Hành trình đến với làng trẻ SOS Nha Trang

“Sắp tới là 1/6 năm nay đội chúng ta sẽ ra quân bán bắp lấy tiền mua quà cho các em làng trẻ, mọi người đồng ý không?”. Anh đội trưởng đội tình nguyện chúng tôi mạnh mẽ nói, đôi mắt hướng về chúng tôi đầy mong đợi. Năm nay, chúng tôi hoàn thành khóa học khá muộn vì kỳ nghĩ dịch bệnh kéo dài. Vì thế, nhiều bạn đã không thể sắp xếp để cùng tham gia hành trình này. Tuy nhiên, mọi thứ diễn ra suôn sẽ và tốt đẹp nhờ những thành viên chăm chỉ còn lại. Lại một hành trình mới, gieo nụ hồng để lan tỏa yêu thương.

Sau ba ngày ra quân cho chiến dịch đầu tiên “bắp nở hoa” chúng tôi đã thu về số tiền hơn 4 triệu đồng. Tiếp đến nhiệm thu chi phí cuối cùng lợi nhuận sau cùng là con số ngoài mong đợi 3870000 nghìn. Ban đầu chúng tôi tìm đến nhà vườn mua bắp tươi ngon. Sau đó, tìm được một chú sẵn sàng bùm bắp. Với mong muốn chung tay giúp đỡ nên chúng đã làm mọi việc không công. Việc buôn bán ban đầu rất nhiều khó khăn và trở ngại. Nhiều bạn không bắt được khách hoặc bị khách kêu ghẹo mà không mua đã khá shock. Qua nhiều nổ lực và sự giúp đỡ dìu dắt của cả đội mọi thứ đã diễn ra suôn sẽ, mang lại kết quả tốt đẹp. Vậy mới nói, không có quả ngọt nào không rải qua cay đắng.

Đêm 30/5 chúng tôi có cuộc họp khẩn. Một sự cố đã xảy ra. Chúng tôi hoàn toàn bất động và mọi thứ như sụp đổ. Số tiền khuyên góp đã biến mất một cách thầm lặng. Bằng cách nào đó vật không cánh mà đã rời xa cúng tôi, rời xa lũ trẻ một cách nhẫn tâm.

“Tôi không biết các bạn nghĩ như thế nào?. Nhưng tôi bây giờ… Tôi của bay giờ rất bất lực”. Anh Dũng ngồi phịch xuống đất, đôi mắt thất thần, tuyệt vọng. Cả đám đang nháo nhào bỗng im lìm. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, cuối nhẹ đầu xuống nhìn xa xăm. Tưởng chừng một tiếng động nhẹ cũng có thể khiến chúng tôi bật khóc. Tôi cố trấn an mọi người. Mặc dầu tay tôi đang run và chân tôi dường như cũng chẳng còn chút sức lực nào cả. Cái Loan tiếp lời “Đang yên đang lành sao lại mất như thế?”. Một câu hỏi đầy hoài nghi,xoáy sâu vào bầu không khí. Anh Dũng lấy lại bình tỉnh kể lại mọi việc. Nhưng rồi chúng tôi cũng không tìm thấy được kẻ tình nghi hay bất kỳ manh mối nào cho vụ mất tích ấy.

Một kế hoặc khác do tôi đặt ra mau chóng được mọi người ủng hộ. Mọi người cố gắn lấy lại tinh thần và bắt đâu đi về nhà. Trên đường về mọi người đều im lặng, tôi biết cơn sóng ngầm sẽ không thể ngưng nếu chưa được làm sáng tỏ. Tôi ở lại cùng anh Dũng ở lại cùng bàn kế hoặc B. Anh không khá lên là mấy vì dù gì anh cũng là người có trách nhiệm cao nhất trong đội. Có lẻ đêm đó rất dài, nôi vằn vặc và sự ấy náy sẽ gậm nhắm ta  mãi không thôi.

Sáng hôm sau, mọi người đã tự tập dông đủ. Trên tay mỗi người là quần áo, sách vở cũ, cùng gạo và mì tôm mọi người tự góp nhặt tại nhà mình. Chúng tôi đã bắt đầu cuộc hành trình như thế đó, quên luôn số tiền sẽ khuyên góp kia vfa chỉ mang theo vật phẩm để tặng các em nhỏ. Chúng tôi đã dừng chân sau 30 phút đi xe để đến với làng trẻ SÓ Nha Trang.

Năm 1997 làng trẻ được khởi công và hoàn thành sau gần 2 năm 1999. Ban đầu có 14 nhà gia đình có khả năng nuôi dưỡng thường xuyên 140 cháu. Đầu tháng 9/1999, 48 trẻ đầu tiên đã được tiếp nhận và nuôi dưỡng. Cho đến tháng 12/1999, Làng trẻ em SOS Nha Trang chính thức được khánh thành. Với sự tham gia của nhiều ban, bộ, ngành liên quan cùng chức mừng cho ngôi nhà tình thương này. Tính đến cuối năm 2019, Làng trẻ em SOS Nha Trang đã và đang nuôi dưỡng hơn 330 trẻ em. Hầu hết là các em mồ côi, bị bỏ rơi và không may mất đi sự chăm sóc của gia đình gốc.

Bên cạnh việc chăm lo cho các cháu học tập tốt về văn hóa, Làng trẻ em SOS Nha Trang còn chú trọng đào tạo, bồi dưỡng và phát triển năng khiếu cá nhân. Trường cũng xây dựng các khu biệt xá cho thanh thiếu niên lớn lên từ nhỏ tại đây.

Lần đầu chúng tôi đến đây các em còn khá bỡ ngỡ. Vượt qua cổng vào chính là nhiều khu vườn và cả trang thiết bị vui chơi như ván trượt hay xích đu trang hoàn lung linh, sặc sỡ màu sắc. Các em ở đây không quá đầy đủ nhưng các mẹ vẫn luôn cố gắn cho các em không thiếu thốn những cơ sở vật chất cơ bản. Đặc biệt hơn cả là tình yêu thương.

Sau khi thăm hỏi mọi người và trao tặng phần quà bất đắc dĩ kia chúng tôi đã quyết định không rời đi. Chúng tôi đã xin được ở lại đây một ngày tham gia vào đại gia đình SOS một ngày. Cùng tham gia với các em bắt đầu ngày mới bằng những bài tập thể dục. Chúng tôi đã có những tràn cười nghiêng ngã vì độ lầy của các anh. Hòa nhịp nhạc rộn rào, những nụ cười thiên thần ấy trở nên bừng sáng trong mắt tôi biết bao nhiêu. Sau thời gian ấy một số em đến trường đi học. Còn lại học tại chỗ, các bé nhỏ tập đọc, tập viết, lại có vài anh chị học nghề.

Chúng tôi đã tách nhau ra mỗi người một tay giúp các cô trông các em và đi chợ chuẩn bị cơm trưa. Sau khi vi hành khu chợ về chúng tôi đã có rất nhiều chiên lợi phẩm. Đảm bảo một bữa cơm chất lượng vẫn mỹ lượng. các bé nhỏ cũng rất nhiệt tình xong pha giúp đỡ các anh chị. Bé nhặt rau, bé rửa rau, thằng cu thì đâm hành thế là nó khóc ròng quý vị ạ. Các anh chị chỉ biết phá lên cười vì độ hồn nhiên ấy.

Chiều đến, với thánh chỉ của các cô các bé không phải đến trường mà tụ tập ra sân để chơi cùng các anh chị. Thế là một bữa tiệc team building được tổ chức ngay và liền. Nhìn thấy những đứa trẻ hồn nhiên, quấn quýt mãi không rời mà nghẹn ngào. Có đứa cha mẹ gửi, nhưng cũng có đứa nói thẳng ra là vứt con. Công mang nặng đẻ đâu chỉ một cái ngoảnh đầu đi là hết trách nhiệm. Thật khó chấp nhận được.

Một ngày quốc tế thiếu nhi qua đi với làng trẻ SOS Nha Trang khiến chúng tôi rất khó quên. Các em mạnh mẽ, kiên cường như loài hoa bất diệt. chỉ cười chứ không khóc. Chúc các bạn trẻ của làng trẻ SOS mãi như vậy nhé. Thân yêu.

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay