Tổng hợp những bài văn hay chủ đề : Kể lại một việc tốt mà em đã tận mắt chứng kiến tuyển chọn siêu hay, là tài liệu tìm hiểu thêm có ích giúp những em nắm được bố cục tổng quan và chiêu thức viết một bài văn thuyết minh về 1 sự vật, hiện tượng kỳ lạ.
Mẫu dàn ý Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến
1. Mở bài
Giới thiệu việc tốt mà em đã tận mắt chứng kiến bằng hình thức trực tiếp hoặc gián tiếp : Một trong những câu truyện em đã tận mắt chứng kiến để lại cho em nhiều ấn tượng nhất chính là …
2. Thân bài
a. Nêu thực trạng xảy ra câu truyện Thời gian xảy ra câu truyện là lúc nào ? Em tận mắt chứng kiến câu truyện đó ở đâu ? Bối cảnh của câu truyện ( sự vật xung quanh, … ). Có những ai trong câu truyện mà em đã tận mắt chứng kiến ? b. Diễn biến câu truyện Kể lại diễn biến câu truyện theo một trình tự nhất định, hợp lý : nhân vật nào là người cần giúp sức ? Nhân vật nào là người trợ giúp ? Em đã tận mắt chứng kiến được những sự việc gì ? Câu chuyện diễn ra trong bao lâu ? Tâm trạng, xúc cảm của của những nhân vật đó như thế nào ? ( vui tươi, niềm hạnh phúc hay buồn tủi, … ). Cảm xúc của em khi tận mắt chứng kiến câu truyện đó : ngưỡng mộ, vui tươi, kinh ngạc, … c. Nêu cảm nghĩ của em qua câu truyện được tận mắt chứng kiến Câu chuyện khiến cho em có tâm lý gì ? ( tình cảm của con người trong xã hội lúc bấy giờ, lòng tốt, lòng trắc ẩn trong xã hội tân tiến vẫn sống sót và là một hình ảnh xinh xắn, … ). Em học tập được những gì qua câu truyện đã tận mắt chứng kiến : biết trợ giúp những người có thực trạng khó khăn vất vả, lan tỏa những thông điệp tốt đẹp ra xã hội để xã hội ngày càng văn minh hơn, …
3. Kết bài
Khái quát lại giá trị nội dung và ý nghĩa của câu truyện đồng thời liên hệ bản thân.
Bài văn mẫu 1: Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến
Hôm ấy, chiều thứ bảy, em sang nhà ngoại chơi. Khi đi đến gần đồn công an, một vấn đề xảy ra làm em chú ý quan tâm. Ngay trước cổng đồn, một người phụ nữ đang vừa khóc vừa nói gì đó với chú công an. Người phụ nữ khoảng chừng bốn mươi tuổi, ăn mặc đơn giản và giản dị, tay xách một gói đồ. Còn chú công an khoảng chừng hai mươi lăm tuổi. Người phụ nữ vẫn vừa khóc vừa cầu cứu chú công an : – Chú ơi ! Chú cứu tôi với. Bây giờ tôi biết làm thế nào đây ! Chú công an ôn tồn nói với người phụ nữ : – Chị cứ bình tĩnh kể đầu đuôi vấn đề. Chúng tôi sẽ giúp chị. Người phụ nữ nức nở : – Tôi đưa cháu đi chợ để mua quần áo, sách vở chuẩn bị sẵn sàng cho cháu vào năm học mới. Trả tiền xong, quay lại, tôi đã không thấy cháu đâu cả. Tôi tìm mấy vòng quanh nơi mua và bán cũng không thấy. Tôi lo quá không biết tính sao. Thế là tôi lại đây. Chú ơi ! Chú giúp tôi với ! Chú công an hỏi : – Cháu bé là trai hay gái ? Cháu mấy tuổi ? Ăn mặc thế nào ? Người phụ nữ kể cho chú công an nghe. Chú ghi ghi, chép chép … Đúng lúc đó tôi thấy chị Lan, gần nhà tôi, tay dắt một đứa bé trai khoảng chừng 5 tuổi đến cổng đồn công an. Em bé vừa đi vừa khóc, mồ hôi nhễ nhại. Chị Lan dùng khăn giấy lau cho em và nói với em điều gì đó. Vừa nhìn thấy bé trai, người phụ nữ mừng quýnh : – Ôi ! Con tôi ! Chú công an ơi ! Cháu đây rồi ! Người phụ nữ ôm chầm lấy con. Có lẽ mừng quá nên mất một lúc sau người phụ nữ mới quay sang cảm ơn chị Lan nôn nả : – Cô cảm ơn cháu nhiều lắm ! Nếu không có cháu giờ đây cô không biết sẽ làm thế nào ? Chị Lan nhẹ nhàng đáp : – Dạ, không có gì đâu cô ạ ! Cháu sang nhà bạn. Trên đường đi, cháu thấy em đang ngồi bên gốc cây và khóc. Cháu hỏi nhưng em không nhớ số nhà nên cháu không hề đưa em về nhà được. Cháu quyết định hành động đưa em đến đây để nhờ những chú công an giúp sức. Người phụ nữ nói tiếp : – Cháu ngoan quá ! Cháu tên gì ? Cháu học lớp mấy ? Chị Lan chỉ cười, rồi xin phép về. Mọi người nhìn chị Lan bằng ánh mắt trìu mến. Riêng tôi, tôi rất yêu quý chị Lan. Chị không chỉ trợ giúp bà con, cô bác lối xóm mà chị luôn sẵn sàng chuẩn bị giúp sức toàn bộ mọi người.
Bài văn mẫu 2: Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến
Sáng chủ nhật tuần trước, tại địa phương em, những chú những bác trong tổ dân phố đã góp phần lợp lại mái nhà cho chú Thành, một thương bệnh binh nặng bị cụt cả hai chân trong chiến dịch giải phóng TP HCM 1975. Trước đó nửa tháng, bác Năm tổ trưởng và chú Ân, công an khu vực đã đến từng nhà, hoạt động bà con quyên góp tiền để mua vật tư. Ai cũng vui mừng trợ giúp nên chuẩn bị sẵn sàng ủng hộ, dù ít, dù nhiều. Mấy ngày sau, những vật tư thiết yếu đã được chuẩn bị sẵn sàng khá đầy đủ. Sáng sớm, những anh người trẻ tuổi trong đội dân phòng đã bắt tay vào việc dưới sự tinh chỉnh và điều khiển của bác Năm và chú Ân. Toàn bộ mái tôn cũ nát được dỡ ra, xếp gọn vào một góc sân. Sau đó, từng tấm tôn mới được chuyển lên mái, sắp kín vào nhau theo hàng ngang, từ thấp lên cao. Người giữ tôn, người đóng đinh ghép chặt tôn vào xà gỗ. Tiếng cười nói vang rộn xen lẫn tiếng búa gõ chan chát. Mọi người thao tác vui tươi quên cả mệt nhọc. Hăng hái nhất là đám người trẻ tuổi. Các anh thao tác liên tục không nghỉ. Đến trưa thì mái trước đã lợp xong. Bác Năm bảo mọi người dừng tay, về nhà ăn cơm, chiều đến làm tiếp. Trời vừa tắt nắng thì việc làm cũng xong xuôi. Những tấm tôn trắng ngời làm cho căn nhà sáng sủa, khang trang hẳn lên. Ngồi trên chiếc xe lăn, nhìn mọi người thao tác, chú Thành xúc động lắm.
Lúc mọi việc đã đâu vào đấy, bác Năm đại diện bà con trong tổ dân phố nói mấy lời với chú Thành. Chú và gia đình cảm ơn mọi người đã nhiệt tình giúp đỡ. Từ nay, nhà chú đã thoát khỏi cảnh chịu dột trong mùa mưa.
Được tận mắt chứng kiến cảnh ấy, em càng thấm thía hơn câu nói : Hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau. Em cũng là một hàng xóm nhỏ của chú Thành. Em sẽ trợ giúp chú những việc hợp với sức khỏe thể chất của mình. Việc làm đầy tình nghĩa của bà con thành phố đã tạo cho chú Thành niềm tin vào con người và đời sống.
Bài văn mẫu 3: Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến
Tuần trước, trường em phát động trào lưu thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt : nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất. Trưa thứ năm, trên đường đi học về, qua quãng đường vắng, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đen nằm ngay giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chậm chậm, vừa đưa mắt ngó chừng xem ai là gia chủ của nó. Một lúc sau, vẫn không thấy người tìm kiếm. Em đoán người đánh rơi đã đi xa hoặc không biết rằng mình đã đánh rơi. Nếu biết, chắc giờ này người ấy đang loay hoay tìm kiếm. Ai nhỉ ? Một bác cán bộ hay một chú công nhân, một anh bộ đội ? Trong chiếc túi này đựng những gì ? Tài liệu, sách vở hay tài lộc ? Bao câu hỏi hiện lên trong óc. Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Không ai chú ý quan tâm tới em. Em nghĩ là trả hay không trả ? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách ? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tiếng thầy Hiệu trưởng trong buổi lễ phát động thi đua như văng vẳng đâu đây : Các em hãy ghi nhớ Năm điều Bác Hồ dạy, cố gắng nỗ lực học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi …
Bài văn mẫu 4: Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến
Trước đây, tôi thường nghĩ rằng trong đời sống hằng ngày, không phải ai cũng có thời cơ để thao tác tốt. Nhưng rồi một chuyện đã xảy ra tuần trước khiến tôi hiểu là không phải như vậy đâu những bạn ạ. Tôi đã được tận mắt chứng kiến một tấm gương người tốt việc tốt ngay tại lớp 6B trường trung học cơ sở Yên Biên. Tôi xin kể lại về tấm gương ấy là bạn Ngô Xuân Anh. Hôm ấy là tiết 4 môn sinh học thứ 3 ngày 12 tháng 1 năm năm ngoái. Sau giờ ra chơi, Xuân Anh vào phòng bộ môn sinh cùng với những bạn trai và nhặt được tờ tiền 200.000 đồng. Cả lớp ồ lên có bạn còn nói : “ Tại sao mình lại là người không nhặt được số tiền ấy nhỉ ? ” Thấy bạn Xuân Anh đưa mắt nhìn sau đó suy tư một hồi lâu như đang nghĩ : “ Trả hay không trả ? Có tiền, chắc là bạn sẽ mua truyện này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi ao ước từ lâu nay, … ” Thấy Xuân Anh cười tủm tỉm. Một bạn trai liền nói : “ Xuân Anh ơi, đừng đưa tiền cho cô giáo mà dùng tiền khao cả lớp trà đá đi. ” Một nửa lớp đồng thanh nói : “ Ừ đúng rồi, Xuân Anh ơi đừng trả. ” Đột nhiên một bạn nói : “ Bạn Xuân Anh ơi, hãy đưa lại tiền cho cô giáo để cô trả lại cho người mất đi. Cậu còn nhớ trào lưu nhà trường phát động không đó là : nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất. ” Còn 50% kia của lớp cũng chấp thuận đồng ý, quan điểm của bạn đó. Một nửa lớp thì bảo không trả còn nửa kia của lớp thì bảo trả. Xuân Anh chỉ cười không nói, rồi đứng dậy xin phép cô Ngọc ra ngoài. Tôi nhìn theo và nghĩ “ Hình như bạn muốn trả lại cho người mất hay sao ấy ”. Một lúc sau bạn lặng lẽ quay trở về phòng liên tục học với nét mặt thanh thản Quả nhiên, sáng thứ 2, bạn Xuân Anh được cô hiệu trưởng tuyên dương trong giờ chào cờ. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của toàn trường khiến Xuân Anh vô cùng xúc động. Việc làm của bạn ấy đã thức tỉnh trong tôi sự thật thà trả lại người mất dù là những vật nhỏ bé trong lớp. Tôi chợt hiểu ra rằng ai cũng có thời cơ để thao tác tốt, chỉ cần mình có một trái tim nhân hậu.
Bài văn mẫu 5: Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến
Hôm nay là một ngày đẹp trời, em được mẹ cho đi vào khu vui chơi giải trí công viên chơi. Trên đường đi tới khu vui chơi giải trí công viên, em đã được tận mắt chứng kiến hình ảnh của một vụ giật túi xách giữa đường phố. Và thật giật mình, ngay trong lúc mọi người còn đang bàng hoàng và giật mình thì có một chú người trẻ tuổi đã nhanh gọn, giật mình xông lên đuổi theo tên cướp và khống chế hắn. Đó quả là một tấm gương về người tốt và việc tốt mà em được nhìn thấy. Buổi sáng chủ nhật là thời gian mà rất nhiều người đang đi lại trên đường. Cách xa em khoảng chừng mười mét có một chị gái đang đi xe máy và đeo chiếc túi xách ở trên vai. Vì đang là đèn đỏ giao thông vận tải cho nên vì thế mọi người đã cùng nhau dừng lại. Và thật là giật mình, một tên người trẻ tuổi đeo khẩu trang chạy tới chỗ chị một cách nhanh gọn. Hắn ngay lập tức giằng lấy chiếc túi xách trên tay chị và chạy đi. Tất cả những hành vi của hắn chỉ trong vòng có vài giây đồng hồ đeo tay. Tất cả mọi người đều bàng hoàng và không kịp làm gì cả. Chỉ cho tới khi cô gái kêu lên rằng : “ Cướp ! cướp ! ” thì mọi người mới bừng tỉnh.
Bài văn mẫu 6: Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến
Thường ngày, tất cả chúng ta có những việc làm tốt và những việc làm xấu. Có một chuyện, em đã làm và thấy việc ấy thật ý nghĩa trong công cuộc bảo vệ thiên nhiên và môi trường của người học viên. Câu chuyện khởi đầu vào một buổi sáng nọ, khi hừng đông vừa ửng hồng và những giọt sương còn đọng lại trên bãi cỏ xanh mướt. Ấy là lúc em đi đến trường, vừa đi, em vừa thơ thẩn ngắm cảnh bình minh đẹp mê hồn. Bỗng, cái gì thế này ? Một người đàn ông đang vứt một cái bao lớn mà em thấy lấp ló đầu của một con heo chết. Em nhìn anh ấy mà trong người tức bực vô cùng. Vội chạy đến, kêu lên : – Anh gì ơi ? Người đàn ông nghe em gọi, liền tắt máy chiếc xe Honda của mình, hỏi : – Gì thế nhóc ? Em đáp : – Anh ơi, anh không hề vứt xác chết động vật hoang dã bừa bãi như vậy, sẽ gây ô nhiễm thiên nhiên và môi trường đấy ! Ấy là chưa kể khi nắng lên, cái thứ này sẽ bốc mùi kinh điển. Đoạn đường này lắm người qua lại, nhiều nhất là chúng em đi học về. Vì vậy nên anh phải lấy cái bao này đi ngay, Em vừa dứt lời, người ấy liền quay lại, mắng như tát nước vào mặt : – Đồ thứ con nít mà đòi dạy đời. Sao mày láo thế ? Để yên cho tao thao tác, không thì liệu hồn con ạ !
Nói rồi, anh ta rồ ga, định phóng đi. Quyết không để hắn đi khi xác con heo còn nằm đấy. Em vội chặn đầu anh ta lại, nói:
– Nếu anh mà không lấy cái thứ thối tha đó đem đi thì em sẽ kêu mọi người tới đấy, anh nên biết đây là một việc làm không tốt đẹp mấy, nếu như mọi người mà biết thì không để yên cho anh đâu. Anh hãy đem con heo này chôn vào một cái hố nào đấy hay là bất kể thứ gì cũng được, miễn sao đừng làm ô nhiễm môi trường tự nhiên và làm phiền những người xung quanh là tốt rồi. Mời anh chở cái bao này đi cho, em xin cảm ơn. Vừa nói, em vừa chạy ra đường, làm điệu bộ như nếu cần, ta chuẩn bị sẵn sàng kêu cả làng ra xem. Người đàn ông nhìn em, đôi mắt nảy lửa, bước xuống xe đi về phía em. Nhưng anh ta không hề đánh em mà chỉ lầm bầm chửi rủa rồi vác cái bao đặt lên xe, phóng vù đi. Em nhìn chiếc xe Honda lao vút đi và tiếng động cơ ngày một nhỏ dần rồi mất hẳn mà trong lòng vui tươi quái đản như vừa trút được một cái gì đấy nặng cả vai. Và em cũng rất vui vì mình đã làm đúng lời cô giáo dạy : ” Phải yêu vạn vật thiên nhiên, sống hòa hợp với vạn vật thiên nhiên, luôn luôn có ý thức bảo vệ môi trường tự nhiên như bảo vệ từng mạch máu trong khung hình “.
►►CLICK NGAY vào nút TẢI VỀ dưới đây để tải về Top 6 bài văn mẫu: Kể lại một việc tốt mà em đã chứng kiến siêu hay file Word, pdf hoàn toàn miễn phí!