Tha thứ cho người khác chưa khi nào là việc thuận tiện ! Trong đời sống, khi có ai đó mắc lỗi với mình, tất cả chúng ta sẽ thường sống trong cảm xúc tức giận, ôm chấp lỗi lầm, không muốn tha thứ cho họ. Điều này khiến tất cả chúng ta mất tỉnh táo, gây tác động ảnh hưởng đến những mối quan hệ xung quanh .Vậy làm cách nào để có được sức mạnh, dũng khí “ cởi trói ” chính mình khỏi những hận thù, tức giận đó ?
Học cách tư duy: “Tất cả chúng sinh đều có tội lỗi!”
Trong bài kinh Sám hối ba nghiệp, tất cả chúng ta được nghe :
“Bao nhiêu tội lỗi trong nhiều kiếp,
Ba nghiệp gây lên chẳng nghĩ lường, Nổi chìm lăn lộn trong ba cõi, Tội ác chiêu hoài không biết dừng ”. Như Đại đức Thích Trúc Thái Minh chỉ ra rằng : Chúng ta sinh ra trên đời này nếu không phải do nguyện độ sinh thì sẽ do nghiệp lực chi phối. Từ vô lượng kiếp, tất cả chúng ta đã tạo nên bao ác nghiệp, thân tứ đại của tất cả chúng ta chính là quy tụ của vô số nghiệp đó. Cho nên hiếm có ai không phạm phải lỗi lầm. Để lý giải ý nghĩa câu “ Tha thứ cho người khác là tự cởi trói cho chính mình ”, Đại đức Thích Trúc Thái Minh san sẻ : “ Ở trên đời, đã là chúng sinh không ai không có tội lỗi, không nặng thì nhẹ. Đã là phàm phu thì gắn liền với tội lỗi chỉ có nhiều hay ít, nặng hay nhẹ thôi ”. Qua đó, tất cả chúng ta hiểu rằng, khi còn là phàm phu thì ai cũng phạm lỗi lầm, tất cả chúng ta cần có cái nhìn chân thực vào thực sự này.
Tha thứ cho người khác là tự cởi trói cho chính mình ( ảnh minh họa ).
Học độ lượng và tha thứ
Lợi ích của việc tha thứ cho người khác
Đối với người được tha thứ lỗi lầm Tục ngữ có câu : “ Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại ”, với người đã nhận ra và sửa đổi lỗi lầm thì ta nên tha thứ cho họ. Đại đức Thích Trúc Thái Minh san sẻ : “ Ở trên đời, tất cả chúng ta phải học cách tha thứ. Người ta đã phạm tội rồi, nếu người ta biết ăn năn là mình phải biết tha thứ. Vì người ta đã lỡ mất rồi. Nếu mình cố chấp là mình sẽ đau khổ và làm cho người đó không văn minh được ”. Đại đức Thích Trúc Thái Minh cũng san sẻ như người đã mãn hạn tù, tất cả chúng ta không nên tẩy chay, chấp lỗi quá khứ khiến họ tự ti, chán nản. Thay vào đó là sự đồng cảm, giúp sức, sách tấn để họ được văn minh. Đối với người tha thứ lỗi lầm cho người khác
Chăm giúp đỡ, bao dung, tha thứ cho người, khi người lỗi lầm, biết ăn năn, mình sẵn sàng tha thứ; thì mình đang cởi trói cho chính mình, tự tâm mình cũng được mở ra, người mình nhẹ nhàng hơn. Ví dụ: khi một người bạn mắc lỗi và quay lại xin lỗi mình. Nếu mình không tha thứ cho bạn. Điều đó như sợi dây trói buộc ở trong lòng, bản thân không những đau khổ vì người bạn ấy mà còn hằn trong tâm một nỗi đau. Còn nếu mình tha thứ cho bạn. Khi ấy mình hoan hỷ, bạn hoan hỷ, cả hai cùng vui vẻ.
Sống biết tha thứ cho người là mở lòng mình ra, lòng mình được thanh thản, được an lạc.
Tha thứ để niềm hạnh phúc đến gần ta hơn Câu : “ Tha thứ cho người là tự cởi trói cho mình ” là đúng nhân quả. Người có tấm lòng rộng mở, bao dung, người ấy rất dễ tha thứ. Với mình thì phải nghiêm khắc, nhưng với người lại rất bao dung. Không phải với người bao dung còn với mình cũng tự do là không đúng. Mình phải nghiêm khắc với chính mình, nhưng với người thì mình lại bao dung. Đó là cách ứng xử đẹp. Người như thế mới xứng phẩm là người quân tử, người tốt. Sống biết tha thứ cho người là mở lòng mình ra, lòng mình được thanh thản, được an nhàn. Đó là ý nghĩa của câu : “ Tha thứ cho người là tự cởi trói cho mình ”. Qua đây tất cả chúng ta hiểu nếu chấp lỗi của người sẽ khiến : Thứ nhất là chính mình đau khổ ; thứ hai là người mắc lỗi không văn minh được. Người quân tử cần bao dung với người còn nghiêm khắc với chính mình. Đó là cách ứng xử đẹp ở đời.