Ngọn lửa tri ân của lớp trẻ trong ngày thương binh liệt sỹ

Ngày thương binh liệt sỹ

Tháng 7 này tôi đã được về quê thăm bà. Mấy tháng rồi, tôi chưa được gặp bà. Tôi nhớ bà lắm. Mỗi lần tôi về bà đều vui. Vừa nhìn thấy bà, tôi đã chạy tới ôm chầm lấy bà. Bà tôi cười và nói: “ Con bé này, lớn tướng rồi còn nhõng nhẽo”. Bà tôi sống cùng bác cả. Ông tôi đã mất khi đi làm nhiệm vụ thời chiến tranh. Từ đó đến nay, bà tôi vẫn một mình. Một mình tần tảo, nuôi nấng những đứa con của mình.

Lần này tôi về đúng dịp kỷ niệm 73 năm ngày thương binh liệt sỹ. Bà và gia đình tôi sẽ cùng nhau ra thăm mộ ông. Bà kể, ngày xưa ông đi làm nhiệm vụ cho Tổ Quốc, hy sinh trong chiến tranh và giờ được lập bia mộ thương binh liệt sỹ. Bà bảo, bà cũng buồn và đau lòng nhiều lắm. Nhưng biết sao được, đó là sự hy sinh vang vẻ để bảo vệ độc lập Tổ Quốc. Nói đến đây, bà lại dưng dưng nước mắt. Tôi ôm bà và nói: “ bà còn có chúng cháu nữa mà”. Nghe xong, bà cười. Một nụ cười tràn đầy niềm hạnh phúc. Và tôi tin ông tôi đang ở một nơi rất xa, ngày ngày dõi theo bà tôi.

Hoạt động tình nguyện của Đoàn thanh niên

Khi đã chuẩn bị xong xuôi mọi thứ để thắp hương cho ông. Bà và gia đình tôi cùng đến nghĩa trang liệt sỹ. Vừa đến đã thấy rất nhiều cán bộ, thanh niên tình nguyện đang làm việc của mình. Thanh niên tình nguyện quét dọn khu vực sân ở nghĩa trang. Những chiếc lá khô dưới những vòm cây đều được quét gọn gàng. Trên các bia mộ anh hùng liệt sỹ đều đã được lau chùi sạch sẽ. Không những vậy, những bia mộ bị nứt đều được tu sửa nhanh chóng. Đài tưởng niệm, ghi công chiến sỹ được lau chùi sạch sẽ và bày biện đồ. Khu vực cây xanh, được tưới, lấp thêm đất. Những cây hoa mới được trồng để tạo cảnh quan đẹp cho nghĩa trang.

Khoảnh khắc tưởng nhớ về ông

Gia đình tôi nhanh chóng bày biện hoa, quả trên bia của ông. Bà tôi mua xoài mang đến cho ông. Vì bà bảo khi còn sống ông thích nhất là ăn xoài. Thành viên trong gia đình đều chắp tay tưởng nhớ ông. Hy vọng rằng ở thế giới bên kia ông sẽ có cuộc đời hạnh phúc và luôn nhớ về gia đình. Thắp hương cho ông xong gia đình tôi cũng phụ giúp một chút công tác dọn dẹp cho nghĩa trang.

Lúc ra về có cán bộ chạy tới chỗ bà tôi và nói: “ Cháu chào cô Sáu ạ. Lâu lắm không gặp cô. Dạo này cô khỏe không? Tối nay Đoàn Thanh niên chúng cháu có tổ chức hoạt động thắp nến Tri ân Anh hùng liệt sỹ cùng một chương trình văn nghệ nho nhỏ ạ. Mời cô đến chung vui ạ”. Bà tôi mỉm cười đồng ý.

 

Chương trình tuyệt vời nhất

Tối hôm đấy, tôi cùng bà ra xem chương trình. Dù là chương trình văn nghệ nhỏ nhưng được Đoàn thanh niên chuẩn bị khá kỹ lưỡng. Ghế ngồi khán giả được xếp ngay ngắn. Chương trình diễn ra trong không khí vui tươi nhất. Những bài ca chiến sỹ được các anh chị thể hiện lại một cách hùng hồn, khí thế nhất đúng  chất người lính. Tiết mục nhảy cũng rất đặc sắc và hấp dẫn. Tôi ấn tượng nhất cảnh các anh chị biểu diễn hình ảnh đoàn quân Việt Nam ta đồng lòng đánh giặc. Sau mỗi tiết mục, tiếng khán giả hò reo không ngừng. Tại chương trình cũng trao tặng những phần quà nhỏ cho các gia đình thương binh liệt sỹ. Món quà như một lời cảm ơn đến sự hy sinh của gia đình có công với Tổ Quốc. Bà tôi cười và vui vẻ trong suốt chương trình. Dường như bà đang hòa mình vào khí thế ấy. Như ông của tôi vậy.

Ngọn lửa tri ân

Cuối cùng chương trình đặc sắc nhất cũng đến đó là hoạt động thắp nến tri ân. Những chiếc nến hình hoa sen nhiều màu sắc đã được anh chị thanh niên tình nguyện chuẩn bị. Nó được bày trên các bia mộ của những người chiến sỹ. Và nến được thắp đồng loạt lên. Thể hiện lòng thành kính tưởng nhớ, biết ơn vô hạn, sự tri ân sâu sắc đối với công lao to lớn của các Anh hùng liệt sĩ. Người chiến sỹ đã hiến trọn tuổi thanh xuân, máu xương, hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì hạnh phúc của nhân dân. Cuối chương trình mọi người bắt tay chào hỏi nhau. Ai ra về cũng trong sự luyến tiếc, bịn rịn.

Luyến tiếc, nhớ nhung

Sáng hôm sau, tôi đã chia tay bà để về nhà. Lần nào về bà cũng cho một đống quà. Nào thì thịt gà, thịt lợn, rau quả. Bà bảo, bà biết trên đấy không thiếu gì nhưng đây đều là đồ sạch dưới quê. Cả nhà tôi cảm ơn bà và đi về. Tôi khá buồn vì phải xa bà. Nhưng lần này về quê là một kỷ niệm đang nhớ trong tôi. Tôi được thăm ông, được tham gia chương trình ý nghĩa mà có lẽ tôi không bao giờ quên. Cảm ơn cán bộ, Đoàn thanh niên đã tạo ra chương trình tưởng nhớ đầy tính nhân văn. Để tri ân những người chiến sĩ, chiến binh thầm lặng có công với Tổ Quốc.

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay