Nghị luận xã hội về lòng khoan dung – Bài làm 1
Không ai sinh ra là đã tuyệt vời và hoàn hảo nhất. Bởi vậy, trong đời sống, ta đôi lúc phát hiện những người mắc sai lầm đáng tiếc với mình và mong ước được sửa chữa thay thế những sai sót. Lúc này đây, họ rất cần sự cảm thông và đặc biệt quan trọng là tấm lòng khoan dung .
Vậy khoan dung là gì? Đó là thái độ ôn hòa, cảm thông và tha thứ với những sai phạm, lỗi lầm mà người khác đã gây ra và của cả chính mình. Không chỉ vậy, khoan dung còn là cách thể hiện sự cưu mang, giúp đỡ của bản thân với những người lầm đường lạc lối, giúp cho họ được trở về hòa nhập với cuộc sống hơn. Khoan dung với chính mình là tự làm cho bản thân cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái hơn để có thể đưa ra quyết định, mục tiêu đúng đắn hơn.
Khoan dung là một phẩm chất tốt đẹp để tạo dựng mối quan hệ thân thiện, tình cảm giữa con người với con người. Một người có tấm lòng khoan dung sẽ không khi nào chấp nhặt những chuyện cỏn con mà người khác đã gây ra cho mình. Vì vậy, đời sống của họ trở nên tự do và họ sống chan hòa với mọi người xung quanh mà không hề để tâm những xích míc, xung đột xảy ra. Nhờ thế mà họ sẽ được nhiều người yêu quý, cảm mến. Hơn thế nữa, lòng khoan dung của một người còn hoàn toàn có thể tiếp thâm nghị lực sống cho nhiều người khác. Giả sử trong lớp có một bạn bị phát hiện đã trộm cắp của người khác một món đồ có giá trị và bị trừ hạnh kiểm, nêu tên trước toàn trường. Nếu không có sự chăm sóc của thầy cô, sự giúp sức của bè bạn, thì bạn học viên đó thật khó hoàn toàn có thể quay trở lại trường để liên tục đi học trong sự xoi mói, dè bỉu của những người xung quanh .
Bên cạnh đó, tất cả chúng ta cần lên án thái độ sống lạnh nhạt, vô cảm của một bộ phận những bạn trẻ lúc bấy giờ. Ngay trong những giờ kiểm tra, khi thấy bạn mình đang giở phao, quay cóp, chép bài, … nhiều người đã bỏ lỡ, làm ngơ. Đây thực sự là một điều đnág quan ngại vì nếu không có một lời nói khuyên nhủ, không có một lời cảnh báo nhắc nhở, thì những vấn đề trên sẽ lại một lần nữa liên tục xảy ra. Hậu quả là, những em học viên gian lận trong thi tuyển sẽ có một thói quen xấu khó bỏ, mai này khi bước vào đời, hành trang kiến thức và kỹ năng những em được sẵn sàng chuẩn bị chỉ là số lượng không. Sự bao dung ở đây không phải là hành vi bao che, tiếp tay cho bạn mình liên tục quay cóp, chép bài, … hoan dung chính là việc bản thân đưa ra nhũng lời khuyên, giúp sức bạn mình cùng nhau phấn đấu học tập .
Trong đời sống ai cũng cần có sự cảm thông, bao dung của người khác với mình và ngược lại. Lòng bao dung chính là một cách để bản thân hòa nhập với xã hội, khiến cho đời sống trở nên muôn màu hơn .
Nghị luận xã hội về lòng khoan dung – Bài làm 2
Trong đời sống, không ai là tuyệt vời. Ai cũng mang trong mình những yếu ớt rất con người. Và vì vậy ai cũng cần được khoan dung …
Khoan dung là một phẩm chất đáng trân trọng của con người. Khoan dung là biết tha thứ, bỏ lỡ cho những sai lầm đáng tiếc thiếu sót của người khác ; là biết gật đầu những yếu ớt sai phạm của người khác và giúp họ đứng lên sau vấp ngã. Khoan dung, còn nghĩa là tự tha thứ cho chính mình …
Khoan dung – ấy là khi bạn bỏ lỡ cho người lạ vừa vô tình dẫm lên chân bạn trên xe buýt. Khoan dung – ấy là khi tôi chân thành đón nhận lời xin lỗi của người bạn vừa khiến tôi buồn. Khoan dung – là khi người mẹ giang rộng vòng tay ôm lấy đứa con trai sau những chuỗi ngày long dong, nay đã ân hận quay trở lại. Khoan dung, nhiều cách bộc lộ, chung một trái tim : Nhân ái ! ! !
Vậy … tại sao phải khoan dung ?
Trước hết, khoan dung là sự hiểu biết của một nhân cách cao đẹp, bộc lộ một tâm hồn rộng mở, giàu lòng yêu thương. Bởi, chỉ khi biết lan rộng ra tấm lòng, chỉ khi tình yêu được nhân ái hoá, con người ta mới hoàn toàn có thể quên đi những thiệt hại, những tổn thất của mình mà tha thứ cho người khác. Hãy xem cách dân tộc bản địa Nước Ta tha thứ cho quân địch xâm lược để thấy đưọc tiếp thị quảng cáo nhân đạo, nhân ái của ông cha ta đáng khâm phục đến nhường nào. Trong “ Bình Ngô đại cáo ”, Nguyễn Trãi viết :
Mã Kì, Phương Chính cấp cho 500 chiếc thuyền
Vương Thông, Mã Anh cấp cho hàng nghìn cỗ ngựa .
Trong “ Tuyên ngôn độc lập ” Bác đã chứng minh và khẳng định : “ Tuy vậy, dân tộc bản địa Nước Ta trước sau vẫn giữ thái độ khoan hồng, nhân đạo với quân địch thất thế ” …
Hẳn là khi viết lại những hành vi khoan dung, nhân đạo ấy của dân tộc bản địa ta, những tác giả phải tự hào biết bao !
Không chỉ là biểu lộ của một tấm lòng nhân ái cao đẹp, lòng nhân ái đã thấm đượm tình người, khoan dung còn là phẩm chất của một con người biết mình biết ta. Không ai là không phạm sai lầm đáng tiếc. Chính khi khoan dung với người khác là bạn đang sẵn sàng chuẩn bị cho mình “ một lối đi về ” … Bởi cũng sẽ đến lượt bạn sa ngã, bạn phạm lỗi. Ai sẽ tha thứ cho bạn nếu bạn không từng biết tha thứ ? Ai sẽ gật đầu bạn nếu bạn từng không đoái hoài đến sự ăn năn hối lỗi của người khác ? Và ai sẽ khoan dung với bạn nếu bạn chưa từng khoan dung với kẻ khác đây ?
Vậy, không khoan dung với người khác là tàn tệ với chính mình …
Không những thế, bất kỳ khi nào bạn khoan dung cho người khác là bạn đang rộng mở một đường về cho chính họ. Lòng khoan dung sẽ cảm hoá được lỗi lầm, là động lực thôi thúc, khuyến khích họ nhận ra sai lầm đáng tiếc và sửa chữa thay thế. Chỉ cần một ánh mắt thiện cảm thôi cũng đủ cho những người từng là tù nhân cảm thấy được đảm nhiệm, sống có ý nghĩa hơn, chỉ cần một nụ cười khuyến khích cũng đủ đẻ những người trẻ tuổi vừa ra trại thấy mình không bị bỏ rơi, lạc lõng ..
Tôi cực kỳ lên án thái độ hờ hững lạnh nhạt của 1 số ít người trẻ tuổi lúc bấy giờ. Đối với những người đã từng phạm sai lầm đáng tiếc giờ đang mang trong mình căn bệnh thế kỷ, mòn mỏi sống trong sự lạnh nhạt của không ít người. Chính sự lạnh nhạt, lạnh nhạt, chính lòng ích kỷ thiếu khoan dung ấy đang gián tiếp tiếp tay cho tội ác lan rộng. Như thế là đúng sao ? Là văn minh, tân tiến sao ?
Những ánh mắt lạnh nhạt ấy, những con người vô cảm ấy đang khiến xã hội này ngày càng thêm lạnh ! Thiếu thốn tình cảm, thiếu thốn vị tha, lòng khoan dung, … tổng thể sẽ chỉ còn là một xã hội vô tri, vô giác, lạnh nhạt, vô cảm … Nhưng, vẫn còn đó những tấm lòng nhân ái, sống vì mọi người, biết tha thứ biết khoan dung góp thêm phần kiến thiết xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, tăng trưởng hơn, nhân ái hơn, …
Và chắc rằng những người biết khoan dung đó sẽ luôn nhận được tình yêu thương, sự kính trọng của mọi người .
Khoan dung với người khác, rất thiết yếu, nhưng chưa đủ ! Tôi đau lòng khi không ít người tự dằn vặt mình, hành hạ tâm hồn và thể xác mình … vì họ cho rằng mình đã làm sai, mình không đáng được tha thứ. Đừng như vậy. Biết nhận ra lỗi lầm là điều tốt, nhưng cứ sống mãi trong hoài niệm thế có tốt không ? Tại sao không tự tha thứ và mở màn lại … một sự khởi đầu mới tốt đẹp hơn … ?
Xem thêm : Nghị luận xã hội về bản lĩnh – Văn 9
Tuy nhiên cần biết phân biệt giữa khoan dung và bao che. Thật đáng buồn khi nhiều người tiếp tay cho tội ác mà cứ nghĩ là khoan dung. Nhìn thấy người bạn thân quay cóp bài, một lần, hai lần, rồi ba lần … làm ngơ bỏ lỡ, hy vọng bạn tự biết sửa chữa thay thế. Khoan dung đây ư ?
Xin nhắc lại, khoan dung là tha thứ chứ không là bao che .
Khoan dung – là đồng ý những yếu ớt của người khác và giúp họ sữa chữa – không có nghĩa là tiếp tay cho họ. Mỗi người hãy học cách khoan dung với bản thân, với người khác bằng lòng nhân ái, bằng đức hi sinh. Không chỉ biết khoan dung, cạnh bên đó, việc giúp người khác ( hay chính mình ) nhận ra sai lầm đáng tiếc, xu thế sửa chữa thay thế, cũng là điều rất quan trọng .
Vâng ! Tôi cũng không phải là một người hoàn hảo nhất. Bản thân tôi cũng từng mắc sai lầm đáng tiếc … đó là khi tôi không học bài và bị điểm kém …. tôi đã vô tình khiến bốmẹ và thầy cô tuyệt vọng … Là khi tôi trách nhầm đứa bạn … là khi tôi đã dửng dưng trước những ánh mắt thơ ngây cầu xin sự giúp sức của những em bé đánh giầy tội nghiệp …
Nhưng nhờ đó tôi cũng rút ra bài học kinh nghiệm cho bản thân mình … đó là khi nhìn thấy ánh mắt buồn của mẹ, tôi biết mình cần cố gắng nỗ lực. Là khi nhận được lời lý giải, cái ôm xiết chặt của nhỏ bạn, tôi biết mình cần tâm lý chín chắn hơn. Là khi tôi nhận được sự trợ giúp của những em nhỏ đánh giầy nhặt giúp tôi chiếc ví mà tôi đã vô ý đánh rơi, tôi biết mình cần rộng lượng … Sau những vấp ngã, tôi vẫn được tiếp đón, được yêu thương .
Chính tình yêu, sự tha thứ của mọi người khiến tôi đứng lên sau những thất bại. Và tôi tin là lòng khoan dung có sức mạnh cảm hoá mãnh liệt …
Chính thế cho nên, để đời sống tươi đẹp và giàu tình người hơn. Mỗi tất cả chúng ta hãy sống một cách chân thành, luôn bao dung và độ lượng với những người xung quanh. Khi đó, bạn sẽ cảm thấy đời sống thật đẹp và ý nghĩa .
Nghị luận xã hội về lòng khoan dung – Bài làm 3
Trong đời sống thứ tha là bài học kinh nghiệm mà mỗi người tất cả chúng ta cần phải học hỏi và không ngừng rèn luyện. Ai cũng có lúc mắc sai lầm đáng tiếc, quan trọng là bản thân biết hối lỗi, sửa sai. Những lúc như vậy, lòng khoan dung, rộng lượng so với những sai lầm đáng tiếc đó là điều đáng làm .
Khoan dung là gì ? Khoan dung chính là biết thứ tha, rộng lượng so với sai lầm đáng tiếc của người khác và quan trọng hơn nữa là lòng khoan dung so với bản thân mình. Khi hoàn toàn có thể tự khoan dung cho chính mình thì tất cả chúng ta mới hoàn toàn có thể rộng lượng hơn với những người xung quanh. Bởi vậy mới thấy được lòng khoan dung là điều vô cùng thiết yếu mà mỗi người chũng ta cần cố gắng nỗ lực để có được, nó thực sự là đức tính tốt và giúp ích lớn cho bạn sau này .
Xã hội tất cả chúng ta ngày càng tăng trưởng, con người ngày có vẻ như bị lôi kéo vào guồng quay của đời sống, bị những thứ phù du làm mờ mắt. Sai lầm cũng từ đó mà thành, mà nên. Tuy nhiên nếu như họ thực sự hối lỗi, thực sự cải tà quy chính thì tất cả chúng ta cũng nên rộng lượng hơn để thứ tha. Người xưa có câu đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại. Nếu tất cả chúng ta biết chăm sóc, biết bao dung và rộng lượng hơn với lỗi lầm của người khác thì bản thân mình cũng ngày càng hoàn thành xong hơn .
Hẳn bạn đã từng đọc tác phẩm “ Chí Phèo ” của Nam Cao thì sẽ nhớ đến nhân vật Chí Phèo. Chí Phèo là người có bản tính lương thiện, tuy nhiên chính xã hội, chính con người đã đẩy hắn vào con đường cùng. Câu ở đầu cuối mà Chí Phèo nói trước khi chết chính là “ Ai cho tao làm người lương thiện ”. Như vậy vì xã hội và con người không bao dung, không rộng lượng, không thứ tha cho lỗi lầm của Chí Phèo nên hắn mới rơi vào thực trạng bi thảm như vậy .
Qua câu truyện này tất cả chúng ta mới thấy được rằng lòng khoan dung không khi nào là thừa, lòng khoan dung sẽ tạo thời cơ cho bạn và cho tất cả chúng ta ngày càng triển khai xong hơn nữa .
“ Nhân vô thập toàn ”, ý câu nói này chính là không ai là tuyệt vời và hoàn hảo nhất hết, ai cũng có lúc mắc sai lầm đáng tiếc. Nhưng quan trọng bạn biết lỗi, sửa lỗi thì bạn sẽ thấy được rằng mình đang ngày càng thanh thản, ngày càng thấy được rằng bản thân đã bao dung hơn nhiều .
Cuộc sống này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn nếu như tất cả chúng ta biết bao dung, bỏ lỡ cho nhau lỗi lầm để cùng hoàn thiên nhau hơn. Mỗi người cố gắng nỗ lực một chút ít, thì chắc như đinh rằng xã hội này sẽ văn minh hơn nhiều .
trái lại nếu tất cả chúng ta không biết bao dung, cảm thông và san sẻ cho nhau những lỗi lầm đã qua thì tự mình ôm về mình nhiều ấm ức, thù ghét … trong lòng không khi nào được thanh thản. Bởi vậy sống bao dung bạn sẽ thấy được rằng thứ tha là đức tính cần có của mỗi người. Rèn luyện nó từ những việc nhỏ nhất thì bạn sẽ thấy được rằng bản thân mình trưởng thành lên rất nhiều từ việc học tập và rèn luyện đức tính này .
Thế hệ trẻ, những gia chủ tương lai của quốc gia, tất cả chúng ta cần có một cái nhìn bao dung, độ lượng và biết thứ tha so với người xung quanh. Có như vậy bản thân mới thấy được rằng tha thứ không phải là không hề, dù lỗi lầm đó có lớn thế nào, vì qua đó bản thân sẽ thấy thanh thản hơn rất nhiều .
Quả vậy, lòng khoan dung, độ lượng đối với mỗi người trong cuộc sống là điều cần thiết phải có. Hãy rèn luyện nó hằng ngày để hoàn thiện bản thân mình.
Nghị luận xã hội về lòng khoan dung – Bài làm 4
Người xưa thường nói “ Nhân vô thập toàn ” để muốn nói rằng con người không có ai là tuyệt vời, không có ai là không từng mắc sai lầm đáng tiếc. Những lúc này lòng khoan dung, độ lượng là điều thiết yếu để hoàn toàn có thể xử lý mọi yếu tố .
Lòng khoan dung chính là một đức tính tốt, là sự thứ tha, biết đồng ý, bỏ lỡ cho lỗi lầm của người khác khi họ biết lỗi. Khi có lòng khoan dung chính bản thân mình cũng thấy tự do và dễ chịu và thoải mái hơn .
Thực ra hiểu về lòng khoan dung cũng không phải quá khó khăn vất vả hay quá cao siêu. Nó rất thân mật với đời sống của con người hằng ngày. Khoan dung với bè bạn, với người thân trong gia đình và khoan dung với chính mình là điều thiết yếu để tạo nên sự gắn bó, tạo sự hiểu nhau và sống tốt hơn. Lòng khoan dung không chỉ là sự thứ tha mà còn là sự nuôi nấng, trợ giúp những người đang đi không đúng đường, đưa họ trở về với đời sống tốt đẹp hơn .
Vốn dĩ tất cả chúng ta vẫn nghĩ khoan dung chính là tha thứ, nhưng nhiều lúc nó lại không như vậy. Khoan dung nhiều lúc còn là cách nhìn nhận vấn đề, sự vật, thái độ của mình so với những người ở xung quanh tất cả chúng ta .
Chúng ta sống trong xã hội này không ai là hoàn mỹ, tuyệt đối ; vì thế cớ sao không để lòng khoan dung kéo mọi người lại gần với nhau hơn. Ai cũng mắc phải những lỗi lầm, quan trọng là biết lỗi và sửa lỗi thì mọi chuyện vẫn hoàn toàn có thể tốt đẹp lên. Chúng ta cần phải độ lượng, phải nhìn vào thái độ của người ta để mở lòng rộng lượng thứ tha. Trong trường học, có nhiều bạn học viên riêng biệt, chuyên đi gây gổ, đánh nhau với những bạn không còn đi học nữa. Thầy cô đã rất nhiều lần bảo bạn ấy viết bản tự kiểm điểm và không được tái phạm. Nhưng ngựa theo đường cũ nên ngày này qua tháng khác, bạn vẫn không bỏ được thói hư tật xấu đó. Thầy cô vẫn không đuổi bạn ấy ra khỏi trường, tìm mọi giải pháp để đưa bạn trở lại với thiên nhiên và môi trường học đường lành mạnh hơn. Đây cũng chính là một biểu lộ của lòng khoan dung, độ lượng mà thầy cô đã dành cho bạn ấy .
Xem thêm : Phân tích bài thơ “ Sang thu ” của Hữu Thỉnh
Nếu không có lòng khoan dung thì xã hội này đã không được tốt đẹp như giờ đây. Khoan dung sẽ khiến cho con người gần nhau hơn, hoàn toàn có thể tạo điều kiện kèm theo và thời cơ để họ hoàn toàn có thể trở lại làm người tốt .
Một người mắc sai lầm đáng tiếc nhưng một người lại không chịu tha thứ, phải xoi mói, phải tìm điểm hạn chế của người đó để gây khó dễ thì mối quan hệ giữa hai người càng trở nên stress, căng thẳng mệt mỏi hơn. Không ai được thanh thản vì cứ giữ sự cố chấp ở trong lòng. Nếu hoàn toàn có thể thứ tha được thì hãy thứ tha, vì có lẽ rằng khi đó bản thân người được tha thứ và người chấp thuận đồng ý tha thứ sẽ thanh thản hơn rất nhiều .
Khoan dung với người khác, bạn cũng sẽ thấy lòng mình thanh thản và tự do hơn rất nhiều. Dù sự tha thứ rất khó khăn vất vả nhưng không phải là không hề, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể cởi bỏ ràng buộc cho người khác và cho chính bản thân mình .
Khoan dung không khi nào là thừa, vì nó sẽ khiến cho tình cảm giữa người với người thêm gắn bó khăng khít hơn .
Không những là khoan dung với người khác và khoan dung cho chính bản thân mình cũng quan trọng không kém. Lúc đó bạn sẽ thấy được rằng ở bất kể nơi đâu, ở xã hội nào thì lòng khoan dung là nền tảng của rất nhiều mối quan hệ .
Đối với những người trẻ thì học cách tha thứ, học cách khoan dung là điều cần phải rèn luyện để hoàn toàn có thể triển khai xong bản thân mình hơn .
Để xã hội này tốt đẹp hơn và mối quan hệ giữa mỗi người cũng ngày càng bền chặt thì lòng khoan dung là điều thiết yếu mà tất cả chúng ta cần phải rèn luyện hằng ngày. Tha thứ cho nhau, tha thứ cho bản thân mình sẽ giúp đời sống này tràn ngập tình yêu hơn .
Nghị luận xã hội về lòng khoan dung – Bài làm 5
Trong đời sống mỗi con người, chắc không có ai là chưa từng mắc lỗi. Điều tất cả chúng ta cần làm là biết nhận lỗi và sửa lỗi. Tuy nhiên, chỉ bản thân tất cả chúng ta nỗ lực là chưa đủ, mà cần có sự cảm thông của những người xung quanh. Hay bản thân tất cả chúng ta cũng cần có cái nhìn tích cực hơn so với những người mắc lỗi mà cố gắng nỗ lực sửa lỗi. Hãy biết khoan dung .
Khoan dung là biết tha thứ, cảm thông với những lỗi lầm của người khác, với những điểm chưa tốt của người khác, và của chính mình .
Khoan dung, là đôi khi không nên quá nghiêm khắc với bản thân mình. Khi bản thân mình mắc lỗi, nhận ra lỗi, đó đã là một sự văn minh rất lớn rồi. Sau khi đã rút ra được bài học kinh nghiệm, hãy nỗ lực để sửa sai, để làm tốt hơn, chứ đừng tự dằn vặt mình quá nhiều để rồi suốt ngày chìm đắm trong cảm xúc tội lỗi, sau cuối cũng chẳng đem lại tính năng gì. Có những bạn trẻ, chỉ vì quá dằn vặt bản thân, mà sau cuối kết thúc đời sống của mình trong sự thương tâm của bè bạn, mái ấm gia đình, xã hội. Đó là điều không nên, và cũng không ai mong ước .
Khoan dung, còn là có cái nhìn bao dung hơn với những lỗi lầm của người xung quanh. Cái mỉm cười khi nhận được lời xin lỗi từ một người chẳng may va phải bạn trên đường sẽ làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Trong đời sống ngày càng tăng trưởng, con người ta ngày càng bận rộn để bắt kịp với guồng quay của xã hội. Và chính vì đời sống mưu sinh đã làm cho người ta quên đi mất những giá trị của đời sống. Những sai lầm đáng tiếc cũng từ đó mà sinh ra. Khi họ đã nhận ra và muốn thay thế sửa chữa lỗi lầm, tất cả chúng ta cần phải bao dung hơn với những người đã biết hướng thiện, biết sửa sai. Với những người từ trong lao tù trở lại xã hội, có những người nhận được sự cảm thông của những người xung quanh, từ đó làm lại cuộc sống, có một đời sống mới tốt đẹp. Nhưng cũng có những người, chính vì xã hội không gật đầu họ, hội đồng không gật đầu mà đẩy họ vào đường cùng, đẩy họ quay lại vòng tội lỗi. Chí Phèo đã phải thốt lên đầy đau đớn trước khi kết thúc cuộc sống của chính mình : “ Ai cho tao làm người lương thiện ? ” Câu hỏi đầy xót xa, đau đớn của một người được coi là “ con quái vật của làng Vũ Đại ” – Nếu như xã hội bao dung hơn, biết đâu, tương lai sẽ có một anh Chí hiền lành, tốt bụng với mọi người …
Trong đời sống, tất cả chúng ta nên khoan dung hơn với những lỗi lầm của người khác, cũng như chính bản thân mình. Khi người ta biết khoan dung, đời sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn, tâm hồn mỗi người cũng trở nên thanh thản hơn. Cuộc sống ít đi những trách móc, ít đi những cãi cự sẽ trở nên yên bình hơn biết bao nhiêu. Tình cảm con người cũng từ đó mà thắt chặt, người với người đến gần nhau hơn .
Tuy nhiên, khoan dung không đồng nghĩa tương quan với bao che. Giúp bè bạn giấu đi lỗi lầm không phải là điều tốt. Làm như vậy, hoàn toàn có thể khiến bạn mình tránh khỏi phải chịu nghĩa vụ và trách nhiệm lần này, nhưng đâu thể che giấu cho nhau được mãi. Chỉ ra cho bạn điểm sai, để sửa sai, ấy mới là giúp bạn. Có những người giúp bạn làm bài tập, để bạn được điểm trên cao khi cô kiểm tra vở, nhưng lần sau, nếu cô gọi lên bảng làm bài, thì người ấy làm thế nào làm hộ bạn mình được nữa. Điều cần làm là phải giúp bạn hiểu bài và tự mình làm được bài, thế mới là giúp bạn .
Ông cha ta đã có câu, “ nhân vô thập toàn ”, nghĩa là không ai hoàn toàn có thể tuyệt đối cả. Ai cũng từng mắc lỗi, ai cũng từng có sai lầm đáng tiếc, hãy bao dung hơn với lỗi lầm của người khác, bao dung hơn với những người đã, đang và sẽ cố gắng nỗ lực sửa chữa thay thế lỗi lầm của mình, để đời sống của tất cả chúng ta ngày càng tốt đẹp hơn .
Nghị luận xã hội về lòng khoan dung – Bài làm 6
Nhạc Trịnh Công Sơn lôi cuốn người nghe không chỉ ở giai điệu lắng sâu, da diết mà còn gây ấn tượng bởi ca từ giàu ý nghĩa. Chỉ một câu hát “ Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống, vì quốc gia cần một trái tim ” cũng khiến cho ta phải nghĩ suy. Thì ra, trong mỗi con người không gì quan trọng bằng trái tim, nhịp thở, cũng như trong đời sống không có gì ý nghĩa bằng tấm lòng nhân hậu, bao dung. Từ đó, ta càng thêm thấm thía lời Phật dạy : “ Tài sản lớn nhất của con người chính là lòng khoan dung ” .
Ca dao Nước Ta xưa đă có câu :
“ Nhắn ai trong cõi hồng trần
Làm người phải lấy chữ nhân làm đầu ”
Con người sống sót trong xã hội không phải là những chiếc bóng bí mật, lặng lẽ như cơn mưa rào chợt đến chợt đi, mà tất cả chúng ta, với mỗi chữ “ nhân ” của mình, đang nỗ lực sống hoà họp, đùm bọc lẫn nhau để đời sống này ngày một thêm ý nghĩa. Muốn được như vậy, mỗi người phải mở rộng lòng ra để trao cho nhau tình yêu thương, lòng khoan dung, nhân ái. Tục ngữ Ba Lan đã chứng minh và khẳng định : “ Sự khoan dung là món trang sức đẹp của đức hạnh ”, có tôn giáo lại cho rằng : “ Khoan dung là mĩ đức, biểu lộ cái Thiện nơi người thường ”. Dầu cho cách nói khác nhau nhưng suy cho cùng, toàn bộ đều thừa nhận rằng “ khoan dung ” là một từ chỉ hành vi hiểu biết, cảm thông và tha thứ, đó không phải là một phẩm tính chỉ được dùng cho người khác mà nó cần được dùng cho cả chính bản thân mỗi người. Nói như vậy cũng không có nghĩa thừa nhận “ khoan dung ” là phẩm tính của người cao hơn ban cho người thấp hơn, hay của một người tốt ban cho kẻ xấu. Bởi dòng đời vô tận luôn chảy trôi giữa bao điều trái ngược, có khi kẻ nghèo khó sát đất lại là người khoan dung cho kẻ ngồi trên cao. Do đó, dưới nhiều góc nhìn khác nhau, khoan dung lại có những vai trò khác nhau trong đời sống con người .
Xem thêm : Nghị luận xã hội về sống có nghĩa vụ và trách nhiệm – Văn 9
Điều tiên phong, cũng là điều dễ nhận thấy ở một người có lòng khoan dung là họ thuận tiện dẹp đi những chướng ngại vật trong tâm hồn và trước mắt mình, để tìm đến một đời sống nội tâm êm đềm, thanh thản. Có lẽ chăng do đó mà “ người niềm hạnh phúc nhất là người không khi nào giận ” ? Bạn thấy đấy, một khi xoá bỏ hết những hận thù, những ganh tị không đáng kể trong lòng, người ta thấy thật nhẹ nhõm, tự do, bỗng dưng sáng sủa, yêu đời hơn khi nào hết. Cuộc sống còn nhiều điều huyền bí cần mày mò, tại sao ta không tìm niềm vui từ đó, thay vì ôm mối hận thù không có ý nghĩa trong lòng ? Một cánh cửa khép vào lại có cánh cửa khác mở ra. Khi ta đóng kín những ý nghĩ tầm thường ở tận đáy lòng, ta sẽ hé mở những xúc cảm thi vị, mới lạ, thánh thiện trong tâm hồn .
Thì ra, khoan dung cho kẻ khác còn là khoan dung cho chính mình, là sự cảm thông thâm thúy cho bản thân và cho những người xung quanh. Như Bác Hồ đã nói thì “ Năm ngón tay cũng có ngón dài, ngón ngắn, nhưng cùng trên một cánh tay. Trong mấy triệu người, cũng có người thế này thế khác, nhưng thế này thế khác đều là đòng dõi tổ tiên ta, nên ta phải khoan dung, thông cảm ”. Cũng như vậy, trong xã hội có nhiều mối quan hệ phức tạp, có khi không hề dung hoà được ngay, ví dụ điển hình như quan hệ mẹ kế – con chồng. Nhưng nếu ta mở lòng đảm nhiệm, vượt qua mọi rào cản từ lâu đã trở thành quy luật của lẽ thường “ Mấy đời bánh đúc có xương / Mấy đời đi ghẻ lại thương con chồng ”, để cảm thông, đồng cảm lẫn nhau, thì ta vẫn có một tình mẫu tử thiêng liêng, tốt đẹp. Dễ hiểu vì sao tác giả Nguyễn Thị Thiếu Anh đã làm thơ ca ngợi mẹ kế mình :
Công sinh thành, tôi dành cho mẹ đẻ
Vốn từ lâu xấu số đã qua đời
Ơn nuôi dạy, tôi dành cho mẹ ghẻ
Mẹ thứ hai – người mẹ kế tuyệt vời !
Ngoài ra, bao dung dung còn bộc lộ cho một tâm hồn vị tha, là đức tính hùng vĩ, không cố chấp, sẵn sàng chuẩn bị tha thứ cho mọi tội lỗi. Phải chăng vì vậy mà điều đó trở nên thiết yếu trong đời sống ? Có người nói “ Tha thứ là sự trả thù vinh quang nhất ” quả không sai. Bởi vì lòng nhân ái, bao dung vẫn luôn là món quà cứu độ cho kẻ tội lỗi, giúp con người vượt qua mọi thử thách. Khoan dung, nhân ái là truyền thống lịch sử nhân văn của dân tộc bản địa Nước Ta qua hàng ngàn năm lịch sử dân tộc. Như mọi người đều thấy, lịch sử dân tộc Nước Ta gắn liền với lịch sử vẻ vang đấu tranh chống xâm lược. Sau những thắng lợi vĩ đại, ta vẫn không quên mở lòng bao dung, tha thứ, chuẩn bị sẵn sàng lương thảo, thuyền bè cho quân giặc trở về nước. Điều này một lần nữa đã được đúc rút trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1945 : ‘ Tuy vậy, so với người Pháp, đồng bào ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng nhân đạo. Sau cuộc dịch chuyển ngày 9 tháng 3, Việt Minh đã giúp cho nhiều người Pháp chạy qua biên thuỳ, lại cứu cho nhiều người Pháp ra khỏi nhà giam Nhật và bảo vệ tính mạng con người, gia tài cho họ ”. Hoà bình vẫn luôn là khát vọng cháy bỏng của quả đât, bởi trong thực tiễn, chưa có một ngày nào trong mấy nghìn năm qua con người được sống trong quốc tế hoà bình. Sau những nỗ lực tìm kiếm, khi bước vào thiên niên kỉ mới, con người mới thấm thía được rằng “ không hề xử lý mọi tranh chắp, xung đột bằng vũ khí, phải có sự cảm thông hiểu biết, vị tha, đối thoại bằng văn hoá khoan dung ”. Cũng như F.Voltaire đã từng đánh giá và nhận định : Sự bao dung là một vị thuốc duy nhất để chữa những lỗi lầm đang làm bại hoại con người khắp trong thiên hà ”. Nhận thức được điều đó, Đảng và Nhà nước hàng năm vẫn có những chủ trương khoan hồng cho những tội phạm thành thật khai nhận tội danh của mình và có những dịp đặc xá cho những tù nhân tái tạo tốt. Chẳng phải là ta đang mở đường cứu sinh cho những con người biết cúi đầu thay thế sửa chữa đó sao ? Vị tha không riêng gì mang lại tia hy vọng sống sót cho những sinh mạng, mà còn đem lại cho mỗi con người một thành tháp công đức, đúng như có người đã nói : “ Cứu vớt một người còn hơn xây bảy toà tháp ” .
Ngược lại, nếu cuộc sống con người không có sự bao dung, độ luợng thì sẽ vắng bóng tình người. Bản thân mỗi người sẽ trở nên ích kỉ, nhỏ nhen, thực dụng, đôi khi trở thành tội phạm vì “giận quá mất khôn”. Đối với những người làm nhiều điều sai trái, nếu ta không tha thứ, khuyên ngăn thì một lúc nào đó họ sẽ bị dồn đến đường cùng, trở thành mãnh thú vô cùng tàn nhẫn. Đó là nguyên nhân vì sao ngày nay, người ta vẫn sống trong một nền hoà bình “nóng”. Nhiều nơi trên thế giới, từng phút từng giờ vẫn diễn ra những cuộc chiến tranh đẫm máu, kéo dài hơn cả hai cuộc đại chiến thế giới trong quá khứ. Theo thống kê, năm 2006 được coi là một năm đẫm máu của Afganixtan với hơn 100 vụ đánh bom liều chết và bạo lực khủng bố làm 3700 người chết, trong đó có hơn 1000 dân thường vô tội. Tại Uzobekixtan, các lực lượng Hồi giáo li khai và cực đoan hoạt động mạnh gây ra các cuộc đánh bom khủng bố, biểu tình, bạo loạn, ở Thái Lan, tình hình chính trị cũng bất ổn không kém. Lực lượng chống Chính phủ tìm cách cản trở mọi hoạt động chính trị của Chính phủ bằng cách biểu tình ở sân bay quốc gia, bạo loạn trước toà nhà Quốc hội… Tất cả đều bắt nguồn từ mâu thuẫn về lãnh thổ, sắc tộc, tôn giáo… Thiếu một bộ phận trên cơ thể, cuộc sống con người sẽ khó khăn, nhưng thiếu một trái tim nhân ái bao dung, con người sẽ sống mà không còn tình người. Thật vậy, không có sự cảm thông, vị tha đúng lúc, con người sẽ như ở hai đầu của một cái lò xo bị bật xa dần về khoảng cách.
Bao dung, với giá trị thâm thúy của nó, được ví như một sợi dây vô hình dung nối trái tim với trái tim, làm cho đời sống giàu tình thương, xã hội hoà bình, thân ái. Dầu vậy, tất cả chúng ta không nên cho rằng bao dung là nhân nhượng, là chùn bước, thuận tiện đầu hàng cái xấu, cái ác, mà nên hiểu theo nghĩa tích cực của câu “ Một điều nhịn là chín điều lành ”. Thế cho nên vì thế, Phật mới dạy rằng : Tài sản quý giá nhất của đời người chính là lòng bao dung .
Cuộc sống luôn là cho và nhận, như nhà thơ Tố Hữu đã viết “ sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ”. Nếu ta biết cho đi sự tha thứ, sự cảm thông, ta sẽ nhận về một đời sống bình yên, thanh thản.
|