Phương Linh
Để tôi kể cho những bạn nghe câu truyện về cách cho đi của một người đàn ông xem thử ông ấy đã nhận lại được những gì .
Tại một con hẻm nhỏ, có một cậu bé ăn trộm thuốc tại một nhà thuốc, hỏi ra cậu bé ăn trộm thuốc vì cho mẹ. Người đàn bà mở màn mắng chửi cậu nhưng một người đàn ông bán quán gần đó tới và trả tiền thuốc cho cậu bé và hơn thế nữa ông ta còn cho cậu một phần súp. Ông vẫn thế ngày qua ngày có người nghèo tới xin ăn ông liền cho một phần suất ăn. 30 năm sau, đang đứng bán quán ông liền ngã quỵ và được đưa vào bệnh viện, Con gái ông nhìn thấy số tiền thanh toán giao dịch viện phí rất lớn nên đã bán nhà để trả phí cho người cha. Nhưng khi đang nằm chăm nom ông, cô con gái phát hiện tờ giấy .
Trên tờ giấy ghi rằng: Tóm tắt các chi phí y tế : “Tổng cộng: 0 Baht. Tất cả chi phí đã được thanh toán cách đây 30 năm, với 3 gói thuốc giảm đau và 1 túi súp. Mong những điều tốt đẹp nhất, bác sĩ Prajak Arunthong”.
Chính cậu bé ông từng giúp năm đó giờ đây lại giúp ông chữa trị căn bệnh. Chính cậu bé năm đó đi ăn trộm thuốc giảm đau cho mẹ đã trở thành vị bác sĩ cứu người, chữa bệnh cho mọi người. Chính vì sự giúp sức của ông, lòng yêu thương của ông đã tương hỗ cuộc sống của cậu bé, làm cậu bé hiểu được rằng đánh cắp ăn trộm đồ là xấu, cậu đã cố gắng nỗ lực học tập thật giỏi để trở thành bác sĩ giúp sức mọi người, cũng giống như năm xưa ông đã từng giúp cậu bé .
Người đàn ông đã cho đi cái tình yêu thương giữa con người với con người, chỉ là “ 1 túi súp và 3 gói thuốc giảm đau ” nhưng ý nghĩa thực sự ông nhận lại được còn nhiều hơn thế, ông được điều trị bệnh và con được thanh toán giao dịch hết những ngân sách y tế “ đã được trả 30 năm trước ”. Cho đi không khi nào quá khó, chỉ cần tất cả chúng ta mở lòng ra và trao đi cái tình yêu thương, sự sẻ chia và nhiều khi ta cho đi chẳng bao nhiêu nhưng thứ nhận lại được thì rất là nhiều .
“ Giving is the best communication ”. Cuối đoạn phim là dòng chữ “ Cho đi là cách tiếp xúc tốt nhất ”. Thật vậy, cho đi là ta trao đi tình người, lòng người đi giúp cho con người tất cả chúng ta xích lại gần nhau hơn, đồng cảm nhau hơn từ đó ta giúp nhau vượt qua những khó khăn vất vả trong đời sống, san sẻ niềm vui nỗi buồn .
Có một câu nói : “ Cho đi chính là nhận lại ”. Con người nhiều khi ích kỷ lắm, đôi lúc ta muốn cho đi chứ nhưng lại sợ không nhận lại được điều gì cả hoặc thậm chí còn là mất luôn. Lâu dần nó trở thành hiện tượng kỳ lạ mà xã hội ta ngày này vẫn thường nhắc đến, “ nóng bỏng trên từng căn-ti-mét ”, hiện tượng kỳ lạ vô cảm. Trong đời sống nhiều lúc có nhiều người gặp nạn trên đường, mình là người qua đường nếu tối thiểu mình dừng lại thì hãy móc điện thoại thông minh gọi cấp cứu đến, đằng này lại có nhiều người quay phim, chụp hình thậm chí còn còn livestream lên mạng xã hội. Sự việc này cũng làm nhiều dân cư mạng bức xúc tỏ thái độ không đống ý với những hành vi này .
Cho đi là tùy tâm ở người, tâm người phải thật tĩnh, cho đi nhưng tâm không yên, tâm rối bời là không được. Ta cho đi tình yêu thương nếu trong lòng ta khuất mắc thì cái ý nghĩa của sự trao gửi lòng thương yêu nó không còn nguyên vẹn nữa. Hiện nay cũng có nhiều người từ thiện lập thành từ nhóm lớn có quy mô cho đến nhóm nhỏ. Họ quyên góp từ những áo quần cũ không dùng nữa, sách vở, bánh kẹo,… đem đi tặng những người nghèo, neo đơn.
Tôi cũng hay tham gia đi từ thiện khi hè về ở quê tôi. Nhóm mẹ tôi thường ít người nhưng khi nào cũng siêng năng đi từ thiện vậy đó. Thỉnh thoảng hè về tôi cùng đi với mẹ. Nói thật đi từ thiện tôi cảm thấy lòng mình tự do lắm, bình tâm lại. Phát áo quần, bánh kẹo cho những bạn bị khuyết tật trên chùa, nhìn thấy nụ cười, những niềm vui của những bạn ấy làm tôi thấy vui tươi, hanh hao phúc khi trao đi tình yêu thương dù chỉ là một chút ít nhưng nó cũng mang lại ý nghĩa lớn lao cho những bạn ấy. Từ thiện là từ tâm phát ra, thiện là lòng yêu thương, đùm bọc nhau, san sẻ nhau. Ta đi từ thiện thứ ta trao không có gì lớn lao, một chút ít quà mọn hoàn toàn có thể là vật chất cũng hoàn toàn có thể là lời động viên, an ủi bằng niềm tin nhưng điều ta nhận lại là sự vui mừng, niềm niềm hạnh phúc của ta cũng như của họ .
Lúc nhỏ tôi nghĩ rằng mình cho đi một thứ thì khi mình phải nhận lại một thứ vô cùng vô cùng to lớn, vĩ đại. Nhưng khi trưởng thành lên, hiểu chuyện một chút ít, thì khi ta cho đi thì cũng không nhất thiết phải nhu yếu nhận lại thứ gì cả. Cho thì sẽ nhận lại thôi. Vì cho cũng chính là nhận .
Sống trên đời ta phải học rất nhiều điều, từ việc nhỏ cho đến việc lớn, vĩ đại. Học cách yêu thương nhau, đùm bọc lẫn nhau tôi nghĩ đây là bài học kinh nghiệm khi nhỏ tất cả chúng ta thường được dạy song song với học nói, học chữ nghĩa trên trường. Anh em trong nhà phải hòa thuận, bạn hữu thì phải san sẻ lẫn nhau, giúp nhau trong học tập. Sau này sinh ra ta còn phải học, phải đương đầu nhiều thử thách trong đời sống này .
Tuy nhiên một góc nhìn khác trong cái cho đi, trao đi đó là ta trao cho ai. Đấy mới là yếu tố. Đôi khi tất cả chúng ta đi ăn hàng quán ở ngoài đường : quán ăn, nhà hàng quán ăn, … ta phát hiện những người đi bán vé số, những người đi bán kẹo bánh dạo ví dụ điển hình. Một số người thì đúng là vì thực trạng vì gia cảnh nên phải làm như vậy để kiểm miếng ăn sống qua ngày, nhưng 1 số ít thành phần khác lại tận dụng điều đó để kiếm tiền không đúng thực sự, họ giả dạng thành người ăn xin ở ven đường hay đi bán vé số dạo trong khi tay chân họ còn lành lặn hoàn toàn có thể tìm những việc làm tự sức kiếm ra tiền. Tuy không cho họ thứ mà họ muốn nhưng mình cũng hoàn toàn có thể khuyên nhủ họ nên tìm kiếm công ăn việc làm không thay đổi khi mà họ có đủ năng lực. Có nhiều cách để cho đi một cách văn minh, nhã nhặn .
Nhiều bạn nói giữa cho đi và nhận lại nó không bình đẳng. Sẽ có một bên nặng bên nhẹ, sẽ có một phía cho đi quá nhiều một bên thì nhận lại nhiều hơn. Lấy trường hợp đơn giản là hai người yêu nhau. Bạn nên cảm thấy rằng bạn phải quan tâm đến người mình yêu ở khả năng bạn cho phép. Bạn cảm thấy được chăm sóc yêu thương với bạn là sự tư nguyện Sự sẻ chia và cảm thông là điều quý nhất trong tình yêu chứ không phải là vật chất. Hãy chăm sóc và quan tâm tới nhau và đừng bao giờ vòi vĩnh người mình yêu. Nhiều bạn gái hay đòi hỏi người yêu : đi chơi vào nơi sang trọng. Ăn uống những nơi đắt tiền ; hoặc những món quá quý giá mà không cần biết anh ấy có khả năng hay không ? Đàn ông khi yêu họ sẵn sàng chiều theo ý bạn. Nhưng bạn có biết anh ấy phải lao động vất vả như thế nào không để đáp ứng bạn. Thật buồn nếu yêu mà lại không hiểu điều này. Hãy cho đi và đừng đòi hỏi điều gì ngoài tấm chân tình mà anh ấy (cô ấy) đã trao cho mình .Tình cảm là cái quý nhất mà ta nhận được.
Trong đời sống có mấy người sống trong giàu sang, nhung lụa, giàu sang nhưng có rất nhiều người còn đang thiếu thốn vật chất và ngay cả niềm tin. Nếu ta cho được ta cứ cho, đừng sống cuộc sống ích kỷ, sống là phải sẻ chia. Ngay cả cách sống ta còn phải học hỏi cả đời nữa mà. Hãy học cách yêu thương bản thân sau đó rồi hãy yêu thương mọi ngơiời xung quanh. Cho yêu thương sẽ nhận lại yêu thương .
Trần Nguyễn Phương Linh