Mau Xuyên: Nam Thần Cuồng Yêu Thành Nghiện
|
|
TruyenFull – Truyện Đã Hoàn
Tài Khoản:
5294 điểm
[Nam]
Cấp 7 KTer VIP Đồng – VIP Có 1 Huy Chương – XEM Hoạt DộngBài Viết Thứ : # 161 ↡↡↡↡↡ Thời Gian: Thứ 5, 06/08/2020, 15:38 Gửi Tin Nhắn Đến TruyenFull List Truyện Của TruyenFullThứ 5, 06/08/2020, 15 : 38
Chương 162 : Thế giới 8 – Công lược quân nhân khó chiều ( 20 ) ” Em không thể nào chú ý tới anh được một chút ít à ? Anh đã theo đuổi em từ rất lâu rồi ” Tấn Đạt nắm chặt tay người đối lập quyết không buông, con ngươi tràn ngập nhu tình. ” Chị à ! Chị phũ phàng thì cũng vừa thôi chứ. Anh Tấn vì chị mà làm không biết bao nhiêu việc, lẽ nào chị cũng không cảm động lấy một chút ít ” Châu Đình đứng cạnh khước từ, cô ta bày đặt xót xa thay cho thay cho kẻ tên Tấn Đạt kia. Tịnh Kỳ liếc bàn tay đang nắm chặt cổ tay mình, hờ hững hất ra, mặt vô cảm nhìn hai kẻ đang tấu hài không có chút nào xấu hổ. Trong lòng Tịnh Kỳ thầm phỉ nhổ, ghét bỏ. Kiếp trước nhờ ơn phước của tên tra nam này mà đời của cô như xuống dưới đáy của âm ti. Còn cô em gái này, chắc kể cũng chẳng khi nào hết được việc tốt mà cô ta đã làm với cô. Tịnh Kỳ đã định là không giao lưu với cái tiền bối khóa trên nhưng vì nể mặt bố cô mới đồng ý chấp thuận, không nghĩ rằng Châu Đình lại xin đi cùng. Tịnh Kỳ biết Tấn Đạt học chung trường với cô cho nên vì thế cũng sẽ Open. Nếu Châu Đình định đi cùng thì chắc như đinh là hai người này đã thông đồng với nhau. Sớm hay muộn thì cũng nhất định sẽ hợp tác hại cô. Nhìn thấy Tấn Đạt, mặc dầu đã cố gắng nỗ lực ép chế cảm hứng mình xuống rồi. Nhưng thật sự cảm xúc hận thù, phẫn nộ đang trào ngược lên trong lòng Tịnh Kỳ. Cô hận không hề giết chết, hành hạ cả ngàn lần anh. Cho Tấn Đạt nếm trải được mùi vị mà kiếp trước anh ta từng dành cho cô. Chỉ là Tịnh Kỳ thực sự muốn xem Châu Đình có bao nhiêu kế hoạch giỏi giang để áp lên người cô, muốn thử xem cô em gái này thao túng tên ngu xuẩn Tấn Đạt thế nào. Bị cô phá hỏng kế hoạch mấy lần rồi chắc Châu Đình cũng tức tối lắm nhỉ ? Thảo nào đang chốn đông người lại muốn cho cô vừa mất mặt thế này. Tịnh Kỳ ngay trong một giây liền đổi khác nét mặt, cô cười cười, Tịnh Kỳ nho nhã nói ” Anh Tấn à ! Tôi rất cảm ơn tình cảm anh dành cho tôi. Nhưng thật tiếc tôi là có người để thích rồi, đáng tiếc là không hề đáp trả lại tình cảm của anh “. ” Chị thật vô tâm vô phế. Người ta đã theo đuổi chị bao năm nay rồi. Ấy thế mà giờ chị chỉ nói một câu liền muốn chà đạp đi tình cảm anh Tấn dành cho chị. Chị Kỳ à, chị còn có lương tâm không vậy ? ” Châu Đình ngước đôi mắt đầy khiển trách đẩy về phía Tịnh Kỳ. Cô ta che miệng như không dám tin đây là thực sự. ” Nghe nói Tịnh Kỳ từng là hoa khôi đấy. Nhiều người theo đuổi lắm nhưng điều bị sự lãnh đạm hờ hững của cô ta làm cho nhụt chí mà bỏ cuộc. Chỉ có Tấn Đạt là người kiên trì đến giờ đây thôi ” người qua đường Hợi cho hay. ” Cô ta nghĩ mình giờ đây mình được như rất lâu rồi chắc. Còn bày đặt làm giá hay vì cô ta nghĩ nhà mình có chút gia tài, đòi làm sang ” cô Bính đáp, điệu bộ đều lộ sự khinh thường … Mỗi lần nói Tịnh Kỳ nói, y rằng Châu Đình sẽ xen vào, thêm vài câu đổ lửa. Khiến đám đông hiếu kì liên tục buôn chuyện về Tịnh Kỳ. Mũi nhọn vô hình dung cứ thế chĩa thẳng vào người Tịnh Kỳ. Nhưng lời nói không hay về cô, cứ thế tuân ra như vũ bão, không có điểm dừng. ” Tịnh Kỳ à ! Châu Đình nói đúng, dù em khước từ anh bao lần đi chăng nữa, anh cũng sẽ không từ bỏ đâu. Em mãi là người anh yêu nhất. Tin anh đi, anh chỉ có mỗi em thôi. Ngoài em ra, anh không còn muốn yêu ai nữa ” khuôn mặt Tấn Đạt buồn bã, bàn tay nắm chặt, lẳng lặng ngước nhìn Tịnh Kỳ, điệu bộ cực kỳ u sầu. Tất cả tạo nên một nét của gã sinh tình … Xì ! Đúng là câu nói nổi bật của mấy gã tra nam, tiện nữ. Aydzaa ! Không hiểu vì sao kiếp trước nữ chính hoàn toàn có thể bị mấy kẻ không não này hại chết nhỉ ? Chậc ! Chắc do nữ chính quá thiện lương chăng. Vân Di ngồi đằng xa, nghe Tấn Đạt nói thế, không khỏi phì cười. Cô thản nhiên bỏ thêm miếng bánh vào miệng, vội chú ý vào xem tiếp việc đang diễn ra. Tịnh Kỳ cắn răng, mặc dầu người cô hơi run lên vì tức giận nhưng ngoài vẫn giữ nét mặt hòa nhã. Không vì mấy lời nói buôn chuyện khắp nơi mà nao núng. Lương tâm sao ? Lương tâm của cô đã sớm bị những người bóp nát ở kiếp trước rồi. Nhân phẩm những người đã thối nát đến mức không chữa được