Keywords : Hướng dẫn học Pháp Luân Công, Hướng dẫn tự học Pháp Luân Công, Hướng dẫn học Pháp Luân Công cho học viên / người mới khởi đầu, Hướng dẫn học Pháp Luân Công bài 1 2 3 4 5, Hướng dẫn tập Pháp Luân Công, Hướng dẫn cách khám phá Pháp Luân Công, Pháp Luân Đại Pháp, Hướng dẫn tu luyện Pháp Luân Công, Pháp Luân Công Nước Ta, 9 bài giảng Pháp Luân Công, video hướng dẫn luyện Pháp Luân Công, bài giảng thứ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 Pháp Luân Công, bài giảng thứ
1 2 3 4 5 6 7 8 9 Pháp Luân Đại Pháp
Chúng tôi nghĩ là một công dân thì phải tuân thủ pháp lý, tiếp tay cho những dạng sách in lậu này ( 1 ) vừa là hành vi vi phạm pháp lý, ( 2 ) đi ngược lại lời dạy của Sư Phụ đại ý là phải nghiêm khắc tuân thủ pháp lý vương quốc của mình ( Điều 2, Phụ lục IV, Đại Viên Mãn Pháp ) – đơn cử ở đây là luật Xuất bản và những Thông tư, Nghị định tương quan ; ( 3 ) Vừa trốn thuế, ( 4 ) vừa ăn chặn tiền % bản quyền của Sư Phụ trên mỗi đầu sách. Những nhóm người này theo chúng tôi biết là xuất hiện tại hầu hết những điểm luyện công / học Pháp nhóm trên toàn nước, họ còn dữ thế chủ động hỏi mua sách dùm cho học viên – khi gặp những dạng thức này, chúng tôi nghĩ học viên mới tuyệt đối không nên tiếp tay cho họ. Học viên hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm thêm bài viết sau ( Click ) .Lưu ý : Vì sách phân phối trên trang Pháp Luân Đại Pháp ( vi.falundafa.org ) theo chúng tôi biết là chỉ cung ứng không lấy phí để đọc trên mạng và sử dụng cho việc đọc cá thể. Nên cá thể từng học viên nếu có nhu yếu thì tự tải về rồi in ra đọc. Chứ không được in hộ cho người khác ( người trong nhà muốn đọc thì hoàn toàn có thể đọc trên mạng trước, nếu muốn theo học tráng lệ thì cũng ra mắt cho họ ra hàng photo mà tự in ). Có nhiều nhóm mang danh học viên in sách lậu không có ký kết hợp đồng với Sư Phụ, cũng không có giấy phép xuất bản trong nước, họ in chui, trốn thuế và bán giá rẻ đến học viên, theo lời họ nói là họ ” nhận in giúp học viên “. Sách họ in lậu theo chúng tôi biết thì nhìn giống phải đến hơn 95 % so với sách bản quyền, nếu không phải học viên nào từng dùng sách bản quyền để đem ra so sánh hoặc không phải là người có kinh nghiệm tay nghề trong nghành nghề dịch vụ in ấn xuất bản thì không dễ để phân biệt ra được. Cho nên tốt nhất trong thời gian lúc bấy giờ, học viên mới theo chúng tôi là nên tự đi in. Ở điểm luyện công nếu có người muốn khám phá thì cứ hướng dẫn họ lên mạng tự đọc, nếu họ muốn có sách giấy thì gợi ý họ ra shop photo nào bản thân ” quen ” mà in ( đó là nếu với trường hợp người già không thạo máy tính, còn nếu là người trẻ tuổi thì chỉ cần bảo họ ra shop photo nào đó khác là được ) .Theo chúng tôi được biết thì lúc bấy giờ duy nhất trên quốc tế chỉ có Nhà xuất bản Ích Quần ( Yihchyun ) ở Đài Loan đã ký kết hợp đồng xuất bản và phát hành những sách Pháp Luân Đại Pháp và Nhà sách Thiên Thê Thư Điếm ( Tian Ti Bookstores ) có trụ sở tại Mỹ và Nước Hàn được phép phát hành sách có tính thương mại ( Nhà sách Thiên Thê theo chúng tôi biết thì lúc bấy giờ không tương hỗ đặt ship về Nước Ta nữa do hay gặp sự cản trở từ phía chính quyền sở tại tại cơ quan hải quan, sách khi đến hải quan Nước Ta thì hay bị gửi trả lại về nhà sách ). Học viên hoàn toàn có thể đến chính trụ sở của Nhà xuất bản và Nhà sách để mua nếu có điều kiện kèm theo hoặc nhờ người quen khi đi du lịch mua giúp .- Nếu muốn tự mua sách đã được in ấn từ nhà xuất bản, thì lúc bấy giờ tại Nước Ta : chưa có nhà sách hay nhà xuất bản nào được cấp phép in và phát hành sách Chuyển Pháp Luân, cũng chưa có nơi nào đã ký hợp đồng phát hành sách với Sư Phụ ( mọi nguồn in sách, bán sách tại Nước Ta nếu học viên phát hiện ra được thì hoàn toàn có thể đều là nguồn sách in lậu ) .Hiện nay ở Nước Ta trên Youtube / Facebook hay những nền tảng trực tuyến khác có rất nhiều người tùy tiện đăng những video hướng dẫn luyện công và bài giảng của Sư Phụ lên đó, điều này địa thế căn cứ theo Thông cáo của Ban chỉnh sửa và biên tập Minh Huệ tiếng Trung là không được phép, cũng là vi phạm bản quyền. Ngoài ra, cũng không được tùy tiện trích nguyên văn lời giảng của Sư Phụ lên những trang blog, website cá thể hay website của những tổ chức triển khai khác mà không xin phép .- Căn cứ theo Thông Cáo của Ban chỉnh sửa và biên tập Minh Huệ tiếng Trung ( Link ). Chúng tôi xin khuyến nghị những học viên mới : ( 1 ) không nên tự chế ra những ứng dụng đọc sách như ebook, prc, mobi, kindle v .. v ; Không trộn lẫn những file sách / kinh văn vào với nhau và lẫn với những nội dung khác không tương quan, càng không được ghép lẫn với san sẻ / kinh nghiệm tay nghề tu luyện của bản thân với kinh sách của Sư Phụ. ( 2 ) Cũng không nên tự thu âm bài giảng của Sư Phụ bằng giọng của mình hay của ai khác rồi nghe, chúng tôi nghĩ phải bắt buộc có thanh âm của Sư Phụ trực tiếp giảng. Cũng không được tùy tiện tự chế ra lời thuyết minh trong những file mp3 / video giảng Pháp của Sư Phụ vì việc này phải có sự chấp thuận đồng ý của Sư Phụ. ( 3 ) Không được tùy tiện upload những file nhạc giảng Pháp, video hướng dẫn luyện công, nhạc Phổ Độ, Tế Thế hay những video / mp3 bài giảng của Sư Phụ lên internet như Youtube, SoundCloud v .. v .Ngoài ra, nếu đã sử dụng sách Đại Pháp để học, thì chúng tôi cũng xin khuyến nghị là : ( 1 ) Không nên để sách ở trên đất, mà hãy để ở nơi nào đó sang trọng và quý phái như trên kệ sách. ( 2 ) Không nên để sách dưới gối và nằm tựa lên sách, không nên để sách ở nơi dễ có trẻ nhỏ chạy nhảy. Nếu đã để sách trên kệ thì nên để ở một kệ riêng ( tức là kệ sách đó chỉ chuyên để kinh sách Đại Pháp ), không nên xếp lẫn lộn với những đầu sách khác. ( 3 ) Khi học Pháp thì nên ăn mặc lịch sự và trang nhã, không nên ăn mặc hở hang, không nên cởi trần khi học Pháp. ( Bạn hãy thử tưởng tượng một vị nữ nhân mặc áo hai dây, quần ngắn trên cả đầu gối mà ngồi học Pháp xem ? Theo quan điểm của chúng tôi, nếu ăn mặc như vậy khi học Pháp thì chính là mang tâm bất kính rất lớn ) .- Chúng tôi trải qua việc học Pháp thì hiểu rằng việc vẽ vạch, ghi chú, highlight hay lưu lại trực tiếp lên sách Đại Pháp của Sư Phụ thì đều là hành vi không tôn trọng và nói nghiêm khắc hơn là bất kính với Sư Phụ. Do đó, chúng tôi nghĩ nếu học viên trong quy trình học Pháp cần ghi chú thì hoàn toàn có thể sẵn sàng chuẩn bị một cuốn sổ tay ngoài riêng để viết vào đó, hoặc hoàn toàn có thể tự tạo một file Word / Excel / Notepad tổng hợp những chú ý quan tâm hay yếu tố chưa rõ trong quy trình học Pháp. Thông thường việc ghi chú này chúng tôi nghĩ chỉ nên làm sau khi đã học Pháp xong, hoặc tối thiểu là xong một bài giảng thì mới nên làm ; không nên tạo ghi chú trong quy trình đọc dở dang một bài giảng. Các ghi chú không nên sử dụng nguyên văn lời Sư Phụ, chúng tôi nghĩ chỉ ghi đại khái yếu tố cần lưu tâm để tự nhắc bản thân là đủ. ( VD : Vấn đề tự tâm sinh Ma được Sư Phụ giảng ở bài giảng nào, trang bao nhiêu v .. v ). Trong quy trình học Pháp, nếu đọc dở đến trang nào đó thì chúng tôi nghĩ học viên hoàn toàn có thể sử dụng một tờ giấy trắng kẹp vào chỗ đó để lần sau liên tục đọc, hoặc tạo một file ghi chú / ghi vào sổ tay – tránh gấp mép trang giấy trong sách Đại Pháp để ghi lại .Tuy nhiên, với riêng tình hình lúc bấy giờ, khi Sư Phụ đã giảng Kinh văn 2018 gửi học viên Nước Ta và nhu yếu rất rõ ( đại ý, không nguyên văn ) là tại thời kỳ này thì học viên hãy lấy học Pháp luyện công cá thể làm chủ ( Chúng tôi hiểu theo ý bề mặt chữ nghĩa là lấy việc tự bản thân học Pháp luyện công một mình là chính, gần như là không còn theo hình thức học Pháp luyện công theo nhóm [ hay tập thể ] nữa – ở đây chúng tôi không phải là nói hình thức học Pháp luyện công theo nhóm [ hay tập thể ] là xấu, mà đây là nhu yếu của Sư Phụ tại thực trạng Nước Ta lúc bấy giờ là như vậy ). Do đó, chúng tôi hiểu rằng kể từ thời gian Kinh văn 2018 ( Link ) có hiệu lực thực thi hiện hành và cũng vì Sư Phụ chưa có thông tin chính thức nào khác tương quan đến tình hình ở Nước Ta, bất kể hình thức nào lôi kéo học viên tham gia học Pháp nhóm đông người hay học trực tuyến lúc bấy giờ tại Nước Ta ( Với bất kể nguyên do gì, thể ngộ nào, nhận thức thế nào v .. v ) thì đều là đi ngược lại với nhu yếu trên của Sư Phụ, trực tiếp khởi tính năng loạn Pháp. Một số nhóm học viên tại Nước Ta tuy biết nhưng vẫn cố ý bất tuân không nghe theo lời Sư Phụ, đơn cử thì hậu quả đã xảy ra. ( Tham khảo )Ngoài ra, ở Nước Ta lúc bấy giờ đang có khá nhiều nhóm chuộng hình thức học Pháp nhóm trực tuyến và san sẻ trải qua 1 số ít nền tảng như Skype, Telegram, Zalo, Facebook, Discord v .. v. Chúng tôi trải qua học Pháp ( Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc năm 2004 – Mục Hỏi đáp : ” Gần đây những đồng tu thường sử dụng, trải qua ứng dụng máy tính để giao lưu [ san sẻ ] và học Pháp ” ) thì hiểu rằng cách làm đó là không nên, nếu thi thoảng bận quá vận dụng thì còn hoàn toàn có thể gật đầu được, vận dụng liên tục thời hạn dài, thậm chí còn tạo thành lệ thì chính là không đúng nhu yếu của Sư Phụ .- Chúng tôi trải qua học Pháp thì hiểu rằng học viên hoàn toàn có thể tự mình đọc Pháp hoặc cũng hoàn toàn có thể tham gia hoặc tổ chức triển khai một nhóm nhỏ học Pháp tại địa phương, tùy theo đặc thù của mỗi nhóm mà lựa chọn cách đọc khác nhau, nhưng có lẽ rằng nên tránh cách đọc tụng theo kiểu toàn bộ cùng đọc đồng thanh ( như hát thánh ca trong tôn giáo ) – vì cách làm này chúng tôi nghĩ rất dễ khiến người ngoài liên tưởng Đại Pháp là một dạng thức tôn giáo. Có thể mỗi người trong nhóm lần lượt chia nhau mỗi người đọc thành tiếng một đoạn, lúc người này đọc thì những người còn lại trong nhóm không đọc nhưng vẫn nghe và theo dõi đoạn Pháp mà người kia đang đọc .Nếu muốn in sách Chuyển Pháp Luân, thì cần in kèm hình Sư Phụ và ảnh Đồ hình Pháp Luân ( Tải về ) bằng giấy in ảnh màu. Trước khi đóng ghim thì sắp xếp theo thứ tự : ( 1 ) Bìa cứng ( tên sách Chuyển Pháp Luân và tên Sư Phụ Lý Hồng Chí ) > ( 2 ) Bìa lót ( photo từ bìa cứng ra giấy trắng ) > ( 3 ) Ảnh Sư Phụ > ( 4 ) Ảnh Đồ hình Pháp Luân > ( 5 ) Luận ngữ > ( 6 ) Mục Lục > ( 7 ) Nội dung sách > ( 8 ) Danh mục từ ngữ tìm hiểu thêm > ( 9 ) tin tức bản quyền, nhà xuất bản > ( 10 ) Bìa lót cuối. ( Có thể đóng bìa trong plastic để chống nước ). Bìa cứng nếu hoàn toàn có thể thì nên sử dụng màu xanh da trời hoặc màu tím, hạn chế dùng màu vàng ( vì màu vàng theo chúng tôi biết thường chỉ sử dụng cho sách Chuyển Pháp Luân tiếng Trung Quốc ) .- Học viên nếu quá bận, hay đi công tác làm việc thì hoàn toàn có thể đọc trên mạng, tự tải file PDF về máy tính đọc ( nên lưu riêng một thư mục và không nên đễ lần lộn cùng với những file tài liệu khác mà không tương quan ). Nếu muốn đọc bản sách in, thì hoàn toàn có thể ra hàng photo ( hoặc dùng máy in cá thể nêu có ), lên mạng tải file PDF xuống và nhờ chủ shop in ra bản cứng . – Ngoài việc đọc Chuyển Pháp Luân và luyện 5 bài công pháp, học viên hoàn toàn có thể khám phá và đọc thêm những kinh văn khác tại đây, ví dụ : Đại Viên Mãn Pháp, Tinh Tấn Yếu Chỉ, Chuyển Pháp Luân 2, những bài giảng Pháp v .. v. Tất nhiên, theo chúng tôi hiểu thì chính yếu nhất vẫn là đọc Chuyển Pháp Luân, nếu có thêm thời hạn thì hoàn toàn có thể đọc thêm Đại Viên Mãn Pháp, Tinh Tấn Yếu Chỉ, nếu có thêm thời hạn nữa thì hoàn toàn có thể đọc những Kinh văn khác. Vấn đề này thì tùy những học viên tự mình sắp xếp, nhưng nếu là học viên mới thì theo thiển ý của chúng tôi là nên tập trung chuyên sâu đọc Chuyển Pháp Luân, Đại Viên Mãn Pháp, Tinh Tấn Yếu Chỉ trong thời hạn vài tháng đầu, về sau có thời hạn thì hoàn toàn có thể đọc tiếp những Kinh văn khác .- Nếu là người chưa từng tìm hiểu và khám phá gì về nghành nghề dịch vụ khí công, tu luyện thì theo thiển ý của chúng tôi là nên đọc cuốn Pháp Luân Công trước. Trong cuốn Pháp Luân Công thì Sư Phụ có để nội dung hỏi đáp ở phần gần cuối sách nên chúng tôi nghĩ hoàn toàn có thể sẽ là tương thích hơn nếu xét dưới góc nhìn người mới khám phá. Sau khi đọc xong cuốn Pháp Luân Công ( khoảng chừng một đến hai lần đọc, một lần là tính đọc hết từ đầu đến cuối cuốn sách ) thì hoàn toàn có thể chuyển sang đọc sách Chuyển Pháp Luân. Chuyển Pháp Luân theo chúng tôi được biết là cuốn sách chính yếu nhất, học viên phải đọc đi đọc lại nhiều lần trong suốt quy trình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ( chúng tôi hiểu là không số lượng giới hạn số lần đọc, và nếu được thì đọc càng nhiều lần càng tốt ). Lưu ý, trong lần đầu khi chuyển sang đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, chúng tôi nghĩ hoàn toàn có thể sẽ là tốt hơn nếu học viên sắp xếp hoàn thành xong việc đọc hết từ đầu đến cuối cuốn sách trong thời hạn ngắn .LỜI NÓI ĐẦU :
Căn cứ vào tình hình môi trường tự nhiên tu luyện Pháp Luân Công lúc bấy giờ ở Nước Ta và địa thế căn cứ theo những thực trạng tu luyện của những học viên mới lẫn những học viên tu lâu, chúng tôi xin khuyến nghị đến những học viên mới khởi đầu học, tất yếu những điều này chỉ dựa theo quan sát và kinh nghiệm tay nghề của chúng tôi, cũng là biểu lộ thể ngộ hiểu biết còn hạn chế trong quy trình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, đều là từ việc học Pháp do Sư Phụ giảng mới biết, mới ngộ được một chút ít như vậy. Chúng tôi xin nhấn mạnh vấn đề trước rằng những gì chúng tôi nêu ra dưới đây chỉ có giá trị tìm hiểu thêm ( hầu hết nhắm vào học viên mới khởi đầu tu luyện ). Chúng tôi không ép buộc ai tin hay nghe theo vì đây chỉ là san sẻ kinh nghiệm tay nghề va vấp của những học viên đi trước sao cho học viên mới hiểu được phần nào tính tráng lệ trong quy trình tu luyện Đại Pháp. Dẫu chúng tôi có khuyến Thiện và san sẻ đơn cử thế nào thì sau cuối thực tiễn học viên vẫn là phải tu luyện là tự tu chính mình, lấy Pháp làm thầy chứ không phải lấy người tu luyện khác làm thầy .
Các học viên không nên xem những kinh nghiệm tay nghề này là tri thức hay hướng dẫn nào đó để vượt quan tu luyện của bản thân mình vì trên thực tiễn khi chính học viên va vấp phải những khảo nghiệm đó thì với mỗi người sẽ hoàn toàn có thể lại có những phương pháp vượt quan khác nhau, có người vượt qua được ngay, có người dẫu cảnh báo nhắc nhở rồi vẫn va vấp vài lần mới tỉnh ngộ ra. Chúng tôi thể ngộ rằng ở một góc nhìn nào đó, những san sẻ của học viên đi trước chỉ có công dụng cảnh báo nhắc nhở mà thôi .
Những lời góp ý hoàn toàn có thể hơi dài dòng nhưng theo chúng tôi thì so với học viên mới mở màn ( xin chú ý quan tâm chúng tôi không nhắm vào đối tượng người tiêu dùng là học viên tu lâu ) hoàn toàn có thể sẽ là thiết yếu ở góc nhìn nào đó vì nó được đúc rút từ chính những sai lầm đáng tiếc của rất nhiều học viên đi trước nên cần phải nói hơi chi tiết cụ thể. Do vậy cũng mong học viên mới nếu hoàn toàn có thể hãy kiên trì bỏ chút thời hạn ra xem xét. Những điểm mà chúng tôi muốn đề cập tới đơn cử như sau :
► VẤN ĐỀ 01 :
Trong thời hạn đầu, thường là 01 – 02 năm đầu ( không tuyệt đối, có người hoàn toàn có thể ít hơn, hoàn toàn có thể nhiều hơn ) khi mới học Pháp Luân Công, khuyến nghị học viên nên tập trung chuyên sâu vào tự học sách Chuyển Pháp Luân và tự hình thành kiến giải của mình để hình thành một nền tảng tu luyện cơ bản, cố gắng nỗ lực cân đối đời sống thường nhật với tu luyện bản thân cho tốt. Không nên hấp tấp vội vàng muốn tu nhanh, tu tắt mà chạy theo những học viên khác, thấy họ làm gì thì mình làm nấy. Tất nhiên xét về lý, thường thì thì vẫn nên tham gia luyện công chung và trao đổi kinh nghiệm tay nghề nhưng cần thận trọng ( nguyên do : Link ). Còn với thời gian từ sau 27/11/2018 khi Sư Phụ có bài giảng cho học viên Nước Ta ( Link ), theo thể ngộ của chúng tôi – có lẽ rằng hình thức học Pháp nhóm và luyện công chung là không còn tương thích nữa, vì Sư Phụ đã giảng đại ý không nguyên văn là trong thời kỳ này thì hãy lấy học Pháp luyện công cá thể làm chủ .
Trong thời kỳ đặc trưng lúc bấy giờ, ngoài việc tự học Pháp luyện công một mình ra, theo chúng tôi thì hoàn toàn có thể thi thoảng hẹn cafe gặp gỡ trao đổi về tu luyện với những nhóm ít người ( 3-5 người ). Nhưng chúng tôi nghĩ, ngoại trừ hỏi đáp về những điểm không hiểu trong khi học Pháp hoặc đưa ra trao đổi về 1 số ít hiện tượng kỳ lạ bất minh trong môi trường tự nhiên tu luyện thì cần phải đặc biệt quan trọng tránh coi việc gặp mặt này như thể một nơi để dựa vào đó mà tìm lời giải đáp cho những yếu tố khó khăn vất vả trong tu luyện cá thể mà bản thân đang mắc phải ( Còn về nhận định và đánh giá ở Nước Ta lúc bấy giờ cái gì nên hay không nên làm thì học viên hoàn toàn có thể đọc những bài viết nghiên cứu và phân tích sâu xa trên Website để tự mình ý thức và tư duy ra được ). Chia sẻ kinh nghiệm tay nghề sau khi đã vượt quan thì khả dĩ, nhưng nếu chưa vượt được quan mà lại cứ hướng ngoại hỏi những học viên khác tìm cách xử lý thì không đúng. Có thể do mới tu, học viên hỏi vài lần đầu thì chúng tôi nghĩ còn được, nhưng cứ liên tục, rồi liên tục hỏi thì sẽ rất nguy hại. Trong Pháp đều đã có, chỉ là họ lười tư duy mà thôi. Những sự vụ học viên tu theo, học theo người tu lâu năm rồi bị dẫn đi xô lệch đã có quá nhiều rồi. ( Xem bài viết ) .
Nghe theo san sẻ thì hoàn toàn có thể vượt lên nhanh về mặt nhận thức nhưng rủi ro đáng tiếc đi theo cái sự nhanh cũng không nhỏ. Lý do theo chúng tôi đó là việc vượt qua nhờ vào lời khuyên của học viên khác nếu giả sử có sự cải biến mặt phẳng hoàn toàn có thể sẽ không chắc là trọn vẹn tính là những người đó tự vượt quan trọn vẹn trong mắt chư Thần. Tu luyện được Sư Phụ giảng trong Pháp đại ý là một yếu tố tráng lệ, nên hoàn toàn có thể sẽ khó là được tính bản thân học viên đó tự mình vượt quan, rất hoàn toàn có thể khảo nghiệm đó về sau vẫn sẽ lặp đi tái diễn – nhưng ở mức độ khó hơn, phức tạp hơn cho đến khi chính bản thân học viên đó tự mình trang nghiêm dựa trên Pháp mà vượt qua. Theo chúng tôi nghĩ thì nó cũng giống như phương pháp trị bệnh bằng khí công mà được Sư Phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân bài Vấn đề trị bệnh, ở đây tuy hoàn toàn có thể không khớp lắm nhưng theo chúng tôi việc sử dụng thể ngộ của học viên khác không có tính năng ” trị ” dứt được khảo nghiệm, vì nó trọn vẹn không động đến tâm chấp trước, hoàn toàn có thể cái khảo nghiệm đó trong thời điểm tạm thời chấm hết ( giống như căn bệnh được ẩn đi hoặc chuyển dời sang tương lai mới phác tác ) nhưng hoàn toàn có thể sau này nó sẽ lại phát sinh nhưng dưới dạng thức mạnh hơn, khó nhận ra hơn. Do đó, chúng tôi thể ngộ là muốn ” trị dứt bệnh “, cũng như hiểu nôm na là vượt qua khảo nghiệm thì phải xử lý tận gốc căn bệnh đó, chính là nghiệp lực, còn dưới góc nhìn vượt quan thì là tâm chấp trước. Chúng tôi nhớ trong bài Mất và được – Chuyển Pháp Luân thì Sư Phụ có giảng ( đại ý, không trọn vẹn là nguyên văn ) rằng điều tất cả chúng ta mất ( chúng tôi hiểu là trong quy trình tu luyện ) thực sự là những điều không tốt, chúng là gì ? Chính là nghiệp lực và nó tương phụ tương thành với những chủng tâm của con người .
Chúng tôi thể ngộ nông cạn từ lời giảng của Sư Phụ rằng muốn trị tận gốc căn bệnh do nghiệp lực tạo thành kia cũng như vượt được những quan khảo nghiệm thì phải dùng Pháp chỉ huy, tự bản thân dựa vào khảo nghiệm tự mình tư duy hướng nội xem mình đang cần bỏ chấp trước gì ? cần bỏ cái tâm Ma nào ? ( tâm tự mãn, tâm cầu danh, tâm thích được khen, tâm ghét bị chê, tâm khoe khoang, tâm tật đố, tâm hoan hỷ, tâm sắc dục v .. v ) rồi nhận ra những cái tâm / ý nghĩ / tư tưởng đó không phải là mình, sau đó quyết trừ bỏ nó đi, không để nó thao túng tư tưởng như trước nữa ( Tất nhiên, theo thể ngộ và kinh nghiệm tay nghề của chúng tôi thì những loại tâm đó qua mỗi đợt khảo nghiệm thì mới chỉ bỏ được một phần, chứ không phải vượt qua khảo nghiệm là không còn loại tâm đó nữa, nó còn rất nhiều chỉ là chưa có đợt khảo nghiệm mà theo chúng tôi là được Pháp Thân của Sư Phụ an bài để moi nó ra thôi ). Sư Phụ có giảng trong bài Chuyển hoá nghiệp lực – Chuyển Pháp Luân ( đại ý, không nguyên văn ) rằng ” khổ cái tâm chí ” mới là then chốt đề cao tầng thực sự .
Hơn nữa, tu kiểu theo thể ngộ của người khác đó thì hoàn toàn có thể cũng dễ dính mắc tâm ý ỷ lại. Dần dà học viên có việc gì, vướng mắc gì không giải được trong quy trình tu luyện cũng muốn trải qua san sẻ. Nhưng chúng tôi cho rằng thực sự mục tiêu của họ không phải để san sẻ mà là để hỏi đáp, tìm ra giải thuật cho quan ải tu luyện của họ. Có lẽ san sẻ chỉ là cái cớ để họ che đậy đi việc họ không hiểu tu luyện thực sự là gì. Nguyên nhân là vì họ không quen tự tư duy trang nghiêm qua việc học Pháp, là hướng ngoại cầu. Điều đó là không nên. Chia sẻ về thực chất là tốt nhưng nếu quá phụ thuộc vào lạm dụng nó mà không tự tư duy một cách có mạng lưới hệ thống theo Pháp lý được dạy thì sẽ khó thiết kế xây dựng được nền tảng tốt, bởi những gì học viên khác san sẻ không chừng cũng còn nhiều hạn chế, thậm chí còn có những thứ đúng sai không dễ mà phát hiện ra được ; có khi còn đi sang ngộ cực đoan, tà ngộ không chừng. Không nên sử dụng lối nghĩ biến dị lúc bấy giờ là tận dụng ỷ lại vào học viên tu lâu thì mình cũng sẽ tôn vinh nhanh, theo chúng tôi nghĩ đó chính là tâm lý bất chính. Sử dụng phương pháp đó mà đối đãi với tu luyện Đại Pháp nếu nói nghiêm khắc thì là khinh nhờn Đại Pháp, Đại Pháp to lớn như vậy đâu phải là nơi hoàn toàn có thể sử dụng phương pháp tu luyện gian xảo mà mong cầu tôn vinh tâm tính và tăng công ?
Cũng xin khuyến nghị học viên mới nên coi yếu tố ” bất nhị Pháp môn ” mà Sư Phụ giảng trong Đại Pháp là yếu tố nghiêm khắc ( học viên hoàn toàn có thể đọc lại bài ” Tu luyện phải chuyên nhất ” – Chuyển Pháp Luân ) – Tham khảo thêm bài viết sau ( Click ). Quan điểm cá thể của chúng tôi là không nên đọc sách hay lên những website về Tử vi Lý số, những dạng bói toán, xin quẻ, Kinh Dịch, Xem tướng số, Phong thủy, không nên nhận những thứ bùa ngải hay những thứ tương quan được phát ở chùa hay của những thầy cúng v .. v vì hoàn toàn có thể nó mang những thứ rất không tốt, thực ra Sư Phụ cũng đã từng giảng rõ về yếu tố bùa trừ tà này và chúng tôi hoàn toàn có thể ngộ nông cạn như vậy – học viên hoàn toàn có thể đọc Bài Trả lời thắc mắc tại buổi giảng Pháp tại Tế Nam để tìm xem nguyên văn lời giảng của Sư Phụ về yếu tố bùa trừ tà – ( trong thực tiễn thì chúng tôi cũng đã gặp những trường hợp khi tu theo Đại Pháp mà về vẫn giấu bùa mang ở chùa về để cất dưới gối hoặc như thể để trừ tà hay cầu may và đã xảy ra 1 số ít chuyện đáng tiếc, chúng tôi cũng không có dự tính nói ra cụ thể ở đây ). Có trường hợp học viên biết là không nên gieo quẻ ở nơi khác, thế là họ lại tự mình gieo quẻ thỉnh ý Pháp thân của Sư Phụ ( hoặc gieo quẻ trước tượng / ảnh Sư Phụ để hỏi quan điểm ), cách làm này theo chúng tôi hiểu cũng là không đúng. ( Tham khảo ) .
Ngoài ra trong yếu tố siêu thị nhà hàng thì chúng tôi nghĩ là nên ăn đồ đã nấu chín, không nên ăn đồ tươi sống như thịt cá sống, tiết canh v .. v ( đây là điều chúng tôi thể ngộ nông cạn được khi học trong bài giảng Pháp của Sư Phụ mà đã nói về yếu tố ăn thịt sống này – bài Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [ 2006 ] ) .
Có một yếu tố nữa chúng tôi nghĩ cũng cần góp ý – Một số học viên vì tôn kính Sư Phụ, thậm chí còn còn đi in ảnh màu của Sư Phụ ( hoặc ảnh tượng Sư Phụ ) ra rồi đóng khung ảnh vào, sau đó đặt lên bàn thờ cúng để cúng bái, đốt nến thắp hương. Chúng tôi hiểu và tôn trọng cái tâm kính ngưỡng đó, bản thân có cái tâm đó thì không phải là sai lầm. Tuy nhiên, chúng tôi trải qua học Pháp thì hiểu rằng những việc làm đó Sư Phụ có nhu yếu ( đại ý, không nguyên văn ) học viên tu luyện trong người thường thì không được làm, không tính học viên vốn bắt đầu tu luyện trong tôn giáo, Sư Phụ cũng giảng rằng ( đại ý ) học viên chỉ cần có cái tâm tôn kính là Sư Phụ vui rồi ( học viên hoàn toàn có thể đọc lại bài giảng ” Tôi đối xử với những học viên đều như đệ tử ” – Chuyển Pháp Luân | ” Giảng Pháp tại Pháp hội Châu Âu [ 1998 ] ” ) .
Giả như học viên mặt phẳng bái Sư, hoặc thắp hương rất tôn kính trước ảnh / tượng Sư Phụ mà trong tâm không thực sự tôn vinh thì chúng tôi nghĩ có lẽ rằng cũng không công dụng gì, đã vậy còn dễ khiến người xung quanh khó lý giải, cho rằng học viên đang làm nghi lễ tôn giáo nào đó .
Do đó, chúng tôi xin khuyến nghị rằng học viên chỉ cần tập trung chuyên sâu chăm chỉ thực tu cái tâm của mình, kính ngưỡng Sư Phụ từ trong tâm và chứng tỏ sự tôn kính đó qua việc tu luyện trên thực tiễn là đã quá tốt rồi, không thiết yếu làm những việc hình thức theo kiểu tôn giáo ( Chúng tôi nghĩ học viên cần chú trọng tu thực ra chứ không phải tu cái vỏ ngoài hình thức ), lại cũng dễ khiến người ta hiểu nhầm rằng Pháp Luân Đại Pháp là tôn giáo – điều này vốn dĩ là đi ngược lại với những gì Sư Phụ đã giảng, chúng tôi nhớ Sư Phụ giảng đại ý không nguyên văn rằng Pháp Luân Đại Pháp không có bất kể hình thức như trong tôn giáo nào ( tìm hiểu thêm bài giảng ” Giảng Pháp tại Pháp hội Canada [ 1999 ] ” ) .
► VẤN ĐỀ 02 :
Dựa trên bài giảng của Sư Phụ trong bài Giảng Pháp tại Pháp hội Châu Âu [ 1998 ] – Trong quá trình đầu, chúng tôi thể ngộ nông cạn rằng bản thân học viên nếu muốn hồng Pháp thì chỉ nên ra mắt ở mức mà người không tu hiểu được như giúp người ta trở thành người tốt, tôn vinh tiêu chuẩn đạo đức v .. v. Nhưng có lẽ rằng không nên nói cao quá như nói về Thiên mục, khoảng trống khác, Đức, Nghiệp, Pháp Thân, Phụ thể, Bạch nhật phi thăng, linh thể gây bệnh ở khoảng trống khác v .. v – những thứ đó đều là những thứ siêu thường ở khoảng trống khác nên không phải cái nào cũng chứng tỏ được bằng khoa học thực chứng lúc bấy giờ, nhất là ở Nước Ta theo hiểu biết của chúng tôi thì không có nhiều người tin vào Thần, họ hầu hết là người tin theo thuyết vô Thần. Nếu mà học viên lại mang tâm tự mãn, hiển thị, cho rằng mình hiểu biết, cao minh hơn người khác, không lý trí mà đem ra nói như để bộc lộ hiểu biết thâm sâu thì rất hoàn toàn có thể họ do không hiểu rồi lại sinh tâm ý bài xích. ( Tham khảo ) – [ Nguồn : Facebook Group ]
Tất nhiên, nếu đã muốn nói thì phải lý giải rõ bằng luận cứ khoa học, nếu không lý giải rõ mà nói ra tùy tiện không chừng lại sinh ra tính năng phụ diện. Lỡ gặp phải người có hiểu biết họ mà phản bác lại rồi học viên không lý giải được, không chứng tỏ được, bị cứng họng thì rất không ổn ; Không chừng rồi lại làm tác động ảnh hưởng đến thanh danh Đại Pháp, bị họ nói rằng học viên Pháp Luân công tuyên truyền mê tín dị đoan dị đoan. Kỳ thực cũng có nhiều người nghe học viên nói thì gật gù nhưng thực sự họ hoàn toàn có thể trong đầu không nhất định là hiểu gì mấy, theo chúng tôi thì đó có lẽ rằng là căn bệnh sĩ diện của phần đông người Nước Ta, sợ bị coi thường. Do đó, theo kinh nghiệm tay nghề của chúng tôi, trình làng đại khái là đủ rồi, còn lại muốn người ta thấy Đại Pháp là tốt thì còn phải xem bản thân học viên tu có tốt để người xung quanh thừa nhận hay không ? Bản thân không tự mình tu tốt qua hành vi, lời nói, hiệu suất cao việc làm / học tập để chứng tỏ mà cứ nói thuyết nhiều thì có lẽ rằng không có hiệu suất cao mấy .
Ngoài ra, theo kinh nghiệm tay nghề của chúng tôi thì không nên sử dụng nhiều những ví dụ về khỏi bệnh, nhất là khỏi bệnh nan y nào đó để tiếp thị ( kể cả vấn đề đó có thật hay không ). Vì theo thể ngộ của chúng tôi nếu tiếp thị tùy tiện những thứ ở cao tầng liền kề đem ra cho người trong xã hội thì hoàn toàn có thể khiến họ không lý giải được và tưởng rằng cứ vào tập là khỏi mà không cần đến bệnh viện. Đã có nhiều ca loạn bậy do không lý trí mà tiếp thị cho người ta mà khiến 1 số ít người vào tập nhất quyết không uống thuốc nhưng vẫn tử trận – Cá nhân chúng tôi nghĩ là vì họ hoàn toàn có thể hình thức bề ngoài thì trông có vẻ như là đang tu nhưng bên trong lại không nhất định là thực tu cái tâm của họ hay là họ không nguyện ý bỏ tâm chấp trước đi, thay vào đó chỉ là họ cố che giấu nó đi nhưng vẫn biểu lộ hình thức bề ngoài là vào đọc sách luyện công thôi. Nhưng điểm nguy cơ tiềm ẩn là người trong xã hội do đó mà hoàn toàn có thể chụp mũ cho Đại Pháp là mê tín dị đoan hay lừa đảo. Do đó, để tránh những rủi ro đáng tiếc như vậy, tốt nhất theo chúng tôi nghĩ thì chỉ nên nói đơn thuần là bản thân cảm thấy khỏe hơn là được. Chúng tôi cho rằng những thứ siêu thường thì ai ngộ ra thì người đó đắc được chứ có lẽ rằng không nên đem ra để tiếp thị. Sư Phụ đã từng giảng khí công trọn vẹn không phải dùng để trị bệnh ( học viên hoàn toàn có thể xem bài ” Ngộ “, Chuyển Pháp Luân ) .
Thực tế, trong quy trình tu luyện thì ngay kể cả bản thân học viên nếu có biểu lộ thanh lý thân thể, khỏi bệnh nào đó mà người xung quanh có hỏi thì chúng tôi nghĩ có lẽ rằng để bảo vệ hạn chế rủi ro đáng tiếc tương tự như như trên thì cũng không nên tùy tiện nói rằng do tập Pháp Luân Công nên khỏi ” bệnh ” – Thể ngộ của chúng tôi thì đó không phải là ” bệnh ” mà là ” tiêu nghiệp “. Học viên hoàn toàn có thể nói rõ với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp không phải để trị bệnh vì trong sách nói như vậy ( học viên hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm bài Giảng Pháp cho những phụ đạo viên Pháp Luân Đại Pháp Trường Xuân 1994 ). Lý do là vì chúng tôi nghĩ rằng nếu lấy việc tiêu nghiệp xong ra để tiếp thị Đại Pháp thì dễ khiến người ta tìm đến Pháp Luân Công chỉ để chữa bệnh ( chứ không phải tu luyện chân chính, hoàn toàn có thể mình nói bản thân phải tu theo Pháp thì mới khởi tính năng, họ sẽ gật gật tỏ vẻ hiểu nhưng kỳ thực trong tâm họ vẫn chỉ nghĩ vào tập để phòng bệnh, trị bệnh – chỉ là họ không nói ra mà thôi vì họ vẫn tâm lý theo lối tư duy người thường ) – nếu đứng từ góc nhìn tư tưởng của người không tu luyện, họ tưởng cứ tập theo giống học viên là sẽ khỏi bệnh còn họ có thực sự ngộ Pháp được hay không thì có lẽ rằng không mấy ai trong tất cả chúng ta hoàn toàn có thể biết, trừ Pháp thân của Sư Phụ và chư Thần .
Quảng bá kiểu đó theo chúng tôi nghĩ là rất dễ khiến người ta hiểu nhầm, sinh ra chấp trước truy cầu trị bệnh, dễ tạo ra phiền phức cho chính họ và cả cho thanh danh Đại Pháp vì họ hoàn toàn có thể cho rằng chính học viên tiếp thị với họ như vậy. Hơn nữa, hiện tượng kỳ lạ tiêu nghiệp đó hoàn toàn có thể sẽ lặp lại nhiều lần với nhiều hình thức khác nhau nên nếu lấy việc tiêu nghiệp xong trong một lần đơn cử nào đó ra để tiếp thị Đại Pháp thì rất rủi ro đáng tiếc, nếu giả sử người bản thân học viên đó về sau tu không tốt, nghiệp bệnh trường kỳ không qua khỏi thì rất hoàn toàn có thể sẽ khiến người xung quanh nhìn nhận xấu đi và không tin về Pháp Luân Đại Pháp .
Thực tế, chúng tôi khi tiếp xúc với 1 số ít học viên ở Nước Ta thì biết thậm chí còn có trường hợp trước khi vào tập mắc ung thư, sau khi vào tu một thời hạn thì có vẻ bộc lộ là khỏi. Vị học viên này cũng khá lớn tuổi, từ khi có biểu lộ khỏi xong thì không bỏ được cái tâm khoe khoang hiển thị, muốn người ta biết đến mình – cũng vật chứng là họ không thực sự chú trọng vào tu luyện mà chỉ vào tập cốt để khỏi bệnh ; Thế là đi đâu, gặp ai vị này cũng nói là bản thân đã khỏi ung thư nhờ tập Pháp Luân Công. Nhưng việc khỏi ung thư đó theo chúng tôi hiểu vốn là siêu thường, không phải như kiểu nghĩ đơn thuần mặt phẳng là vào tập vài bài công pháp hay đọc sách là sẽ khỏi ; Chúng tôi thể ngộ rằng người tu phải đạt tiêu chuẩn tu luyện lên cao tầng liền kề thì mới được hiệu suất cao như vậy ( chứ không phải vào tu để trị bệnh ) .
Sau đó không lâu, tôi có nghe nói rằng vị học viên lớn tuổi mà khỏi ung thư đó đã mắc ung thư lại và quy tiên. Những người mà trước đó đã nghe vị học viên này tiếp thị tập Pháp Luân Công khỏi ung thư liền quay sang hoài nghi, đàm tiếu. Chúng tôi trải qua học Pháp thì hiểu rằng tu luyện thực sự không phải là chuyện đùa, tu không trang nghiêm, tu hời hợt, tu lúc có lúc không, tu theo hứng thích thì tu không thích thì thôi thì những thứ bản thân mắc phải lúc đầu rất hoàn toàn có thể sẽ phát tác trở lại. Không thể xem cứ bước vào tu luyện Đại Pháp thì là mặc định được bảo hiểm tính mạng con người, mang theo cách nghĩ đó kỳ thực chúng tôi cho rằng còn là rất bất kính với Sư Phụ .
Tất nhiên người mới vào học hoàn toàn có thể cần một khoảng chừng thời hạn để nhận thức sâu hơn về Đại Pháp. Hãy cứ để họ tự nhiên tìm hiểu và khám phá, tự đọc sách và xem hoàn toàn có thể theo được hay không chứ không cần nói gì nhiều, nếu họ đọc rồi mà thực sự không chịu đựng được, vẫn muốn uống thuốc thì tôi nghĩ nên tùy họ. Học viên tiếp thị là tập Pháp Luân Công giúp tôi thư thái, khỏe hơn thì theo thể ngộ của chúng tôi hoàn toàn có thể không yếu tố gì ( nó cũng không tạo ra mấy chấp trước trị bệnh cho người ta ), nhưng nếu bảo là tập Pháp Luân Công giúp khỏi bệnh nan y, không cần uống thuốc mà khỏi bệnh thì theo chúng tôi nghĩ đó lại là phá hoại Đại Pháp ( vì người ta dễ vì để tìm phao cứu sinh mà vào tập ) .
Dựa theo thể ngộ từ việc học Pháp, chúng tôi nghĩ bệnh của người thường không tu làm thế nào hoàn toàn có thể tùy tiện trị khỏi ? Đó chẳng phải do họ làm điều sai lầm trong những kiếp sống trước nên giờ phải chịu nhận hậu quả đó sao ? Họ làm điều sai mà mong ước trải qua vào tập vài bài công pháp, đọc sách là khỏi, là phủi tay đi được trong khi che giấu việc chính họ không hiểu tu luyện là gì thì chúng tôi cho rằng đó cũng bằng như khinh nhờn Đại Pháp. Do đó, nếu giả sử bản thân có khỏi bệnh thì tốt nhất đừng tùy ý mà khoe khoang hiển thị như thể ” thấy tôi tu tốt chưa, tôi tập mà khỏi bệnh A, B, C đây này “. Chúng tôi nghĩ học viên cứ nên bí mật lặng lẽ mà tu luyện liên tục, bản thân cũng cần nói rõ với người khác là Pháp Luân Đại Pháp theo lời Sư Phụ Lý Hồng Chí giảng, hoặc trong sách Đại Pháp có nói rõ là không phải để trị bệnh. Nếu giả sử họ có mục tiêu vào tu luyện để trị bệnh nhưng sau đó không khỏi thì cũng không hề chụp mũ cho Đại Pháp được vì học viên đã cảnh báo nhắc nhở trước. Tất nhiên, tuy bản thân học viên có tâm muốn hồng Pháp là tốt nhưng chúng tôi nghĩ cũng cần có nghĩa vụ và trách nhiệm với chính lời hồng Pháp của mình, cốt yếu là vì giữ gìn thanh danh và sự uy nghiêm của Đại Pháp, không biến Đại Pháp trở thành một công cụ trị bệnh tầm thường trong mắt con người tại xã hội lúc bấy giờ .
Dựa theo bài giảng về ” Tâm Hoan Hỷ ” mà Sư Phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân, chúng tôi kinh nghiệm tay nghề và thể ngộ được rằng khi mở màn bước vào tu luyện thì học viên nên thận trọng lời nói, vẫn cứ hành xử như thông thường, ăn nói sao cho người xung quanh thấy mình vẫn thông thường, chỉ có là ngày càng trở thành người tốt, không tranh đua quyền lợi, gặp xích míc thì không như người ta lúc bấy giờ mà hành xử, thao tác gì cũng tận nghĩa vụ và trách nhiệm v .. v. Không nên đem những gì bản thân hiểu được, ngộ được ra hay lấy những gì có trong Pháp ra để trò chuyện với người không tu vì dễ là họ vì không hiểu, không lý giải được mà cho rằng mình lập dị hoặc hoang tưởng, thần kinh v .. v, thậm chí còn nguy hại hơn là họ sẽ chụp mũ học viên là truyền bá mê tín dị đoan dị đoan bởi chúng tôi thể ngộ được rằng những gì trong Pháp mà Sư Phụ giảng là thiên cơ không hề tùy tiện đem ra nói với người không tu luyện, có những thứ cần dựa vào ngộ chứ không hề chứng tỏ bằng khoa học nơi người thường được. Những điều đó hoàn toàn có thể trao đổi với người cùng tu luyện nhưng với người không tu thì cần kiểm soát và điều chỉnh lời nói sao cho tương thích với nhận thức của người thường .
Rất nhiều khi vì học viên mới khi đọc sách xong, cảm thấy bản thân đã hiểu được nhiều đạo lý mà Sư Phụ giảng trong Pháp, nhưng khi chuyện trò với người không tu lại đem ra khoe khoang hiển thị rằng mình cao minh hơn họ, mình biết nhiều hơn họ nên tạo ra phiền phức. Người không tu trong xã hội hoàn toàn có thể do đó mà quy chụp ( họ hoàn toàn có thể nghĩ như vậy trong đầu lúc có học viên ở đó chứ không nói ra miệng vì phép nhã nhặn, nhưng hoàn toàn có thể sau đó họ sẽ đem ra nói với những người khác ) rằng người học Pháp Luân Công toàn kiểu hâm hâm dở dở, ăn nói linh tinh rồi lại tác động ảnh hưởng đến thanh danh Đại Pháp .
Muốn giảng chân tướng ( tìm hiểu thêm – Link ) về cuộc bức hại đạt hiệu suất cao thì theo quan điểm của chúng tôi, thứ nhất nên cần phải làm cho người ta hiểu rõ Pháp Luân Công là gì ? Và sự tốt đẹp của Pháp Luân Công bộc lộ ra làm sao ? Chỉ khi người ta thấy Pháp Luân Công là tốt thì người ta mới dần liễu giải chân tướng về cuộc bức hại một cách khách quan và công tâm hơn. Nếu bản thân xác nhận Pháp không lý trí, tương thích hay tu bản thân không tốt khiến người xung quanh phản cảm, không lý giải được thì hỏi khi giảng chân tướng cho họ, liệu họ có nghe hay không ? Nếu xét theo lẽ thường thì so với người không tu luyện thì họ sẽ nhìn nhận tốt / xấu về Pháp Luân Công trước nhất chính là dựa trên bộc lộ của học viên. Trong xã hội mà đầy rẫy lừa đảo như lúc bấy giờ, để khiến ai đó tin một điều gì đó là không thuận tiện, họ phải nghe ngóng, tìm hiểu và khám phá, quan sát một thời hạn họ mới nhìn nhận nó là tốt hay xấu .
Do đó, bản thân học viên mới, theo thiển ý của chúng tôi, cần đặt nền tảng tu luyện bản thân cho vững. Nếu học viên không tu vững mà cứ nóng vội giảng chân tướng rất dễ tạo ra nhiều yếu tố, khi sự cố xảy ra rất dễ lại dùng nhân tâm mà đối đãi, lại càng thêm dầu vào lửa. Khuyến nghị học viên mới ( kể cả thực trạng tu một mình ) thì cứ tập trung chuyên sâu tu tốt bản thân, xác nhận Pháp chính là trải qua lời nói hành vi hàng ngày của mình chứ không đi đâu xa, rồi giảng chân tướng trong thực trạng hoàn toàn có thể của bản thân chứ không phải nóng vội, miễn cưỡng để khoán số lượng. Đầu tiên nên là phải khiến ngay chính người trong mái ấm gia đình mình hiểu rõ sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, sau đó đến bè bạn, họ hàng, đồng nghiệp, phải làm tốt chính ngay những người mà mình quen biết đã, làm không tốt mà cứ hô hào rồi chạy nơi này nơi nọ rồi viện cớ bảo rằng thời hạn không còn nhiều thì kỳ thực là cái được chả bõ cho cái mất, thậm chí còn không cẩn trọng còn gây tính năng phụ diện .
Có 1 số ít học viên vì quá nóng vội hoặc ngại va chạm trực tiếp nên tìm nhiều phương pháp như là gửi email hàng loạt, gửi thông tin vào tường Facebook hoặc phát tờ rơi để trước cửa nhà người dân đêm hôm v .. v – Theo chúng tôi là không nên làm như vậy vì người ta sẽ coi đó là quảng cáo, là spam, nếu bản thân có dự tính ra mắt Đại Pháp thì nên làm cho tốt từng người một, người ta có phản hồi gì mình còn biết mà vấn đáp. Thực chất những hoạt động giải trí như trên lúc bấy giờ không chỉ một học viên làm, nếu mà nhiều học viên làm như vậy thì cùng một người sẽ nhận tờ rơi, email nội dung đó đến hàng chục lần, sẽ khiến nhiều người cảm thấy phiền phức và phản cảm. Nếu ai có hỏi thì mới tự trình làng mình tu theo Đại Pháp chứ đừng cố dữ thế chủ động lôi kéo họ vào tu, vì rất dễ là họ cho rằng mình đang dụ dỗ họ giống như đa cấp vậy. Thông tin trên mạng có rất nhiều, họ thích thì hoàn toàn có thể tự lên mạng tìm hiểu và khám phá nếu họ chăm sóc đến khi bản thân học viên tự ra mắt là tu theo Đại Pháp, chỉ cần nói như vậy là đủ, đừng tùy tiện đưa họ tờ rơi. Ai không có dự tính theo tập thì cũng không cần miễn cưỡng, họ nghĩ tốt về Đại Pháp và hiểu ra chân tướng cuộc bức hại là đủ rồi .
Chúng tôi nghĩ học viên mới cũng cần phân định rõ giữa yếu tố tu cá thể và giảng chân tướng. Đừng nhầm lẫn khi gặp những phiền phức hay người ta nói xấu mình thì lại coi đó là can nhiễu, trong quá trình vài năm đầu học viên tất yếu là vẫn phải tu luyện tôn vinh tâm tính, như vậy những phiền phức đó, người này người kia nói xấu mình theo thể ngộ của chúng tôi thì chẳng phải là khảo nghiệm để tôn vinh tâm tính là gì ? Không nên coi những gì không thuận ý, không hợp mắt thành can nhiễu, hay là nghĩ tại sao những người mình hồng Pháp và giảng chân tướng cho lại đối xử không tốt với mình, như thể cả quốc tế chống lại mình vậy ? Điều đó theo chúng tôi thể ngộ rất hoàn toàn có thể là để phản ánh ra những cái tâm nào đó cần bỏ đi của học viên, từ đó mới đạt tôn vinh. Hoặc cách hồng Pháp và giảng chân tướng của học viên chưa tương thích với thực trạng phức tạp ở Nước Ta lúc bấy giờ ( nhất là khi chính quyền sở tại và người dân đã có cái nhìn rất xấu đi về Đại Pháp và hoạt động giải trí của những học viên do tu xô lệch từ trước tới nay [ học viên tìm đọc thêm trong bài ” Chứng thực Đại Pháp hay phá hoại Đại Pháp ” ] không kể trong đó là hoàn toàn có thể còn có cả đặc vụ Trung Cộng khoác áo học viên đi phát tờ rơi chống chính quyền sở tại gây hiểu nhầm từ khoảng chừng 10 năm trở lại đây ( khám phá thêm về Hắc Hội Thập Tam ) ). Nhưng học viên mới quá trình này khi đọc nhiều san sẻ của học viên thì toàn nghe ” Cựu Thế Lực ” hay ” Phủ nhận ” gì gì đó thì tưởng rằng làm thế theo cũng được .
Kỳ thực học viên mới nếu tu không tốt thì theo chúng tôi thấy là rất hoàn toàn có thể sẽ không phủ nhận được gì hết, do đó đừng nên nhầm lẫn coi khảo nghiệm thành can nhiễu. Ngay cả khi người thường nói học viên không ra gì hay tìm cách để học viên không liên tục tu nữa thì cũng chẳng phải là thực trạng để khảo nghiệm sự kiên cường vào Đại Pháp của học viên đó sao ? Cho nên khuyến nghị học viên mới cứ tập trung chuyên sâu tu luyện thực ra, những thứ không tốt, không hay, xích míc xảy ra đều là để khảo nghiệm học viên, để xem có nhận ra và bỏ đi chấp trước hay không ? Theo chúng tôi, những yếu tố trên theo thời hạn học viên sẽ tự rõ, nhưng khi đó học viên đã có lý giải Pháp một cách mạng lưới hệ thống nên sẽ vững chãi hơn, không dễ bị dẫn loạn nữa. Bản thân học viên ngoài hồng Pháp và giảng chân tướng cũng cần phải tu luyện tốt, qua quy trình hồng Pháp và giảng chân tướng đó cũng hoàn toàn có thể sẽ sống sót nhiều khảo nghiệm tâm tính để học viên tôn vinh, không hề nói học viên cứ đi hồng Pháp, xác nhận Pháp nhưng không phải tu luyện gì nữa. Chúng tôi nghĩ chỉ khi học viên tu luyện tốt thì người xung quanh mới tin những gì học viên nói là đúng, họ thấy qua cách hành xử, lời nói, tác dụng việc làm của học viên tiến triển tốt thì họ từ từ mới tin Đại Pháp là tốt .
Có thể có những người bắt đầu mình nói họ không nghe ( vì trong thực tiễn họ đã có cơ sở gì để tin những gì tất cả chúng ta nói là đúng, là tốt đâu ? ) ; hoàn toàn có thể còn do một số ít hiện tượng kỳ lạ nhiều học viên cực đoan trong hội đồng khiến họ phản cảm, do không hiểu yếu tố thậm chí còn còn chỉ trích mình, chế nhạo mình ( vì họ tưởng học viên nào cũng như vậy ) ( Tham khảo bài viết ) nhưng chẳng phải đó cũng hoàn toàn có thể được coi là thời cơ để mình tu luyện trong ma sát tâm tính đó sao ? Chúng tôi hoàn toàn có thể ngộ đó chẳng phải là lúc cần tu Chân để nhìn ra mình có chấp trước nào trong tâm, qua đó cần Nhẫn để xả bỏ bộ phận chấp trước Ma tính đó – không để nó điều khiển và tinh chỉnh mình quay ra gây sự với người khác, tu Thiện để hiểu và thông cảm cho người khác đúng không ? Chẳng phải khi mình tôn vinh tâm tính lên thì từ từ họ mới biến hóa lại cách nhìn thiên kiến bắt đầu ? Họ mới thấy không phải học viên nào cũng như vậy đúng không ? Rõ ràng họ cần có thời hạn để đổi khác nhận thức bắt đầu. Chúng tôi nghĩ là cần phải có sự kiên trì thực tu thì thực trạng xung quanh mới dần có sự biến hóa theo hướng tích cực được .
► VẤN ĐỀ 03:
Không nên đi đọc những kinh văn quá sớm, nhất là những kinh văn sau năm 2000. Trong đoạn thời hạn đầu bạn cần phải hiểu tu luyện là gì ? Biết ứng dụng vào thực tiễn như thế nào ? Biết cách hướng vào bên trong tâm mình khi đối lập với những loại xích míc thế nào ? Gặp yếu tố thì tư duy theo Pháp ra làm sao ? Lý giải những trạng thái tại tâm tính với trên thân thể trong quy trình tiến độ đầu đắc Pháp như thế nào ? Nếu hoàn toàn có thể học viên hãy đọc kinh văn trước năm 2000. Nếu học viên mới không hề tự hình thành một nền tảng tư duy vững chãi từ Chuyển Pháp Luân mà hấp tấp vội vàng đọc cho nhiều, cho hết những kinh văn ( kêt cả sau năm 2000 ) nhưng không hiểu và nắm rõ, lý giải một cách cực đoan kinh văn, vội vội vàng vàng muốn tu nhanh, tu tắt rồi cho rằng cần phải làm gì đó giống như những học viên xung quanh, rồi không lý trí là làm ra rất nhiều vấn đề mà tuy cái tâm là tốt nhưng vô hình dung chung lại vô tình gây tác động ảnh hưởng xấu đi đến cái nhìn của người ngoài .
Các học viên mới dễ bị cái tâm hoan hỷ, tâm háo danh, tâm hiển thị, tâm đố kị sợ thua thiệt về công quả, không muốn thua kém học viên khác, cái tâm cực đoan cộng với sự thiếu hiểu biết về xã hội, thiếu hiểu biết pháp lý ( tự tạo ra sơ hở để phía chính quyền sở tại dùi vào ), hành vi ứng xử chưa được rèn dũa qua việc tu luyện một cách thực ra nên biểu lộ ra rất thiếu lý trí và khiến người trong xã hội không lý giải được. Ngay cả người trong mái ấm gia đình, bạn hữu, đồng nghiệp cũng thấy vị này tập Pháp Luân Công rồi sao cứ lầm lầm lì lì hoặc cứ mời hết người này người nọ đi tập, cứ như lôi kéo đa cấp, như Tân Thiên Địa, như Hội thánh đức chúa Trời v .. v vậy. Các học viên cần hành xử một cách thông thường, vẫn phải đi làm, đi học và làm tốt công tác làm việc của mình, tu tốt bản thân qua những xích míc hàng ngày và nếu định làm gì thì cần tâm lý kỹ ảnh hưởng tác động xã hội, rằng người ta có hiểu việc mình làm là gì không ? Nếu mình không tu luyện mà mình gặp phải những chuyện như thế thì mình sẽ nghĩ gì ? Một số thành phần tu bát nháo thường tận dụng học viên học Pháp chưa sâu, thể là lôi kéo họ đi những nơi, bỏ bê nhà cửa, việc làm, mái ấm gia đình đi phát tờ rơi, đi giảng chân tướng v .. v. Kỳ thực, nếu mà tham gia vào hoạt động giải trí của những đối tượng người tiêu dùng đó thì hậu quả không biết là đến mức độ nào .
Học kinh văn sau năm 2000 ngay thì học viên hoàn toàn có thể sẽ rất khó hoàn toàn có thể lý giải được một cách tổng lực và khá đầy đủ. Vì chúng tôi hoàn toàn có thể ngộ rằng kinh văn là vào những thời gian khác nhau, thời hạn khác nhau, đối tượng người tiêu dùng khác nhau, tuy cùng là Pháp nhưng người xem cũng phải lý giải một cách thanh tỉnh. Nếu dụng tâm nóng vội để đọc thì rất nguy hại bởi học viên sẽ dễ trở nên quá khích và như có cái ý nghĩ nào đó trong tư tưởng thúc giục bản thân muốn bước ra làm gì đó vì nghĩ thời hạn không còn nhiều, không ra thì cho rằng bản thân không tu lên được v .. v. Lý giải Pháp một cách mạng lưới hệ thống mà dùng cho mọi trường hợp thì vẫn là dựa vào Chuyển Pháp Luân, kinh văn cũng là Pháp nhưng là giảng cho những thực trạng, trường hợp đơn cử hơn ( chúng tôi thể ngộ nông cạn là hầu hết Sư Phụ giảng hầu hết nhắm đến những học viên tại Trung Quốc và ở những nước phương Tây, còn ở những nước đặc trưng như Nước Ta thì cần lý trí mà xem xét cái gì nên và không nên làm ). Nhưng khi học thì học viên cần học theo trình tự, hấp tấp vội vàng muốn bắt kịp chỉnh thể, nóng vội muốn tu nhanh, tu tắt thì là lợi chưa ổn hại, thậm chí còn tự cho rằng bản thân mình cũng phải làm giống như những học viên ở những nước khác để xứng với thương hiệu … đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp .
Vì lý giải Pháp sẽ bị loạn do nền tàng tư duy bắt đầu từ việc học Chuyển Pháp Luân chưa được thiết kế xây dựng vững do thiếu tính trong thực tiễn, có vị còn mải chỉ đọc kinh văn mà bỏ bê đọc Chuyển Pháp Luân, cho rằng kinh văn có nhiều hỏi đáp, tuy là Pháp nhưng học viên mới sao không tự tâm lý, cái gì khó, cái gì cũng tìm hỏi đáp thì có phải là truy cầu ? tìm kiếm sự mới lạ ? muốn đi đường tắt ? giống như muốn tìm sách ” để học tốt ” trong thời còn đi học ? Các học viên Trung Quốc trước đây họ đều phải chiểu theo Chuyển Pháp Luân mà tu, mà tự ngộ, mà tự vấn đáp cho những yếu tố của mình, vậy mà họ vẫn tu rất tốt đó thôi. Hiểu một cách đơn thuần ( hoàn toàn có thể không thật sự khớp lắm ), bạn đang học một lớp kiến thức và kỹ năng, cần qua khóa cơ bản rồi mới tới khóa lan rộng ra và ở đầu cuối là khóa nâng cao nâng cao. Bạn không học chắc khóa cơ bản mà vội vội vàng vàng nhảy cóc lên học giáo trình của khóa lan rộng ra học hoặc nâng cao vì nóng vội có được không ? Sẽ bị loạn ngay và tư duy của bạn cũng không còn đi theo mạch mạng lưới hệ thống nữa. Để nắm chắc khóa cơ bản, có người phải tới vài năm, vì nó là nền tảng, cái cơ bản mà nắm vững thì những thứ sau đó mới thuận tiện lĩnh hội, cái đó ở đâu cũng vậy. Khi đi luyện thi Đại học, rất nhiều học viên không nắm cơ bản, chỉ đi học vẹt dạng bài thi toán nên khi vô trường thi, suôn sẻ vào đúng thì làm được, nếu rủi vào sai bài, hoặc cùng dạng bài đó nhưng số liệu, cách diễn giải khác đi chút là bó tay, vì họ chỉ học được cái hinh thức, cái hình thức bề ngoài chứ không hiểu thực chất của bài toán đó. Để nói bản thân những học viên mới tu cho tốt bản thân, làm tốt những việc quanh mình, cho xứng với 2 chữ ” học viên ” thôi cũng đã là yếu tố, còn 2 chữ ” đệ tử ” theo chúng tôi có lẽ rằng còn khá xa vời .
Vậy hỏi khi nào thì nên đọc kinh văn sau năm 2000 ? Câu vấn đáp là nhờ vào vào việc học viên có thực tu tâm tính theo Pháp mà Sư phụ dạy hay không ? Học viên không thực tu mà chỉ tu hình thức, tu cho người ta thấy, tu theo đám đông, tu theo trào lưu thì có đọc trăm lần Chuyển Pháp Luân thì cũng không chắc là có biến chuyển gì đáng kể trong tâm tính. Người tu lâu năm còn phải cẩn trọng với bản thân vì phải liên tục bỏ những tâm chấp trước ẩn giấu sâu mà không tự nhận ra được như tâm tật đố, tâm khoe khoang, tâm cầu danh, tâm sắc dục, tâm tranh đấu, tâm huyễn hoặc v .. v. Nó không phải đơn thuần chỉ nhận thức ra rồi nói ở cửa miệng rằng tôi đã học và biết và tôi cũng đang tu như học thuộc vẹt vậy. Chúng tôi nghĩ nhiều người thực tu họ phải bỏ rất nhiều công phu để tống khứ những cái tâm đó ra khỏi họ trong thực tiễn, nó ví như gột bỏ từng lớp từng lớp chấp trước mãi mà chưa thể gột bỏ hết được. Mỗi lần tôn vinh mới chỉ bỏ được một lớp chấp trước của từng loại tâm đó, chứ chưa phải bỏ đi hết, nó còn rất nhiều nhưng nhiều học viên có lẽ rằng quá chủ quan, cho rằng mình làm được nhiều, mình tu chắc cũng phải tốt rồi, thậm chí còn còn lấy số năm tu ra để tự huyễn hoặc là mình cũng tu tốt, hoặc được những học viên xung quanh khen tụng, ” bơm thổi ” rằng bản thân tinh tấn nên cũng tự cho rằng mình tu tốt lắm. Thực chất nó giống như học viên đi học, có người thì lên cấp, nhưng có người mãi vẫn chỉ lưu ban một lớp, họ học mãi vẫn chưa thể lên lớp nhưng họ đã đi học 5 năm, so với người mới đi học thì họ hoàn toàn có thể có thời hạn học nhiều hơn nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là ở lớp đó chứ chưa lên lớp .
► VẤN ĐỀ 04 :
Không nên thái quá trong việc đọc những bài san sẻ tâm đắc thể ngộ. Tất nhiên, chúng tôi không phủ nhận rằng những san sẻ đó là tốt cho việc tu luyện, nhưng nó cũng là con dao hai lưỡi, bởi tu là phải địa thế căn cứ theo thực trạng đặc thù địa phương mình đang sinh sống, dựa theo Pháp mà hành, chỉ có theo Pháp mới là đúng đắn và không bị rơi lệch. Nếu tùy tiện đọc và làm theo những gì trong bài san sẻ, hiểu không đúng yếu tố hay do tâm hoan hỷ biết được nhiều thứ mà ít người biết mà khởi lên là không ổn rồi. Nhiều vị về sau rất thích đi đọc những bài san sẻ, thành ra họ tu theo thể ngộ từ những học viên trong bài san sẻ đó, chứ không tự mình có chính kiến giải tự thân do nền tảng tư duy theo Pháp được kiến thiết xây dựng chắc như đinh. Nhiều đối tượng người tiêu dùng còn dùi vào những bài san sẻ mà kích động học viên đi ra làm những việc quá khích, họ thấy bài san sẻ đó quá đúng, quá hay, do quá nhiệt huyết, cảm tính ép chế lý tính mà không xem xét thực trạng, năng lực, năng lượng và mức độ lý giải có đúng hay không đã hấp tấp vội vàng ra làm những việc cực đoan, dẫn đến tổn thất không nhỏ cho việc tu luyện của bản thân. Thử lấy ví dụ, một doanh nghiệp kinh doanh thương mại trong một quốc gia A có hiên chạy dọc Pháp lý lỏng lẻo, dễ lách luật nên ứng dụng được nhiều phương pháp để sinh lợi, nhưng những điều đó chỉ vận dụng được trong quốc gia đó thôi ; còn trong một quốc gia B mà hiên chạy Pháp lý ngặt nghèo, luật Pháp rất hoàn thành xong thì nếu đem những gì mà doanh nghiệp tại quốc gia A kia đem ra vận dụng thì hậu quả sẽ ra làm sao ? Nhẹ thì bị chính quyền sở tại quốc gia B phạt vì vi phạm pháp lý, nặng thì hoàn toàn có thể bị khởi kiện do cạnh tranh đối đầu không lành mạnh và rủi ro tiềm ẩn phá sản doanh nghiệp .
Những thứ như tiên tri, ảnh chụp Pháp Luân hay Hoa Ưu đàm v .. v Đại khái là bất kỳ thứ gì vốn là siêu thường thì học viên đừng nên tùy tiện chấp trước vào đó, thậm chí còn đừng nên đem ra tiếp thị chứng tỏ tính siêu thường của Đại Pháp. Tại sao lại như vậy ? Chúng tôi thể ngộ rằng cõi người vốn là cõi mê, con người muốn thoát khỏi cõi mê thì cần phải dựa vào ngộ, liệu họ hoàn toàn có thể đồng ý những thứ vốn không thuộc về cõi người hay không ? Nếu cái gì cũng biểu lộ rõ ràng hết thì họ cần gì ngộ ? Chẳng phải ai ai cũng sẽ thấy Đại Pháp là gì rồi tiến vào tu luyện đó sao ? Chúng tôi nghĩ là cần phải ngay chính trong thực trạng cõi mê này mà khiến cho họ hiểu được sự tốt đẹp của Đại Pháp ( theo nhận thức của người trong cõi mê ) chứ không nên lấy những thứ siêu thường ra để khiến họ nhận thức. Vậy hỏi tại sao chư Phật không hiển hiện rõ ràng ra để hóa độ họ ? Mà phải chuyển sinh thành người, sử dụng những phương pháp nơi cõi người như là đi xin ăn, đi khất thực để khiến họ nhận thức ra được, để hóa độ chúng sinh ? Sư Phụ trong bài T rị bệnh ở bệnh viện và trị bệnh bằng khí công – Chuyển Pháp Luân đã giảng rõ ( đại ý ) rằng phải duy hộ trạng thái của xã hội người thường – chúng tôi hoàn toàn có thể ngộ nông cạn dựa trên lời giảng của Sư Phụ đó là Pháp lý nơi cõi người vốn không nên tùy tiện vi phạm mà thậm chí còn còn phải duy hộ, đây là cõi mê và cứu người cũng phải thuận theo Pháp lý của cõi mê đó chứ không phải lấy những thứ không thuộc về cõi này để cứu người và ép người ta phải tin theo. Do đó, nếu muốn con người ta nhìn nhận tốt đẹp về Đại Pháp thì cách mà chúng tôi cho là bền vững và kiên cố và tốt nhất là biểu lộ qua chính lề lối ứng xử, thao tác, sinh sống của chính mỗi từng học viên. Người ta thấy một người khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà trở thành người tốt thì tất yếu họ sẽ thấy Pháp Luân Đại Pháp là tốt, lúc đó nếu giảng thêm về nguyên do của cuộc bức hại nữa thì có phải họ sẽ thuận tiện nhận ra và phản đối cuộc bức hại đúng không ?
Ngoài ra, chấp trước vào việc nhìn thấy những thứ siêu thường như là Pháp Luân, hoa Ưu đàm, khoảng trống khác, phụ thể hay trải qua san sẻ của những học viên Khai Thiên Mục v .. v thì đều tiềm tàng nguy khốn, bởi những thứ đó Ma cũng hoàn toàn có thể tùy biến ra được những thứ giả mà rất khó phân biệt. Học viên nếu không trang nghiêm thực tu cái tâm mà cứ truy cầu những thứ đó thì e là sẽ bị Ma dẫn dắt tu luyện rơi lệch, rồi thì không khéo sẽ tự tâm sinh Ma. Đem những thứ đó ra nơi cõi người thì ắt sẽ có những thứ Open để duy hộ Pháp lý cõi người, ví dụ như học viên bảo tấm ảnh kia chụp Pháp Luân thì người không tu sẽ nói đó là do hiện tượng kỳ lạ khúc xạ ánh sáng, ví như học viên bảo đây là hoa Ưu đàm thì người không tu sẽ nói đó là trứng côn trùng nhỏ v .. v .
Cũng nói thêm rằng, những bài viết tương quan đến tính siêu thường hay những hiện tượng kỳ lạ siêu thường ở trên những Website Chánh Kiến hay Minh Huệ Net thì chúng tôi thể ngộ nông cạn rằng chỉ nên xem đó như là trợ giúp về tín tâm tu luyện. Nếu muốn san sẻ có lẽ rằng cũng chỉ nên nói trong nội bộ những học viên với nhau nhưng cũng cần thận trọng vì không khéo sẽ tạo ra chấp trước truy cầu những thứ siêu thường ở những học viên khác, chúng tôi nghĩ không phải cứ biết cái gì cũng nói hết ra. Chớ nên khởi tâm hoan hỷ cho rằng người không tu cũng cần phải biết hay thấy những thứ trong bài viết quá hay, quá đúng mà đem ra tiếp thị lên mạng xã hội hay nói ra cho người thường nghe. Những thứ đó không phải là thứ thuộc về người thường, nên đừng tùy tiện đem ra tiếp thị công khai minh bạch ngoài xã hội hay trên internet, nếu làm không đúng mà khiến người ta vì thế mà bài xích Đại Pháp do nghĩ rằng học viên Pháp Luân Công toàn tuyên truyền mê tín dị đoan dị đoan thì vãn hồi làm thế nào ? Học viên nên trấn áp hành vi về phương diện này, tùy tiện không Để ý đến mà thích gì làm nấy là rất dễ tạo ra chướng ngại không đáng có lên con đường tu luyện của chính bản thân mình và khiến người xung quanh vì không lý giải được mà bài xích Đại Pháp. ( Xem thêm bài viết tìm hiểu thêm ) .
Vả lại, học viên là tu theo Đại Pháp chứ không phải tu theo những bài viết trên Chánh Kiến, Minh Huệ Net ; không phải cứ đăng lên đó thì cái gì cũng đúng. Tu là phải dựa vào Pháp chứ không hề cứ chấp trước vào thứ gì khác. Lời san sẻ của học viên có hay đến mấy cũng không hề được đặt ngang hàng với Pháp, nếu không thì ở góc nhìn nào đó thì cũng giống là học viên đang phạm phải ” bất nhị Pháp môn ” ? Tuy là nói tu theo Đại Pháp nhưng thực tiễn là vô thức lấy những san sẻ của học viên khác mà chiểu theo đó làm chứ không chân chính chiểu theo Đại Pháp mà hành. Nếu học viên không nghiêm khắc mà sắp xếp mối quan hệ này cho chính thì sớm muộn cũng sẽ phát sinh yếu tố .
Học viên học Pháp nhưng nếu chỉ đọc cho nhiều mà không thực hành thực tế, thì có lẽ rằng khó mà tôn vinh tâm tính lên được. Giữa triết lý và thực hành thực tế là luôn có sự sai biệt không nhỏ, nói về chấp trước thì dễ, nhưng làm đến mức buông bỏ trong xích míc trong thực tiễn thì không dễ đâu. Có người nhiều khi toàn tìm cớ tránh mặt xích míc, tuy có Nhẫn nhưng là ép cái chấp trước đó vào sâu ( và khoác thêm lên nhiều lớp vỏ che đậy ) bên trong chứ không thực sự là buông nó đi. Hơn nữa lại còn tăng sự giảo hoạt trong tâm .
► VẤN ĐỀ 05 :
Việc xác nhận Pháp, hồng Pháp không nên tùy tiện thích gì làm nấy, bạn nên tìm hiểu thêm kỹ những hiện tượng kỳ lạ phá hoại ở thiên nhiên và môi trường Nước Ta từ trước tới nay. Sở dĩ nhiều người thời nay có biểu lộ khá xấu đi khi nghe nói đến Pháp Luân Công chính vì những vấn đề phá hoại cũng như do nhiều học viên xác nhận Pháp cực đoan trong những quá trình trước đây gây ra, nên cần thông cảm và nhìn nhận khách quan chứ không nên đổ hết lỗi lên nhận thức của con người trong xã hội, việc gì cũng có nguyên do đằng sau của nó. Không nên vì thấy người ta hễ nghe thấy Pháp Luân Đại Pháp liên bài xích mà khởi tâm sân hận hay bỏ cuộc, cần phải đứng ở góc nhìn của họ mà cảm nhận thì mới hoàn toàn có thể giúp họ thấy được sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Hãy lấy chính hành vi công chính, lời nói, lối sống và hiệu quả thao tác do tu luyện Đại Pháp ra để chứng tỏ cho họ thấy học viên Pháp Luân Công là tinh anh của xã hội chứ không thiết yếu phải nói thuyết quá nhiều .
Có 1 số ít học viên, khi tiếp chuyện với người ngoài xã hội mà vốn đã bị hiểu nhầm, hiểu sai về Đại Pháp ( do quá nhiều học viên cực đoan không lý trí gây ra trước đó ) lại không ý thức ra nút thắt, điểm chốt của yếu tố, thế là cho rằng người ta là người xấu, là không cứu được, là can nhiễu v .. v. Một số học viên thêm dầu vào lửa đến mức còn lấy cả Pháp / Thơ của Sư Phụ ra để dọa người ta, còn mắng chửi cả người thân trong gia đình của mình. Pháp của Sư Phụ theo chúng tôi nghĩ thì không phải là điều được tùy tiện đem ra nói với người thường, cũng không hề sử dụng với mục tiêu bất hảo là rình rập đe dọa người khác do học viên sinh tâm oán hận vì họ không liễu giải chân tướng được như vậy, làm như vậy cũng là bất kính với Sư Phụ ( Tham khảo ví dụ thực tiễn ) + ( Link ảnh ) .
Thực tế, chính do bao học viên cực đoan, gây ra bao việc khiến người dân trong xã hội hiểu nhầm về Đại Pháp nhiều năm qua, thì đáng lý phải kiên trì ôn hòa mà lý giải, phải dùng chính bản thân mà xác nhận qua hành vi, lối sống chứ không hề qua nói suông, có như vậy mới gỡ dần được cái nút thắt kia, mới xử lý đúng trọng tâm của yếu tố. Cứ đi cạnh tranh đối đầu, rình rập đe dọa, mắng chửi lại người ta như thế thì hỏi cứu ai đây ? Người ta có càng thêm phản cảm với Đại Pháp hay không ?
Chúng tôi thấy rằng, muốn để người dân nhận thức tốt về Đại Pháp, nhất là trong toàn cảnh họ bị hiểu nhầm, thì thứ nhất cần phải trải qua tu luyện cơ bản một cách thực ra cũng như phải mất một thời hạn nhất định mới đạt được, không hề nóng vội, càng nóng vội càng xôi hỏng bỏng không. Một khi họ nhận thức mình tu theo Pháp Luân Công thì họ sẽ chú ý từng lời nói, hành vi của mình để đánh giá và nhận định xem môn Pháp này có tốt hay không ? Nếu bản thân tỏ ra lập dị, khác người, hay nói những thứ khiến người ta không lý giải nổi thì chính là đang đi sang cực đoan, khởi công dụng phá hoại Đại Pháp rồi .
Từ khi mở màn tu học thì chúng tôi nghĩ học viên nên hạn chế phản hồi chuyện thời sự xã hội, nhất là trên những mạng internet dẫu nó là tốt hay xấu, rất hoàn toàn có thể nhiều người do trái quan điểm với mình nên sẽ có tâm lý không tốt về mình và thậm chí còn những gì tương quan đến mình như thể việc mình tu theo Pháp Luân Đại Pháp. Bản thân những việc xã hội xảy ra dẫu xấu đi hay tích cực thì chúng tôi thể ngộ được rằng đó cũng là do thiên thượng an bài và có nguyên do đằng sau. Học viên hoàn toàn có thể có quan điểm riêng nhưng chúng tôi nghĩ có lẽ rằng chỉ nên để nó trong đầu thôi và không nên tùy tiện nói ra, dẫu sao đó cũng là những việc không có liên hệ gì đến việc tu bỏ tâm chấp trước của người tu, vốn là chuyện phiếm nơi xã hội thì không nên để tâm, hoàn toàn có thể biết sơ qua nhưng có lẽ rằng không nên chăm sóc nhiều trừ phi những thứ đó tương quan trực tiếp đến việc làm của học viên. Học viên hoàn toàn có thể xem lại bài ” Tu khẩu ” mà Sư Phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân .
Nếu có nhiều học viên đều xác nhận Pháp xung quanh mình một cách lý trí, cứ kiên trì như vậy tự nhiên sẽ tạo nên hiệu ứng xã hội chứ không thiết yếu phải làm những gì đao to búa lớn. Giúp người xung quanh thấy rõ vẻ đẹp của Đại Pháp qua lối sống của chính học viên hàng ngày từng chút từng chút một như mưa dầm thấm lâu. Một người mà làm tốt những việc xung quanh mình, nhiều người hơn thì sẽ thành như cấp số nhân, mỗi người trải qua mỗi ngành nghề, thực trạng xã hội khác nhau, không có hình thức gì đơn cử, không có tổ chức triển khai, không có ghi danh, mà tự mỗi học viên tu luyện cho tốt, xác nhận Pháp một cách bí mật lặng lẽ tại chính giai tầng xã hội của mình, theo chúng tôi nghĩ đó chính là con đường Đại Đạo vô hình dung !
► VẤN ĐỀ 06 :
Vấn đề khá tráng lệ nữa mà chúng tôi muốn khuyến nghị học viên mới đó là yếu tố tiền tài, kinh tế tài chính trong quy trình tu luyện. Thông thường học viên làm những hoạt động giải trí xác nhận Đại Pháp là tự bỏ tiền túi của họ ra, tất yếu còn cần xem xét thực trạng sao cho không ảnh hưởng tác động quá nhiều đến đời sống của họ, nhưng những gì họ làm là tự nguyện. Hiện có 1 số ít đối tượng người dùng chuyên đi in tài liệu hồng Pháp hay giảng chân tướng và đem bán ra trong nội bộ học viên, điều đó là sai lầm và đi ngược lại với những gì Sư Phụ đã giảng trong Đại Pháp. Học viên hoàn toàn có thể tìm nội dung phần Hỏi-Đáp tương quan đến việc ” dùng tiền để mua tư liệu chân tướng ở những điểm tư liệu ” trong bài Giảng Pháp tại Pháp hội Minh Huệ Net mười năm. Ngoài ra, Minh Huệ Tổng bộ cũng đã ra thông cáo về yếu tố thu tiền gây quỹ trong học viên là không được được cho phép ( Xem link ). Cũng đã có bài viết nghiên cứu và phân tích về một số ít hiện tượng kỳ lạ như vậy trong hội đồng học viên lúc bấy giờ ( Link 1 ) | ( Link 2 )
Do đó khuyến nghị học viên từ nay nên thận trọng khi nghe ai đó nói quyên góp tiền cho khuôn khổ hay gì gì đó. Chúng tôi được biết đã có hiện tượng kỳ lạ hô hào học viên nào nếu không đi được thì quyên góp tiền cho những địa phương có hoạt động giải trí giảng chân tướng cho người Trung Quốc, chúng tôi chứng minh và khẳng định đó là hành vi sai lầm và phá hoại Đại Pháp công nhiên ( xem thêm một thông cáo nữa của Minh Huệ Tổng bộ về trường hợp tựa như – Link gốc ). Học viên nếu muốn làm một khuôn khổ thì hoàn toàn có thể tự bỏ tiền túi, nếu năng lực kinh tế tài chính không phân phối thì không cần quá khiên cưỡng, cần tùy vào thực trạng và năng lượng mà làm, có điều kiện kèm theo thì làm nhiều, nếu không thì làm ít, ở Nước Ta chúng tôi nghĩ cũng không thiết yếu phải làm gì đó đao to búa lớn, chỉ cần làm tốt những việc quanh mình, xác nhận Đại Pháp qua sự tu luyện của bản thân là đã quá tốt rồi .
Ngoài ra, còn một số ít thực trạng học viên cho nhau vay tiền không tương quan đến mục tiêu xác nhận Đại Pháp ( là yếu tố cá thể giữa những học viên, không tương quan đến Đại Pháp ), chúng tôi nghĩ rằng nếu họ vay tiền rồi sau đó trả ngay vì tại thời gian đó chưa có tiền vì nguyên do khách quan ( chưa rút được tiền trong thẻ, để quên tiền ở nhà v .. v ) thì hoàn toàn có thể cho vay. Nhưng nếu là vì họ đang gặp thực trạng khó khăn vất vả mà bản thân học viên muốn tương hỗ họ nên chi trì cho họ vay tiền nhiều lần thì theo quan điểm của chúng tôi là không nên. Vì theo thể ngộ của chúng tôi, miễn là họ tu chân chính thì họ đã được Sư Phụ quản rồi, những gì xảy ra từ nay về sau trong quãng đời của họ là để họ tu luyện nên những khó khăn vất vả của họ trong đời sống rất hoàn toàn có thể tương quan đến việc tu của họ, nếu bản thân học viên chen vào làm biến hóa an bài của Sư Phụ thì điều đó theo chúng tôi nhìn nhận là không nên làm. Ngoài ra cũng dễ tạo ra ở họ tâm ý ỷ lại vào sự trợ giúp của học viên khác .
Cũng có 1 số ít thành phần bất hảo không tu luyện nhưng lại trà trộn vào cộng động học viên để xin tiền, giả bộ là học viên tận dụng cái tâm Thiện của học viên để trục lợi bất chính. Cũng có nhiều đối tượng người dùng là học viên đi vay tiền rất nhiều học viên, họ vay nhưng không nói rõ là họ đã từng vay những ai, hiệu quả là họ sống dựa trên tiền đi vay của những học viên đó và tất yếu là vay nhưng không trả. Còn có trường hợp tận dụng việc làm khuôn khổ để dụ dỗ học viên quyên tiền tương hỗ, nhưng số tiền học viên quyên vào thì họ lại đem ra dùng chi cho mục tiêu cá thể. v .. v. Do đó, học viên cần thận trọng và không nên phân phối kinh tế tài chính tùy tiện cho học viên khác. Nếu ai hỏi vay tiền thì hoàn toàn có thể bảo họ tìm những công ty cung ứng dịch vụ kinh tế tài chính cho vay, tất yếu vay như vậy phải chịu lãi, chỉ là họ tận dụng học viên vay tiền nhưng không phải trả lãi và cũng không lo hẹn ngày trả nợ. Xin đưa ra một ví dụ đơn cử về trường hợp tận dụng hạng mục Đại Pháp để trục lợi bất chính, lấy tiền của khuôn khổ để ship hàng mục tiêu cá thể ( Link cụ thể ) ( bổ trợ ) .
Ngoài ra, về yếu tố tận dụng khuôn khổ, lấy cớ là vì Đại Pháp, vì cứu người để quyên tiền bất chính trong học viên hoặc học viên bị lừa quyên tiền dẫn đến vô tình tiếp tay cho hành vi lừa đảo là đã được Sư Phụ nhắc rất nhiều lần trong những bài giảng .
1. Giảng Pháp tại Pháp hội Thành Phố New York năm 2010 –
Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” Tài nguyên của Đại Pháp là quý báu, làm thế nào để toàn thể đệ tử Đại Pháp biết trân quý tài nguyên Đại Pháp ? ” .
Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” Liên quan đến Pháp Lý không tích tài vật ” .
Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” Địa phương chúng con có một lần sau khi chiếu phim chân tướng, một người đảm nhiệm đưa hộp đựng tiền đến bảo những học viên hỗ trợ vốn. ” .
Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” Xin hỏi Sư phụ, lúc bấy giờ những kênh thông tấn khi cần quỹ, hoàn toàn có thể quyên góp lượng nhỏ từ người thường, công ty hỗ trợ vốn được hay không ? ” .
2. Giảng Pháp tại Pháp hội Minh Huệ Net mười năm – Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” tiền để mua tư liệu chân tướng ” .
3. Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc năm ngoái – Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” kiến thiết xây dựng cơ sở Đại học Phi Thiên là cần quỹ lớn ” .
4. Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới [ năm trước ] – Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” học viên tận dụng khuôn khổ liên lạc với rất nhiều đệ tử toàn thế giới ” .
5. Giảng Pháp tại Pháp hội Thành Phố New York năm ngoái – Phần Hỏi / Đáp tương quan đến việc ” Ở thành phố Cáp Nhĩ Tân, mấy năm trước phát sinh những việc như thu tiền, diễn giảng loạn Pháp ” .
– Lưu ý : không được dùng phím ” CTRL + F ” để tìm mà phải đọc hết hàng loạt bài giảng vì nếu dùng sẽ bôi đen lên nội dung giảng Pháp của Sư Phụ .
– Tất cả những bài giảng Pháp được liệt kê bên trên nếu là viên mới tu được vài tuần hay vài tháng thì chúng tôi khuyến nghị là chưa nên đọc ngay, chỉ cần tạm ý thức là đừng tùy tiện quyên góp tiền cho những khuôn khổ hay tùy tiện cho học viên khác vay tiền .
– Xem thêm bài viết về vụ lừa đảo tiền mua vé học viên trong đợt bán vé khống Shenyun 2016 ( Link chi tiết cụ thể ) .
Cũng nói, không riêng gì trong nội bộ hội đồng học viên Pháp Luân Công tại Nước Ta đang sống sót nhiều mô hình lừa đảo mồi chài tiền ( như dụ mua sách, kinh văn lậu, tạp chí lậu, tài liệu hồng Pháp, thẻ nhớ, tour đi Pháp Hội v .. v ) thì lúc bấy giờ ngoài xã hội đang có rất nhiều hoạt động giải trí lừa tiền của người ta như đầu tư mạnh sinh lời, quản lý tài chính, thanh toán giao dịch tiền ảo v .. v Đại khái họ thường vẽ ra viễn cảnh sinh lời cao và chỉ cần làm một số ít kỹ thuật đơn thuần như ngồi theo dõi ứng dụng nào đó là xong ( Không bỏ công sức của con người mà được tiền thì chả phải là ” vô công mà thọ lộc “, chả phải lấy Đức ra để trao đổi ? Đức không dùng để tu luyện mà để đổi sang tài lộc do muốn giàu nhanh ? ) .
Kỳ thực, chúng tôi nghĩ hễ học viên mà có tâm tham tiền thì sẽ rất dễ bị Ma tâm dụ dỗ lôi kéo dính vào những mô hình này để rồi hậu quả là bị thiệt hại về kinh tế tài chính và thậm chí còn còn nhiều thiệt hại khác nhưng không thấy được trên mặt phẳng. Lao động chân chính rõ ràng cần phải bỏ mồ hôi, thời hạn, sức lực lao động để kiếm tiền, đó mới là đạo lý chân chính chứ không hề có chuyện làm giàu trong một đêm được. Chúng tôi có biết ở trong xã hội có rất nhiều trường hợp một người trúng sổ xố nhưng về sau lại chịu rất nhiều nguy khốn, có lẽ rằng vì họ đã tốn quá nhiều Đức hoặc phúc phận để trao đổi lấy số tiền lớn từ sổ xố đó. Học viên hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm bài viết sau trên Minh Huệ Net ( Link chi tiết cụ thể ) ( Bài về tiền số hóa như Bitcoin, Onecoin, Flashcoin – Link cụ thể ) ( Bài về dụ dỗ góp vốn đầu tư tiền trải qua mua CP, CP dưới danh nghĩa xác nhận Pháp – Link chi tiết cụ thể ) .
► VẤN ĐỀ 07 :
Học viên trong quy trình khởi đầu tu luyện hoàn toàn có thể sẽ có người muốn tìm đến nhờ dạy Pháp Luân Đại Pháp, nhưng học viên sẽ hoảng sợ không biết lấy sách ở đâu để đưa cho người ta. Thế là họ thấy 1 số ít nơi thông tin phân phối sách Chuyển Pháp Luân tự in. Hoặc họ tự mình đi in giúp những người đó v .. v. Kỳ thực thì nguyên tắc bản quyền là chỉ có 2 nguồn sách mà học viên hoàn toàn có thể tiếp cận : ( 1 ) mua từ nhà sách có ký hợp đồng phân phối thương mại sách Đại Pháp với Sư Phụ Lý Hồng Chí. ( 2 ) đọc hoặc tự in trên mạng bằng máy in cá thể nhưng chỉ dùng để đọc cá thể và không phân phối ra ngoài. Nếu ở Nước Ta hiện đang không có nhà sách nào được phép xuất bản, phát hành hay phân phối sách Đại Pháp thì học viên chỉ hoàn toàn có thể ( 1 ) đọc trực tuyến trên mạng, tự tải file về máy tính cá thể để đọc hoặc ( 2 ) tải file về máy in ra bằng máy in cá thể hoặc ở hàng photocopy ( chỉ in để bản thân đọc thôi, không in hộ ai ). Những ai muốn học Đại Pháp thì theo chúng tôi cũng nên theo 2 phương pháp như vậy. ( xem thêm bài viết sau ) .
Những trường hợp già cả không đi lại được hay không biết in ấn cũng như người ở vùng sâu vùng xa thì theo chúng tôi nên tùy duyên và không nên cưỡng cầu. Rất nhiều người mới là viện cớ thực trạng, nói không biết và ỷ lại vào học viên để nhờ họ đi in hộ mình, theo chúng tôi thấy không nên vì họ nói là họ muốn tập mà xem nhẹ nguyên tắc của Đại Pháp mà lờ đi yếu tố bản quyền của Sư Phụ. Nếu họ không ý thức rõ thì học viên hoàn toàn có thể nói ra cho họ hiểu là không hề đi in hộ họ được vì yếu tố bản quyền, nếu đã nói rõ mà họ không muốn theo tập nữa chỉ vì học viên không đi in hộ họ thì vật chứng rõ họ không tôn trọng Sư Phụ, như vậy những trường hợp này không cần phải cưỡng cầu họ vào làm gì. Với ai cũng vậy, thực trạng ra làm sao cũng vậy, cần tuân theo nguyên tắc, tôn trọng bản quyền của Sư Phụ, ở những vương quốc văn minh nếu chưa có sách thì họ cũng chỉ hoàn toàn có thể đọc trực tuyến trên mạng hoặc tự tải file về máy mà đọc hoặc tự in, họ rất nghiêm khắc yếu tố trên vì đó là biểu lộ sự tôn kính Sư Phụ cũng như tôn trọng yếu tố bản quyền của Sư Phụ. Tất nhiên, nếu họ vẫn muốn tu nhưng thực sự không biết in thì bản thân học viên hoàn toàn có thể giúp sức họ, chỉ cho họ cách in và đóng sách. Nhưng thường thì tốt nhất theo kinh nghiệm tay nghề của chúng tôi là bảo họ ra ngoài hàng photo, rồi nói người chủ hàng truy vấn trên website, tải file về và bảo họ in ra đóng thành quyền, dặn họ tải và in thêm ảnh chụp Sư Phụ cũng như đồ hình Pháp Luân nữa, sau đó đóng chung thành quyển là được, học viên đi cùng hướng dẫn họ làm một lần, lần sau họ hoàn toàn có thể tự mình làm được, nhưng nguyên tắc không in hộ thì cần nói rõ cho họ biết .
► VẤN ĐỀ 08:
Học viên mới trong quy trình tu luyện hay xác nhận Đại Pháp cần quan tâm thận trọng trong việc lựa chọn lời nói và hành vi ( xem phần Phụ Lục trong Đại Viên Mãn Pháp ), vì rất dễ là học viên nói những điều trong Đại Pháp ra theo tiềm thức nhưng quên không nói rõ đó là Sư Phụ giảng như vậy trong Pháp. Nếu là lời của Sư Phụ thì nên nói rõ là Sư Phụ giảng như vậy, không được lấy những ngôn hành trong Pháp mà Sư Phụ giảng nói ra như thể đó là lời của mình, vì đó là hành vi Trộm Pháp. Học viên khi viết hoặc nói ra cách hiểu của mình từ Pháp thì phải nói hoặc ghi rõ là thể ngộ cá thể của mình ngay kể cả san sẻ giữa những học viên với nhau. Học viên khi viết bài san sẻ kinh nghiệm tay nghề thì cũng cần trích dẫn rõ Sư Phụ đã giảng như vậy tại bài nào và nên trích dẫn link gốc đến đó. Ngoài ra, học viên không được đăng những video, mp3, nội dung những bài giảng Pháp của Sư Phụ có trong trang www.vi.falundafa.org lên mạng xã hội như Youtube, Facebook vì đó là vi phạm bản quyền, những file âm nhạc khác như Phổ Độ, Tế Thế cũng vậy. Ngay kể cả chụp đoạn giảng đó trong sách rồi đăng lên cũng không được. ( Xem link thông tin của Minh Huệ ) – ( Link khác ). Việc lưu truyền những file sách Đại Pháp trên những tài liệu điện toán đám mây như Google Driver, Dropbox v .. v, một số ít còn tự chế ra file sách epub để đọc, tự thâu âm lời đọc Pháp của mình để nghe ( không có lời giảng của Sư Phụ ), chúng tôi cho rằng đều không được phép. Có 1 số ít học viên tiếp thị ba chữ ” Chân – Thiện – Nhẫn ” nhưng lại không ghi rõ là của Pháp Luân Đại Pháp, đó cũng là hành vi trộm Pháp .