghĩa vụ và trách nhiệm của một công dân tân tiến ? Tiếp nhận không ngừng để không bị thụt lùi, lỗi thời, để bắt kịp thời đại, để tự làm đầy chính mình …
Xem thêm : Lập dàn ý thuyết minh về con trâu lớp 9
Song, quy luật của cuộc sống là đã nhận được thì phải cho đi. Xét về mặt triết học thì mọi thứ trong đời phải luôn được cân đối bởi những phạm trù trái ngược, tựa như như âm – dương thì nhận lại và cho đi luôn phải hài hòa. Người ta có câu “ Không có bữa cơm nào không lấy phí trên đời ”, tức là bạn đã nhận của người ta cái gì, ắt phải cho đi một cái gì đó phù hợp, nghe có vẻ như như một cuộc đổi chác kinh doanh hờ hững nhưng đó lại là thực sự ! Nhưng nếu nhìn ở một góc nhìn nào khác, như ai đó đã nói “ Trái tim giàu lên nhờ cái nó cho đi ”, thì sự “ cho ” không còn là một sự trả giá sòng phẳng trên mặt trận kinh doanh thương mại nữa mà là sự tương đối của tâm hồn. Khi đem cho đi tình yêu thương, sự sẻ chia đồng cảm, không riêng gì đem lại niềm niềm hạnh phúc cho người khác mà còn đem lại niềm vui cho chính mình. Khi đem lại nụ cười cho người khác, chính bản thân bạn cũng sẽ cảm thấy niềm hạnh phúc, vì “ khi ta Tặng Kèm bạn hoa hồng, trên tay ta còn vương mãi mùi hương ”. Cuộc sống vốn lắm chông gai nhưng nếu con người biết trao cho nhau những giúp sức, sẻ chia thì sẽ hoàn toàn có thể cùng nhau vượt qua những thử thách ấy một cách thuận tiện. Chỉ một hành vi hiến máu cũng hoàn toàn có thể cứu sống một con người. Chỉ một lời an ủi động viên cũng cứu vớt được một tâm hồn đang đau khổ .
“ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ” chính là để tránh sa vào sự ích kỉ trong đời, để thấy cho đi cũng là một niềm vui thật lớn, một niềm nhiệt huyết và nhiệt huyết góp sức cho đời, như loài ong cho mật, loài hoa cho hương, loài người cho yêu thương thắm thiết …
Nếu có 1 chút tâm linh bạn có thể sẽ thấy những câu nói như: có nhân có quả, gieo nhân nào gặt quả nấy, ở hiền gặp lành,….sẽ khá đúng trong cuộc sống thực tế, nếu bạn sống tốt, biết giúp đỡ người khác thì ắt bạn cũng sẽ được người khác giúp lại và sẽ gặp nhiều may mắn trong cuộc sống
Bài làm văn mẫu số 3 : Nghị luận về câu nói “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ” ngắn gọn hay nhất
Có câu nói “ Yêu thương cho đi là nhận lại ”, đọc truyện “ Người ăn xin ” của nhà văn người Nga Tuốc-ghê-nhép kể về ông lão hành khất và cậu bé tuy không cho nhau cái gì thuộc về nghành vật chất nhưng họ đều cảm thấy được đảm nhiệm ở nhau một điều gì đó thật thiêng liêng, quý giá, ta càng thấy thấm thía hơn về việc cho và nhận trong đời sống “ Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ”. “ Cho ” là đem những gì thuộc quyền sở hữu của mình chuyển sang cho quyền sở hữu của người khác, “ nhận ” là ngược lại, được nhận những gì thuộc quyền sở hữu của người khác thành của mình. Câu nói muốn khuyên con người ta nên sống bác ái, nhân lành, thao tác thiện, nếu như trong năng lực mình làm được thì nên làm, rồi đến lúc ta gặp khó khăn vất vả hoạn nạn cũng được đền đáp, tương hỗ, nó cũng khuyên ta nên sống tốt bỏ đi những ích kỷ cá thể, tầm thường để hướng mặt tốt của mình tới những gì đẹp hơn, có ý nghĩa. Khi ta giúp sức người khác, thì chính tất cả chúng ta cũng niềm hạnh phúc bởi cảm xúc mình đang thao tác có ý nghĩa, có ích cho xã hội, cho con người. Ta nhận thấy, trong đời sống người ta đâu chỉ cho và nhận những gì thuộc về vật chất mà nhiều khi lại là những tình cảm và tấm lòng chân thành ví dụ điển hình như một lời nói yêu thương, một ánh mắt động viên, khuyến khích, một cử chỉ âu yếm. Những hành vi có vẻ như chỉ củng cố niềm tin này lại như một cơn gió mát làm dịu đi cái nắng hè oi ả, dù chỉ trao đi tình thương, sự chăm sóc nhưng ta hoàn toàn có thể khiến cho bao người được vơi đi nỗi xấu số trong đời sống. Những chú hề đem lại tiếng cười đùa cho mọi người, nhận lại sự cổ vũ, những cái vỗ ta nhiệt tình, những nụ cười giòn tan đó chính là phần thưởng lớn nhất. Không chỉ thế, câu truyện cũng giúp ta nhận nhận thấy cách cho và cách nhận cũng là một nghệ thuật và thẩm mỹ. “ Cho ” thế nào để người nhận cảm thấy tự do, vui tươi bởi “ của cho không bằng cách cho ” và nhận thế nào để người cho không cảm thấy chạnh lòng, hụt hẫng, nuối tiếc. Nghệ thuật ở việc “ cho ”, “ nhận ” ở đây như thể một sự rèn luyện cách sống và ứng xử cho tương thích, vẹn cả đôi đường, giúp cho cả mình và người khác thấy tự do, không khách sáo, giúp rút ngắn lại khoảng cách giữa người với người. Vốn là thế, nhưng ta cũng cần phê phán 1 số ít kẻ trong xã hội có đầu óc thực dụng đã mượn vật chất để chuộc lợi cho cá thể, lợi dụng ý tốt của chữ “ cho ” để thêm thời cơ thao tác xấu. Đó chính là bộc lộ của hối lộ, đút lót, yếu tố “ nóng ” càng ngày gây tranh cãi trong dư luận, rồi cả những kẻ tham lam, loá mắt trước những vật chất ấy mà chuẩn bị sẵn sàng quên đi công lí, lẽ phải, tình người. Bên cạnh đó, lại có những kẻ khác tận dụng lòng tốt của người khác chỉ biết đảm nhiệm mà không biết cho đi, như một tên cướp giữa ban ngày. Thông điệp được nhắn gửi đến ta còn là dù cho đi hay nhận lại cũng nên xuất phát từ sự chân thành, đồng cảm, sẻ chia chứ không phải cho đi là để ban ơn, bố thí hay có thêm khét tiếng. Cứ cho đi và nhận lại thì không ổn, ta phải luôn nâng cao sự hiểu biết để giúp cho văn hoá tiếp xúc này tương thích hơn, đúng cách. Có người đã nói rằng : “ Cho đi chính là nhận lại, nhận lại để cho đi, đời sống là một vòng tuần hoàn của cho và nhận ”. Mỗi người, hãy là ngọn gió liên tục đưa vòng xoay này xoay và lan toả đến mọi người khác .
Xem thêm : Phát biểu cảm nghĩ về chuyện người con gái Nam Xương