rồi, nói mấy lời hoa mỹ đấy cũng đâu thể che đậy được. Còn tên nam nhân kia thì luôn miệng nói yêu cô, thế cũng không biết đã lắng nhăng, lên giường với bao cô rồi. Cô chính là khinh bỉ, ghét đến tận xương loại như mấy người. Kiếp trước sai lầm đáng tiếc như thế là quá đủ rồi. Cô không còn là Tịnh Kỳ của thời xưa nữa. ” Anh Tấn, anh đây là ép tôi sao ? ” Tịnh Kỳ sợ hãi lùi bước, hai vai cô run lên, ánh mắt toát lên sự ngỡ ngàng, nghiêng người tránh dự tính tiến tới ôm của Tấn Đạt. Hành động của Tịnh Kỳ khiến hai người kia không khỏi quá bất ngờ, không nghĩ rằng Tịnh Kỳ sẽ có cách ứng xử như vậy. Đám người ở đấy xem vui cũng phần quá bất ngờ không kém. Hồi trước Tịnh Kỳ nổi tiếng là con người thanh lãnh, cách ứng xử này … thật nằm ngoài Dự kiến … ” Anh, qua đấy giúp chị gái kia hộ em với ” Vân Di lười biếng xoa xoa cổ, ngáp dài, hẩy hẩy vai Vân Quân. Cô hất mặt về phía đám người kia ra hiệu ” Chị gái có tên là Tịnh Kỳ nhé ! Cô ấy là bạn mà em nói đến khi nãy “. Thôi đủ rồi, cô không hề kiên trì xem hết câu truyện nhạt nhẽo này được nữa. Xem chừng nữ chính vẫn còn nhân từ quá, có lẽ rằng vẫn chưa thẳng tay trị cẩu nam cẩu nữ được. Mà cô giúp sức thêm lần nữa thì không được hay cho lắm, như vậy sẽ làm dấy lên hoài nghi trong lòng nữ chính. Đến lúc Tịnh Kỳ đề phòng cô thì hỏng công sức của con người của cô bày ra mất. Vẫn nên nhờ Vân Quân là thượng sách tốt nhất. ” Được thôi, bảo vật đợi anh một chút ít ” Vân Quân nghe thế liền cao hứng lập tức đứng dậy, chỉnh qua phục trang, thong dong bước đến đám đông. Lâu lắm em gái đáng yêu của anh mới nhờ anh chút việc, anh nhất định sẽ không hề để bảo vật tuyệt vọng được. Vừa nghĩ bước chân của Vân Quân càng nhanh hơn, nụ cười càng đậm ý … * * * Lời của ad * * * Lưu ý : Đủ 150 like và 80 cmt sẽ lập tức up chương tiếp theo dù đó là sáng sớm hay đêm muộn ( 。 • ̀ ᴗ – ) ✧ ( nhớ là mỗi người chỉ được một cmt không được lập lại ). Và đừng quên vote 5 sao cho ad nha ♡ \ (  ̄ ▽  ̄ ) / ♡. Thank you ❤
Loading …
|
TruyenFull – Truyện Đã Hoàn
Tài Khoản: 5294 điểm [Nam]
Cấp 7 KTer VIP Đồng – VIP Có 1 Huy Chương – XEM Hoạt DộngBài Viết Thứ : # 162 ↡↡↡↡↡ Thời Gian: Thứ 5, 06/08/2020, 15:38 Gửi Tin Nhắn Đến TruyenFull List Truyện Của TruyenFullThứ 5, 06/08/2020, 15 : 38
Chương 163 : Thế giới 8 – Công lược quân nhân khó chiều ( 21 ) ” Thôi nào mọi người, đến lúc phải giải tán rồi ” Vân Quân vỗ tay ra hiệu, anh cười nói. Tiếng Vân Quân vừa vang lên, liền cắt đứt mấy tiếng xì xào, mọi sự quan tâm đều đổ dồn lên anh. ” Hội trưởng nói cũng phải, tất cả chúng ta đến đây để vui tươi, giao lưu mà “. ” Đúng vậy, mau thay nhạc sôi động hơn nào ” … Vân Di ” … ( 눈_눈 ) … ” hóa ra đây gọi là uy lực của cái đẹp, giỏi lắm ông anh. Sau khi đám đông giãn ra ra, hiện giờ chỗ này tính cả Vân Quân là bốn người. Anh tiến tới chỗ Tịnh Kỳ, cười lịch sự và trang nhã, ôn nhu hỏi cô ” Cô ổn chứ ? “. ” Cảm ơn học trưởng đã hỏi thăm, tôi vẫn ổn ” Tịnh Kỳ ngơ ngác nhìn Vân Quân đang cười nhìn mình, mày Tịnh Kỳ hơi cau lại, trong lòng cực kỳ khó hiểu. Tự dưng vị học trưởng nổi tiếng này lại ra mặt giúp cô là sao. ” Xin lỗi, việc này đâu có tương quan đến anh Vân đâu nhỉ ? ” Châu Đình không vui ra mặt, không còn mấy vẻ mặt giả tiểu bạch thỏ như vừa nãy. Lời nói có mấy phần hung hăng. Đang yên đang lành, tự nhiên Open phá đám cô. Tấn Đạt thấy Vân Quân, giật mình mà lùi một bước. Công ty gã đang vừa có chút mối làm ăn với công ty lớn của Vân Quân. Với người phía trước này, không phải là hoàn toàn có thể đắc tội được. Gã không muốn mình đương đầu mấy thứ có hại cho bản thân. Đùa với ai chứ riêng Vân Quân là không đùa được. ” Cũng không có gì rực rỡ lắm. Chỉ là tôi thấy giữa đường có mỹ nhân gặp nạn nên rút dao tương hỗ thôi ” Vân Quân nửa đùa nửa thật, ánh mắt thâm ý nhìn thẳng hai người đối lập, khí chất tỏa ra vạn phần ép người. Vân Quân trông vô ý nhưng anh lại cố ý đứng trước chắn cho Tịnh Kỳ. Ý định rõ ràng, đây là anh đang trợ giúp Tịnh Kỳ. ” Lời anh Vân nói có khác gì nói chúng tôi đang chèn ép chị ấy. Anh Vân đừng quên tôi cũng là em gái của Tịnh Kỳ ” nhận được ý vị thâm thường của Vân Quân, Châu Đình thoáng rụt người. Nhưng vẫn cố gân cổ lên nói. ” Ấy ! Tôi chỉ nói vậy thôi, tổng thể đều do lời nói của quý cô đây tự suy diễn mà. Hơn nữa, anh Tấn đây có nghĩ rằng về phương diện tình cảm không nên quá gượng ép không ? ” Vân Quân nghiêng đầu cười, bình thản nói. ” Đúng thế ! Đúng thế, là do tôi quá nóng vội rồi ” Tấn Đạt gật đầu lia lịa, cực kỳ hưởng ứng, điệu bộ cực kỳ xum xoe nịnh nọt. Châu Đình ” … ” cô thật ngu ngốc đi hợp tác với kẻ không có tiền đồ này. Nhát như thỏ đế. Đúng là tốn thời hạn … ” Chậc ! Tôi không muốn thừa nhận đâu. Nhưng thật sự hồi trước hoa khôi Tịnh Kỳ và hội trưởng Vân Quân từng được ca tụng là hai bạn trẻ kim đồng ngọc nữ đấy ” một người đàn ông vừa nhấm nháp ly rượu của mình vừa ngồi tán gẫu với bạn mình kế bên. ” Ông nói đúng thật, xem ra giờ đây họ đứng gần nhau mới thấy hợp đến nhường nào. Chẳng trách ngày trước lại lắm lời đồn thổi về họ như vậy ” người bạn kia gật đầu, hồi tưởng lại chút hoài niệm xưa. Trong lúc đang chú ý quan sát Vân Quân thì Vân Di lại vô tình nghe lỏm được một câu truyện của hai người ngồi gần chỗ cô nói. Nghe thêm mấy đoạn nữa, Vân Di đã tưởng tượng sơ sơ được quá khứ có phần nổi trội của Vân Quân. Bỗng con ngươi đang lười biếng của Vân Di sáng lên một cách đầy thống kê giám sát, cô xoa xoa cằm, cười lên thập phần quỷ dị. Anh trai à ! Từ lúc lão nương xuyên vào đến giờ, lần tiên phong thấy anh lại có ích như thế đấy. Tiểu Hắc ” … ” kí chủ, cô lại dự trù việc gì đấy. Nhìn mặt lúc này của kí chủ đáng sợ chết đi được … ” Vân Di ” khi Vân Di mãi tâm lý, Vân Quân đã trở lại khi nào không hay. Anh gọi cô, hua hua tay trước mắt cô, thấy Vân Di tập trung trở lại, anh cười tươi nói ” Nhìn này ! Xem anh dẫn ai đến đây “. ” Ai thế ? ” Vân Di lấy lại ý thức. Cô hơi nghiêng người, tò mò ngó phía sau sống lưng Vân Quân. Vân Quân liền dịch người ra cho Vân Di thấy rõ. Gương mặt anh cực kỳ hào hứng quan sát thái độ của Vân Di. Trong đầu đang mường tượng vẻ mặt phấn khích của cô em, tự cảm thấy mình là một anh trai tốt. Vân Di ” … “. Cô lặng lẽ lấy tay lên che mặt, chán đến mức không nói nên lời. Đậu xanh ! Tên ngốc kia, anh mượn anh dẫn nữ chính qua đây làm gì vậy ? Tôi đâu nhớ là mình nhờ anh đâu. ” Sao thế ? Nhìn mặt em như kiểu vừa nuốt cái gì đó không trôi vậy ? ” Vân Quân nhíu mày, vướng mắc. Mẹ nó ! Lão nương chính là không nuốt được việc tốt mà anh tạo lên đây. ” Cô là … Cô bé hôm nọ ” Tịnh Kỳ thấy người phía trước, liền tròn mắt ra nhìn. Tịnh Kỳ nghe lời Vân Quân là có người quen của anh là bạn của cô nên mới đồng ý chấp thuận đến gặp, cũng tiện thể cảm ơn Vân Quân vì đã giúp cô qua được thực trạng vừa qua. Ai lại ngờ rằng người trước mặt cô lại là cô bé từng giúp cô qua việc nguy hại cách đây vài tháng, mà không để lại chút thông tin nào. Mặc dù hiện tại phong thái ăn mặc, cách trang điểm đã biến hóa khác hẳn xưa, nhưng Tịnh Kỳ vẫn nhận nét thanh tú trên khuôn mặt Vân Di. Xem ra việc học trưởng giúp cô không ít cũng tương quan đến cô bé này. Đối với Tịnh Kỳ từ xưa đến nay, dù đấy có là ai đi chăng nữa, giúp cô một chút ít nhất định cô sẽ nhớ ơn không khi nào quên. Đó là thói quen cô khônng khi nào bỏ. ” Cô … bé ? Vậy cô cũng không quen Vân Di ” Vân Quân xoay lại nhìn Tịnh Kỳ rồi lại ngoảnh lại liếc em gái mình, trán nhăn lại thành đoàn. Có ai hoàn toàn có thể lý giải cho anh chuyện gì đang xảy ra được không ? ” Ha ha ! Chào cô. Chúng ta lại gặp nhau rồi ” Vân Di cười ha ha hai tiếng, không biết nên bày bộ mặt như thế nào cho hài hòa và hợp lý. Aydzaa ! Thật phiền phức mà …
*** Lời của ad*** Mặc dù lượt like và cmt vẫn chưa đủ, nhưng ad vẫn đăng chương tiếp nhé
Lưu ý : Đủ 150 like và 80 cmt sẽ lập tức up chương tiếp theo dù đó là sáng sớm hay đêm muộn ( 。 • ̀ ᴗ – ) ✧ ( nhớ là mỗi người chỉ được một cmt không được lập lại ). Và đừng quên vote 5 sao cho ad nha ♡ \ (  ̄ ▽  ̄ ) / ♡. Thank you ❤
|
TruyenFull – Truyện Đã Hoàn
Tài Khoản: 5294 điểm [Nam]
Cấp 7 KTer VIP Đồng – VIP Có 1 Huy Chương – XEM Hoạt DộngBài Viết Thứ : # 163 ↡↡↡↡↡ Thời Gian: Thứ 5, 06/08/2020, 15:38 Gửi Tin Nhắn Đến TruyenFull List Truyện Của TruyenFullThứ 5, 06/08/2020, 15 : 38
Chương 164 : Thế giới 8 – Công lược quân nhân khó chiều ( 22 ) ” Bảo bối, thật sự Tết Nguyên Đán em không về được à ? ” Vân Quân buồn rầu, nhìn Vân Di sắp bước vào khu quân sự chiến lược mà không nỡ. Mấy ngày ở nhà của Vân Di trôi qua nhanh quá, làm Vân Quân thấy nuối tiếc. Chưa kể lần này là tết tiên phong anh phải xa cô em gái yêu quý như vậy. Nghĩ đến thôi mà lòng anh đau như cắt, nước mắt đầm đìa. Vân Di lấy tay bóp trán, thở dài. Ở nhà mấy ngày vừa mới qua, cô đã bị ông và anh lên tiếng phản đối khi biết tin cô sẽ ở lại đợt nghỉ tết. Khuyên can, làm công tác làm việc tư tưởng mãi, hai người cũng mới chịu nghe lời. Hình như cô cũng nhận thấy vẻ mặt buồn của Vân Phùng thì phải, có lẽ rằng người cha vô cảm như trong nguyên tác cũng không phải là đúng trọn vẹn … Giờ đến lúc cô sắp vào thì lại Vân Quân lại mè nheo nữa là sao ? Tha cho lão nương, mấy ngày qua thực quá nhức đầu rồi. ” Anh mà nói thêm nữa. Em từ anh ” Vân Di hừ lạnh một tiếng, lớn tiếng rình rập đe dọa. ” Được rồi, không làm phiền em nữa. Mau vào đi bảo vật ” Vân Quân không tình nguyện, rốt cuộc cũng buông tha cho Vân Di, chấm chấm nước mắt lái xe rời đi. Hức ! Bảo bối lại không thương anh nữa rồi .. Vân Di ” … ” tên này còn chăm sóc cho cô hơn cả một người mẹ chăm con. Ủy mị với em gái như thể con gái ruột sắp đi lấy chồng vậy. Haiz ! Làm sao mà trên thương trường Vân Quân lại nghiêm nghị, khiến nhiều người lo âu thế ? Giá mà anh ta so với em mình bằng 50% sự tráng lệ thế có phải tốt hơn không ? Cuồng em gái quá cũng phải là điều tốt … ” Kí chủ, dạo gần đây cô thấy nghỉ ngơi thế nào ? Trông cô có vẻ như khá ổn đấy chứ ” Tiểu Hắc Open, đi kế bên Vân Di. ” Bé cưng, lâu lắm mới thấy cưng đấy ” Vân Di nhìn thấy tiểu shota nào đó, liền phấn khích mà cúi xuống, ôm vào lòng. Thỏa mãn mà cọ cọ má mình với hai má mềm như bánh bao của cục cưng. Tiểu Hắc ” … “. ” Kí chủ, mau thả tôi ra ” Tiểu Hắc lườm lườm Vân Di, hai tay nhỏ nhỏ, mềm mềm ra sức đẩy mặt Vân Di ra. Mãi đến khi Vân Di chịu thua, buông thả Tiểu Hắc xuống. Bấy giờ nó mới búng tay một cái, trong khoảng trống liền Open một lọ thuốc nhỏ. Tiểu Hắc nhanh gọn lấy ra một viên, nhét vào miệng Vân Di, số thuốc còn lại liền nhét vào tay Vân Di ” Hôm nọ tôi có kiểm tra thân thể kí chủ, phát hiện người cô có quá nhiều vết thương. Cái này … cô giữ đi “. Vân Di cảm nhận vị ngọt đang tan chảy trong miệng, những triệu chứng đau nhức body toàn thân dần biến mất. Cô đón lấy lọ thuốc mà Tiểu Hắc cho, yêu chiều véo cái má trắng mềm của tiểu shota. ” Không sao ! Dù gì mấy cái vết thương nhỏ này cũng đâu thể giết chết được tôi ” Vân Di cười xoa, đều không mấy bận tâm. Aydzaa ! Đúng chỉ cục cưng lo cho cô nhất thôi. Tiểu Hắc đen mặt, giọng non nớt có phần trách móc cô ” Biết là thế nhưng kí chủ cũng phải chú ý quan tâm bản thân chứ. Tôi đang phải giải quyết và xử lý rất nhiều tài liệu của máy tính tổng gửi. Sẽ không còn quan tâm kí chủ như trước. Vậy nên cô cầm tạm lọ thuốc hồi sức này, cần gì thì cứ dùng. Ưu đãi của tôi dành riêng cho kí chủ đấy “. Sao nó lại không biết tính cách của kí chủ mình như thế nào. Cô sẽ không chăm sóc thân thể này thế nào, miễn là đạt được mục tiêu của mình là được. Vì thế, không ít lần thân thể kí chủ rơi vào trạng thái nguy khốn cận kề. ” Chứ không phải từ hôm trẫm thị tẩm nàng, nàng liền lặn mất tăm sao ? ” Vân Di cười bỉ ổi, lưu manh nhìn cục cưng. Tiểu Hắc nghe Vân Di nhắc lại chuyện cũ, mặt vốn dĩ đã đen nay còn hóa đen hơn. Kí chủ … cô thật không có tiết tháo. Không nhắc thì thôi, nhắc lại Tiểu Hắc chỉ có mức khóc ròng. Nhớ lại lần ” thị tẩm ” đấy, Tiểu Hắc quay về khoảng trống trong thân hình thân tàn ma dại. Nó thậm chí còn còn dám ra ngoài, chỉ sợ ló mặt ra kí chủ liền dở trò biến thái với mình. ” Hừ ! Tôi về ” Tiểu Hắc giận dỗi, định quay trở lại khoảng trống. ” Ấy ! Chỉ là nói đùa thôi. Làm gì mà tức giận thế ? ” Vân Di tóm người nào đó đang tính bài chuồn, cười sủng nịnh ” Trẫm yêu thương nàng còn không hết. Sao nỡ lòng nào tổn hại đến bé cưng “. Hứ ! Dù là mạng lưới hệ thống, nó cũng có tự trọng đấy nhé. Không phải kí chủ nào cũng được nó cho dễ dãi thế đâu. Đúng là kí chủ không biết điều, sao kí chủ không thức tỉnh mà chú ý nó tốt bụng như thế này cơ chứ … Vân Di cất đồ vật của mình xong xuôi đâu vào đấy. Lúc bấy giờ cô mới thay quân phục, tìm Khương Mục để báo cáo giải trình. ” Thưa chỉ huy, tôi đã quay trở về đơn vị chức năng ” Vân Di đứng nghiêm, chào khẩu lệnh, cô nhoẻn miệng cười với người đang ngồi ở bàn thao tác. Khương Mục chỉ liếc Vân Di lấy một cái, rồi lại cắm cúi vào chiếc máy tính làm tiếp.
Vân Di lông mày nhăn mặt, khuôn mặt đẹp bỗng cau lại khó hiểu. Sao trong một giây cô lại nhận được vẻ khó chịu từ nam chính? Cô nhớ là cô vừa mới quay về quân khu, nào đã làm gì phật lòng Khương Mục đâu.
” Chỉ huy ? ” Vân Di thấy không khí lạng lẽ nặng nề này cứ lê dài mấy phút liền không nhịn nổi mà lên tiếng. ” Tôi hiểu rồi, không còn gì thì ra ngoài đi ” Khương Mục im re, rốt cuộc cũng lạnh nhạt đáp. Anh nói vỏn vẹn có bằng đấy từ, không thèm nhìn Vân Di lấy một cái nào nữa, trọn vẹn coi cô là không khí. Vân Di ” … ( ╯ ಠ_ಠ ) ╯ ︵ ┳ ━ ┳ … ” chết tiệt, lão nương đã làm gì có lỗi với nhà ngươi. ” Đã rõ ” Vân Di hít một thật sâu, cô kiềm chế lại bản thân không bị bùng phát. Vân Di gật đầu, ngoan ngoãn bước ra ngoài. Nam chính có vẻ như gặp phải chuyện gì đó, tốt thôi, cô cũng không phải kẻ ngốc mà ở đấy thành bao cát trút giận. Thấy Vân Di đi mà không thèm quay đầu lại. Khương Mục có chút ẩn ẩn tức giận, thô bạo mà bẻ gãy nát cái bút máy trong tay khi nào không hay. Anh cứ nghĩ cô ta xin nghỉ vì nhà có việc gấp thật. Ai mà ngờ được, cái việc gấp mà cô ta nói hóa ra là đi hẹn hò với nam nhân. Lại còn dám ngang nhiên bộc lộ tình cảm ở nơi đông người nữa. Đúng là quá tuyệt vọng về cô ta. Trần đời, Khương Mục cực ghét ai nói dối, đặc biệt quan trọng nhất là cấp dưới của anh. Khương Mục càng nghĩ càng ân hận, ân hận vì đã cho Vân Di nghỉ, thậm chí còn là có phần thả lỏng kỉ cương trong quân so với lính mới như cô. Nhất định sau lần này phải rút kinh nghiệm tay nghề, phải thiết quân luật hơn nữa … nhất định là như vậy. Khương Mục nghĩ xong, khí tức đều tỏa ra lạnh lẽo hơn làm căn phòng thoáng âm u bao trùm. * * * Lời của ad * * * Lưu ý : Đủ 150 like và 80 cmt sẽ lập tức up chương tiếp theo dù đó là sáng sớm hay đêm muộn ( 。 • ̀ ᴗ – ) ✧ ( nhớ là mỗi người chỉ được một cmt không được lập lại ). Và đừng quên vote 5 sao cho ad nha ♡ \ (  ̄ ▽  ̄ ) / ♡. Thank you ❤
Loading …
|
TruyenFull – Truyện Đã Hoàn
Tài Khoản: 5294 điểm [Nam]
Cấp 7 KTer VIP Đồng – VIP Có 1 Huy Chương – XEM Hoạt DộngBài Viết Thứ : # 164 ↡↡↡↡↡ Thời Gian: Thứ 5, 06/08/2020, 15:38 Gửi Tin Nhắn Đến TruyenFull List Truyện Của TruyenFullThứ 5, 06/08/2020, 15 : 38
Chương 165 : Thế giới 8 – Công lược quân nhân khó chiều ( 23 ) Vân Di nheo mắt lại, cầm chắc cây súng ngắn trong tay, chậm rãi mà kéo cò, ngắm thẳng đến tâm rồi bắn. Cô bắn liên tục ba phát ở ba bia đạn khác nhau ” Tâm mười, ba phát liên tục đều mười. Tốt, người tiếp theo ” Khương Mục nhìn ba tấm bia mà Vân Di vừa bắn xong, liền ghi nhanh vào cuốn sổ nhỏ anh cầm trên tay. Anh quay sang ra hiệu cho người tiếp theo. Vân Di vừa triển khai xong bài của mình xong, liền nhận được không ít lời khen người từ những quân nhân bên cạnh. Cô quay lại cười khách sáo, nói lời cảm ơn. Vân Di tháo chiếc kính bảo lãnh xuống, cô đặt súng khẩu súng nhỏ nằm ngay ngắn trên bàn, tiện thể gỡ luôn găng tay bảo lãnh ra khỏi tay. Xong xuôi mới bước ra ngoài phòng tập bắn, cô tiến đến chỗ Khương Mục đang đứng, nói. ” Chỉ huy, tiếp theo tôi cần làm gì nữa ? “. ” Cô sang bên phòng bên cạnh, luyện thêm. Tôi quan sát nốt mấy người ở đây, lát nữa sẽ qua chỗ cô để kiểm tra ” Khương Mục không thèm liếc Vân Di lấy một cái, biểu cảm trước sau như một, đều chỉ có một thái độ lãnh đạm với Vân Di. Thậm chí chẳng có phản ứng gì với mấy lời khen dành học trò của mình cả. ” Đã rõ ” cô gật đầu, không vì thái độ của Khương Mục mà chú ý tới. Cực kì ngoan ngoãn bước sang phòng bên cạnh. Thấy Vân Di không có bất kỳ phản ứng nào mà một mực tuân theo. Anh hừ lạnh, liên tục chuyên tâm tập trung chuyên sâu vào việc làm của mình … ” Tiểu Hắc, cậu nói xem tại sao lượt hảo cảm của Khương Mục lại tăng lên đến kì quặc như vậy ” Vân Di thành thục lắp gỡ vỏ đạn rỗng ở súng, thêm vào vài viên đạn. Một bên thì đang trò chuyện với Tiểu Hắc. May mắn là cô nhận thấy sự biến hóa không bình thường của Khương Mục mới nhớ nhờ Tiểu Hắc kiểm tra hộ xem thế nào. Quả thực hoài nghi cô đúng không sai, độ hảo cảm tự dưng nhích cao lên một cách không bình thường. Tiểu Hắc đưa tay lên, lướt rất tìm rất nhanh bảng thông tin trên mạng lưới hệ thống ghi chép, bản thân nó cũng khó hiểu không kém kí chủ mình. Tự dưng lại tăng như vậy, thật khó nói. Lẽ nào … lần này lại có lỗ hở của bug mà máy tính chưa phát hiện ra được. Máy tính chủ đúng là làm ăn thật vớ vẩn. ” Kí chủ, theo thông tin dữ liệu mà tôi nhận được thì hảo cảm nam chính tăng lên là khi cô xin nghỉ và rời khỏi quân sự chiến lược ” Tiểu Hắc sau khi tra cứu một hồi liền túc tắc đáp Vân Di. Vân Di giương cây súng lên, mở màn nhắm bắn. Cô cứ nhằm mục đích hòng tâm mà làm tiềm năng, phát nào đều trúng tâm phát đấy, thao tác cực kỳ chuyên nghiệp. ” Nghe cục cưng nói thế … Chẳng nhẽ nào Khương Mục lâu không thấy học trò sinh nhớ, bỗng dưng nổi lên tình cảm ” Vân Di vừa nói xong, liền bị chính mình gặp phắt đi. Làm gì có chuyện đấy xảy ra được, nhất là một kẻ khô khan như nam chính Khương Mục thì càng làm Vân Di không hề tin được. Thà nói bé cưng có bảy mươi hai phép biến hóa thần thông, thì ít ra cô còn tin được. Tiểu Hắc ” … ( =. = ” ) … ” sao nó nằm im cũng bị dính đạn là thế nào. Với lại bảy mươi hai phép biến hóa là cái gì, cô coi tôi là Tôn Ngộ Không đấy à ? ” Kí chủ, dù sao lỗi nhỏ này cũng không cần quá bận tâm làm gì. Cứ coi như nó có lợi cho cô đi “. ” Bé cưng nói đúng, tôi kiểu gì vẫn được lợi nhất ” Vân Di gật gù hưởng ứng. Cô thay thêm một lớp đạn nữa, chú ý vào rèn luyện tiếp. Cô lại ngồi buôn dưa lê bán dưa chuột với Tiểu Hắc. Vân Di chợt nhớ đến tính khí của Khương Mục từ lúc cô về quân khu đến hiện tại giờ đây. Thập phần đều không dành cho cô một cái nhìn tốt. Nhớ lại vẻ mặt cau có của Khương Mục, cơ miệng Vân Di không nhịn nổi mà giật giật lấy vài cái, cô nói với Tiểu Hắc. ” Nhưng tại sao thái độ của nam chính lại khác lạ như vậy. Rõ ràng là tăng hảo cảm mà sao Khương Mục lại đối xử tôi như quân hằn quân địch vậy ? “. ” Cái này thật sự tôi cũng không rõ lắm. Có thể là tâm trạng nam chính không tốt nên mới thế chăng ? ” Tiểu Hắc nhướng mày, cũng không tìm được câu vấn đáp thỏa đáng cho kí chủ nhà mình ” Nếu không có việc gì nữa, tôi ngắt liên kết đây. Tôi còn chút công chuyện chưa xử lý xong “. ” Được, đi đi. Có gì tôi sẽ gọi cậu sau ” Vân Di tùy ý ậm ừ. Bé cưng nhà cô có vẻ như rất bận. Chợt nhớ là mình còn chút việc cần hỏi Tiểu Hắc, cô vội gọi giật lại trước khi Tiểu Hắc ngắt liên kết ” Tí nữa thì quên, tôi còn chuyện này nữa. Nếu cậu định tìm hiểu lỗi của Khương Mục thì tìm hiểu luôn nữ chính Tịnh Kỳ giúp tôi nhé “. ” Nữ chính có yếu tố gì sao, kí chủ ? ” Tiểu Hắc vướng mắc. ” Cũng không có gì lạ lắm. Chẳng qua theo tôi nghĩ, tiến trình của nữ chính đang bị tụt lùi, giảm dần hơn so với thời hạn tôi tính. À ! Đấy chỉ là linh tính thôi “. Vân Di chỉnh lại kính bảo lãnh. Cô thay khổ súng ngắn, lấy một khẩu súng bắn tỉa gần đấy để dùng thử. Ồ, súng bắn tỉa này cũng vui không kém gì khẩu súng ngắn kia, có điều lực sát thương mạnh hơn, chỉ cần ăn một viên đạn cũng đủ mất mạng rồi. Rất vừa lòng lão nương. Tiểu Hắc suy tư, kí chủ nhà mình riêng về khoản thống kê giám sát ít khi bị rơi lệch. Mà quả thật dạo này bên máy tính cũng lộ ra vài thực sự đến giật mình. Bản thân nó không hề không cẩn trọng, không nên quá tin yêu vào máy tính chủ. Vẫn nên là nghe lời kí chủ kiểm tra kĩ lại một lượt. Chậc ! Giác quan nhạy bén của kí chủ thật khiến Tiểu Hắc đây khâm phục, mở mang tầm mắt. Mà … dù sao có chuyện đi chăng nữa, nó cũng sẽ không khi nào đẩy kí chủ vào tình thế nguy hại. Kiểu gì nó cũng sẽ bảo vệ bằng được kí chủ của mình. ” Kí chủ yên tâm, tôi sẽ khám phá rõ vấn đề này ” Tiểu Hắc nói đầy quả quyết, nói lời tạm biệt với Vân Di rồi mới ngắt liên kết … Vân Di thử vài loại súng mới nữa. Cô vừa sử dụng vừa nghĩ. Lại nói đến nữ chính, lần này tìm kiếm niềm hạnh phúc cho Tịnh Kỳ cũng không quá khó khăn vất vả như cô tưởng tượng. Mặc dù thực sự không muốn gọi nữ chính là chị dâu chút nào nhưng thôi coi như đấy là cũng điều tốt đi. Chưa kể, Vân Di hơi lo một chút ít, cô sợ chấp niệm nữ chính so với ân nhân như Khương Mục quá lớn, việc sẽ không thành. Còn chưa nói đến vị anh trai của chủ thể có gật đầu theo đuổi Tịnh Kỳ hay không mới là yếu tố chính. Nhớ lại cuộc chuyện trò lúc trước giữa cô và Vân Quân. Thậm chí Vân Quân nói anh còn chẳng nhận ra nổi khuôn mặt Tịnh Kỳ là ai. Chứ chưa nói gì được mọi người ghép đôi Tịnh Kỳ với mình là ” kim đồng ngọc nữ ” nữa. Anh giúp nữ chính trọn vẹn là theo tâm nguyện của cô, chứ thật chất không có chút tạp chất nào mới nữ chính. May mắn thay, Tịnh Kỳ trao đổi thông tin liên lạc với cô để trả ơn những gì Vân Di từng giúp cô ấy. Thật là … ít ra trong cái rủi cũng có cái may. Vân Di thở dài thườn thượt, chắc cô cũng phải làm chất xúc tác để kéo mới được. Chứ cứ để thuận theo lẽ tự nhiên có mà hỏng hết. Chậc ! Có lẽ trách nhiệm này sẽ còn kéo dài dài … * * * Lời của ad * * * Lưu ý : Đủ 150 like và 80 cmt sẽ lập tức up chương tiếp theo dù đó là sáng sớm hay đêm muộn ( 。 • ̀ ᴗ – ) ✧ ( nhớ là mỗi người chỉ được một cmt không được lập lại ). Và đừng quên vote 5 sao cho ad nha ♡ \ (  ̄ ▽  ̄ ) / ♡. Thank you ❤ .
|
TruyenFull – Truyện Đã Hoàn
Tài Khoản: 5294 điểm [Nam]
Cấp 7 KTer VIP Đồng – VIP Có 1 Huy Chương – XEM Hoạt DộngBài Viết Thứ : # 165 ↡↡↡↡↡
Thời Gian: Thứ 5, 06/08/2020, 15:38 Gửi Tin Nhắn Đến TruyenFull List Truyện Của TruyenFullThứ 5, 06/08/2020, 15 : 38
Chương 166 : Thế giới 8 – Công lược quân nhân khó chiều ( 24 ) Tiết trời vào xuân khiến mọi vật đều như có sức sống mãnh liệt, hơi thở mang sự ngọt ngào của trời đất. Vân Di thích nhất là chạy bộ vào thời tiết tự do này. Không quá lạnh, cũng không quá nóng, man mát đến êm ả dịu dàng. Cô vừa chạy, vừa ngắm khung cảnh buổi sớm mai. Ấy thế chỉ còn vài tuần nữa là Tết Nguyên Đán đến. Hóa ra cô xuyên vào đây cũng được gần nửa năm rồi còn gì. Kì này cũng không biết cô có bị phân vào túc trực vào mấy ngày tết không ? Cũng suôn sẻ là Tết Dương Lịch cô cũng được phép về đón tết với mái ấm gia đình. Điều đấy cũng được phần nào xoa dịu tâm hồn của mái ấm gia đình chủ thể. Nếu không, Vân Di không biết ông và Vân Quân sẽ bày nên trò gì nữa. Kì nghỉ vừa qua cũng là một thời cơ hiếm để cô mời nữ chính đi chơi, để tạo dần mối link với Tịnh Kỳ. Cũng như việc Vân Quân và nữ chính thân thiện nhau hơn. Thật ra Vân Di cũng không quá ép buộc việc Vân Quân có yêu thích nữ chính hay không ? Chẳng qua cô đang làm một phép thử, nếu Vân Quân không cảm thấy phiền chán khi đi chung với Tịnh Kỳ thì hoàn toàn có thể việc tác hợp sẽ dễ hơn. Rất như mong muốn là Vân Quân không ghét hay không thích, anh rất sẵn lòng nghe theo những gì Vân Di nói. Lại nói là, Vân Quân quá bộn bề đến nỗi chẳng màng chăm sóc đến chuyện tình cảm nam nữ. Vì thế, đứng trên phương diện là em gái Vân Quân, cô có nghĩa vụ và trách nhiệm giúp anh trai chủ thể. Còn về phần Tịnh Kỳ thì so với cô ấy, cả hai đồng đội nhà Vân Di đều là người cô ấy mang ơn nên Tịnh Kỳ rất sẵn lòng gặp Vân Di khi cô mời nữ đi chính đi chơi. Với thiện cảm vốn có của Tịnh Kỳ dành cho Vân Quân, cô ấy cũng không không dễ chịu khi thấy mỗi lần Vân Quân Open cạnh Vân Di. Có vẻ theo như Vân Di đoán, chuyện riêng của Tịnh Kỳ xử lý dần yên ổn hơn. Nữ chính là một người khá kín tiếng lặng thầm, thế nên việc tìm hiểu trọn vẹn đều dựa vào Vân Di phải tự lực cánh sinh mà khám phá ra. Nói chung quy lại, mọi việc đang tiến triển tốt đẹp theo cách riêng của nó. Còn việc hai người có bén duyên hay không còn tùy thuộc cả hai bên, cô cũng không muốn quá can thiệp sâu vào. Vân Di chỉ là người cố gắng nỗ lực tạo thời cơ cho Vân Quân và Tịnh Kỳ thôi. Thật sự mà nói, tính theo diễn biến gốc, Tịnh Kỳ sau này tìm đến nam chính. Vì muốn báo đáp ân nhân mà cô ấy không quản khó khăn vất vả mà giúp sức Khương Mục. Dần dà sau đó mới sinh tình cảm với nam chính. Vốn dĩ mới đầu cảm xúc Tịnh Kỳ so với Khương Mục chỉ là cảm động chứ trọn vẹn không có tình yêu. Kể ra Khương Mục cũng là nam chính khá đáng thương. Chẹp ! Mà nếu việc cô làm lần này có thất bại đi chăng nữa thì Vân Di lại bày tính kiếm kế khác. Kế hoạch dự trữ lão nương còn dài, không lo … Khương Mục sau khi cho mọi người khởi động ngày mới như thường. Anh liền giao trách nhiệm cho toàn đội xong, đợi mọi người giải tán hết mới gọi Vân Di vào phòng thao tác gặp riêng mình. Vân Di làm xong mấy việc cá thể, tiếp lệnh Khương Mục, đến phòng thao tác tìm nam chính. ” Chỉ huy cho gọi tôi ? “. Cô cẩn trọng gõ cửa, nhận được sự được cho phép của Khương Mục, cô mới bước vào. Vân Di ngước nhìn Khương Mục đang ngồi đấy không xa. Ái chà ! Hôm nay nam chính tự nguyện liên lạc chuyện trò riêng với cô cơ đấy. Sao ? Không còn làm mặt lạnh với lão nương nữa à ? ” Đến đây ngồi đi ” Khương Mục chỉ đến khu bàn trà gần đấy ” Tôi có việc muốn nhờ cô “. Vân Di tròn mắt, cô thậm chí còn còn chẳng tin lời mà Khương Mục vừa nói. Cái gì ? Nam chính nhờ cô á ? Lần tiên phong a ~ Tự dưng Vân Di có cảm xúc thụ sủng nhược kinh, làm cô nâng cao mấy tầng cẩn trọng. Vân Di uống hết một chén trà rồi mà Khương Mục vẫn chưa mở lời nói câu nào, chỉ một mực lật quyển sách trên tay. Vân Di xoa xoa chén trà vẫn còn độ ấm trong tay, cô lén nhìn Khương Mục. Do tiếp xúc vĩnh viễn với nam chính, Vân Di tinh ý nhận được rằng, mỗi lần có chuyện khó xử lý Khương Mục sẽ có động tác đọc sách để tâm lý ra tính ra việc để dễ xử lý thỏa đáng nhất. ” Chỉ huy, anh có việc gì khó nói à ” Vân Di đặt chén trà xuống, cô nghiêng đầu nhìn thẳng vào mặt Khương Mục, giọng nói có phần êm dịu trấn an … ” Tết Nguyên Đán … Cô theo tôi về nhà được không ? “. Lời nói của Khương Mục vừa dứt lời, lập tức khuôn mặt Vân Di cứng đờ như đá. Nam chính, anh có biết anh vừa mới nói gì không ? Này ! Chẳng nhẽ nào nam chính bị bug thật. ” Sao thế ? Sao cô không nói gì ? ” Khương Mục ngẩng đầu lên, nhìn thấy Vân Di đang ngơ ngác. Anh chợt nhận ra là lời mình nói dùng từ diễn đạt không đúng ý, gây hiểu nhầm. Khương Mục thoáng có chút xấu hổ, anh giả bộ ho vài tiếng, Khương Mục tâm lý mấy giây rồi lý giải. ” Thật ra mái ấm gia đình tôi có chút việc riêng nên bắt tôi đợt tết về tôi dẫn bạn gái về. Chính thế mới muốn nhờ cô giúp sức “. Trái ngược với tâm lý về biểu cảm Vân Di của Khương Mục. Cô vừa nghe xong liền không nín được mà phá lên cười. ” Hóa ra người nhà của chỉ huy lo anh quá già không lấy được vợ ” Vân Di cười đến nỗi rơi cả nước mắt, nào còn vẻ đơ như từ nãy. Cô ta … nói gì ? Già sao ? Anh á ? Khương Mục khác thường khó coi, mặt anh liền Open mấy vạch hắc tuyến, mày không nhịn được nhăn thành đoàn. Dù sao anh cũng chỉ hơn Vân Di đến bảy, tám tuổi. Thế đâu gọi là đã già được, là do cô ta quá trẻ con thì có. ” Vân Di ” Khương Mục gằn giọng, lạnh nhạt liếc con người đang cười không có điểm dừng kia. ” Xin lỗi … xin lỗi chỉ huy ” Vân Di hít một hơi, điều hòa lại xúc cảm. Bấy giờ cô mới tráng lệ đáp, ánh mắt cô đều toát sự nghi vấn ” Chỉ huy, tại sao lại là tôi ? “. Khương Mục hơi ngả người dựa vào ghế đằng sau, anh không mấy quá bất ngờ với câu hỏi của Vân Di cho lắm. Hình như còn đoán trước được cô sẽ hỏi như vậy, Khương Mục thản nhiên nói. ” Tôi không tiếp xúc hay trò chuyện quá nhiều nữ nhân. Do duy nhất có mỗi mình cô là thiếu tướng căn dặn mà phải chịu nghĩa vụ và trách nhiệm quản trị cô. Đấy cũng là nguyên do cô là người tôi tiếp xúc nhiều nhất “. ” Mà muốn qua mắt được người trong mái ấm gia đình thì cũng phải có chút quen thuộc. Vậy nên … Vân Di, cô là lựa chọn thích hợp nhất ” Khương Mục để quyển sách kế bên, tỉnh bơ mà lý giải khúc mắc cho Vân Di nghe. Hờ hờ, hóa ra cô chỉ là giải pháp loại trừ của nam chính à. Vân Di bĩu môi, nhẹ nhàng lắc khước từ chán nản. ” Nhưng nếu cô không muốn, tôi cũng không bắt cô ” thấy Vân Di nghe xong không phản ứng hay nói gì, Khương Mục thoáng không vui. Anh không dễ chịu nói. Ơ kìa ! Cơ hội nghìn năm mới không bắt được thì cô có mà sau này ân hận chết mất. Vân Di cuống cuồng vội lên tiếng, hành vi gấp gáp đến mức đầu gối đập thẳng vào thành bàn trà. ” Ấy ! Không, không phải. Giúp cho chỉ huy là vinh hạnh của tôi. Chỉ là hiện tại quá vui nên mới không biết nói câu gì ” giọng nói cô có phần gấp gáp, khuôn mặt Vân Di đỏ ửng như trái đào chín, cô bất giác đưa tay lên sờ tai, xấu hổ không dám nhìn thẳng mặt Khương Mục … Thế nam nhân đi cùng cô hôm nọ là ai ? ” Được, cảm ơn cô. Có gì tôi sẽ liên lạc thời hạn đơn cử cho cô. Yên tâm, tôi nhất định sẽ xin phép thiếu tướng đàng hoàng. Cô hoàn toàn có thể đi rồi ” Khương Mục gật đầu, đành đem tâm lý trên nuốt vào bụng, không muốn hỏi nữa. Vân Di không biết rằng khi cô vừa rời đi, trên môi Khương Mục nở một nụ cười đậm, vẻ mặt có chút thỏa mãn nhu cầu. Anh lấy chiếc điện thoại cảm ứng ra, bấm số gọi. Nghe thấy đầu giây bên kia bắt máy, anh mới nhã nhặn nói ” Bà ơi ! Tết Nguyên Đán này, con hứa sẽ dẫn tình nhân về ra đời ra mái ấm gia đình, cô ấy vừa đồng ý chấp thuận với con rồi … Ông yên tâm, con không nói dối đâu … Vâng, con không nói dối thật mà. Bà và ông cứ yên tâm nhé … ” Khương Mục nheo mắt, giọng nói đều mềm mỏng, ôn nhu, nụ cười dường nhue vẫn chưa tắt trên khuôn mặt tuấn lãng của anh. Cất điện thoại thông minh vào trong túi áo, Khương Mục hít một hơi, tiến đến bàn thao tác, mở màn một ngày mới. Anh cảm thấy ngày hôm nay mình thao tác có hứng thú hơn thường, thậm chí còn còn vui tươi huýt sáo mà vài đoạn nhạc anh cũng không nhớ. Thật ra, khi mà bị ông bà gọi điện, ép dẫn bạn gái về. Không hiểu sao, trong đầu anh liền Open ngay khuôn mặt của Vân Di. Khương Mục nghĩ, thôi đành nào cũng vậy. Dẫn ai về cũng đều là giả, tìm người thân thuộc một chút ít cũng tốt. Vân Di, quả thực là một lựa chọn không tồi. Anh gật gù mấy cái, tự cho là giải pháp mình mưu trí. Tâm trạng tốt đang lên mấy phần.
Tự dưng anh có chút nôn nóng, mong chờ vào ngày đấy…
* * * Lời của ad * * * Lưu ý : Đủ 150 like và 80 cmt sẽ lập tức up chương tiếp theo dù đó là sáng sớm hay đêm muộn ( 。 • ̀ ᴗ – ) ✧ ( nhớ là mỗi người chỉ được một cmt không được lập lại ). Và đừng quên vote 5 sao cho ad nha ♡ \ (  ̄ ▽  ̄ ) / ♡. Thank you ❤
|