Thời kỳ Trịnh – Nguyễn phân tranh ở thế kỷ 17 phần nào được minh họa trong ” Mỹ nhân “. Tuy nhiên, phim một lần nữa khiến người theo dõi tuyệt vọng về năng lực làm một phim cổ trang tử tế .Phim Mỹ nhân dựa trên tiểu thuyết của Văn Lê, trong đó những nhân vật đều có thật, xoay quanh những đại chiến đoạt vị chốn thâm cung. Đi liền với thủ đoạn đó là số phận hai người đàn bà. Tống Thị mưu mô điệu đàng em chồng là chúa Nguyễn Phúc Lan, tư thông em chồng nữa là Nguyễn Phúc Trung để cướp lại ngôi chúa cho con trai. Đào hát Thị Thừa ngoan hiền, được Thế tử Nguyễn Phúc Tần đưa về dinh nhưng sau lên ngôi chịu áp lực đè nén của những quan nên sai đem ra sông dìm chết, tránh bài học kinh nghiệm vong quốc như Phù Sai vì mê vẻ đẹp Tây Thi .
|
Triệu Thị Hà lần đầu đóng phim điện ảnh. |
Trước khi phim ra đời, đã ầm ĩ vì vụ đưa cả hình ảnh vua sư tử của Hollywood lên quan phục của Nguyễn Phúc Trung. Vì scandal này, người theo dõi soi khá kỹ phục trang của Mỹ nhân khi phim được trình chiếu. Ngoài lỗi hình ảnh vua sư tử ( đã được giải quyết và xử lý bằng kỹ xảo vi tính ), phục trang của phim cũng thể hiện sự cẩu thả khó đồng ý .
Cụ thể, bổ tử (tấm vải hình vuông đính ở ngực và lưng áo trên phẩm phục các quan) được ghi chép rõ trong sử sách, nhưng họa sỹ có vẻ không để ý. Chưa kể, gần 20 tỷ đồng kinh phí nhưng nhân vật quan trọng mặc chung: Nguyễn Phúc Tần nối ngôi cha mặc nguyên bộ của chúa Nguyễn Phúc Lan, 30 năm sau cũng vận đúng bộ trang phục đó thiết triều. Tỉ mỉ hơn, một họa sĩ chuyên thiết kế trang phục phim cổ trang, lịch sử chỉ ra sự thiếu đồng nhất trong trang phục quan văn võ. Nhà nghiên cứu có tiếng khác thậm chí còn chỉ ra chúa Nguyễn có lúc đội chung mũ với chúa Trịnh Tráng.
Câu chuyện phim và diễn biến lịch sử dân tộc nhiều diễn biến mê hoặc, nhưng đạo diễn khai thác chưa tới. Các trận đánh như thủy chiến với quân Hà Lan, hay trận chiến với nhà Trịnh đều lộ rõ điểm yếu, giả. Đôi chỗ lấy lời bình chèn vào để đỡ cho dàn dựng và diễn xuất. Cách xưng hô khá lộn xộn, khi cổ khi văn minh, lời thoại đậm tính văn học hoặc sân khấu. Gần cuối phim có cảnh cầu siêu, bắc cầu chiêu hồn cho Thị Thừa khá xúc động, tạo dấu ấn cả về hình ảnh và sự trợ giúp về âm nhạc của nhạc sỹ Đỗ Bảo .
Trong số diễn viên, Quách Ngọc Ngoan (Nguyễn Phúc Tần) có vẻ chuyên nghiệp hơn cả, trước đó từng gây niềm tin với vai Nguyễn Du trong Long thành cầm giả ca, Lý Công Uẩn trong Khát vọng Thăng Long. Tuy nhiên, ở thời điểm này, thần thái của diễn viên họ Quách đi xuống rất nhiều, không tương xứng tài đức của Nguyễn Phúc Tần như sử sách ghi. Đây là vị chúa nhiều công lớn, thường được gọi Chúa Hiền mở mang bờ cõi, cắt đặt đội thủy quân thực thi chủ quyền ở Hoàng Sa, Trường Sa làm tiền đề cho các chúa Nguyễn sau này.
Phim đề cập cuộc đời hai phụ nữ, đều theo thuyết “hồng nhan bạc mệnh”. Vai Tống Thị (không từ thủ đoạn để đoạt ngôi chúa cho con) được giao Kim Hiền. Dù kinh nghiệm hơn hẳn Triệu Thị Hà (Thị Thừa), nhưng Kim Hiền lạm dụng cơ mắt, diễn xuất mang tính sân khấu hơn điện ảnh.
|
Vai diễn của hoa hậu dân tộc chưa thuyết phục vì diễn xuất đơ, ánh mắt vô hồn. |
Hoa hậu dân tộc bản địa Triệu Thị Hà Open trên màn ảnh lớn sau một scandal trả vương miện, thỏa tham vọng bước chân vào showbiz. Cô sở hữu vẻ đẹp tự nhiên, trong sáng, tuy nhiên đôi mắt vô hồn, nhiều lúc vô cảm ở những cảnh cần sử dụng ánh mắt khiến Thị Thừa trở nên mờ nhạt. Nhân vật thiếu sức sống cho đến lúc chết, thậm chí còn cảnh hồn ma hiện về cũng không làm tăng thêm sự xúc động .
Cảnh nóng thiếu tinh tế
Theo ý thức phim Mỹ nhân, đạo diễn cố ý chiêu đãi người theo dõi bằng những hình ảnh nóng bỏng. Kim Hiền có màn khỏa thân toàn phần khi tắm từ phía sau và nhìn nghiêng, cảnh mát-xa cho chúa Nguyễn Phúc Lan và cảnh thân thiện với Nguyễn Phúc Trung. Thị Thừa của Triệu Thị Hà được ưu tiên đặc tả cảnh khỏa thân phơi sương gần một phút, đương nhiên có thêm chiếc khăn trắng làm đạo cụ che chắn để vượt kiểm duyệt. Cảnh khỏa thân, cảnh nóng thiết yếu cho diễn biến ngữ cảnh, tuy nhiên chưa được giải quyết và xử lý tinh xảo, dễ gây cảm xúc gợn và thô .