Hồng Kông thuộc Anh – Wikipedia tiếng Việt

Hồng Kông thuộc Anh là giai đoạn lãnh thổ Hồng Kông nằm quyền kiểm soát của vương quyền Anh Quốc từ năm 1841 sau khi gây ra Chiến tranh nha phiến lần thứ nhất với triều đình nhà Thanh cho đến năm 1997 được giao lại cho chính quyền Trung Quốc (ngoại trừ giai đoạn Nhật Bản chiếm đóng Hồng Kông từ năm 1941–1945). Ban đầu là thuộc địa vương thất, năm 1981, Hồng Kông được chính quyền Anh Quốc tổ chức lại thành lãnh thổ phụ thuộc. Đảo Hồng Kông trở thành nhượng địa cho Anh Quốc sau khi Thanh triều thua trong Chiến tranh nha phiến lần thứ nhất (1839–1842). Thuộc địa được mở rộng thêm bán đảo Cửu Long sau Chiến tranh nha phiến lần thứ hai (1856–1860). Sau cùng, năm 1898, Tân Giới được thêm vào với hợp đồng thuê 99 năm. Mặc dù đảo Hồng Kông bị nhượng cho Anh Quốc vĩnh viễn, Tân Giới với hơn 90 phần trăm diện tích đất mới đóng vai trò sống còn trong nền kinh tế của lãnh thổ này.

Mặc dù hòn đảo Hồng Kông và Cửu Long đã được nhượng lại vĩnh viễn, nhưng khu vực cho thuê gồm có hầu hết chủ quyền lãnh thổ Hồng Kông và Anh cho rằng không có cách nào khả thi để phân loại thuộc địa đơn lẻ lúc bấy giờ, cộng với việc Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ không xem xét việc gia hạn hợp đồng hoặc được cho phép Chính quyền Anh liên tục quản lý chủ quyền lãnh thổ. Anh Quốc sau cuối đã đồng ý chấp thuận chuyển giao chủ quyền lãnh thổ Hồng Kông cho Trung Quốc khi hợp đồng hết hạn sau 99 năm, với điều kiện kèm theo duy trì những mạng lưới hệ thống, quyền tự do và đời sống của Hồng Kông trong tối thiểu 50 năm. Sự kiện này ghi lại chấm hết cho thời kỳ đế quốc Anh .

Chiến tranh nhà Thanh[sửa|sửa mã nguồn]

Năm 1839, Anh gây sức ép với nhà Thanh phải mua thuốc phiện của mình. Nhà Thanh phủ nhận nhu yếu đó nên Anh đưa quân chiếm đóng Hồng Kông năm 1842. Theo Điều ước Nam Kinh, nhà Thanh nhượng lại Hồng Kông cho Anh vĩnh viễn .

Thời kỳ thuộc địa[sửa|sửa mã nguồn]

Trong thời gian trở thành thuộc địa của Anh Quốc, Hồng Kông phát triển vượt bậc về nhiều mặt như kinh tế, văn hóa, xã hội.

Thời kỳ thuộc Nhật[sửa|sửa mã nguồn]

Năm 1939, Nhật Bản chiếm vùng Đông Bắc Trung Quốc và chiếm Hồng Kông từ tay Anh Quốc. Thời gian này, do sự tàn sát của Đế quốc Nhật trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, dân số Hồng Kông đã giảm đi 50% .

Sau Chiến tranh thế giới thứ hai

[sửa|sửa mã nguồn]

Sau khi đánh thắng Đế quốc Nhật, Hồng Kông tiếp tục nằm dưới quyền kiểm soát của Anh. Anh đã biến Hồng Kông từ một thuộc địa nhỏ trở thành một trong bốn “Con rồng Châu Á”. Kinh tế Hồng Kông tăng trưởng rất cao trong những năm kế tiếp

Chuyển giao Hồng Kông[sửa|sửa mã nguồn]

Năm 1996, những bên tương quan Anh Quốc và Trung Quốc khởi đầu luận bàn về chủ quyền lãnh thổ Hồng Kông do thời hạn thuê Tân Giới trong 99 năm ( 1898 – 1997 ) của Anh Quốc sắp kết thúc. Anh Quốc chấp thuận đồng ý chuyển giao Hồng Kông cho Trung Quốc. Đổi lại, Trung Quốc phải bảo vệ rằng Hồng Kông được hưởng mức độ tự trị cao, tối thiểu là 50 năm kể từ ngày trao trả nhượng địa ( 1997 – 2047 ). Lễ chuyển giao diễn ra vào nửa đêm ngày 1 tháng 7 năm 1997. Hiện diện ở lễ chuyển giao có quản trị nước Trung Quốc Giang Trạch Dân và Thái tử Charles, Công tước xứ Wales của Anh Quốc .
Sự không thay đổi, bảo mật an ninh và năng lực Dự kiến của mạng lưới hệ thống lao lý và cơ quan chính phủ Anh đã giúp Hồng Kông tăng trưởng can đảm và mạnh mẽ thành một TT thương mại quốc tế. Trong những năm đầu của thuộc địa, lệch giá từ kinh doanh thuốc phiện là nguồn ngân quỹ chính của cơ quan chính phủ. Tuy nhiên tầm quan trọng của thuốc phiện giảm dần theo thời hạn, nhưng chính quyền sở tại thuộc địa vẫn phụ thuộc vào vào nguồn thu của nó cho đến khi Nhật Bản chiếm đóng năm 1941. Mặc dù những doanh nghiệp lớn nhất trong thời kỳ đầu thuộc địa đều do người Anh, Mỹ và những người quốc tế khác quản lý, nhưng công nhân Trung Quốc mới là nhân lực chính để kiến thiết xây dựng một thành phố cảng mới .Vào cuối những năm 1980, nhiều người gốc Hoa đã trở thành những nhân vật kinh doanh thương mại lớn ở Hồng Kông. Trong số đó có Sir Lý Gia Thành. Ông đã trở thành một trong những người giàu nhất Hồng Kông vào thời gian ấy .

  1. ^ de facto).

    Không có loại tiếng Trung cụ thể được liệt kê trong luật. Tiếng Quảng Đông là ngôn ngữ chính thức trên thực tế ().

  2. ^ Năm 1976, chức vụ Phụ chính ty được đổi thành Bố chính ty

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

Source: https://vvc.vn
Category: Thời sự

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay