一袭白裳梅花泪Yī xí bái shang méihuā lèibạch thường y sam, hoa mai lệ
一山水旁映一枚Yī shānshuǐ páng yìng yī méimột bên sơn thủy một bên mây
厌红尘 独怜花红眼眉Yàn hóngchén dú lián huāhóng yǎnméihồng trần nhàm chán chỉ yêu mỗi nét mày như hoa
回首不见人痴嗔Huíshǒu bùjiàn rén chī chēnngoảnh đầu chẳng thấy người sân si
那景那物触了神Nà jǐng nà wù chùle shénkhung cảnh khiến thần linh mủi lòng
春去秋来花开了几分Chūn qù qiū lái huā kāile jǐ fēnxuân đi thu đến, hoa chớm nở
时光怎不经一生Shíguāng zěn bù jīng yīshēngthời hạn cớ sao một đời chẳng bẹn tròn
浮浮沉沉已半生Fú fú chénchén yǐ bànshēngtrôi trôi nổi nổi đã nửa đời
一壶浊酒欲随风Yī hú zhuó jiǔ yù suí fēngmột bình rượu đục trôi theo gió
一步一瞥似惊鸿Yībù yīpiē shì jīng hóngmột cái thoáng nhìn tựa kinh hồng
情字要如何追问Qíng zì yào rúhé zhuīwènchữ tình phỏng vấn thế nào đây
一指兰花为谁挽留Yī zhǐ lánhuā wèi shéi wǎnliúhoa lan chỉ lưu lại vì ai
青山常伴绿水Qīngshān cháng bàn lǜ shuǐnúi non thường bầu bạn với nước biê
燕雀已是南飞Yànquè yǐ shì nán fēichim yến đã bay về phương nam
美人画卷残留一丝青灰叹余美Měirén huàjuàn cánliú yīsī qīnghuī tàn yú měibức họa mỹ nhân còn sót lại chút than chì khẽ than nét đẹp còn
回忆斑驳微醉Huíyì bānbó wēi zuìhồi ức loang lổ men say
叹相思未随Tàn xiāngsī wèi suícảm thán tương tư chẳng thuận
几春几秋几段轮回
Jǐ chūn jǐ qiū jǐ duàn lúnhuí wú huǐ
vài độ xuân thu luân hồi bất hối
时光怎不经一生Shíguāng zěn bù jīng yīshēngthời hạn cớ sao một đời chẳng bẹn tròn
浮浮沉沉已半生Fú fú chénchén yǐ bànshēngtrôi trôi nổi nổi đã nửa đời
一壶浊酒欲随风Yī hú zhuó jiǔ yù suí fēngmột bình rượu đục trôi theo gió
一步一瞥似惊鸿Yībù yīpiē shì jīng hóngmột cái thoáng nhìn tựa kinh hồng
情字要如何追问Qíng zì yào rúhé zhuīwènchữ tình phỏng vấn thế nào đây
一指兰花为谁挽留Yī zhǐ lán huā wèi shéi wǎnliúhoa lan chỉ lưu lại vì ai
青山常伴绿水Qīngshān cháng bàn lǜ shuǐnúi non thường bầu bạn với nước biê
燕雀已是南飞Yànquè yǐ shì nán fēichim yến đã bay về phương nam
美人画卷残留一丝青灰叹余美Měirén huàjuàn cánliú yīsī qīnghuī tàn yú měibức họa mỹ nhân còn sót lại chút than chì khẽ than nét đẹp còn
回忆斑驳微醉Huíyì bānbó wēi zuìhồi ức loang lổ men say
叹相思未随Tàn xiāngsī wèi suícảm thán tương tư chẳng thuận
几春几秋几段轮回Jǐ chūn jǐ qiū jǐ duàn lúnhuí wú huǐvài độ xuân thu luân hồi bất hối
往昔鸳鸯戏水Wǎngxī yuānyāng xì shuǐmới ngày nào uyên ương nghịch nước
而今不相依偎Érjīn bù xiāng yīwēimà nay chẳng
美景良辰纵然妩媚亦徒留伤悲Měijǐng liángchén zòngrán wǔmèi yì tú líu shāng bēingày lành mỹ cảnh cũng chỉ là mọt mảnh bi thương
越一步便一碎Yuè yībù biàn yī sùibước đến một
春梦相伴入睡Chūnmèng xiāngbàn rùshuìmộng xuân bầu bạn đi vào giấc ngủ
莫染香氛莫谙世混沌Mò rǎn xiāng fēn mò ān shì hùndùnchớ vướn vấn hương hoa, chớ hòa vào trần gian hỗn độn