TẤM GƯƠNG CÔ PHÓ HIỆU TRƯỞNG SÁNG TẠO, TẬN TÂM, NHIỆT HUYẾT VỚI CÔNG VIỆC

    Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói: “ Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo. Các thầy cô giáo không những dạy chữ mà còn dạy người, họ cứ như cây thông trên sườn núi, cây quế giữa rừng sâu thầm lặng toả hương dâng hiến trí tuệ, sức lực cho đời”.Quả thật, nghề nhà giáo vô cùng thiêng liêng và ý nghĩa bởi các thầy cô không chỉ đơn thuần dạy học sinh làm người qua từng con chữ mà phải đưa các em đến gần với chân – thiện – mỹ bằng chính nhân cách sống của mình. Thầy cô chính là tấm gương sáng để học trò rèn luyện, học tập.Tại ngôi trường mà tôi đang công tác có rất nhiều tấm gương về “ Người tốt – việc tốt ” nhưng trong số đó tôi muốn nói đến một nhà giáo có nhiều đóng góp nổi bật đó chính là cô giáo Hoàng Thị Hải Minh, Phó bí thư chi bộ, Phó Hiệu trưởng Trường THCS Nam Trung Yên – Cầu Giấy – Hà Nội.

Cô giáo Hoàng Thị Hải Minh là một tấm gương tiêu biểu vượt trội tận tâm với nghề. Trong năm học vừa mới qua, cô đã góp thêm phần cùng BGH thiết kế xây dựng Hội đồng sư phạm nhà trường thành một tập thể đoàn kết, trí tuệ, dân chủ, kỷ cương, tình thương nghĩa vụ và trách nhiệm, trình độ vững vàng. Bên cạnh đó, cô luôn chăm sóc đến thực trạng, nguyện vọng của từng cán bộ, giáo viên, công nhân viên trong nhà trường, cảm thông san sẻ, tạo điều kiện kèm theo để họ công tác làm việc tốt. Cô luôn có những hướng dẫn, chỉ huy vận dụng nhiều giải pháp thay đổi để nâng cao chất lượng giáo dục và quản trị, vận dụng tốt những giải pháp quản trị bằng kế hoạch, bằng pháp chế, hưởng ứng những cuộc hoạt động và trào lưu thi đua của nhà nước và của ngành giáo dục trải qua những hoạt động giải trí như chỉ huy, hướng dẫn giáo viên triển khai tốt quy định trình độ, nắm vững thông tư nhìn nhận học viên .

      Tôi may mắn được biết cô kể từ khi tôi về trường THCS Nam Trung Yên công tác, tính đến nay đã hơn 10 năm. Cô là hiệu phó, phụ trách chuyên môn nên luôn sát sao đến các hoạt động dạy và học của nhà trường. Cô rất nhiệt tình, tận tụy với công việc. Sau mỗi tiết dự giờ giáo viên, bao giờ cô cũng đều góp ý rất thẳng thắn, chân thành, mang tính xây dựng để giáo viên rút kinh nghiệm, nâng cao trình độ chuyên môn, từ đó góp phần đưa chất lượng giáo dục của nhà trường không ngừng đi lên. Điều tôi thích nhất ở cô là dù có góp ý, nhắc nhở, nhưng không bao giờ cô áp đặt giáo viên phải dạy thế này, thế kia mà để cho họ tự cảm nhận được đúng, sai, cho họ những “khoảng trời riêng” để họ được tự do sáng tạo, vẫy vùng trên bầu trời tri thức mênh mông của nhân loại. Không những thế, cô còn chỉ dạy cho chúng tôi – những giáo viên trẻ cách đi đứng, nói năng, cách cầm cuốn sách, cách đặt câu hỏi đối với học sinh. Chính những điều đó đã giúp chúng tôi trưởng thành dần từng ngày. Cô cũng sẵn sàng lắng nghe những thắc mắc, ý kiến, đóng góp, thậm chí là cả những tranh luận của các giáo viên về chuyện nghề, chuyện đời và tư vấn, giải đáp những điều đó một cách rõ ràng, hợp tình, hợp lý. Dù có khó khăn, công việc bận rộn nhưng tôi luôn thấy trên môi cô nở nụ cười tươi tắn. Có lẽ, đó là nụ cười của sự lạc quan, bình tĩnh, bản lĩnh; là phong thái của một giáo viên chuyên cần, mẫu mực, lúc nào cũng rất điềm đạm, chín chắn, nhã nhặn, lịch thiệp. Thường ngày là vậy, còn những khi nhà trường có kì cuộc thi cử, kiểm tra, hay giáo viên tham dự các hội thi giáo viên giỏi, tôi lại thấy cô miệt mài, nhiệt tình hỗ trợ giúp đồng nghiệp từ việc chỉnh sửa giáo án, trang trí bàn ghế lớp, lọ hoa, khăn trải bàn. Đó không chỉ đơn thuần là trách nhiệm mà còn là sự tận tụy, hết lòng vì đồng nghiệp của cô. Chúng tôi ở lại đến 6 rưỡi, 7 giờ tối để chuẩn bị cho tiết thi nhưng cô thậm chí 8, 9giờ mới rời khỏi trường, thậm chí có khi còn muộn hơn.

Đối với học viên cũng vậy, cô ân cần như với đàn con của mình. Nhẹ nhàng, nhã nhặn, những bài giảng của cô đi vào lòng người, thấm vào trong trái tim bao thế hệ học viên đã từng sống dưới mái nhà Nam Trung Yên thân thương. Bạn biết đấy, học viên vốn là lũ quỷ nghịch ngợm, hiếu động, lười học, mải chơi không ai bằng. Vậy nhưng tôi chưa từng thấy cô cáu giận, to tiếng hay quát nạt bất kể một bạn học viên nào. Cô dùng lời lẽ giảng giải, dùng sự bao dung, ân cần, dịu dàng êm ả của mình để học viên nhận ra cái sai mà nỗ lực học tập. Đã nhiều lần, tôi vô tình thấy được cô đang ngồi tâm sự, san sẻ với những em học viên, tư vấn cho những em cách học, cũng như tu dưỡng đạo đức để trở thành những con người tăng trưởng tổng lực. Ở bên cô, tôi lắng nghe, cảm nhận và học hỏi được bao điều thấm thía, ý nghĩa mà chỉ có những tấm gương sáng đơn cử, chân thực như cô chứ chẳng có ngòi bút, ngôn từ nào miêu tả được .

     Hàng ngày hình bóng cô miệt mài trong công việc đã ăn sâu vào tâm trí tôi. Có những hôm có việc qua trường buổi tối, tôi vẫn thấy bóng đèn phòng cô sáng lên. Hỏi đùa các bác bảo vệ sao sếp phó vẫn chưa về. Các bác đã tâm sự thật với tôi rằng sếp bình thường sớm cũng 8 giờ tối về, còn muộn thì 10 giờ. Sự hăng say, nhiệt huyết của cô không chỉ kể bằng thời gian, công sức mà nó còn được thể hiện bằng thành tích mà trường THCS Nam Trung Yên đạt được trong công tác ôn thi vào lớp 10 cũng như thành tích thi học sinh giỏi của thầy cô và học trò.

Ở trường là vậy, còn ở nhà, cô cũng là người vợ đảm, dâu thảo, mẹ hiền, luôn chu toàn việc làm mái ấm gia đình, đối nội đối ngoại để chồng yên tâm công tác làm việc, con cháu cần mẫn học tập. Nhìn nụ cười niềm hạnh phúc của cô, lắng nghe lời tâm sự của bố chồng cô, lời khen ngợi của “ chú bộ đội ” nhà cô khi chúng tôi đến thăm nhà chính là vật chứng rõ ràng nhất cho một tấm gương người giáo viên “ giỏi việc nước, đảm việc nhà ” .

        Đối với chúng tôi, cô giáo Hoàng Thị Hải Minh không chỉ là một người lãnh đạo nhiệt huyết, tận tâm đầy năng lực, một đồng chí thẳng thắn chân tình mà còn là một tấm gương để tập thể giáo viên trường THCS Nam Trung Yên học tập noi theo. Mong sao mỗi giáo viên đều có những cống hiến quý báu cho mái trường thân yêu này.

Người viếtLê Thị Hương

Source: https://vvc.vn
Category : Từ Thiện

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay