TẠM BIỆT NÔNG NỔI! TÔI ĐẾN VỚI TRƯỞNG THÀNH …

TẠM BIỆT NÔNG NỔI! TÔI ĐẾN VỚI TRƯỞNG THÀNH …

05/07/2018

TẠM BIỆT NÔNG NỔI ! TÔI ĐẾN VỚI TRƯỞNG THÀNH …

Trong cuộc đời tôi, đến nay đã hơn hai mươi ba năm chưa một ai nói với tôi rằng “cuối cùng con cũng đã trưởng thành rồi”. Chưa một ai xác nhận sự trưởng thành đúng nghĩa ở tôi cho đến giờ phút này.

Trưởng thành là thế nào?

Như người ta nói là khi bạn biết nghĩ cho người khác, là khi bạn không còn ham chơi mà khởi đầu lo ngại đến cơm – áo – gạo tiền. Trưởng thành là lúc bạn nghĩ đến sự hi sinh của cha mẹ và mở màn nghĩ đền việc đền đáp những công ơn đó. Trưởng thành là lúc bạn suy nghĩ mọi thứ thật kỹ càng rồi mới hành vi chứ không còn hành vi bộc phát theo trái tim nữa. Và còn nhiều thứ khác khi mọi người nhắc đến sự trưởng thành. Nhưng tựu chung lại, sự trưởng thành phải chăng chính là cái lồng sắt nhốt lại những nông nổi, cuồng nhiệt của tuổi trẻ để làm mọi thứ trong khuôn khổ .

Như đã nói ở trên, tôi thật sự không hiểu như thế nào được gọi là trưởng thành. Vì có những người được cho là trưởng thành thì vẫn làm những điều sai trái, lệch lạc và nông nổi như thời trẻ. Có lẽ sự trưởng thành mà tôi biết không được xác định rõ ràng bằng một công thức ở mọi lúc và mọi thời điểm. Trưởng thành có lẽ được đánh giá qua từng hành động, cử chỉ và từng công việc cụ thể ở những địa điểm và thời gian khác nhau.

Tôi viết những dòng này sau khi nhận được số tiền lương của tháng thứ 3. Tháng thứ 3 tôi rời xa mái ấm gia đình của mình, xa quê nhà và những gì quen thuộc nhất của cuộc sống tôi. Khi nhận được tiền điều tiên phong tôi nghĩ đến đó là trả nợ. Điều này đương nhiên là phải ưu tiên số 1 vì có mượn thì phải có trả, tất cả chúng ta không hề mượn và quỵt tiền nếu tất cả chúng ta trưởng thành và bản lĩnh. Với mức sống khá đắt đỏ ở sài thành, nhất là khi vừa ra ở riêng với tiền trọ mức trung bình là 2 triệu đồng thì với số lương hiện tại của tôi quả là quá sức. Tôi đã phải vay nóng tiền để trả tiền cọc và tiền phòng tháng tiên phong. Sau khi trả khoản nợ này, số tiền lương của tôi cũng chỉ còn đủ trả tiền phòng và tiền ăn của tháng tiếp theo .
Trưởng thành có phải là sự lớn lên trong cả thể xác lẫn lý trí. Nếu sự trưởng thành lại khiến cho con người ta nặng nề và căng thẳng mệt mỏi đến thế thì có lẽ rằng tất cả chúng ta cứ mãi nông nổi tuổi trẻ chẳng phải lại dễ sống hơn sao ? Quả thật là vậy. Nếu tôi không tập sống đời sống của người trưởng thành thì cứ thế đi làm kiếm tiền đủ ăn đủ tiêu. Để dành một chút ít tiền lâu lâu du lịch cùng bạn hữu. Chẳng phải lo ngại điều gì. Không bận tâm ngày mai ra làm sao. Nhưng nếu tôi sống đời sống như thế thì mái ấm gia đình của tôi ai lo, mẹ và những em tôi ai lo ? Rồi mai đây khi không còn sức thao tác nữa, ai sẽ là người chăm nom cho tôi ? Tiền đâu giàn trải lúc bệnh tật ? Muôn vàn nguyên do để khiến con người ta phải có nguyên do để sống có ích hơn, sống có nghĩa vụ và trách nhiệm hơn với bản thân và với những người xung quanh .

Có phải trưởng thành là ngay cả khi tôi biết mình chỉ còn đủ tiền ăn trong một tháng, đó là ăn một cách tiết kiệm ngân sách và chi phí … thì cũng vẫn muốn gửi một chút ít tiền nào đó về cho mẹ. Lại nhớ đến những tích tắc thấy mẹ đổ mồ hôi trên đồng ruộng, trên vai vác từng bao phân bón nặng vài chục kí. Nhớ những lần mẹ gọi điện cho tôi than đau mỏi trở trời. Nhớ cái sống lưng bị gai cột sống không hề ngồi lâu của mẹ mà lại thương, lại muốn mình hoàn toàn có thể nhịn ăn nhịn uống đi một chút ít nữa để hoàn toàn có thể gửi thêm vài đồng cho mẹ và những em. Tôi không dám gọi cái suy nghĩ muốn được báo đáp và chăm nom cho mẹ tôi là sự trưởng thành bởi bì tôi vẫn còn rất nhiều lần nông nổi trong cuộc sống này. Tôi vẫn có những lúc đã muốn buông thả, muốn được tự do tự tại và chẳng sống vì ai trên đời này. Đã có lúc vì stress mà muốn mặc kệ mọi thứ chỉ sống cô độc riêng mình mà thôi .
Nếu bạn vẫn muốn tôi nói gì đó về sự trưởng thành, tôi chỉ hoàn toàn có thể nói về những giọt mồ hôi và nước mắt. Khi tất cả chúng ta buộc phải trưởng thành, những nụ cười sẽ vơi dần, thưa dần. Thay vào đó là những lo toan, những lần phải kìm nén những điều coi như là nông nổi bồng bột. Và nếu bạn thử hỏi ai đó về sự trưởng thành và hỏi họ có muốn trưởng thành không thì tôi nghĩ rằng rất nhiều người muốn trở lại một lần với cái thời nông nổi. Để được điên vì bản thân một lần, chỉ nghĩ cho mình một lần .
Người dự thi : Yến thư

Source: https://vvc.vn
Category : Sống trẻ

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay