Tuyển tập thơ, truyện chủ đề “Thực vật – Tết và Mùa Xuân

TRUYỆN: SỰ TÍCH BÁNH CHƯNG, BÁNH DÀY

  Ngày xưa, đời Vua Hùng Vương thứ 6, sau khi đánh dẹp xong giặc Ân, vua có ý định truyền ngôi cho con.

  Nhân dịp đầu Xuân, vua mới họp các hoàng tử lại, bảo rằng: “Con nào tìm được thức ăn ngon lành, để bày cỗ cho có ý nghĩa nhất, thì ta sẽ truyền ngôi

vua cho”.

  Các hoàng tử đua nhau tìm kiếm của ngon vật lạ dâng lên cho vua cha, với hy vọng mình lấy được ngai vàng.

  Trong khi đó, người con trai thứ 18 của Hùng Vương, là Tiết Liêu (còn gọi là Lang Liêu) có tính tình hiền hậu, lối sống đạo đức, hiếu thảo với cha mẹ. Vì

mẹ mất sớm, thiếu người chỉ vẽ, nên ông lo lắng không biết làm thế nào.

  Một hôm, Tiết Liêu nằm mộng thấy có vị Thần đến bảo: “Này con, vật trong Trời Đất không có gì quý bằng gạo, vì gạo là thức ăn nuôi sống con người.

Con hãy nên lấy gạo nếp làm bánh hình tròn trụ và hình vuông vắn, để tượng hình Trời và Đất. Hãy lấy lá bọc ngoài, đặt nhân trong ruột bánh, để tượng hình

Cha Mẹ sinh thành.”

  Tiết Liêu tỉnh dậy, vô cùng mừng rỡ. Ông làm theo lời Thần dặn, chọn gạo nếp thật tốt làm bánh vuông để tượng hình Đất, bỏ vào chõ chưng chín gọi

là Bánh Chưng. Và ông giã xôi làm bánh tròn, để tượng hình Trời, gọi là Bánh Dầỵ Còn lá xanh bọc ở ngoài và nhân ở trong ruột bánh là tượng hình cha

mẹ yêu thương đùm bọc con cái.

  Đến ngày hẹn, các hoàng tử đều đem thức ăn đến bày trên mâm cỗ. Ôi thôi, đủ cả sơn hào hải vị, nhiều món ngon lành. Hoàng tử Tiết Liêu thì chỉ có

Bánh Dầy và Bánh Chưng. Vua Hùng Vương lấy làm lạ hỏi, thì Tiết Liêu đem chuyện Thần báo mộng kể, lý giải ý nghĩa của Bánh Dầy Bánh Chưng .

Vua cha nếm thử, thấy bánh ngon, khen có ý nghĩa, bèn truyền ngôi Vua lại cho Tiết Liêu con trai thứ 18.

  Kể từ đó, mỗi khi đến Tết Nguyên Đán, thì dân chúng làm bánh Chưng và bánh Dầy để dâng cúng Tổ Tiên và Trời Đất.

TRUYỆN: SỰ TÍCH MÙA XUÂN

Ngày xưa, trên Trái đất chỉ có ba mùa : Mùa Hạ, Mùa Thu, Mùa Đông. Người ta bảo rằng Mùa Xuân chỉ đến khi có một chiếc Cầu vồng nhiều sắc tố vàcó muôn hoa nghênh tiếp. Cầu vồng thì chỉ có trong Mùa Hạ, khi ông mặt trời Open sau cơn mưa rào. Còn hoa thì nở quanh năm, lại ở khắp nơi trênTrái đất nên không hề hẹn cùng nhau nở một lúc được. Vì thế, sau Mùa Đông giá buốt là đến Mùa Hạ nóng giãy, thời tiết biến hóa bất ngờ đột ngột khiến chomuôn loài rất là khổ sở. Ai cũng mong được gặp Mùa Xuân ấm cúng .Có một chú Thỏ sống trong khu rừng xanh cùng với mẹ. Mỗi lúc chuyển mùa, Thỏ mẹ lại bị ốm nặng. Thương mẹ quá, Thỏ con liền bàn với bác Khỉgià uyên bác :- Chúng ta hãy cùng nhau làm một chiếc Cầu vồng thật đẹp để đón Mùa Xuân !- Nhưng bằng cách nào ? – Bắc Khỉ già hỏi lại .- Cháu sẽ rủ muông thú trong rừng góp những chiếc lông đẹp nhất để làm chiếc Cầu vồng nhiều sắc tố .Tin Viral đi khắp nơi. Muông thú trong rừng đều muốn gặp Mùa Xuân dịu hiền nên vui tươi góp những sắc màu đẹp nhất. Nào là màu xám cuảGấu, màu vàng tơ của Hươu Sao, màu nâu của Sóc. Rồi chim Công, Vẹt, Vành Khuyên … cũng góp những chiếc lông nhiều sắc tố của mình. Bày cá cũngcử Cá Chép mang đến túi vây cá lấp lánh lung linh sắc màu .Chim Sâu khéo tay mở màn liên kết những mảng màu lại để àm chiếc Cầu vồng .Trong khi đó, Thỏ tạm biệt những bạn muông thú để lên đường đi tìm những loài hoa .Thỏ đi mãi, đi mãi, vượt thác, lên ngàn, băng qua hết khu rừng này đến khu rừng khác để gặp từng loài hoa. Cảm động trước tấm lòng hiếu thảo củaThỏ con dành cho mẹ, những loài hoa đều chấp thuận đồng ý sẽ tích tụ dưỡng chất để chờ chị gió báo tin là hàng loạt nở .Một buổi sáng cuối mùa Đông, chim sâu đã dệt xong những mảng màu ở đầu cuối. Chiếc cầu vồng Open làm muôn loài trên mặt đất rối loạn. ChịGió nhanh gọn báo tin cho những loài hoa. Như đã hẹn, những nụ hoa lần lượt trồi lên, nở muôn màu tỏa nắng rực rỡ. Cả mặt đất lộng lẫy sắc màu. Nàng mùaXuân xinh đẹp đã đến với toàn cầu .Từ đó, trên toàn cầu có đủ bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nếu những bé chú ý sẽ thấy những loài hoa đều khoe màu rực rỡ tỏa nắng khi những làn gió xuân nhè nhẹthổi tới .Còn riêng chú thỏ đáng yêu đã được nàng Mùa Xuân Tặng cho một chiếc áo trắng tinh, quyến rũ vì tấm lòng hiếu thảo và đã biết đoàn kết những bạnmuông thú và những loài hoa để cùng nhau đón Mùa Xuân về .

TRUYỆN: TẠI SAO CÂY CÓ NHỰA KHÔNG CÓ LÁ RỤNG VÀO MÙA ĐÔNG

Ngày xửa rất lâu rồi, có một năm trời rét lắm. Mùa đông đang đến. Tất cả chim di trú đều bay về phương Nam tránh rét. Có một chú chim nhỏ bị gãycánh không bay xa được. Chú không biết mình sẽ sống thế nào. Chú nhìn khắp mọi nơi mong tìm một chỗ ấm. Thấy những cây to trong rừng đại ngàn ,chú nghĩ : “ Có lẽ những cây đó sẽ che chở mình trong mùa đông giá rét ”. Chú tập tễnh đến bìa rừng, vừa nhảy vừa bay. Cây tiên phong chú gặp là một câythông lá bạc trắng. Chú chim tội nghiệp nói : – Bác Phong xinh đẹp ơi ! Bác có vui vẻ cho tôi trú trên cành đến mùa xuân nắng ấm không ? – Chú nói mớilạ lùng làm thế nào ! – Cây thông kêu lên. – Ta đã có quá nhiều cành để trông coi rồi. Chú đi đi ! … Con chim nhỏ bé lại tập tễnh bay sang một cây khác. Đâylà một cây Sồi rậm rạp. – Bác Sồi to lớn ơi ! – Chú chim nhỏ bé nói. – Bác có vui mừng cho tôi trú trên cành của bác sang mùa nắng ấm không ?- Nói gì mà lạ thế ! – Cây Sồi đáp. – Nếu ta để chú trú trên cành, chú sẽ mổ hết quả của ta ! Chú đi đi ! Con chim nhỏ bé lại vừa nhảy vừa tập tễnh bay vớicái cánh gãy. Một cây Tùng trông thấy liền hỏi : – Chú chim nhỏ bé, chú đi đâu vậy ? – Cháu chẳng biết nữa. Các cây lớn không cho cháu trú qua mùađông. Mà cháu thì không hề ba xa vì cánh cháu bị gãy. – Hãy đến với bác ! – Cây Tùng nói. – Cháu hoàn toàn có thể chọn cành nào cháu ưa thích nhất. Bác nghĩ, cólẽ phía này kín gió hơn. – Vâng, cháu cảm ơn bác ! Nhưng cháu hoàn toàn có thể ở đây suốt mùa đông không ạ ! Tất nhiên là cháu sẽ làm bạn với bác. Cây Thôngđứng cạnh thấy con chim nhỏ tập tễnh trên cành cây Tùng liền nói : – Cành của Bác lá không rậm nhưng bác hoàn toàn có thể che gió cho cây Tùng do tại bác to vàkhỏe. Thế là chú chim nhỏ sắp xếp được một góc kín kẽ trên cành to nhất của cây Tùng. Cây Thông che gió cho cả hai. Cây Bách thấy vậy cũng hứakhuyến mãi ngay cho chú chim nhỏ những quả chín để ăn trong cả mùa đông. Chú chim nhỏ của tất cả chúng ta rất hài lòng được sống trong một hốc cây kín gió, ấm cúng vàhằng ngày bay sang cây Bách để ăn quả .Những cây xung quanh thấy thế xì xào. Cây Phong bảo : – Tôi không thích cho bọn chim lạ mượn cành. Cây Sồi nói : – Tôi thì sợ nó ăn hết quả. Cây Liễunói : – Tôi thì không khi nào chuyện trò với kẻ lạ. Và cả ba rướn mình lên một cách tự tôn. Đêm ấy, gió mùa ập về trong rừng. Gió thổi lạnh buốt trênvòm lá, sờ đến lá nào, lá ấy rụng xuống đất. Gió muốn sờ đến toàn bộ mọi lá cây vì nó thích nhìn thấy rừng cây trụi lá. Gió hỏi Thần Núi : – Có phải tôi cóthể đùa với bất kỳ cây nào không ? – Không. – Thần Núi bảo. – Những cây tốt với con chim nhỏ tàn tật hoàn toàn có thể giữ lá lại. Thế là cây Tùng, cây Bách, câyThông được giữ lá lại suốt mùa đông sang mùa xuân. Và từ đó đến tận giờ đây vẫn thế .

THƠ: CÂY ĐÀO

                                     Sáng tác: Nhược Thủy

Cây đào đầu xómLốm đốm nụ hồngChúng em chỉ mongMùa đào mau nởBông đào nho nhỏCánh đào hồng tươiHễ thấy hoa cườiĐúng là tết đến

 

THƠ: MÙA XUÂN TRONG VƯỜN

Mùa đông vừa đi quaCây trong vườn trút láChợt mùa xuân hiện raBật chồi non mượt màBầu trời xanh trong vắtThánh thót tiếng chim caÔng mặt trời ló raGửi nắng mai làm quaBé mở tung hành lang cửa sốĐón mùa xuân vào nhà

Thơ : Sao không nhiều Tết hơn

Mẹ ơi mẹ, sao chỉ ba ngày Tết?
Mà không nhiều hơn?
Tết, bố không đi vắng
Cơm quá chừng món ngon

            Tết, con mèo cũng sướng
            Chỉ khẽ “Meo” thôi là có ăn
            Cái đồng hồ trên bàn
                                            Được bố thay pin, reo “Thích! Thích!”

                             Con là út
                             Con được nhiều Tết nhất
                             Ai cũng mừng tuổi, tặng quà
                             Chẳng cần “Meo” vẫn chật nhà
                             Quần áo mới, đồ chơi mới…

                                            Mẹ ơi mẹ, ai làm ra Tết vậy?
                                            Sao không nhiều Tết hơn?

                                                                                                          Cao Xuân Sơn

MÙA XUÂN ĐẾN RỒI

Sáng hôm nay trời đã nắng lên rồi 
Cầm tay nhau chúng ta ra vườn chơi
Ngắm bướm xinh đùa trên cánh hoa hồng 
Mùa xuân tới hát ca reo vui mừng.

SẮP ĐẾN TẾT RỒI

Sắp đến tết rồi đến trường rất vui sắp đến tết rồi về nhà rất vui
Mẹ đang may áo mới nhé ai cũng vui mừng ghê
Mùa xuân này em đã lớn biết đi thăm ông bà..
Sắp đến tết rồi đến trường rất vui sắp đến tết rồi về nhà rất vui
Mẹ đang may áo mới nhé ai cũng vui mừng ghê
Mùa xuân này em đã lớn biết đi thăm ông bà. 

MÙA XUÂN CỦA BÉ

Mùa xuân của bé chẳng ở đâu xa

Cái chồi tách vỏ bé ươm hôm qua
Mùa xuân của bé chẳng ở đâu xa
Bé đang tập vẽ cái nụ và bông hoa
Bé  chơi bé học, bé múa bé ca
Mùa xuân của bé như tiếng chim quanh nhà
Bé chơi bé học, bé múa bé ca
Mùa xuân của bé như tiếng chim quanh nhà.

QUẢ

Quả gì mà chua chua thế? xin thưa rằng quả khế.
Ăn vào thì chắc là chua? vâng vâng, chua thì để nấu canh chua
Quả gì mà da cưng cứng? xin thưa rằng quả trứng.
Ăn vào thì nó làm sao? không sao, ăn vào người sẽ thêm cao
Quả gì mặc bao nhiêu áo? xin thưa rằng quả pháo
Ăn vào thì chắc là dai? không dai, nhưng mà nổ điếc hai tai.
Quả gì mà lăn lông lốc? xin thưa rằng quả bóng
Sao mà quả bóng lại lăn? do chân, bao người cùng đá trên sân.
Quả gì mà gai chi chít? xin thưa rằng quả mít.
Ăn vào thì chắc là đau? không đau, thơm lừng tận mấy hôm sau.
Quả gì mà to to nhất? xin thưa rằng quả đất.
To bằng quả mít mật không? to hơn, to bằng nghìn núi thái sơn.

RA VƯỜN HOA CHƠI

Ra vườn hoa em chơi 
Dưới ánh nắng vườn hoa tươi đẹp 
Em muốn hái một bông hoa hồng 
Nhưng cô dặn em đừng hái 
Hoa trong vườn là của chung !

Nghe lời cô em ngoan 
Em không hái một bông hoa nào 
Hoa sắc thắm nhìn em hoa cười 
Em vâng lời cô dặn không hái 
Bông hoa này là của chung !

MÙA XUÂN ƠI

 Xuân Xuân ơi ! Xuân đã về 
Có nỗi vui nào vui hơn ngày Xuân đến 
Xuân Xuân ơi ! Xuân đã về 
Tiếng chúc giao thừa chào đón mùa Xuân 

Xuân Xuân ơi ! Xuân đến rồi 
Cánh én bay về cho tim mình nao nức 
Xuân Xuân ơi ! Xuân đến rồi 
Những đóa mây vàng chào mừng Xuân sang 

Nghe âm vang bao câu chúc yên lành 
Đất nước gấm hoa yên ấm an vui 
Bao em thơ khoe áo mới tươi cười 
Chào một mùa Xuân mới 

Xuân Xuân ơi ! Xuân đã về 
Kính chúc muôn người với bao điều mong ước 
Trong hương Xuân ta vẫy chào 
Kính chúc muôn nhà gặp nhiều an vui 

RAU NGÓT- RAU ĐAY

 A mùa xuân đẹp quá
Bạn khắp nơi mau cùng lại đây chơi
A mùa xuân đẹp quá
Cùng nắm tay ta cùng đùa vui
Vui xuân sang ta cùng nhau múa 
cùng nhau hát cười
Thật thắm tươi khi mùa xuân đến mọi nơi
Đẹp biết bao những tình thân ái trên đời

CÂY ĐÀO

      Cây đào đầu xóm
       Lốm đốm nụ hồng 
        Chúng em chỉ mong
     Mùa đào mau nở
       Bông đào nho nhỏ
        Cánh đào hồng tươi
    Hễ thấy hoa cười
Đúng là tết đến

 

ĐI CHỢ TẾT

 Chiếc xe ba bánh
Bố mới mua về
Bé chở búp bê
Đi chơi chợ Tết
“Búp bê đừng sợ
Yên tâm chị đèo”

Búp bê nghe vậy
Mắt cười trong veo
Bé hát, bé reo
Đạp xe quay tít
Bé đi chợ Tết.

 

Source: https://vvc.vn
Category : Thời sự

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay