MỘT SÔ CẤU CHUYỆN CHỦ ĐỀ “BẢN THÂN”

MỘT SỐ CÂU CHUYỆN CHỦ ĐỀ “BẢN THÂN”

Truyện:         CẬU BÉ MŨI DÀI

Ngày xưa có một cậu bé có một cái mũi rất dài vì thế mọi người gọi chú là ” bé Mũi Dài ” .

Một buổi sáng mùa thu đẹp trời, tiếng gió thổi vi vu lay động những chiếc lá, Bé Mũi Dài nhìn thấy một vườn hoa với muôn vàn bông hoa đua nhau khoe sắc. Hoa hướng dương có màu vàng rực, hoa hồng, hoa cẩm chướng đỏ tươi. Thấp thoáng trong lùm cây xanh, chim họa mi đang mải mê ca hát.

Bỗng bé Mũi Dài nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả. Những quả táo chín đỏ thơm lừng. Chú hấp tấp vội vàng trèo lên cây để hái những quả táo chín nhưng … chú không tài nào trèo lên được vì vướng cái mũi của mình. Bực quá bé Mũi Dài liền nói to :- Ước gì cái mũi của tôi biến mất. Tôi chẳng cần có mũi, tôi chỉ cần có miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời, để cười, để nói, tôi cũng chẳng cần tai, và tay cũng chẳng cần gì cả .Gần đấy có chú ong đậu trên một cành hoa, nghe thấy thế, ong kinh ngạc và nói :- Tại sao bạn lại không cần có mũi ? Đối với tôi, mũi rất cần, có mũi tôi thở được này, còn ngửi và phân biệt được những mùi thơm khác nhau của những loài hoa. Còn bạn, bạn có ngửi thấy mùi táo thơm ngon không ? Nhờ có mũi mà bạn ngửi được và phân biệt được những mùi vị và mừi hương khác nhau .Vừa lúc đó chim họa mi hót véo von bay đến nói với bé Mũi Dài :- Bạn Mũi Dài ơi, Nếu bạn không cần có tai thì làm thế nào bạn nghe được lời nói của tôi và những âm thanh diệu kỳ xung quanh. Bạn biết không nhờ có tai mà bạn nghe và phân biệt được mọi âm thanh đấy !Ở gần đấy những cô hoa runh rinh cánh cũng đua nhau gọi :- Bạn Mũi Dài ơi ! Bạn có nhìn thấy một vườn hoa bùng cháy rực rỡ của tôi không ? Nếu bạn không có mắt thì làm thế nào bạn hoàn toàn có thể nhìn thấy vẻ đẹp rực rỡ tỏa nắng của chúng tôi được ? .Bé Mũi Dài nghe xong, ngẫm nghĩ một lát rồi tá hỏa đưa tay sờ lên đầu, lên mặt, tai, mắt, mũi, miệng của mình để xem chúng có còn nữa không hay đã giận chú mà đi mất rồi .Từ đó, cậu bé Mũi Dài nhận thấy tổng thể tai, mũi, mắt, miệng, lưỡi đều thiết yếu cho mình và không hề thiếu chúng được. Cậu thầm nghĩ : ” Ôi ! Nếu ta không có chúng thì sẽ như thế nào nhỉ ? Thật là đáng sợ ! “. Và cũng từ đó cậu bé luôn nghe lời người lớn giữ gìn vệ sinh khung hình thật sạch, giữ gìn đôi mắt, cái mũi … của mình mà không khi nào có dự tính vứt chúng đi nữa .

                                 Truyện:   Mỗi người một việc

Trong một gia đình hạnh phúc nọ có anh, chị, em. Họ sống với nhau vui vẻ, đầm ấm. Nhưng rồi một hôm họ cãi nhau xem ai làm việc nhiều nhất.
         Mắt nói : Tôi suốt ngày phải nhìn.
         Tai nói : Tôi suốt ngày phải nghe
         Mũi nói : Tôi suốt ngày phải ngửi
         Tay nói : Tôi vẽ, tôi giặt, tôi quét nhà…
         Chân nói : Tôi đi, tôi chạy, tôi nhảy…
         Và tất cả cùng kêu lên :
        – Mồm không làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn và uống!

Mồm nghe vậy buồn lắm nó quyết định không ăn, uống gì nữa và bỏ đi nằm im lặng.
         Hết một ngày cả nhà ai cũng mệt và buồn. Mắt nói:

– Không biết vì sao tôi mệt không muốn nhìn nữa. Tai cũng nói :- Tôi chẵng muốn nghe. Chân uể oải kêu lên :

– Tôi cũng không chạy được nữa.
         Lúc ấy mọi người mới sực nhớ mồm không ăn, mệt lả, đang nằm ngủ im lặng. Chúng chợt nhớ đến cuộc cãi vã hôm trước, tất cả cùng nhau đi gọi mồm dậy và mang thức ăn đến:
        – Thôi cậu ăn đi, cậu uống đi. Bọn mình xin lỗi cậu.

        Bấy giờ mồm mới chịu ăn. Sauk hi mồm ăn uống, tất cả cảm thấy khỏe hẳn lên, tất cả vui vẻ, cười đùa.
       Từ đó trở đi chúng sống với nhau thân ái và hòa thuận và ai ai cũng vui vẻ làm việc.

                  Truyện:  Vì sao gấu con bị sâu răng?

Các bạn nhỏ ạ ! Tôi là một con Sâu Răng. Trước đây tôi sống thoải mái trong miệng một chú Gấu Con. Chú Gấu này rất lười đánh răng. Ngày ngày, tôi và các bạn của tôi đục khoét các kẽ răng của Gấu Con để nhặt thức ăn. Món ăn mà tôi ưa thích nhất là sôcôla và bánh kẹo.

         Một hôm, vào ngày sinh nhật của Gấu Con, các bạn đến dự rất đông. Mèo và Thỏ mang bánh ga tô, các bạn chim mang các viên kẹo đủ màu sắc, Chó mang đến một hộp kẹo sôcôla, còn Rùa mang bánh bích quy đến tặng Gấu. Gấu ta thích lắm, chú ăn rất ngon lành và không ngớt lời khen: “Ôi ! Sao toàn thứ ngon thế này! Tôi cảm ơn các bạn”.
         Khi buổi tiệc sinh nhật tan, các bạn đã về hết. Như thường lệ, Gấu Con không đánh răng mà nhảy tót lên giường đi ngủ. Chỉ chờ có thế, chúng tôi – những con sâu răng nhảy ra mở tiệc linh đình. Chúng tôi gặm, cậy, đục, khoét những chiếc răng bám đầy bánh kẹo của Gấu Con. Đêm đó, Gấu ta kêu gào thảm thiết vì đau nhức răng.
         Hôm sau, Gấu Mẹ phải đưa Gấu Con đến bác sĩ khám bệnh.

Bác sĩ bảo :
          – Này Gấu Con, răng cháu sâu nhiều quá, phải chữa ngay thôi. Nếu để lâu sẽ bị sún hết đấy. Cháu nhớ là không nên ăn nhiều bánh kẹo, nhất là vào buổi tối. Hằng ngày, cháu phải đánh răng trước khi đi ngủ và sau khi ngủ dậy !
          Sau hôm đó, Gấu Con ân hận lắm. Ngày nào Gấu Con cũng chăm chỉ đánh răng theo lời dặn của bác sĩ. Chú chải mặt trước, mặt trong của răng rất cẩn thận. Gấu Con không ăn nhiều bánh kẹo mà ăn nhiều các chất bổ khác như thịt, cá, trứng, sữa, rau quả tươi nên răng của chú ngày càng trở nên chắc và khoẻ hơn.
          Còn anh em Sâu Răng chúng tôi từ đấy không còn gì để ăn nữa nên phải chạy ra khỏi miệng Gấu Con.

                                                                (Phỏng theo lời dịch của Tạ Thị Liên )

                          Truyện:     Lợn con sạch lắm rồi!

Trong khu rừng nọ có rất nhiều bạn nhỏ sinh sống: Gấu con, Thỏ con, Khỉ con, Dê con, Cún con và Lợn con…Tất cả các bạn đều sạch sẽ và khỏe mạnh. Riêng Lợn con vừa lười vừa bẩn.

Một buổi sáng đẹp trời, những bạn cùng nhau chơi đùa rất vui tươi. Lợn con đang ngủ thì nghe tiếng cười. Chú bật dậy, chạy đến bên hành lang cửa số, nhìn ra ngoài. Thấy những bạn chơi đùa vui tươi. Lợn con vội Open, chạy ào ra đến để chơi cùng .Các bạn thấy Lợn con bẩn và hôi quá nên hấp tấp vội vàng lảng ra chỗ khác. Chỉ trong nháy mắt, tổng thể những bạn đã chạy biến đi hết. Lợn con rất buồn và không hiểu tại sao những bạn lại không chơi với mình .Chim Sơn ca sà xuống bảo :- Lợn con ơi ! Lợn con về tắm đi. Vì Lợn con bẩn quá nên những bạn không dám đến gần đấy .Lợn con xấu hổ quá, vội chạy về nhà tắm rửa thật sạch .Tối hôm đó, trắng sáng đẹp, những bạn lại tụ tập chơi dưới gốc cây trốn tìm. Vừa nhìn thấy Lợn con Open với quần áo ngăn nắp, thật sạch, Gấu con và Thỏ con chạy ngay lại rủ Lợn con cùng chơi .Từ hôm đó, ngày nào Lợn con cũng tắm rửa thật sạch. Buổi sáng, Lợn con còn dậy sớm tập thể dục nữa đấy !Các bạn nhỏ cùng bảo nhau :- Lợn con sạch lắm rồi ! Lợn con không còn lười biếng như trước nữa. Chúng mình cùng dậy sớm tập thể dục với Lợn con để cho khung hình luôn luôn khỏe mạnh nhé !

                                                                                               Phạm Mai Chi

                         Truyện:  Bé Minh Quân dũng cảm

Nhà bé Minh Quân có một chú mèo vàng rất ngoan. Mimh Quân yêu nó lắm. Ngày chủ nhật bố mẹ vắng nhà. Bé Minh Quân và Mèo vàng được dịp nô đùa thỏa thích, mãi đùa nghịch, chẳng may tay Minh Quân gạt phải lọ hoa, lọ hoa rơi xuống vỡ tan tành. Chiều bố mẹ về Minh Quân mách :
         – Bố ơi ! Con Mèo nghịch, đánh vỡ bình hoa rồi.
        Thế là Mèo vàng bị phạt, nó bị bố xích lại và không được ăn cá. Tối đến nằm trên giường nghe tiếng mèo vàng kêu meo meo. Minh Quân không sao ngủ được. Minh Quân vùng dậy, chạy đến bên bố và thú nhận tất cả, rồi xin bố tha cho mèo. Bố ôm Minh Quân vào lòng và khen :
        – Con trai bố trung thực và dũng cảm lắm.

                                                                                                Minh Hương kể

                  Truyện: Giấc mơ kỳ lạ

         Trong ngôi nhà kia có cô bé tên là Mi Mi.
         Mi Mi rất lười ăn nên lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi và không muốn làm gì cả, suốt ngày chỉ muốn nằm ngủ thôi.
         Một hôm, mệt quá, cô bé ngủ thiếp đi. Trong giấc mơ, cô vô cùng ngạc nhiên khi thấy các bộ phận của cơ thể lại có thể trò chuyện được với nhau. Cô thấy anh Tay nói chuyện với anh Chân:
         – Này anh Chân, không biết tại sao dạo này tay của tôi lại mỏi thế, không muốn làm gì cả.
        – Tôi cũng thế, hay chúng ta cùng đến hỏi bác Tai cho ra nhẽ đi! Anh Chân cũng lên tiếng.
        Anh Tay và anh Chân cùng đi đến nhà bác Tai. Họ gọi:
        – Bác Tai ơi, bác Tai!
        Họ gọi một câu, rồi ba câu cũng không thấy bác Tai trả lời. Một lúc sau, bác Tai mới lên tiếng:
       – Ai đấy? Ai gọi tôi đấy?
       – Chúng cháu đấy, Tay, Chân đây!
       – Có chuyện gì thế?
       – Bác nghe được nhiều điều, bác có thể cho chúng cháu biết, tại sao dạo này chúng cháu lại mệt mỏi thế?
       – Tôi không thể nói cho các anh rõ được vì dạo này tôi cũng ù lắm, không nghe được gì cả. Chúng ta cùng đến nhà cô Mắt hỏi nhé!
       Thế là bác Tai, anh Chân cùng đi đến nhà cô Mắt. Đến nơi, họ cũng nhìn thấy bạn miệng. Trông bạn ấy ể oải không kém, mặt mũi thì tái nhợt. Tất cả cùng cất giọng gọi:
       – Cô Mắt ơi, cô mắt!
      Cô mắt nghe tiếng gọi liền bước ra và hỏi:
      – Có chuyện gì mà ồn ào thế?
     Bác miệng cất giọng hỏi:
      – Sao tất cả chúng tôi lại mệt mỏi thế này? Cô nhìn thấy được mọi điều, cô có thể giải thích cho chúng tôi rõ được không?
      Cô mắt nói:
     – Mặc dù mắt tôi nhìn không rõ lắm, nhưng tôi hiểu tất cả là do bạn miệng không được ăn, không được uống nên cơ thể của chúng ta mệt mỏi theo. Bây giờ, chúng ta cùng đi tìm cô chủ và bảo cô chủ phải chịu khó ăn uống, năng tập thể dục thì mới có một cơ thể khỏe mạnh và chúng ta mới khỏa khoắn được.
    Nghe thấy tếh. tất cả mọi người hiểu ra và đồng thanh:
    – Đúng đấy, chúng ta cùng đi tìm cô chủ!
    Đúng lúc đó, cô bé choàng tỉnh và giật mình nghĩ: “Mình phải ăn thật nhiều và chăm tập thể dục mới được!”
    Chẳng bao lâu sau, cô bé đã trở thành một cô bé khỏe mạnh và giúp được nhiều việc cho mọi người.  

                                                                                           (Nguyễn Bích Ngọc)
         

Truyện: Đôi tai xấu xí

Nhà Thỏ Nâu ở giữa làng, cách khá xa cánh đồng bắp cải, nơi các bạn thỏ hay tới để chơi đàu. Thỏ Nâu rất ít khi tới đó. Lý do không phải vì ở nhà xa, cũng không phải chân Thỏ Nâu bị đau. Thỏ Nâu không đến chỉ vì ngượng với các bạn về đôi tai vừa to vừa dài của mình. Các bạn thường trêu đôi tai Thỏ Nâu trông giống như hai cái lá bắp cải vậy.
        Cứ mỗi khi soi gương thấy đôi tai của mình là Thỏ Nâu chỉ muốn khóc… Thấy vậy, Thỏ bố nói:
       – Không sao đâu, con trai ạ! Rồi con sẽ thấy đôi tai của mình rất đẹp và tiện lợi.
       Nhưng Thỏ Nâu không tin rằng một đôi tai vừa to vừa dài lại lại đẹp và tiện lợi. Thỏ Nâu lúc nào cũng buồn bã và đi đâu cũng cố gắng cụp đôi tai xuống.
       Chơi mãi một mình cũng chán, một buổi chiều, Thỏ Nâu ra cánh đồng bắp cải chơi. Thỏ Nâu cùng với các bạn Thỏ Xám, Thỏ Bông chơi chốn tìm trên cánh đồng bắp cải vui ơi là vui .
       Mải vui chơi nên trời tối lúc nào các bạn Thỏ cũng không hay biết. Trên cánh đồng bắp cải, trời như càng tối nhanh hơn. Vì thế, các chú Thỏ không tìm được đường về nhà nữa.
       Cả ba chú Thỏ sợ hãi òa lên khóc… Chợt Thỏ Nâu ngừng khóc và nói:
       – Các cậu có nghe thấy tiếng gì không?
       – Không! Thế cậu nghe thấy gì?
       – Tiếng bố tớ gọi…
       – Nhưng chúng tớ chẳng nghe thấy gì cả…
       Chỉ mới Thỏ Nâu nghe thấy tiếng bố mình gọi thật. Đôi tai của Thỏ nâu vểnh lên, hướng về phía tiếng gọi của bố. Thế là ba bạn đi về hướng có tiếng gọi của bố Thỏ Nâu và tìm được đường về.
       Thỏ Xám và Thỏ Bông nói với Thỏ Nâu:
       – Chúng tớ sẽ không bao giờ trêu đôi tai to của bạn nữa… Đôi tai của bạn thật thính và đẹp.
      Cũng từ đó, Thỏ Nâu mới thấy lời bố nói đúng. Đôi tai của Thỏ Nâu thật đẹp và có ích…

                                                                                          (Theo báo Họa Mi)

Truyện: Những ngón tay

Một hôm, những ngón tay tranh luận với nhau xem những ngón nào là quan trọng hơn cả. Thoạt tiên, ngón tay giữa nói:
         – Tôi chiếm vị trí trung tâm của bàn tay, không có tôi thì bàn tay chẳng ra bàn tay nữa.
         Các ngón khác đều cãi rằng:
         – Tuy cậu ở vị trí trung tâm và cao hơn tất cả nhưng chỉ ngồi đó cho có vị thôi, chứ có giúp được việc gì cho bàn tay để cầm nắm đâu!
          Ngón tay đeo nhẫn vênh mặt nói một cách tự hào rằng hắn đóng vai trò quan trọng nhất: chính hắn là người mang dấu hiệu tượng trưng cho sự trưởng thành của chủ, tức là đeo nhẫn cưới.
         Nhưng các ngón tay khác đều cười và nhận xét rằng:
         – Thà cậu im đi còn hơn. Chiếc nhẫn cưới ấy ông chủ cất trong túi nhiều hơn, cốt để các cô gái trẻ tưởng ông ấy chưa lập gia đình, chứ có đeo đâu. Ngoài ra cậu có làm được việc gì khác đâu?
        – Quan trọng nhất vẫn là tôi! – Ngón tay trỏ nói – Ai là người chỉ đường? Ai là người vạch ra những thiếu sót của cơ quan? Chính là tôi. Thử nghe ông chủ thường nói: Các bạn, nguyên nhân sự chậm tiến của chúng ta chính là ở đây…, mọi người đều sợ tôi trỏ vì không ai muốn mình là nguyên nhân chậm tiến của cả tập thể.
       – Bạn nhầm rồi, bạn thân mến ạ – Ngón tay cái phản đối – không phải chỉ mình bạn biết chỉ. Tôi cũng chỉ, nhưng chỉ một cách khéo léo, tế nhị hơn cơ. Tôi không chỉ thẳng vào người ta mà lại chỉ qua bên phải, qua sau lưng, nhưng vẫn trúng thủ phạm như thường. Hơn nữa, trong một số trường hợp, khi muốn thoái thác trách nhiệm, tôi giúp ông chủ chỉ cho khách sang cửa khác, gặp người khác mà cầu xin, phản đối…
        Từ nãy chỉ có ngón tay út im lặng. Vả lại, nó còn biết khoe khoang gì nữa: nó vốn là ngón tay bé nhất. Nhưng…
       – Kìa, tại sao chú út không nói gì? – Những ngón tay khác hỏi.
       – Em cũng biết chỉ đấy chứ. Vì em vốn nhỏ bé cho nên trong những lúc ông chủ cần tự phê bình, ông ấy dùng em chỉ vào ngực mình thì chẳng ai trông thấy cả. Ngoài ra, em còn được việc trong những khi cần móc ngoặc: nếu thỏa thuận với ai, chỉ cần nói xong ngay. Thế là cả hai người đều chìa em ra móc với nhau. Nhiều khi được việc ra phết đấy!
                                                                              (Truyện ngụ ngôn Tiệp Khắc)

Truyện: Đôi mắt nói điều gì?

Mỗi lần Bin anh muốn gì chưa kịp vòi thì mẹ đã cười xòa, hiểu ý ngay. Mẹ bảo:
         – Cứ nhìn vào đôi mắt là biết ngay con muốn gì rồi. Con trai của mẹ có đôi mắt biết nói.

Bin anh cứ ngắm nghía trước gương suốt, để xem đôi mắt mình đang nói những gì, thế nhưng nào có thấy đôi mắt nói khi nào ?Thế rồi Bin em Open, dần lớn lên bên cạnh Bin anh. Mẹ cũng bảo đôi mắt Bin em biết nói như mắt Bin anh. Từ đó, Bin anh mở màn chú ý quan sát đôi mắt Bin em để “ nghe ” xem mắt em bé nói như thế nào. Mới đầu, Bin anh cũng chỉ thấy mắt em bé đen lộng lẫy với ánh nhìn tinh nghịch, chứ chẳng thể nào nghe em bé nói bằng mắt. Nhìn mãi, nhìn mãi …Bỗng một hôm, Bin anh chợt thấy em bé nhíu mày, mắt dần đỏ rồi khóc ré lên. À, thì ra em bé lật nằm ngang, đè phải chiếc cánh máy bay đồ chơi nên em bị đau .Một hôm khác, mắt em bé cứ dõi theo chiết xe hơi màu đỏ đang chạy loanh quanh, hai tay chấp chới muốn chụp lấy. Bin anh biết ngay em bé thích chiếc xe nên lấy đưa cho em. Em bé mừng thầm, nhảy cẫng lên trong tay mẹ như muốn nói lời cảm ơn Bin anh vậy .

Rồi thêm một lần em bé đang chơi bỗng cuống cuồng, bíu lấy chân Bin anh, đôi mắt ngước nhìn Bin anh sợ hãi … thì ra chú sâu bằng nhựa biết chạy đang tiến dần tới bên em bé. Bin anh tắt máy cho sâu ngừng chạy, trấn an em: “Đừng sợ! có anh đây mà, lo gì?”

Lại thêm một lần khác, em bé “ ọ ẹ ” nhìn Bin anh, mắt lộng lẫy ướt, đưa ngón tay lên miệng mút lấy mút để … Ôi ! Thế là em bé đói bụng chứ còn gì ! Bin anh chạy ra sau nhà, gọi mẹ đưa cho em bình sữa. nhìn thấy Bin anh trở lên với bình sữa trong tay, em bé cười toe toét .Từ đó, mẹ thường nhờ Bin anh chơi chung với Bin em để mẹ giặt giũ, nấu cơm, quét dọn nhà cửa. Mẹ nói, vì Bin anh đã hiểu em nên dù em chẳng nói ra, Bin anh cũng biết em bé muốn gì, cần gì để hoàn toàn có thể trợ giúp em bé được rồi. Mẹ cũng nói rằng, khi hai đồng đội yêu thương nhau thì chỉ cần nhìn vào mắt nhau sẽ hiểu đôi mắt muốn nói gì .

Đúng là như thế thật, em bé chỉ “ a … á ….à” thôi nhưng Bin anh yêu em lắm. Vì thế, nhìn vào mắt Bin em là Bin anh đã “nghe” được tất cả những điều Bin em muốn nói với mình.
                                                                                              (Ngọc Ánh)

Source: https://vvc.vn
Category : Thời sự

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay