Nếu là quá khứ, xin hãy ngủ yên. Còn hiện tại, xin hãy lặng lẽ, để cho em, được bước vào đời một cách bình yên nhất. Cảm ơn anh đã mang yêu thương đến và đi. Để cho em hiểu được thế nào là giá trị của cuộc sống.
Anh nhé, đừng tìm đến em nữa, dù rằng chúng ta đã từng yêu nhau, đã có với nhau những tháng ngày ấm nồng hạnh phúc, nhưng ngày ấy đã xa quá rồi… rất xa. Giờ, em phải sống với một hiện thực bình dị và yêu thương bên một người đàn ông biết yêu và trân trọng em!
Tạm biệt anh nhé! Đừng bao giờ tìm đến em nữa, vì nước mắt em bây giờ không dành để khóc cho mối tình đã qua của chúng ta. Giờ đây, anh đã là quá khứ. Nếu là quá khứ thì hãy để nó ngủ yên đi anh.
Anh biết không, chúng ta không thể kéo quá khứ lại, cũng chẳng thể thay đổi hay sửa chữa được nó. Chúng ta chỉ có thể mỉm cười và đón nhận hiện tại. Cất giấu quá khứ thôi anh, bởi khi nhắc đến quá khứ ta thường tiếc nuối nhiều hơn là thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện gì đã qua rồi, hãy để nó qua đi anh. Đừng lục lại quá khứ làm gì, hãy sống cho hiện tại và tương lại tốt đẹp anh à.
Anh à! Hãy để mọi thứ thuộc về “quá khứ” được ngủ yên đi anh, hãy để chúng ở đúng vị trí của nó đi anh.Chúng ta đang sống ở hiện tại thì tại sao lại để “quá khứ” tồn tại đồng thời được hả anh. Hãy làm như thế đi anh để rồi anh lại trở về đúng với con người của anh, anh không phải ép mình làm những điều trái với sự mách bảo của con tim.
Hãy coi nhau là những người bạn cũ được không anh? Em không muốn người yêu của em hoài nghi về tình cảm em dành cho anh ấy, em muốn yêu là dành trọn tình cảm cho một người thôi anh à. Thế nên, anh đừng tìm lại em và nói những chuyện xưa cũ được không anh?
Hãy để quá khứ ngủ yên anh nhé! Mình vẫn là bạn của nhau, vẫn gặp nhau tán gẫu, vẫn vui vẻ bên nhau anh nhé. Em không muốn mất đi một người bạn đã từng rất rất hiểu em như thế nào.
Hãy để quá khứ ở lại dẫu có tồn tại, năm tháng sẽ dần phôi phai. Đừng bận tâm đến làm gì, giờ anh hạnh phúc với ai, trái tim khô cằn vì những vết thương. Đã thôi không còn cảm giác vấn vương thì làm sao anh muốn yêu em thêm lần thứ hai ?
Anh à, chuyện tương lai thì cứ để đến tương lai, chuyện quá khứ thì phải để nó ngủ yên, thức dậy là đau lắm. Lúc yêu hết lòng là không tránh được mà, chẳng trách được, chỉ là nên để nó ngủ yên mà thôi.
Nếu chúng mình đã tìm được một nửa khác của đời nhau, thì những dấu yêu của mối tình đậm sâu trong quá khứ. Em hãy quên đi, anh cũng không cần giữ, bởi chúng mình đang sống cho hiện tại, có phải không?
Thật đau đớn khi yêu một người mà bạn nhận ra rằng người ấy sinh ra không phải để cho ban và bạn phải để cho người ấy ra đi. Nhưng một khi cách cửa này đóng lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra, và bạn yên tâm đến một lúc nào đó bạn sẽ tìm thấy cánh cửa cho mình. Qúa khứ qua rồi thì hãy cứ để nó ngủ yên.
Chuyện đã qua thì không nên tiếp tục băn khoăn về nó nữa vì đơn giản, nó đã kết thúc rồi. Hãy gói gọn tất cả trong quá khứ, coi như nó không tồn tại và liên quan đến cuộc sống hiện thời. Nhắc lại nó chỉ giống như đào bới lại những nỗi buồn hoặc những điều không mấy tốt đẹp mà thôi.
Lời kết: Quá khứ, hãy để nó ngủ yên đừng đánh thức nó, hãy cứ nhìn về phía trước mà bước! Hãy cứ sống như những gì cuộc đời đã ban tặng cho ta, hãy cứ trân trọng những gì mình đang có vì cuộc đời này vốn rất khó để tìm thấy một thứ gọi là “bình yên”, tất cả đều do tâm mình mà ra. Thế nên, hãy tin rằng “rồi mọi chuyện sẽ qua”, sẽ qua như chưa từng đọng lại!