THƠ- TRUYỆN CHO BÉ CHỦ ĐỀ TRƯỜNG MẦM NON

MỘT SỐ BÀI THƠ- TRUYỆN DÀNH CHO CÁC BÉ KHỐI 4-5 TUỔI

Gà Học Chữ

Ngày tiên phong đến lớp

Cô dạy chữ O

Gà trống thích chíGáy vang Ó ÒThương cô Gà máiĐánh vần chẳng xongLục cà lục cụcKiếm ở rơm nằmĐến môn tập viếtGà trống bới càoNét chữ xiêu vẹoHàng thấp hàng caoMái mơ hớn hởNộp bài cho côTục ta tục tácQuả trứng tròn voMới hay Gà máiLuyện chữ cả đêmO tròn quả trứngAi ai cũng thèm .

 

Tình Bạn

(Trích thơ của Việt Quỳnh)

Vịt con đang hí hoáy
Ngồi vẽ ông mặt trời
Bạn Heo gọi ới ời
Vịt giật mình hoảng hốt

Ôi thôi lọ màu đổ
Bắn tung tóe khắp nơi
Vây bẩn lên tấm áo
Vịt giận rồi Heo ơi!

“Năn nỉ mà, năn nỉ…”
Heo tỉ tê làm hòa
Vịt con cười, hết giận
“Lần sau cẩn thận nha!”

Cô Giáo Của Em

Cô  giáo  của em
Hiền như cô Tấm
Giọng cô đầm ấm
Như lời mẹ ru
Cô giáo đưa mùa thu
Đến với những quả vàng chín mọng
Một mùa thu hi vọng
Tiếng chim ca ríu rít sân trường

Sáng nào em đến lớp
Cũng thấy cô đến rồi
Đáp lời: Chào cô ạ!
Cô mỉm cười thật tươi.
Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
Những lời cô giáo giảng
Ấm trang vở thơm tho
Yêu thương em ngắm mãi
Những điểm mười cô cho.

Giờ Chơi Của Bé

Tác giả: Phạm Thụy Quỳnh Anh

Giờ học hết rồi
Đã đến giờ chơi
Nào bạn hãy tới
Cùng tham gia nào
Mình làm bác sỹ
Đeo cái ống nghe
Bạn làm y tá
Khám các bệnh nhân
Còn các bạn khác
Làm bác thợ xây
Xây nhà tập thể
Cho các gia đình
Cùng đi mua sắm
Ở góc cửa hàng
Ra vườn tưới hoa
Trồng cây nhổ cỏ
Làm cô giáo nhỏ
Dạy các học sinh
Đọc thơ hát múa
Đóng kịch vẽ tranh
Làm góc nghệ thuật
Đến góc học tập
Tô chữ đọc thơ
Giờ chơi như mơ
Bé làm người lớn
Sao vui vui thế
Thế giới trẻ thơ

Câu chuyện: Bạn mới

Lớp mẫu giáo của Hà có thêm bạn mới. Tên bạn ấy là Hoa. Cả lớp cứ xì xào, chỉ chỏ vào bàn tay trái của bạn ấy.
“ Kỳ lạ lắm, thật đấy!” – Tí sún thì thầm với Hà như thế. Hà vờ đi uống nước rồi liếc nhìn. Ừ, mà lạ thật. Mấy ngón tay của bạn ấy quắp lại, bé tẹo.
Đến lúc nghỉ trưa, cả lớp cứ đùn đẩy nhau không ai chịu nằm cạnh Hoa. Cuối cùng Tí sún bảo:
-Oẳn tù tì, ai thua thì phải nằm cạnh bạn mới nhé!
Hà thua, Hoa nằm ngoài cùng rồi đến Hà. Các bạn đã ngủ khì từ khi nào, nhưng Hà không sao ngủ được. Hà hé mắt nhìn sang Hoa đang nằm im bên cạnh. Hàng mi bạn ấy khe khẽ động đậy. Bạn ấy cũng chưa ngủ. BÀn tay bị tật giấu chặt vào trong lòng. Nước mắt lặng lẽ chảy xuống chiếc gối bông.
Buổi chiều, cô giáo dạy cả lớp tập múa:
– Các giơ tay ra phía trước nào!
Hoa lúng túng rồi mếu máo:
–    Thưa cô con không múa được !
Cả lớp nhìn về phía bạn mới. Hoa chợt ngồi thụp xuống sàn, giấu bàn tay trái vào lòng và òa khóc nức nở. Cô giáo bước lại ôm Hoa vào lòng:
–    Nín đi con, cô thương!
Rồi cô nghẹn ngào nói:
– Cô đã tận mắt nhìn bàn tay tật nguyền của bạn Hoa biết trông em và nấu cơm đỡ mẹ. Cô nghĩ, bàn tay ngoan ấy phải được cả lớp yêu thương chứ! Chỉ những bàn tay lười, bàn tay bẩn không rửa mới là bàn tay xấu và đáng chê cười thôi, có phải không các con?
Nghe cô nói, Hà thấy thương Hoa quá. Hà nhớ lại những giọt nước mắt của Hoa buổi trưa. Thế là Hà chạy lại nắm tay Hoa:
–    Tớ là Hà !
Cô giáo mỉm cười:
–    Hà ngoan lắm!
Các bạn khác cũng lần lượt xúm lại:
–    Tớ là Dung.
–    Tớ là Phương.
Tí sún thấy vậy vội chen vào:
–    Còn tớ là Tí sún. Hoa ơi, tí nữa chúng mình chơi trò chơi em bé ăn bột nhé!
Cô giáo gật đầu:
–    Có thế chứ! Bạn bè trong lớp như con một nhà, các con phải biết yêu thương đòan kết thì cô mới vui.

 

Mèo con và quyển sách

Mèo con ngồi bên một hốc cây, trên tay chú là quyển sách tậo tô rất mới, rất đẹp. Mèo con ngắm nghía một lúc rồi “soạt! soạt!”, chú ta xé quyển sách. Thấy vậy, bác Gà trống đang kiếm mồi gần đó liền hỏi:
–    Cháu làm gì thế?
–    Dạ cháu xé sách để gấp đồ chơi đấy ạ! – Mèo con trả lời.
Rồi Mèo con hớn hở ngắm những con vật vừa gấp của mình. Còn bác Gà TRống thì nghiêm mặt nhắc:
– Vậy là chú đã làm hỏng quyển sách rồi đó! Phải biết giữ gìn sách vở chứ!
Mèo con cầm đồ chơi cạhy đi. Vừa đi chú ta vừa lẩm bẩm:” Có thế mà bác Gà Trống cũng mắng. Mình xé quyển sách thì có gì ghê gớm đâu?”. Bác Gà Trống nghe thấy những lời đó liền nói với theo:” Đúng là một chú Mèo không biết nghe lời, hư quá!”.
Tối hôm đó, nằm trên giường. Mèo Con cứ thắc mắc mãi: “Mình cẳhng làm điều gì xấu cả. Vì sao bác Gà Trống lại bảo mình hư nhỉ?”. Rồi chú ngủ thiếp đi. Trong giấc mơ. Mèo con thấy những bức tranh và chữ cái quen thuộc cảu quyẩn sách hiện ra. Ai cũng trách móc chú và bảo lần sau không làm bạn với chú nữa.
Tỉnh dậy, Mèo Con vội tìm những mảnh giấy rách đem dán lại. Chú đưa cho bác Gà Trống xem:
– Bác Gà Trống ơi! Cháu đã dán lại quyển sách rồi này!
BÁc Gà Trống nhìn quyển sách tỏ vẻ rất ngạc nhiên rồi lắc đầu cáhn nản. Thì ra Mèo Con đã dán nhầm lung tung, trang nọ lẫn trang kia, mảnh nọ chồng lên mảnh kia. Rồi bác Gà Trống châm rãi bảo:
– Sách vở là người là bạn tốt. luôn mang đến cho chúng ta nhiều điều bổ ích. Nếu lỡ tay làm rách thì chớ có dán lại ẩu như thế này nhé!
Mèo Con ngượng ngiụ nhìn bác Gà Trống khẽ nói:
– Vâng ạ! Cháu hiểu rồi ạ!
Từ đó, Mèo Con không xé sách nữa mà học xong, chú lại cất đi cẩn thận.

Source: https://vvc.vn
Category : Thời sự

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay