Anh khóc để làm gì? Lau nước mắt đi anh, tình yêu không phải lúc nào cũng rộng lượng được đâu. Nhất là những người đã tổn thương rất nhiều.
Người ta có thể yêu nhau, khi trái tim người ta đang tự do. Trái tim anh chật chỗ, vậy mà đã vội vã đuổi theo lừa gạt, cố nhét thêm nhưng chẳng ngờ không đủ. Lúc anh loay hoay xếp lại để bỏ thứ này chọn thứ kia, thì những thứ trong tay anh đều đã tổn thương đấy. Em còn có thể tha thứ cho anh sao?
Dù em có xót, có đau, dù anh có van xin em tha thứ thì em vẫn muốn anh có trách nhiệm với tình yêu của mình và cả chuyện đã qua.
Em không phải là người cao thượng, có lẽ em ích kỷ khi không một lần tha thứ cho anh, trong khi những người mắc phải lỗi lầm của anh không ít, họ vẫn được sự khoan hồng từ những người thân yêu của họ, nhưng với em thì không!
Em cũng biết rằng xa anh sau này có thể sẽ chẳng tìm được người như anh, xa anh có lẽ em sẽ chẳng còn tình để yêu ai thêm nữa. Nhưng em vẫn phải xa. Sau này anh có yêu một người con gái khác, anh sẽ biết làm thế nào để gìn giữ tình yêu. Còn bây giờ… em xin lỗi không thể tha thứ cho anh…
Tha thứ nghe thật dễ dàng và như một câu nói bâng quơ “anh yêu em” mà ngoài đường ai cũng nói được nhưng với em hai từ thiêng liêng ấy, em không đủ mạnh mẽ để nói ra, càng không thể tuỳ tiện dành cho những ai từng làm mình đau, tổn thương.
Em bàng hoàng pha chút ngỡ ngàng bởi anh về quá đột ngột và em chợt nhận ra em vẫn còn yêu anh. Nhưng em không thể dễ dàng buông ba chữ : “em tha thứ” được anh ạ, bởi em đã trằn trọc mấy ngày nay suy nghĩ về chặng đường anh và em đã trải qua. Và rồi cuối cùng em không thể thứ tha cho anh, cho những lỗi lầm của anh được.
Em trở thành cô gái khác và quyết từ bỏ anh, bỏ quên tất cả những lời anh nói với em ngày nào. Bỏ qua tất cả những lời anh hứa…
Những gì anh nói với em, anh quên hết rồi sao. Em đi nhưng cả đời này sẽ không bao giờ tha thứ cho anh…
Những Stt tâm trạng nhất – mùa đông về rồi, em nhớ anh
Em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, sẽ không bao giờ tha thứ cho những lỗi lầm của anh. Anh biết không anh đã làm cho em ngỡ rằng mình là người hạnh phúc nhất trên đời rồi trong phút chốc anh chợt lấy lại tất cả và để lại cho em những đau thương vô vàng. Anh sẽ không bao giờ hiểu được cái cảm giác khi bị bỏ rơi. Có lẽ tình yêu đối với anh chỉ là trò đùa nhưng với em lại là khác vì anh là người đầu tiên em yêu hơn cả chính bản thân mình.
Có những lỗi lầm mãi mãi không bao giờ sửa chữa được, có những tình yêu, những hoài niệm mãi mãi chỉ là bóng đen vô hình và cắn nát, cào xé tim ta khiến ta gục ngã rồi buông xuôi.
Thời gian có lẽ là liều thuốc tốt nhất để xoa dịu mọi nỗi đau tất cả sẽ đi vào quên lãng dòa dần theo năm tháng.
Nhưng dù biết làm như vậy chỉ mình em đau khổ, nhưng em không được cho phép mình quên em cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh .Em sẽ không bao giờ cho anh cái phép quyết định hành động cuộc sống của bất kỳ ai nữa, anh chưa bao giờ thật lòng thích một và anh chưa bao giờ thích em phải không ?
Em không cần trở thành một người rộng lượng, có thể tha thứ hết những sai lầm của anh ngay tức khắc, có thể quên đi nỗi đau khổ anh đã gieo cho em, gây tổn thương em rồi vội vã phủi sạch tay đi mất. Có thể không níu kéo, nhưng nhất định không thể thứ tha, từng vết thương của em, anh bắt buộc phải trải qua để hiểu được anh đã gây ra những lỗi lầm lớn thế nào.
Những Stt chất chứa tâm trạng – trái tim đơn độc mùa giáng sinh
Yêu thương hay đau khổ là do em chọn, anh có quyền không yêu em, không quan tâm đến em, nhưng xin anh đừng lừa dối em. Khi em đã trao trọn niềm tin cho anh, anh phản bội em, đó là lúc anh đang bóp nát trái tim em, em có thể tha chứ cho anh, nhưng nỗi đau đó nó sẽ giằng xéo em, không bao giờ em quên và cũng không bao giờ nguôi…. Em chấp nhận tha thứ cho anh, không hận anh nữa, em làm vậy để tình yêu em dành cho anh được trọn vẹn. Anh là người em yêu, em đã từng yêu rất nhiều….
Có lẽ, em không mong ngày chúng ta gặp lại! Em sợ lắm chuỗi ngày dằng dặc phía trước, nhưng em không đủ can đảm mỗi ngày nhìn anh đau khổ dằn vặt…
Hãy để em rời xa anh nhé ! Nếu không hề tha thứ, xin đừng yêu em ! ! !
Lời kết: Có những lỗi lầm khiến ta không thể nào rộng lượng tha thứ, vì sao ư? Vì lỗi lầm ấy khiến ta tổn thương, khiến ta đau lòng, và còn hơn thế khi nó giống như cảm giác muốn chết đi sống lại. Hi vọng quá nhiều, thất vọng càng đau, đến bước đường chẳng cần gì thì làm sao có thể tha thứ.