Biết cách “cho đi” là nhận lại yêu thương!

Chị Ngọc Mai thân mến!

BP – Chúng em kết hôn được 6 năm, hiện có 2 bé gái 5 và 2 tuổi. Vợ chồng đều làm cơ quan nhà nước, kinh tế ổn định, sống có trách nhiệm với gia đình, chia sẻ việc nhà, chăm con. Tuy nhiên em vẫn có điều buồn là chồng em ra ngoài thì vui vẻ, ngoại giao tốt nhưng về nhà rất ít nói chuyện với vợ con. Ở nhà, anh như một con người khác. Chúng em chỉ trao đổi về con cái, nội, ngoại khi cần thiết còn hầu như không chia sẻ cảm xúc vui buồn cũng chẳng có cử chỉ âu yếm, lời nói ngọt ngào dành cho nhau.

Cuộc sống hôn nhân gia đình của vợ chồng em như cỗ máy được lập trình sẵn : sáng 4 người ra khỏi nhà, con đến lớp bán trú, vợ chồng đến cơ quan ; chiều, chồng đón bé lớn, vợ đón nhỏ bé về ; cơm nước xong ngồi vào bàn thao tác hoặc xem tivi, con cháu học tập và ngủ là kết thúc một ngày. Không ít lần em nói với chồng, sao anh tiết kiệm ngân sách và chi phí lời nói, tình cảm với vợ con thế, anh chỉ ừ hử cho xong. Giờ thì em chán nản không còn muốn nói nữa .

Mọi người nhìn vào thường ghen tị với em vì kinh tế ổn định, chồng chia sẻ, gánh vác việc gia đình. Vì lẽ đó, em không thể nói ra cảm giác rất tủi thân, thấy mình như bị bỏ rơi với bất kỳ ai, vì có thể nhiều người lại nói em “được voi đòi tiên”. Chỉ người trong cuộc mới biết con người lạnh lùng, vô tâm của anh. Em vẫn yêu chồng nhưng không còn thấy chồng quan trọng đối với mình nữa. Vì con cái, em không có ý định ly hôn nhưng chẳng lẽ cuộc đời em chỉ “lờ lờ nước hến” như vậy thôi sao? Biết mình sẽ không thay đổi được anh nên em muốn buông xuôi. Rất mong được chị chia sẻ.

Thu Hà (Lộc Ninh)

***

Thu Hà thân mến!

Vợ chồng sống với nhau mà chỉ lặp đi lặp lại công việc hằng ngày theo chu trình định sẵn, không cảm xúc, chia sẻ vui – buồn thì đó gọi là tổ ấm được sao? Tình trạng này âm ỉ, kéo dài thì nguy cơ đổ vỡ là khó tránh. Theo em nói, chồng sống có trách nhiệm, cũng chia sẻ công việc gia đình thì không đến nỗi tệ đâu. Vấn đề là cách cư xử giữa hai người. Trước hết, em hãy học cách “cho đi” thay vì trách móc, thu mình vào “vỏ ốc”. Nếu một trong hai người không ai chịu cho đi sự yêu thương, quan tâm mà chỉ muốn nhận sự chăm sóc từ người kia thì làm sao hôn nhân hạnh phúc được?

Tâm lý phụ nữ khác đàn ông là thích thổ lộ, san sẻ với một ai đó về yếu tố xảy ra với bản thân nhưng hầu hết đàn ông thì không có thói quen mang niềm vui, nỗi buồn, sự lo ngại việc làm về nhà tâm sự với vợ. Nếu chồng “ lạnh ” em nên dữ thế chủ động khơi gợi về những gì mình mong ước để vợ chồng thân thiện, chăm sóc tới nhau hơn. Nhiều khi cũng nên yên cầu chồng cái này cái kia, thậm chí còn hoàn toàn có thể giận, cãi cự một chút ít nhưng phải biết điểm dừng chứ không để thành “ cuộc chiến tranh lạnh ”. Sự “ bùng nổ ” của em hoàn toàn có thể giúp chồng hiểu mà sửa đổi. Em lạng lẽ thì anh ấy làm sao biết em nghĩ gì, cần gì ?
Hạnh phúc mái ấm gia đình phải được kiến thiết xây dựng từ cả vợ và chồng. Những dịp chỉ có hai vợ chồng, hãy cùng nhau san sẻ, dành cử chỉ chăm sóc lẫn nhau và đưa ra những cảnh báo nhắc nhở kịp thời để kéo ngắn dần khoảng cách giữa vợ chồng. Em không nên có thái độ lãnh đạm đi đến buông xuôi khiến niềm hạnh phúc chỉ còn là vỏ bọc và khi đó, em có muốn giữ vì con cũng không hề được nữa .

Ngọc Mai

Source: https://vvc.vn
Category : Từ Thiện

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay