Chiếc lá cuối cùng – Tác giả tác phẩm – Ngữ văn lớp 8

Tailieumoi. vn xin trình làng đến những quý thầy cô, những em học viên lớp 8 tài liệu tác giả tác phẩm Chiếc lá cuối cùng hay nhất, gồm 5 trang gồm rất đầy đủ những nét chính về văn bản như :
Các nội dung được Giáo viên nhiều năm kinh nghiệm tay nghề biên soạn cụ thể giúp học viên thuận tiện hệ thống hóa kỹ năng và kiến thức từ đó thuận tiện nắm vững được nội dung tác phẩm Chiếc lá cuối cùng Ngữ văn lớp 8 .
Mời quí bạn đọc tải xuống để xem rất đầy đủ tài liệu tác phẩm Chiếc lá cuối cùng Ngữ văn lớp 8 :

CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG

Bạn đang đọc: Chiếc lá cuối cùng – Tác giả tác phẩm – Ngữ văn lớp 8

( Ô. Hen – ri )

Bài giảng: Chiếc lá cuối cùng

A. Nội dung tác phẩm

* Tóm tắt văn bản :
Xiu và Giôn-xi là hai nữ họa sỹ nghèo, trẻ tuổi, sống trong một căn hộ chung cư cao cấp thuê ở gần khu vui chơi giải trí công viên Oa-sinh-tơn. Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Cô vô vọng không muốn sống nữa. Cô chỉ đợi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống là sẽ lìa đời. Biết được ý nghĩa điên rồ đó, cụ Bơ-men, một hoạ sĩ già thức suốt đêm mưa gió để vẽ chiếc lá thường xuân. Chiếc lá cuối cùng không rụng đã làm cho Giôn-xi suy nghĩ lại, cô hy vọng và muốn được sống, được phát minh sáng tạo. Giôn – xi đã từ cõi chết quay trở lại. Vài ngày sau, khi Giôn-xi đã khoẻ, Xiu cho Giôn-xi biết chiếc lá cuối cùng ấy chính là siêu phẩm của cụ Bơ-men .

Tác giả tác phẩm Chiếc lá cuối cùng – Ngữ văn lớp 8 (ảnh 1)

B. Đôi nét về tác phẩm

1. Tác giả

– O. Hen-ri ( 1862 – 1910 ) là nhà văn hiện thực nước Mĩ chuyên viết truyện ngắn
– Truyện của ông thường nhẹ nhàng, mang tính nhân đạo thâm thúy

2. Tác phẩm

a, Xuất xứ :
– Văn bản là phần cuối của truyện “ Chiếc lá cuối cùng ”
b, Bố cục : 3 phần
– Phần 1 : Từ đầu → kiểu Hà Lan : Giôn-xi đợi cái chết
– Phần 2 : Tiếp theo → vịnh Na – plơ : Giôn-xi vượt qua cái chết
– Phần 3 : Còn lại : Bí mật của chiếc lá cuối cùng
c, Thể loại : Truyện ngắn .
d, PTBĐ : Tự sự, miêu tả, biểu cảm .
e, Giá trị nội dung :
– Ca ngợi tình yêu thương cao quý giữa con người nhất là của những con người bần hàn .
– Khẳng định giá trị của thẩm mỹ và nghệ thuật chân chính là thẩm mỹ và nghệ thuật vì sự sống của con người .
– Ý nghĩa : Chiếc lá cuối cùng là câu truyện cảm động về tình yêu thương giữa những người nghệ sĩ nghèo. Qua đó tác giả bộc lộ ý niệm của mình về mục tiêu của phát minh sáng tạo thẩm mỹ và nghệ thuật .
f, Giá trị nghệ thuật và thẩm mỹ :
– Nghệ thuật khắc hoạ nhân vật
– Xây dựng diễn biến mê hoặc, sắp xếp ngặt nghèo khôn khéo .
– Kết cấu đảo ngược trường hợp hai lần .

C. Đọc hiểu văn bản

1. Nhân vật Giôn-xi 

a, Hoàn cảnh sống: 

– nữ hoạ sĩ trẻ, nghèo
– bị bệnh sưng phổi nặng

b, Diễn biến tâm trạng:

– Khi nhìn lá thường xuân

+ Dáng vẻ : Cặp mắt mở to, thẫn thờ
+ Giọng nói : thều thào, đếm từng chiếc lá rụng
+ Ý nghĩ : chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng thì cô sẽ lìa đời
→ Tâm trạng : chán nản, vô vọng, buông xuôi, lãnh đạm với sự sống của chính bản thân mình .

– Khi nhìn chiếc lá cuối cùng

+ Ngạc nhiên nằm nhìn chiếc lá hồi lâu, tự thấy muốn chết là một tội .
+ Đòi ẩm thực ăn uống, soi gương
+ Muốn vẽ vịnh Na – plơ .
→ Nhu cầu sống đã hồi sinh, nghị lực, niềm tin giúp cô thắng lợi bệnh tật, vượt qua được cái chết .
Nghị lực và tình yêu đời sống sẽ giúp con người thắng lợi được bệnh tật, mọi khó khăn vất vả trong đời sống .

2. Nhân vật Xiu

a, Tâm trạng:

– Xiu sợ hãi khi nhìn vài chiếc là thường xuân còn bám lại trên tường .
– Lo sợ mất Giôn – xi .

b, Hành động:

– Nấu cháo, pha sữa, mời bác sĩ .
– An ủi, động viên chăm nom Giôn xi tận tình .
→ Xiu là hiện thân của tình yêu thương, đức hi sinh, nhân hậu, tình bạn đẹp, gắn bó, thủy chung .
Tình yêu thương của Xiu làm đẹp thêm bức tranh tình người bát ngát kì diệu của câu truyện .

3. Cụ Bơ men và kiệt tác cuối cùng

a. Cuộc đời:

– Là một họa sỹ già, nghèo sống cùng khu nhà với Xiu và Giôn-xi
– Kiếm sống bằng nghề ngồi làm mẫu vẽ .
– Cụ mơ ước vẽ một siêu phẩm nhưng chưa triển khai được .

b. Cụ Bơ – men vẽ chiếc lá:

– Hoàn cảnh : đêm mưa gió kinh hoàng
– Hành động : vẽ chiếc lá bí mật bí hiểm
– Mục đích : cứu sống Giôn – xi
– Cụ đã chết vì bệnh sưng phổi .
– NT : Thủ pháp giấu kín vấn đề → tạo sự giật mình cho Giôn – xi và gây hứng thú, giật mình cho người đọc .

– Đảo ng­ược tình huống lần thứ hai.

→ Cụ là người nhân hậu, có tình thư ­ ơng yêu bát ngát và sự hi sinh cao quý .
→ Biểu tượng cho lòng nhân ái, cho vẻ đẹp của những người làm nghệ thuật và thẩm mỹ chân chính .

c. Chiếc lá cuối cùng là một kiệt tác:

– Sinh động, giống nh ­ ư thật .
– Tạo ra sức mạnh, khơi dậy sự sống trong tâm hồn con ngư ­ ời .
– Đư ­ ợc vẽ bằng cả tấm lòng nhân hậu, bằng trái tim yêu thương và sự hi sinh cao quý .
→ Sức mạnh của nghệ thuật và thẩm mỹ chân chính được tạo ra từ tình yêu thương con người, vì sự sống con người

D. Sơ đồ tư duy

Tác giả tác phẩm Chiếc lá cuối cùng – Ngữ văn lớp 8 (ảnh 2)

Sơ đồ tư duy Phân tích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng

Phân tích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng hay nhất (5 mẫu) (ảnh 3)

Dàn ý chi tiết Phân tích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng

I. Mở bài

– Giới thiệu khái quát về nhà văn Mỹ O Hen-ri .
– Chiếc lá cuối cùng là tác phẩm biểu lộ niềm tin mãnh liệt vào sự sống, khẳng định chắc chắn giá trị nhân văn cao quý .

II.Thân bài

  1. Khái quát chung

– Tóm tắt diễn biến : ý nghĩa nhân văn gắn với bức vẽ cuối cùng của người hoạ sĩ già Bơ men đã vực cô gái Giôn-xi vượt lên ám ảnh định mệnh .
– Tình huống truyện đảo ngược là tác nhân khơi nguồn cho nội dung cảm động đầy tình người, hướng đến giá trị tốt đẹp của sự sống .

  1. Phân tích

a ) Khung cảnh mùa đông và tình cảnh vô vọng của Giôn-xi : nỗi sợ hãi ám ảnh tâm trạng của Xiu và cụ Bơ-men trong đêm mưa gió. Niềm tin kỳ quặc của Giôn-xi khi phó thác cuộc sống vào chiếc lá thường xuân .
b ) Tình huống đảo ngược thứ 1 :
– Tâm trạng đau khổ và hoảng sợ của Xiu khi phải Open cho Giôn-xi. Sự giật mình ngoài dự kiến : chiếc lá cuối cùng vẫn còn đó, kỳ vọng trở lại .
– Tâm trạng chờ đón héo hắt của Giôn-xi : biểu lộ sự vô vọng, thiếu niềm tin vào sự sống. Thời gian là nỗi ám ảnh .
– Chiếc lá vẫn ở trên tường : Thức tỉnh ý chí sống của Giôn-xi, giúp cô tự tin vượt qua bệnh tật. Thiên nhiên thua chiếc lá, bệnh tật thua ý chí con người .
c ) Tình huống đảo ngược thứ 2
– Tâm trạng Xiu : từ hoảng sợ lo ngại đến khi hiểu rõ thực sự là sự hòa trộn tình yêu thương và cảm phục trước tấm lòng cao quý của cụ Bơ men .
– Sự quyết tử từ một hành vi lừa dối cao quý nhưng lại hoàn toàn có thể thức tỉnh lòng tin của con người. Trên hết là tình yêu thương đồng loại .

  1. Tổng kết

– Lời nói kết lại tác phẩm là sự chứng minh và khẳng định cho ý nghĩa cao quý của sự sống. Là ca tụng và kính trọng trước nhân cách cao đẹp của người nghệ sĩ dám quyết tử vì đồng loại .
– Nghệ thuật dựng truyện rực rỡ, cách tạo trường hợp giật mình giúp người đọc cảm nhận thâm thúy hơn ý nghĩa câu truyện .

III. Kết bài

– Nêu ngắn gọn cảm nhận của bản thân về truyện ngắn, rút ra bài học kinh nghiệm cho mình .

Top 14 bài Phân tích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng hay nhất (ảnh 3)

Bài văn mẫu: Phân tích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng – mẫu 1

Nói đến văn học Mỹ, người đọc quốc tế thường nhắc tới O.Henry như một trong những tác giả viết truyện ngắn có duyên nhất. Với một vốn sống đa dạng và phong phú, O.Henry đã sáng tác hơn 400 truyện ngắn và góp vào nền văn học Mỹ một lời nói rất riêng. Văn chương của O.Henry nhẹ nhàng, ngắn gọn đến mức tinh tế .
Tiếp xúc với thiên truyện ngắn ” Chiếc lá cuối cùng “, ta sẽ được nhà văn đưa đến phía Tây khu vui chơi giải trí công viên Oa-sinh-tơn của nước Mĩ. Đó là một khu vực nhỏ, phố xá nhằng nhịt không có lối ra rõ ràng. Hầu như khu khu vui chơi giải trí công viên nhỏ này bị một màn xám bao trùm, vây quanh .
Nó đã làm cho đời sống của những con người như Xiu, Giôn-xi và bác Ba-men thiếu sinh khí : ” Hãy tưởng tượng một tay thu ngân nào đó mang hóa đơn đòi tiền sơn hay giấy và vải vẽ đi qua con đường này, đùng một cái lại gặp ngay chính mình quay trở ra, tiền nợ không thu một xu nhỏ “. Cách nói rất hình ảnh của tác giả đã cho ta cảm nhận được cái nghèo nàn, đạm bạc của những con người ở đây .
Ở đây hầu hết là giới nghệ sĩ chung sống với nhau. Họ phải bỏ tiền ra thuê những căn phòng tối om và vẽ những bức vẽ thông thường đổ kiếm sống. Họ siêng năng làm ăn là thế mà nghèo vẫn hoàn nghèo, thiếu thốn vẫn hoàn thiếu thốn. Ta tưởng như họ sống trong ngày hôm nay mà chẳng đến hết ngày mai .
Những họa sỹ ( Giôn-xi, Xiu, Bơ-men ) trong ý thức họ vẫn muốn hẹn một đời sống tốt đẹp, một tương lai sáng lạn. Thế nhưng thời cơ lại chưa mỉm cười với họ. Thành ra họ chỉ còn biết chờ đón với tình cảm mông lung, huyễn tưởng. Rõ ràng ta nhận thấy O. Hen-ri không thi vị hóa đời sống. Ngòi bút của ông hướng về hiện thực, tái hiện chân thực những cảnh đời đói khổ .
Câu chuyện xoay quanh một chiếc lá có lẽ rằng không quá nhỏ nhưng chẳng lớn lao gì mấy để cho người ta, qua một cái sân rộng chừng sáu thước hoàn toàn có thể quan sát được thuận tiện, Đó là chiếc lá cuối cùng của ” một cây leo già cỗi, tàn héo, cạn nhựa sống, rễ đầy những bướu ” khẳng khiu trơ trụi bám víu vào cái cây leo gầy guộc kia được bao lâu nữa mới gánh nặng của những cơn gió mùa rét cắt ruột .
Những trận mưa đập ào ạt, dai dẳng trên hành lang cửa số, trên mái hiên những đợt tuyết rơi .. ? Trong thực tiễn, thì chỉ qua bốn ngày gần đây hàng trăm chiếc lá lắt lẻo trên một dây leo héo hắt khiến tôi nghĩ đến một đời sống tàn lụi, mong manh, bị vùi dập phũ phàng mà gắng chịu đựng dũng mãnh sống sót .

Video Phân tích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng

Bài văn mẫu: Phân tích truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng – mẫu 1

Ở một xứ sở có hai mùa phân biệt luôn luôn luân chuyển như ở nước ta, nhất là miền Bắc, tất cả chúng ta hẳn không ngỡ ngàng gì lắm với cảnh cây thay lá mỗi khi tiết trời biến hóa. Ấy thế mà ” Chiếc lá cuối cùng ” của O Hen-ri lại không ngớt làm tôi kinh ngạc thú vị. Bởi đó là một truyện ngắn rất giàu kịch tính. Nó là một chuỗi liên tục và là sự đan cài khôn khéo, phức tạp những yếu tố giật mình mả chỉ đến câu cuối cùng của tác phẩm, cái nút mới được tháo gỡ .
Câu chuyện xoay quanh một chiếc lá, chiếc lá có lẽ rằng không quá nhỏ nhưng cũng chẳng lớn lao gì mấy để cho người ta, qua một cái sân rộng chừng sáu thước, hoàn toàn có thể quan sát được thuận tiện. Đó là chiếc lá cuối cùng của ” một cây leo già cỗi, tàn héo, cạn nhựa sống, rễ đầy những bướu “, khẳng khiu, trơ trụi, bám lãnh đạm vào lưng chừng bức tường thấp phía trước mặt, qua hành lang cửa số căn phòng của đôi bạn nữ họa sỹ .
Chiếc lá tội nghiệp ấy liệu còn hoàn toàn có thể bám víu vào cái cây leo gầy guộc kia được bao lâu nữa mới gánh nặng của những cơn gió mùa rét cắt ruột, những trận mưa đập ào ạt, dai dẳng trên hành lang cửa số, trên mái hiên, những đợt tuyết rơi … ? Trong trong thực tiễn, thì chỉ qua ba, bốn ngày gần đây, hàng trăm chiếc lá của chính cái cây ấy đã vĩnh viễn lìa đời. Hình tượng chiếc lá lắt lẻo trên một dây leo héo hắt khiến tôi nghĩ đến một đời sống tàn lụi, mong manh, bị vùi dập phũ phàng mà vẫn gắng chịu đựng, quả cảm sống sót .
Chẳng phải là vô tình, khi chiếc lá cuối cùng ấy lọt vào mắt mọi người ở đây – nhất là Xiu lúc này đang lo ngại theo dõi cái nhìn của cô bạn gái. Vì nó gắn liền với cái cây leo thân yêu của Giôn-xi. Cũng vì nó gợi nhớ đến thực trạng của chính Giôn-xi đang bị đánh gục bởi những ngón tay buốt giá của ” gã viêm phổi ” .
Nó sẽ rụng. Nhưng, vào khi nào ? Sự sống sót hay không sống sót của nó có ý nghĩa gì so với những người đang hằng ngày hằng giờ khắc khoải ngóng nhìn nó ? Cái tất yếu hình như đang treo lại lơ lửng đấy, hứa hẹn những điều giật mình khiến ta phải nín thở mà theo dõi .
Bất ngờ đã đến. Nhưng đến theo một cách khác, người Dự kiến : qua một đêm mưa to gió lớn, ” chiếc lá cuối cùng ” vẫn còn đó, điển hình nổi bật trên tường gạch, hơn thế nữa, còn thấy rõ là ” chỗ gần cuống lá non xanh thẫm, nhưng đường viền răng cưa xung quanh đã nhuốm màu vàng … ” .
Hãy quan sát kĩ mà xem ! Kì lạ thật, nhưng khó mà hoài nghi. Hình ảnh hiện ra đơn cử, lặng lẽ như thực sự hiển nhiên không cần biện bạch. Hôm sau thế. Hôm sau nữa vẫn thế. Người ta buộc phải tin. Hầu như chẳng ai do dự về sự sống sót phi lí đó .
Nhưng, khi mọi trường hợp căng thẳng mệt mỏi đã dịu bớt – Giôn-xi đã thoát hiểm, bác Bơ-men đã mất sau hai ngày ốm, giật mình mới lại Open, bừng sáng lên và chấm hết luôn câu truyện. Bắt đầu từ một vấn đề có vẻ như chẳng tương quan gì đến chiếc lá của tất cả chúng ta : cái chết của ông già Bơ-men. Vì sao bác chết ? Những thứ đồ vật mới dùng xong, còn đế bộn bề, chưa kịp thu dọn, hoàn toàn có thể gợi lên những suy đoán gì ?
Bác đã làm những gì để đến nỗi phải ốm chết ? Cái chết của bác có ý nghĩa, giá trị gì ? Nhiều câu hỏi đặt ra và sẽ được vấn đáp vừa đủ. Chỉ biết rằng, từ cái chết của lão họa sỹ này, Kết luận cuối cùng về ” chiếc lá cuối cùng ” kia là : đó là một chiếc lá giả, vẽ thần tình và đặt đúng chỗ đến nỗi nếu không thật tinh thì không tài nào nhận ra .
Vấn đề lúc này không ở chỗ giả hay thật ; mà ở chỗ : siêu phẩm do con người tạo ra đã kế tục và sửa chữa thay thế rất có hiệu suất cao siêu phẩm của tự nhiên. Kiệt tác ấy, bản thân nó là vô giá. Vả lại, chính nhờ nó, một con người – một năng lực nghệ thuật và thẩm mỹ biết đâu – đã hồi sinh .
Con người ấy là Giôn-xi lúc này đang nằm bất động trên chiếc giường sắt quét sơn, đưa mắt qua những ô cửa nhỏ nhìn sang bức tường trống. Cô gái nhỏ bé này vốn đã khô gầy, lại viêm phổi nặng, xem ra khó hề qua khỏi, mạng sống mười phần chưa chắc đã hy vọng được một .
Đến chỗ dựa là tín hiệu thông thường nhất của lòng yêu đời – sự chăm sóc đến một người đàn ông, đến thời trang của phụ nữ ví dụ điển hình – cũng lại thiếu nốt. Khát khao về thẩm mỹ và nghệ thuật so với cô bé này, chỉ nó không thôi, chưa đủ đế cân đối với chín phần, chắc như đinh mà tử thần đã nắm. Ngọn lửa leo lét như đang lụi dần theo thời hạn, chỉ chực bùng lên một lần chót trước khi tắt ngấm .
Giôn-xi đã bùng lên thật ! Cô mở to mắt. Cô đăm đăm nhìn ra phía hành lang cửa số. Cô khe khẽ đếm ngược những số lượng – những chiếc lá còn sót lại trên cây. Với một ý thức rõ ràng, cô đang nhắm đếm những bước tiến đến cái chết đang chực sẵn. Chiếc lá cuối cùng nhất định sẽ rụng nốt. Cái chết nhất định sẽ không hề tránh khỏi so với Giôn-xi. Nhưng nó sẽ đến vào khi nào ? Có đúng là vào ngày ” thời điểm ngày hôm nay ” trước khi trời tối như phỏng đoán của Giôn-xi không ? Không khí nặng nề, căng thẳng mệt mỏi đến nỗi Xiu phải cố gắng nỗ lực và khôn khéo làm dịu bớt .
Cái phải đến đã không chịu đến, đơn thuần, nhanh chóng như mọi người vẫn tưởng. Phải chăng đấy cũng hoàn toàn có thể gọi là một giật mình ? Dẫu sao, nó làm chùng xuống mọi căng thẳng mệt mỏi trong Giôn-xi đến nỗi cô gái muốn rũ bỏ hết – kể cả sự chăm sóc đến cái chết. Chính lúc đó cô thật sự chẳng còn thiết tha với cái gì nữa, cô đã được giải phóng khỏi nỗi ám ảnh về cái chết – tác động ảnh hưởng tâm lí hoàn toàn có thể làm giảm đến năm mươi Tỷ Lệ công hiệu của thuốc men .
Lại một giật mình nữa ? Rất hoàn toàn có thể. Cái đối sánh tương quan sống – chết quá chênh lệch khởi đầu, Giôn-xi đang tự kiểm soát và điều chỉnh dần theo hướng tích cực mà không tự biết, đúng vào thời gian quan trọng nhất, lúc mà mọi việc hoàn toàn có thể trọn vẹn đảo ngược lại theo cái logic chủ quan của cô bé họa sỹ. Cái đôi mắt mở to không hồn như bị hút vào chiếc rèm xanh che hành lang cửa số, có lẽ rằng không phải chỉ là do ý thức .
Giôn-xi đã kinh ngạc trước trong thực tiễn. Nhưng phải qua thời hạn, qua nhiều thử thách nữa, cô mới thốt lên được cái câu nặng ý nghĩa : ” Muốn chết, đó là một tội lỗi “. Trở lại với những nhu yếu đơn cử hằng ngày ( muốn ăn, uống, muốn soi gương, muốn ngồi dậy xem nấu nướng … ), những tham vọng, tham vọng chân chính, Giôn-xi bước một bước quyết định hành động qua ranh giới của cái chết để bước vào lãnh địa của cái sống .
Đó là điều không ai Dự kiến được, kể từ ông bác sĩ đã chẩn đoán cho Giôn-xi. Cho đến khi Giôn-xi ” nằm vui tươi đan một cái khăn quàng lên để phủ lên vai, màu trong xanh và chẳng dùng làm gì được ” thì không còn gì để có thế đánh ngã cô được nữa .
Lùi trong hậu trường, mãi gần cuối tác phẩm, ẩn sâu trong cái hang tối mờ mờ – căn gác hai của tòa nhà, là một ông già khoảng chừng lục tuần, râu tóc bờm xờm nửa thần nửa quỷ, đang đương đầu với giá rét bằng bộc một chiếc sơ mi cũ màu xanh. Bác Bơ-men đấy ! Nhà nghệ sĩ nghèo cô độc này, say nhiều hơn tính, gần hết cuộc sống chưa phát minh sáng tạo nên được một cái gì hẳn hoi .
Cái khung vải căng sẵn trên giá vẽ từ hai mươi nhăm năm nay cơ hồ bị bỏ quên và chắc gì đã không khiến cho nhiều người xung quanh mỉm cười thiếu tín nhiệm ? Cũng may mà so với ông già tốt bụng, người ta còn chưa nỡ giễu cợt. Còn có gì đáng chú ý, còn có gì đáng trông đợi ở con người đáng thương này ?
Thậm chí cả đến lúc bác bất bình ” đỏ mắt lên, giàn giụa nước mắt “, hét tướng lên trước cái ý nghĩa ” ngớ ngẩn ” của Giôn-xi, của cả Xiu nữa, chẳng ai lấy làm lạ. Huống hồ là cái lúc bác cùng Xiu ngó ra ngoài hành lang cửa số, ” sợ hãi nhìn cái cây leo và lặng lẽ nhìn nhau một lát ” … Nhưng mọi chuyện lại khởi đầu chính từ lúc này .
Chỉ sau cái chết thảm vì bệnh viêm phổi của bác, địa thế căn cứ vào những dấu tích bác còn để lại – từ chiếc đèn bão còn leo lét cháy, đến chiếc thang đã bị xê dịch, đến những chiếc bút vẽ và bảng pha màu vứt bừa bãi, người ta mới đoán ra : chính bác đã vẽ ” chiếc lá cuối cùng ” lên bức tường, chỗ cây leo .

Chiếc lá vẽ giống hệt như thật, đặt đúng chỗ chiếc lá thực mới lìa cành. Tất cả được hoàn thành cấp tốc chỉ trong một đêm với một mình bác Bơ-men dưới ánh đèn nhập nhoạng và dưới mưa đêm lạnh thấu xương. Toàn bộ công trình được xếp đặt tài tình đến nỗi, sáng hôm sau, con mắt của những nhà chuyên nghiệp như Xiu, như Giôn-xi, dù đã quan sát kĩ cũng chịu không phân biệt được.

Ngay chính Xiu cũng không kịp nhớ lại để không tin. Cái có giật mình nào mê hoặc hơn ? Nhưng, chưa hết ! Bất ngờ này mới thực là trọng đại : chiếc lá bí mật ấy đã đảo ngược tình thế, đã cứu thoát một con người chỉ còn hy vọng sống có một phần mười !
Quả là một siêu phẩm vô song. Đấy là hiện thân nỗi khát vọng một đời của bác Bơ-men, hay đấy chính là hóa thân của bác Bơ-men ? Bức vẽ chiếc lá trên tường được đánh đổi bằng đời sống và cái chết của lão nghệ sĩ đáng kính. Đấy là di sản vô giá kết tinh tấm lòng và kĩ năng, thứ nghệ thuật và thẩm mỹ ship hàng thiết thực cho đời và niềm tin vị tha không gì sánh kịp của bác Bơ-men .
Truyện ngắn đầy kịch tính, chứa chan ý vị nhân văn cao quý của O Hen-ri đã bất ngờ đột ngột kết thúc sau khi hàng loạt vấn đề đã sáng tỏ. Những dư âm của nó như còn ngân vang mãi, nâng thêm lên trong ta khát vọng không cùng sống, và sống có ích, cho người, cho đời …

Source: https://vvc.vn
Category : Từ Thiện

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay