Truyện Nhà Trẻ 24-36 Tháng Chủ Đề Thực Vật – 1 phút tiết kiệm triệu niềm vui

Trẻ em từ bé như một tờ giấy trắng, vậy nên sự giáo dục từ bé của người lớn là vô cùng quan trọng với trẻ nhỏ. Hôm nay 1phuttietkiemtrieuniemvui.com.vn sẽ giới thiệu tới các bậc phụ huynh, các thầy cô giáo bộ truyện nhà trẻ cực hay và cực ý nghĩa

Bộ truyện nhà trẻ 24-36 tháng chủ đề thực vật

Gói hạt kỳ diệu 

Bé Vinh đang chơi với gọi hạt rau. Trông những cái hạt giống như những viên bi nhỏ xíu, Vinh nghĩ: “Bi như thế này thì bắn thế nào được!”. Vừa lúc đó, bà đi làm về, thấy Vinh nghịch rau liền bảo:
Sao cháu lại lấy cái này ra chơi? Đây là hạt rau để bà trồng lấy rau tươi cho cả nhà ăn đấy!
Vinh ngạc nhiên quá, thầm nghĩ: “Sao những hạt bé nhỏ này lại cho những cây rau tươi được nhỉ?”. Thấy Vinh ngạc nhiên, bà nói:
– Đây là hạt rau. Khi ta cho hạt rau vào nước ngâm rồi gieo xuống đất, hạt sẽ nảy mầm và trở thành rau tươi đấy!
– Vậy bà mang hạt gieo xuống đất đi bà!
– Được rồi, chiều nay bà sẽ gieo hạt ngay!
Vinh rất nóng lòng muốn biết bà gieo hạt như thế nào. Buổi chiều hôm ấy, bà cuốc và làm nhỏ đất trong vườn. Vinh cũng theo bà ra vườn và giúp bà nhặt cỏ rồi xem bà trồng rau.
Từ hôm đó, ngày nào bà cũng tưới nước, còn Vinh ra ngó xem cây rau đã mọc chưa. Một ngày hai ngày, rồi ba ngày…, ngày thứ tư, những cây rau nhỏ xíu đã nhú lên khỏi mặt đất. Vinh vui sướn chạy vào khoe với cả nhà. Đối với Vinh, đó thật là một điều kì diệu.
Sáng chủ nhật, bà ngoại ở dưới quê lên chơi, Vinh dẫn bà ra tận vườn để ngắm những cây rau bé xíu.
Hôm đó, Vinh theo bà ngoại về quê chơi. Nửa tháng sau, Vinh mới từ quê lên.
Vừa về đến nhà, Vinh đã chạy ra ngoài vườn. Ôi, kỳ lạ quá! Những cây rau nhỏ xíu không còn nữa mà thay vào đó là một luống rau xanh mơn mởn. Vinh chạy vào nhà hỏi bà:
–    Bà ơi, những cây rau nhỏ xíu đâu rồi ạ?
–    Bà cười nhìn Vinh thật âu yếm:
– Những cây bé xíu được sự chăm sóc của mẹ cháu, bây giờ đã thành những cây rau tươi tốt rồi đấy!
Bữa cơm hôm ấy có đĩa rau xanh, mẹ nói đấy chính là rau bà trồng trong vườn nhà. Vinh ăn rất nhiều và cảm thấy rất vui vì Vinh đã hiểu ra: Chính bà và mẹ đã làm ra điều kì diệu biến gói hạt nhỏ xíu thành đĩa rau xanh.

Đang xem : Truyện nhà trẻ 24-36 tháng chủ đề thực vật

Nhổ củ cải

Ngày xửa, ngày xưa có hai ông bà già và một cô cháu gái sống trong ngôi nhà bằng gỗ bên cạnh manh vườn xinh xắn. Trong nhà còn có một con Chó, một con Mèo và một chú Chuột nhắt.
Vào mùa thu, ông già mang về một cây củ cải nhỏ và trồng trong vườn. Ngày ngày, ông ra sức chăm chút cho cây. Sáng nào ông cũng cho cây cải uống một gáo nước. Chiều nào ông cũng bắt sâu, nhổ cỏ cho cây. Cây cải cũng không phụ lòng tốt của ông, nó lớn nhanh như thổi. Chẳng bao lâu nó trở thành một cây cải khổng lồ, to chưa từng thấy.
Một buổi sáng, ông già ra vườn định nhổ củ cải về cho bà già và cháu gái. Ông nhổ mãi, nhổ mãi mà cây cải không hề nhúc nhích. Ông gọi bà già: «Bà già ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!»Bà già liền chạy lại, bà túm áo ông, ông nắm cây cải nhổ mãi, nhổ mãi vẫn không được. Bà già gọi cháu gái: «Cháu gái ơi! Mau lại đây! Mau giúp bà nhổ củ cải!» Cháu gái liền chạy lại kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải nhổ mãi, nhổ mãi chẳng ăn thua gì. Cháu gái gọi Chó con: «Chó con ơi! Mau lại đây! Mau giúp tôi nhổ củ cải!». Chó con chạy lại ngậm lấy bím tóc của cháu gái. Cháu kéo áo bà ba, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Kéo mãi nhổ mãi cây cải vẫn nằm ì ra. Mèo con gọi Chuột nhắt: «Chuột nhắt ơi! Mau lại đây!Mau giúp tôi nhổ củ cải!» Chuột nhắt chạy lại, bám đuôi Mèo, Mèo cắn đuôi Chó, Chó ngậm biếm tóc cháu gái, cháu gái kéo áo bà, bà túm áo ông, ông nắm cây cải. Một, hai, ba… Cây cải gan lì đã bị kéo lên khỏi mặt đất.
Tất cả sung sướng, nhảy múa quanh vây cải:
«Nhổ cải lên! Nhổ cải lên!
Ái chà chà! Lên được rồi!»

Sự tích hoa đào

Ngày xưa, ở phía Ðông núi Sóc Sơn, Bắc Việt, có một cây đào mọc đã lâu đời. Cành lá đào xum xuê, to lớn khác thường, bóng rậm che phủ cả một vùng rộng. Có hai vị thần tên là Trà và Uất Lũy trú ngụ ở trên cây đào khổng lồ này, tỏa rộng uy quyền che chở cho dân chúng khắp vùng. Quỹ dữ hay ma quái nào bén mãng lui đến ắt khó mà tránh khỏi sự trừng phạt của 2 vị thần linh. Ma quỷ rất khiếp sợ uy vũ sấm sét của hai vị thần, đến nỗi sự luôn cả cây đào. Chỉ cần trông thấy cành đào là bỏ chạy xa bay.
Ðến ngày cuối năm, cũng như các thần khác, hai thần Trà và Uất Luỹ phải lên thiên đình chầu Ngọc Hoàng. Trong mấy ngày Tết, 2 thần vắng mặt ở trần gian, ma quỷ hoành hành, tác oai tác quái.
Ðể ma quỷ khỏi quấy phá, dân chúng đã đi bẻ cành đào về cắm trong nhạ Ai không bẻ được cành đào thì lấy giấy hồng điều vẽ hình 2 vị thần linh dán ở cột trước nhà, để xua đuổi ma quỵ
Từ đó, hàng năm, cứ mỗi dịp Tết đến, mọi nhà đều cố gắng đi bẻ cành đào về cắm trong nhà trừ ma quỵ Lâu dần, người Việt quên mất ý nghĩa thần bí của tục lệ này, không còn tin mấy ở ma quỷ thần linh như tổ tiên ngày xưa. Ngày nay, hoa đào hoa mai tươi thắm khắp nhà nhà vào dịp Tết, và sắc giấy đỏ hồng điều với câu đối hoà

Truyện chủ đề trường mầm non 24 36 tháng

1. Truyện  : Sinh nhật của thỏ con

Hôm nay là sinh nhật của thỏ con. Thỏ con vui lắm .
Thỏ con gặp gà con. Thỏ con mời : Bạn gà con ơi, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy, bạn tới dự nhé !
Gà con : chiếp … chiếp… tôi sẽ đến.
Thỏ con gặp  chó đốm, thỏ con mời : Bạn chó đốm ơi, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy, bạn tới dự nhé !
Chó đốm : gâu … gâu… tôi sẽ đến
Thỏ con gặp  vịt con. Thỏ con mời : Bạn vịt con ơi, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy, bạn tới dự nhé !
Vịt con : vít … vít… tôi sẽ đến
Tối hôm đó gà con, chó đốm, vịt con đều tới dự sinh nhật thỏ con, thỏ con rất vui. gà con, chó đốm, vịt con đều nói :  “ chúc mừng sinh nhật thỏ con “

2. Hai anh em gà con

Hai chú Gà con tìm được một mẩu bánh mì. Chúng thích thú vô cùng và bắt đầu dùng cái mỏ xinh mổ vào miếng mồi ngon. Một chú Vịt con chơi gần đấy nhìn thấy và chạy lại, xin Gà con cùng được ăn.
– Nào cùng ăn với chúng tớ đi! Gà lông vàng mời bạn.
– Anh còn muốn gọi ai nữa đây? Gà lông đen gắt: Mẩu bánh mì này cho chúng ta cũng không đủ nữa là còn gọi thêm nó.
– Đủ thôi! Gà lông vàng an ủi em.
Thể là cả hai chú Gà và chú Vịt chia nhau ăn hết mẩu bánh mì. Ăn xong hai chú Gà con vẫy đôi cánh tí xíu của mình chạy về chỗ mẹ.
– Mẹ ơi! Gà lông đen thét tướng lên. Vịt con vừa ăn bánh mì với chúng con. Mẹ hãy nói đi, con chia cho Vịt ăn cùng có được không?
– Thế là rất đúgn con ạ!
– Con cho Vịt ăn mới ngon lành làm sao! Gà lông đen vẫn liến thoắng khoe khoang.
– Có gì đáng nói đâu, Gà lông vàng ngắt lời em, chúng ta đã cùng ăn sáng thế thôi mà.
Gà mẹ nhìn các con và nói:
– Nhường cho bạn là điều tốt. Nhưng ai không khoe điều đó còn tốt hơn

3.Truyện  : Đôi bạn nhỏ

Gà và vịt rủ nhau ra vườn chơi, gà trên bờ dùng 2 chân của mình bới đất tìm giun, còn vịt xuống ao mò tôm tép để ăn.
Bỗng …. có 1 con cáo mắt xanh, đuôi dài thấy gà con đang kiếm ăn một mình định nhảy ra vồ. Sợ quá gà con liền ba chân bốn cẳng vừa chạy vừa kêu chiếp .. chiếp .. cứu tôi với. Vịt con đang lặn ngụp dưới ao sâu nghe tiếng bạn gọi liền lướt nhanh vào bờ và cõng bạn ra giữa ao sâu. Thế là gà con thoát chết, từ đó về sau 2 bạn gà – vịt càng yêu mến nhau.

Truyện nhà trẻ 24-36 tháng chủ đề bản thân

CẬU BÉ MŨI DÀI

Ngày xưa có một cậu bé có cái mũi rất dài,vì thế mọi người gọi cậu là :”Bé mũi dài”. Một buổi sáng đẹp trời,tiếng gió vi vu thổi,tiếng chim Họa Mi hót véo von.Bé Mũi dài nhìn thấy vườn hoa với muôn vàn bông hoa đua sắc khác nhau:Hoa Hướng Dương vàng rực, Hoa Hồng, Hoa Cẩm Chướng đỏ tươi.
Chú bé nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả,những quả táo chín đỏ ,thơm nức.Chú vội vàng leo lên cây để hái nhưng…chú không trèo lên được vì vướng phải cái mũi dài của mình.Bực quá chú nói:”ước gì cái mũi của tôi biến mất,tôi chẳng cần cái mũi ,tôi chỉ cần cái miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời.cũng chẳng càn có tai làm gì cả.”
Lúc đó chú Ong,cô Họa Mi đứng gần đó.thấy vậy đều ngạc nhiên nói:
– Tại sao bạn không cần mũi,.Đối với tôi mũi rất cần,có mũi tôi mới có thể thở được,ngửi và phân biệt được các mùi thơm khác nhau của các loài hoa.
Lúc đó chim Họa Mi bay đến chỗ Mũi dài nói:
– Nếu bạn không có tai thì làm sao nghe được tiếng hót của tôi.và những âm thanh kỳ diệu xung quanh.
Các cô hoa cũng rung rinh nói:
– Nếu bạn không có mắt bạn có nhìn thấy những màu hoa rực rỡ của chúng tôi không?
Bé mũi dài nghe xong hốt hoảng thấy mình không thể thiếu chúng được.Từ đó cậu luôn giữ gìn vệ sinh cơ thể,giữ gìn đôi mắt ,cái mũi..không bao giờ có ý định vứt chúng đi nữa.

MỖI NGƯỜI MỘT VIỆC

Một gia đình nọ có nhiều anh chị em. Họ sống với nhau vui vẻ, đầm ấm. Nhưng bỗng một hôm, họ cãi nhau. Ai cũng cho là mình phải làm việc nhiều nhất.
Mắt nói:- Tôi suốt ngày phải nhìn.
Tai nói: – Tôi suốt ngày phải nghe.
Tay nói:- Còn tôi suốt ngày phải vẽ, phải giặt, quét nhà.
Chân nói: – Tôi phải đi, phải chạy, phải nhảy,…
Và tất cả cùng kêu lên:
– Miệng chả làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và uống!
Miệng nghe vậy thì buồn lắm. Nó chẳng buồn ăn uống gì nữa và im lặng bỏ đi nằm.
Hết một ngày, cả nhà ai cũng mệt và buồn, chẳng ai muốn làm việc nữa. Mắt lên tiếng:
– Không biết tại sao hôm nay tôi mệt quá, không muốn nhìn nữa.
Tai cũng nói: – Tôi cũng chẳng muốn nghe.
Chân uể oải kêu lên: – Tôi cũng không chạy được nữa.
Lúc này mọi người mới sực nhớ ra rằng từ sáng đến giờ cũng không thấy Miệng ăn uống gì cả. Chợt nhớ đến cuộc cãi vã lúc trước, mọi người cùng nói:
– Chúng ta trách nhầm Miệng rồi, chúng ta đến xin lỗi Miệng thôi.
Thế là tất cả vội vã đi gọi Miệng dậy và mang thức ăn đến:
– Xin lỗi Miệng nhé. Miệng mau ăn uống đi.
Bấy giờ Miệng mới chịu ăn. Sau khi Miệng ăn xong, tất cả tự nhiên cảm thấy khỏe hẳn lên, cùng vui vẻ, cười đùa.
Từ đó trở đi cả nhà Mắt, Mũi, Tai, Miệng … sống với nhau thân ái và hòa thuận, ai ai cũng đều vui vẻ làm việc của mình.

Truyện nhà trẻ 24-36 tháng chủ đề gia đình

Gấu con chia quà

Cây táo nhà Gấu rất sai quả và ăn thì ngọt lừ.Sáng nào Gấu Con cũng đòi ăn táo, nhưng mẹ hái bao nhiêu Gấu Con cũng chê ít. Một hôm gấu mẹ hỏi:
Thế con muốn mẹ hái cho con bao nhiêu quả táo nào?
–    Dạ… Con muốn mẹ hái cho con thật nhiều ạ!
–    Thật nhiều là bao nhiêu chứ? Gấu Mẹ hỏi lại
–    Nhiều…là…là…
Mẹ Gấu cười nói:
–    Con của mẹ không biết đếm.Từ nay con phải học đếm đến bao nhiêu mẹ sẽ hái cho con chừng ấy quả táo nhé.
Gấu Con vâng lời và tìm đến nhà thầy Hươu để học đếm
Hôm đầu Gấu biết đếm đến “Một”, mẹ Gấu cho Gấu mỗi một quả táo.Thấy ít quá Gấu Con định đòi them nhưng nhớ lời mẹ dặn nên lại thôi và lẳng lặng ôm sách đi học.Hôm sau Gấu biết đếm đến “Hai” nên được mẹ cho hai quả táo.Nhưng, những ngày tiếp theo,cậu ta biết đếm đến “ Năm’, đến “Mười” nên được mẹ cho rất nhiều táo.Gấu Con rất khoái chí và càng chăm học hơn.
Năm mới đã đến. Mẹ Gấu muốn làm một bữa liên hoan, Gấu Con lanh chanh đòi đi chợ mua quà. Mẹ Gấu đưa tiền cho con rồi dặn:
– Con ra chợ mua hoa quả. Nhớ đếm cho đủ người trong nhà kẻo mua thiếu đấy.
Gấu Con “Vâng ạ” rồi đếm đi đếm lại từng người trong gia đình, xong mới xách giỏ đi chợ. Một lát sau, cậu ta khệ nệ bê giỏ về
Gấu Bố bảo.
–    Bây giờ, con hãy chia quà cho từng người đi.
Gấu Con chỉ chờ có thế, vội bưng đĩa hoa quả bằng hai tay mời bố, mẹ, mời cả hai em nhỏ. Ơ kìa, thế phần của Gấu Con đâu? Nhìn Gấu Con lúng túng, Gấu Mẹ cũng phì cười, rồi hỏi:
–    Con đếm như thế nào mà lại thiếu? Con đã đếm đi đếm lại từng người rồi mà – Gấu Mẹ bảo.
Gấu Con đếm lại: Mẹ là một, bố là hai, em trai là ba, em gái là bốn, đấy, đủ cả mà
Nghe Gấu Con nói cả nhà cười rộ lên. Gấu Bố bảo:
–    Con của bố đếm giỏi thật, đến nỗi quên cả mình cơ mà.
–    À…ra thế, Gấu Con gãi đầu xấu hổ.
Gấu Bố vui vẻ nói: Chia quà đủ cho mọi người mà chỉ quên phần mình thì con sẽ chẳng mất phần đâu.
Nói rồi, bố mẹ Gấu dồn hết kẹo, hoa quả vào chung một đĩa, mời cả nhà cùng ăn.

Cô bé quàng khăn đỏ

Ngày xửa, thời xưa, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì thế, mọi người gọi cô là cô bé quàng khăn đỏ. Một hôm, mẹ cô bảo cô mang bánh sang biếu bà ngoại. Trước khi đi, mẹ cô dặn :
– Con đi thì đi đường thẳng, đừng đi đường vòng qua rừng mà chó sói ăn thịt con đấy. Trên đường đi, cô thấy đường vòng qua rừng có nhiều hoa, nhiều bướm, không nghe lời mẹ dặn, cô tung tăng đi theo đường đó. Đi được một quãng thì gặp Sóc, Sóc nhắc :
– Cô bé quàng khăn đỏ ơi, lúc nãy tôi nghe mẹ cô dặn đi đường thẳng, đừng đi đường vòng cơ mà. Sao cô lại đi đường này ?
Cô bé không vấn đáp Sóc. Cô cứ đi theo đường vòng qua rừng. Vừa đi, cô vừa hái hoa, bắt bướm. Vào đến cửa rừng thì cô gặp chó sói. Con chó sói rất to đến trước mặt cô. Nó cất giọng ồm ồm hỏi :
– Này, cô bé đi đâu thế ?
Nghe chó sói hỏi, cô bé quàng khăn đỏ sợ lắm, nhưng cũng đành mạnh dạn vấn đáp :
– Tôi đi sang nhà bà ngoại tôi .
Nghe cô bé nói đi sang bà ngoại, chó sói nghĩ bụng : À, thì ra nó lại còn có bà ngoại nữa, thế thì mình phải ăn thịt cả hai bà cháu. Nghĩ vậy nên chó sói lại hỏi :
– Nhà bà ngoại cô ở đâu ?
– Ở bên kia khu rừng. Cái nhà có ống khói đấy, cứ đẩy cửa là vào được ngay .
Nghe xong, chó sói bỏ cô bé quàng khăn đỏ ở đấy rồi chạy một mạch đến nhà bà ngoại cô bé. Nó đẩy cửa vào vồ lấy bà cụ rồi nuốt chửng ngay vào bụng. Xong xuôi, nó lên giường nằm đắp chăn giả là bà ngoại ốm .
Lúc cô bé quàng khăn đỏ đến, cô thấy chó sói đắp chăn nằm trên giường, cô tưởng “ bà ngoại ” bị ốm thật, cô hỏi :
– Bà ơi ! Bà ốm đã lâu chưa ?
Sói không đáp vờ vịt rên hừ … hừ …
– Bà ơi, mẹ cháu bảo mang bánh sang biếu bà .
– Thế à, thế thì bà cám ơn cháu và mẹ cháu. Cháu ngoan quá. Cháu lại đây với bà .
Cô bé quàng khăn đỏ chạy ngay đến cạnh giường, nhưng cô quá bất ngờ lùi lại hỏi ;
– Bà ơi ! Sao thời điểm ngày hôm nay tai bà dài thế ?
– Tai bà dài để bà nghe cháu nói được rõ hơn. Chó sói đáp
– Thế còn mắt bà, sao ngày hôm nay mắt bà to thế ?
– Mắt bà to để bà nhìn cháu được rõ hơn .
Chưa tin, cô bé quàng khăn đỏ lại hỏi :
– Thế còn mồm bà, sao ngày hôm nay mồm bà to thế ?
– Mồm bà to để bà ăn thịt cháu đấy .
Sói nói xong liền nhảy ra khỏi giường, nuốt chửng em bé Khăn Đỏ đáng thương .
Sói đã no nê lại nằm xuống giường ngủ ngáy o o. May sao, lúc đó bác thợ săn đi ngang thấy thế. Bác giơ súng lên định bắn. Nhưng bác chợt nghĩ ra là chắc sói đã ăn thịt bà lão, và tuy nhiên vẫn còn có cơ cứu bà. Bác nghĩ không nên bắn mà nên lấy kéo rạch bụng con sói đang ngủ ra. Vừa rạch được vài mũi thì thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thì cô bé nhảy ra kêu :
– Trời ơi ! Cháu sợ quá ! Trong bụng sói, tối đen như mực. Bà lão cũng còn sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội đi nhặt đá to nhét đầy bụng sói. Sói tỉnh giấc muốn nhảy lên, nhưng đá nặng quá, nó ngã khuỵu xuống, lăn ra chết .
Từ dạo ấy, cô bé quàng khăn đỏ không khi nào dám làm sai lời mẹ dặn .

Thơ nhà trẻ 24-36 tháng chủ đề thực vật

Chùm quả ngọt

Rung rinh chùm quả mùa xuân
Nhìn ra thì ấm, nhìn gần thì no
Quả nào quả ấy tròn vo
Cành la, cành bỗng thơm tho khắp vườn
Tay ông năm ấy trồng ươm
Bây giờ cháu hái quả thơm biếu bà

Cây dây leo

Cây dây leo
Bé tí teo
Ở trong nhà
Lại bò ra
Ngoài cửa sổ
Và nghển cổ
Lên trời cao
Hỏi vì sao
Cây trả lời
Ra ngoài trời
Cho dễ thở
Tắm nắng gió
Gội mưa rào
Cây mới cao
Hoa mới đẹp.

Những bài thơ, câu chuyện Tháng 10 Truyện nhà trẻ 24-36 tháng:

Truyện vịt con lông vàng

Một buổi sáng đẹp trời, Vịt mẹ dắt đàn Vịt con ra vườn sưởi nắng. Những chú vịt con xinh xắn với bộ lông vàng óng ả cùng nhau chạy đùa vui tươi. Đến một góc vườn thấy một đoạn ống khói cũ và bẩn, những chú Vịt con tinh nghịch liền chui vào, vậy là từ những chú vịt con lông vàng xinh xắn chúng biến thành những chú Vịt lông đen. Đúng lúc đó, Vịt mẹ cất tiếng gọi : “ Các con ơi, những con đâu rồi ? ” nghe tiếng vịt mẹ, Vịt con hàng loạt lên tiếng gọi. Vịt mẹ chạy đến, tá hỏa không thấy con đâu, chỉ thấy một đàn vịt đen, Vịt mẹ kêu thất thanh : “ Đây không phải là những đứa con của tôi ! những con tôi đâu ? ” Vịt con chạy lại bên bờ ao, soi mình xuống nước, nhìn thấy những bộ mặt lấm lem chúng không nhận ra chính bản thân mình nữa. Vịt con liền nhảy xuống ao, vùng vẫy, tắm trong dòng nước mátKhi lên bờ chúng đã trở lại nguyên là những chú Vịt con có bộ lông vàng óng, Vịt mẹ vui mừng chạy lại bên những con : “ Đây mới đúng là những con của tôi, lần sau những con nhớ không nghịch bẩn nhé ! ”

Truyện bác cấp dưỡng

Các cô, các bác cấp dưỡng mang tạp dề trắng, đội mũ vải trắng trông rất gọn gang và sạch sẽ.
Hàng ngày các cô, các bác đi chợ, mua về rau tươi quả chín, thịt trứng…và nấu thành nhiều món ăn ngon lành mà các bạn rất ưa thích.
Mai và các bạn được ăn cơm dẻo, canh ngọt là nhờ công lao của các cô, các bác cấp dưỡng.

TruyệnKhỉ con biết vâng lời

Một buổi sáng, Khỉ mẹ dặn Khỉ con xuống núi đi hái trái cây. Khỉ con mang giỏ trên lưng, rong chơi trên đường đi và quên mất lời mẹ dặn. Khỉ con thấy chú Thỏ đang đuổi bắt Chuồn Chuồn. Khỉ con cũng muốn rong chơi nên cùng Thỏ chạy đuổi theo Chuồn Chuồn.Đến chiều về tới nhà, Khỉ con không mang được trái cây nào về nhà cho mẹ cả. Mẹ buồn lắm, mẹ nói với Khỉ con:– Mẹ thấy buồn khi con không nghe lời mẹ dặn. Bây giờ trong nhà không có cái gì ăn cả là tại vì con mải chơi, không đi tìm trái cây.Khỉ con biết lỗi, cúi đầu xin lỗi me. Mẹ cõng Khỉ con trên lưng đi tìm trái cây ăn cho bữa tối.Một hôm, mẹ bị trượt chân ngã, đau quá không đi kiếm ăn được. Mẹ nói với Khỉ con:– Mẹ bị đau chân,đi không được. Con tự mình đi kiếm trái cây để ăn nhé!Khỉ con nghe lời mẹ dặn, mang giỏ trên lưng và chạy xuống núi đi tìm trái cây. Trên đường đi, Khỉ con thấy bắp bèn bẻ bắp, thấy chuối bèn bẻ chuối và khi thấy Thỏ con đang đuổi bắt Chuồn Chuồn, Khỉ bèn tự nhủ: “Mình không nên ham chơi, về nhà kẻo mẹ mong”.Và thế là Khỉ con đi về nhà.Mẹ thấy Khỉ con về với thật nhiều trái cây thì mừng lắm. Mẹ khen:– Khỉ con biết nghe lời mẹ, thật là đáng yêu!Thỏ ngoanBác Gấu đang đi giữa rừng thì trời đổ mưa ào ào. Bác ướt hết. Bác Gấu đi đến nhà Cáo. Bác gõ cửa cốc cốc và gọi:– Cáo ơi! Bác ướt hết rồi, cho bác vào nhà với.Cáo không muốn cho bác Gấu vào nhà nên không mở cửa, nó bảo:– Không được vào đâu !Bác Gấu lại phải đi. Trời vẫn đổ mưa ào ào. Bác Gấu đến nhà Thỏ. Bác gõ cửa: cốc, cốc, cốc và gọi:– Cháu Thỏ ơi ! Cháu Thỏ ơi ! Bác ướt hết rồi, cho bác vào với.Thỏ vội chạy ra mở cửa. Vừa trông thấy bác gấu, Thỏ kêu lên:– Ôi ! Bác ướt hết cả rồi ! Bác vào nhà cháu đi bác.Thỏ dắt tay mời bác Gấu vào nhà. Thỏ đốt lửa cho bác Gấu sưởi. Lửa cháy bập bùng ấm áp quá. Một lúc, bác Gấu đã sưởi khô người. Bác gấu nói:– Thỏ ngoan quá ! Bác cảm ơn cháu.

Xem thêm : Các Biện Pháp Khắc Phục Ô Nhiễm Môi Trường Đất Bạn Cần Biết, Ô Nhiễm Đất

Giáo an nhà trẻ 24 36 tháng chủ đề trường mầm non

giáo an nhà trẻ 24 36 tháng chủ de trường mầm non

Giáo án truyện khỉ con biết vâng lời

PTNN: Truyện: Khỉ con biết vâng lời

I. Mục đích – yêu cầu

1. Kiến thức
– Trẻ biết tên chuyện, tên tác giả
– Hiểu nội dung câu truyện
– Biết vấn đáp 1 số ít câu hỏi của cô
– Biết tên game show, cách chơi
– Phát triển ngôn từ cho trẻ
2. Kỹ năng
– Rèn cho trẻ vấn đáp được 1 số câu hỏi rõ ràng, mạch lạc
– Rèn cho trẻ diễn đạt đủ câu
3. Thái độ
– Trẻ hứng thú tham gia vào những hoạt động giải trí

II. Chuẩn bị

– Tranh truyện minh họa.

– Nhạc loa máy tính bài mùng 8/03

III.Tiến hành hoạt động

1.Ổn định tổ chức

a. Gây hứng thú
– Cho trẻ chơi game show : “ Trời tối, trời sáng ”
– Cô đưa tranh ra và hỏi trẻ : Tranh gì ? …
– Bức tranh này ở trong câu truyện nào ?
– Cô dẫn dắt vào bài …

2.Bài mới

b. Kể chuyện
– Cô ra mắt tên bài, tên tác giả .
– Cô kể lần 1 nói lại tên bài, tên tác giả .
– Cô kể lần 2 kèm tranh minh họa

Giảng nội dung.

“ Khỉ con được khỉ mẹ mua cho một nải chuối, khỉ con thích quá cảm ơn mẹ rồi bê ra bàn ngồi ăn. Khỉ con ăn hết nải chuối và ném vỏ ra ngoài hành lang cửa số rồi lăn ra ngủ. Đến chiều bạn Chó vàng rủ khỉ sang nhà bác Bò chơi, khỉ vùng dậy chạy đi đã bị trượt chân ngã do khỉ vứt vỏ chuối hồi trưa đấy. Thấy khỉ con ngã Chó vàng đỡ bạn đứng dậy rồi nhặt hết vỏ chuối bỏ vào thùng rác. Khỉ con cảm ơn bạn Chó vàng và hứa với bạn lần sau sẽ không vứt bừa bãi như vậy nữa. Sau đó 2 bạn vui tươi dắt nhau đi thăm bác Bò đấy ”

 c.Đàm thoại

– Cô vừa kể chuyện gì ?
– Trong truyện có những ai ?
+ Khỉ mẹ mua quà cho Khỉ con, Khỉ con thích quá và nói như thế nào ?
+ Khỉ con ăn chuối xong đã vứt vỏ ở đâu và làm gì ?
+ Ai rủ khỉ con đến nhà bác Bò chơi ?
+ Khỉ con vội chạy ra và đã bị làm thế nào ?
+ Bạn Chó vàng đã làm gì ?
+ Khỉ con ngượng ngùng và nói với bạn như thế nào ?
+ Sau đó 2 bạn vui tươi và đi đến thăm ai ?
=> GD : Qua câu truyện này cô mong những bé khi ăn cái gì đó có giấy, vỏ lá … thì những con phải biết vứt giấy, lá vào thùng rác và ai cho cái gì như Khỉ mẹ cho khỉ con nải chuối hoặc được sự giúp sức của bạn Chó vàng nâng Khỉ con đứng dậy khi bị ngã … Các con phải biết cảm ơn người cho quà và trợ giúp nhé .

– Cô kể lần 3 cho trẻ nghe.

3. Kết thúc

– Cho trẻ hát bài hát mùng 8/3 và ra ngoài chơi

Source: https://vvc.vn
Category : Thời sự

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay