TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI BẢN THÂN KHÔNG CÒN CẦN “CỐ TỎ RA MÌNH ĐÃ TRƯỞNG THÀNH”

TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI BẢN THÂN KHÔNG CÒN CẦN

10/07/2018

TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI BẢN THÂN KHÔNG CÒN CẦN ” CỐ TỎ RA MÌNH ĐÃ TRƯỞNG THÀNH ”

 Có khi nào bạn tự hỏi bản thân: “Khi nào thì mình trưởng thành?” Trưởng thành có giống như khám phá một hang động kì bí không? Thuở lên 15, hay 18, bọn trẻ con hay cố gắng tỏ ra mình đã lớn. Theo cách nhìn của bọn trẻ con lúc ấy thì người trưởng thành được phép về khuya, uống rượu, muốn đi đâu chơi thì đi, muốn làm gì thì làm. Và vì nghĩ rằng hai chữ “trưởng thành” vận hành theo kiểu ấy, không ít những người trẻ làm rất nhiều việc chống đối cha mẹ, người lớn, đôi khi còn đánh mất chính bản thân mình.

Trưởng thành có khi nào chỉ đơn thuần được hiểu theo nghĩa “ làm chủ cuộc sống mình ” hay không ? Có ! Người trưởng thành là người tự làm chủ cuộc sống mình, nhưng cạnh bên đó còn phải có nghĩa vụ và trách nhiệm với chính cuộc sống mình nữa. Có nghĩa vụ và trách nhiệm ở đây tức là có tâm lý đến hậu quả của những việc mình làm và chuẩn bị sẵn sàng tiếp đón những hậu quả ấy nếu bản thân đã thực sự muốn làm. Người trưởng thành sẽ không cố đùn đẩy nghĩa vụ và trách nhiệm, không cố đổ lỗi cho người khác, càng không cố tự nhận bản thân luôn luôn đúng .
Hãy tạm bỏ lỡ những kim chỉ nan cao siêu về sự trưởng thành, tôi muốn nói một chút ít về tín hiệu của sự trưởng thành. Trưởng thành không nên dành chỉ để nói về sự tăng trưởng sức khỏe thể chất bên ngoài, mà nên được dành để chỉ về cách tư duy và tâm lý bên trong. Điều đó có nghĩa là một người đã ngoài 30, hay đã 50 tuổi không có nghĩa là họ đã trưởng thành nếu tâm lý của họ vẫn ích kỷ, vẫn trẻ con, vẫn không sẵn sàng chuẩn bị lắng nghe và hoàn thành xong bản thân mình .
Trưởng thành cũng không đợi tuổi, không phải cứ đúng 18 tuổi thì bạn mới được phép trưởng thành. Nếu bạn ý thức về bản thân mình, những điều mình muốn làm, nên làm và phải làm từ sớm, thì bạn đã khởi đầu trưởng thành từ lúc đó. Vậy thì quay lại với câu hỏi ở đầu bài : khi nào thì bản thân được xem là đã trưởng thành thực sự ?
Trưởng thành đôi lúc được xem như một mốc thời hạn trong cuộc sống con người và nhiều lúc lại được xem như cả một quy trình tăng trưởng. Nhưng với tôi, trưởng thành là một loại cảm xúc bên trong. Tôi từng miêu tả sự trưởng thành theo một kiểu rất buồn cười thế này : trưởng thành giống như một sáng đẹp trời khi bạn thức giấc, bạn nhận ra là món trứng chiên mà mẹ bạn làm bao nhiêu năm qua bạn chẳng hề thích, nhưng giờ phút này lại muốn ăn chúng ngay lập tức. Trưởng thành trong trường hợp này có giống như … từ bỏ một thói quen chăng ?
Trưởng thành cũng giống như thông thường bạn rất ghét ngày thứ hai vì thứ hai bạn phải nói “ goodbye ” với thiên đường cuối tuần của mình và ngao ngán đến nơi thao tác, nhưng bỗng dưng ngày hôm nay lại tự động hóa dậy thật sớm và khoan khoái lái xe đến chỗ làm. Trưởng thành lúc này lại trở thành việc bạn yêu đời hơn, sáng sủa hơn và học cách yêu những thứ bạn từng không yêu chăng ?
Trưởng thành với mỗi người khác nhau lại có một hình dạng khác nhau. Trưởng thành là lúc trước khi chạy xe ra khỏi nhà, bạn sẽ nhắn cho vợ / chồng hay cha mẹ của bạn là thời điểm ngày hôm nay bạn sẽ về trễ, thay vì mọi hôm cứ im re rời nhà không nói một lời .

Trưởng thành là lúc vô tình bị va chạm xe trên đường, bạn bình tĩnh thầm đếm từ một đến một trăm để nguôi đi cơn giận, thay vì mọi lần sẽ lớn tiếng quát nạt người kia bất chấp đúng sai thuộc về ai.

Trưởng thành là lúc nhìn thấy một cô gái tay xách nách mang một đống sản phẩm & hàng hóa đi bộ một quãng đường dài, bạn sẽ nhanh gọn ý kiến đề nghị giúp sức, thay vì ngó lơ như bao lần khác .
Trưởng thành là lúc bị một người bạn hủy một buổi hẹn cafe vào phút chót, bạn sẽ nhã nhặn hỏi nguyên do, gật đầu lời xin lỗi và tự làm vui bản thân mình bằng một cuốn sách hay ho luôn mang theo bên mình, thay vì bực tức đòi “ cạch mặt bạn ” như những cuộc hẹn trước đó .
Trưởng thành là lúc bạn tự gom góp và lên kế hoạch cho một chuyến đi xa với bao nhiêu loại sách vở, thủ tục và ti tỉ thứ cần phải lo nhưng bạn vẫn luôn đầy tràn nguồn năng lượng, thay vì phàn nàn một nghìn lẻ một thứ lên mạng xã hội …
Trưởng thành đôi lúc chỉ đơn thuần là biết đồng ý mọi thứ diễn ra quanh mình theo cách tự nhiên mà nó vốn phải như thế. Điều đó cũng đồng nghĩa tương quan với việc bạn thấy được vẻ đẹp của đời sống trong mọi việc dẫu nhỏ bé nhất mà trước nay bạn đã bỏ quên .
Trưởng thành cũng giống như trở thành một người tinh xảo hơn trong mọi việc, mọi vật, mọi người bạn gặp hàng ngày, mang đến sự dễ chịu và thoải mái cho tổng thể những người xung quanh và cho chính bản thân bạn .

Tôi không muốn đặt gánh nặng cho việc trưởng thành. Tôi có đọc vài câu châm ngôn, đại ý nói rằng đừng vội trưởng thành, vì đó là một cái bẫy. Đôi khi, với một vài những vấp váp, những khó khăn, hay một vài sự hiểu lầm trong các mối quan hệ, bạn dễ đi đến một kết luận tiêu cực rằng trưởng thành là phải trải qua những thứ đau đầu như thế. Nhưng với tôi thì khác, ở thời điểm này, tôi chỉ nghĩ rằng chúng ta chỉ nên xem việc trưởng thành giống như khám phá một chiếc hang động kì bí, mới mẻ. Khám phá hang động, tất nhiên, không tránh khỏi việc trượt chân té ngã chỗ này chỗ kia. Để khám phá hang động đó, bạn cũng cần chuẩn bị sẵn cho bản thân kĩ năng sinh tồn, kiến thức và các vật dụng cần thiết. Rồi sau tất cả, bạn sẽ đạt được cảm giác sung sướng khi khám phá ra điều đặc biệt ẩn giấu trong hang động ấy.

Trưởng thành cũng vậy, nhiều lúc bạn sẽ trượt chân và không muốn đứng dậy, nhưng nếu bạn đã sẵn sàng chuẩn bị trước những bài học kinh nghiệm thiết yếu và cả niềm tin sẵn sàng chuẩn bị đương đầu với mọi thứ, thì phía cuối chuyến hành trình dài trưởng thành, bạn sẽ đạt được loại cảm xúc mà chỉ bạn mới hiểu được. Trưởng thành chính là một loại cảm xúc nên được tận thưởng như vậy. Và tôi tin, đó cũng là lúc bạn không cần cố tỏ ra mình đã trưởng thành nữa. Vì bạn đã thực sự trưởng thành theo cách riêng mà bạn mong ước rồi .
Một lời nhắn nho nhỏ cuối bài : Tôi xin đính kèm hình ảnh tôi chụp từ chuyến bay của sự trưởng thành. Đó là lần tiên phong tôi bay ra quốc tế một mình với trăm ngàn những câu hỏi khác nhau dành cho quốc tế. Tôi cũng là một người từng sợ độ cao, sợ nước, sợ phương tiện đi lại công cộng và sợ đơn độc, nhưng sau những va vấp ” sớm trước tuổi ” và cả những chuyến đi một mình bất đắc dĩ, quan điểm của tôi đã đổi khác rất nhiều. Tôi chỉ mong bản thân mình sẽ thực sự trưởng thành và chúc bạn cũng sẽ trưởng thành như cách bạn luôn nghĩ về .
Người dự thi : Nguyễn Thủy Tiên

Source: https://vvc.vn
Category: Sống trẻ

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay