Luật sư phúc hắc quá nguy hiểm – Cát Tường Dạ

Giới thiệu : Anh là thiên chi kiêu tử, còn cô lại là một bé gái mồ côi thần bí. Khi cô mười sáu tuổi, anh mười tám tuổi, đã đến bên cạnh anh. Từ đó, trải qua đời sống của một bà quản gia thực thụ : cầm cặp sách cho anh, nấu cơm cho anh, cùng anh đi học, cùng anh luyện chữ, giặt quần áo, tìm tất, còn giúp anh theo đuổi bạn gái. .. .. . Cô và anh cùng nhau trưởng thành, từ trung học đến tốt nghiệp ĐH, tận mắt chứng kiến vô số lần anh bị thất tình, cũng tận mắt chứng kiến quy trình anh theo đuổi giấc mộng trở thành một luật sư tinh anh có tài năng như thế nào. Anh cho tới giờ đây cũng không biết, sở dĩ mình hoàn toàn có thể dũng mãnh tiến tới đoạn đường đầy chông gai kia là do tại thủy chung luôn có cô ở bên cạnh, chỉ cần anh vừa quay đầu lại, là hoàn toàn có thể nhìn thấy. .. .. . Cho đến mãi sau này, bên cạnh cô có một người đàn ông khác, vai sóng vai đến gặp anh từ giã, thì con ngươi sâu thẳm của anh lập tức nheo lại, nhã nhặn nói một câu : ” Được, chúc cô lên đường thuận buồm xuôi gió, nửa đường mất tích. .. .. . ” Ba năm trôi qua, anh đã là một truyền kỳ trong giới luật sư, mà cô lại là luật sư nhỏ bé vừa du học trở về. Anh nhìn chằm chằm vào ngón áp út không đeo nhẫn của cô, cười cười gọi cô hai tiếng em gái : ” Hình như trên giấy ghi nhận kết hôn của tôi có viết tên em. ” ” Vậy thì thế nào ? ” ” Trên pháp luật có một danh từ, tin rằng luật sư Diệp so với tôi còn hiểu rõ hơn. .. .. . ” Cô cười khổ, vẫn không nhìn thấu được anh. .. .. . Cô đi tới bên cạnh anh, anh lại không hề phát hiện, mà cô lại chưa từng cãi lời anh khi nào. Nhưng anh sao hoàn toàn có thể biết được, có ba chữ, cô vĩnh viễn sẽ không nói ra khỏi miệng, do tại, cô hiểu rất rõ, mình vĩnh viễn cũng không thể nào đứng ở bên cạnh anh. .. .. .Giới thiệu : Anh là thiên chi kiêu tử, còn cô lại là một bé gái mồ côi thần bí. Khi cô mười sáu tuổi, anh mười tám tuổi, đã đến bên cạnh anh. Từ đó, trải qua đời sống của một bà quản gia thực thụ : cầm cặp sách cho anh, nấu cơm cho anh, cùng anh đi học, cùng anh luyện chữ, giặt quần áo, tìm tất, còn giúp anh theo đuổi bạn gái. .. .. . Cô và anh cùng nhau trưởng thành, từ trung học đến tốt nghiệp ĐH, tận mắt chứng kiến vô số lần anh bị thất tình, cũng tận mắt chứng kiến quy trình anh theo đuổi giấc mộng trở thành một luật sư tinh anh có tài năng như thế nào. Anh cho tới giờ đây cũng không biết, sở dĩ mình hoàn toàn có thể quả cảm tiến tới đoạn đường đầy chông gai kia là chính do thủy chung luôn có cô ở bên cạnh, chỉ cần anh vừa quay đầu lại, là hoàn toàn có thể nhìn thấy. .. .. . Cho đến mãi sau này, bên cạnh cô có một người đàn ông khác, vai sóng vai đến gặp anh từ giã, thì con ngươi sâu thẳm của anh lập tức nheo lại, nhã nhặn nói một câu : ” Được, chúc cô lên đường thuận buồm xuôi gió, nửa đường mất tích. .. .. . ” Ba năm trôi qua, anh đã là một truyền kỳ trong giới luật sư, mà cô lại là luật sư nhỏ bé vừa du học trở về. Anh nhìn chằm chằm vào ngón áp út không đeo nhẫn của cô, cười cười gọi cô hai tiếng em gái : ” Hình như trên giấy ghi nhận kết hôn của tôi có viết tên em. ” ” Vậy thì thế nào ? ” ” Trên pháp luật có một danh từ, tin rằng luật sư Diệp so với tôi còn hiểu rõ hơn. .. .. . ” Cô cười khổ, vẫn không nhìn thấu được anh. .. .. . Cô đi tới bên cạnh anh, anh lại không hề phát hiện, mà cô lại chưa từng cãi lời anh khi nào. Nhưng anh sao hoàn toàn có thể biết được, có ba chữ, cô vĩnh viễn sẽ không nói ra khỏi miệng, do tại, cô hiểu rất rõ, mình vĩnh viễn cũng không thể nào đứng ở bên cạnh anh. .. .. .Diệp Thanh Hòa ngồi xuống trên ghế bằng gỗ lim dành cho khách, trên vách tường trắng tinh ở phía đối lập có treo một bức đề từ, chính là bài Khác vũ lãng của 《 Tô Mạc Già 》 : Liệu Trầm Hương, tiêu nóng ẩm. Chim tước hô quang đãng, xâm hiểu dòm ngó mái nhà ngữ. Diệp thượng sơ dương kiền ngủ mưa, mặt nước thanh viên, nhất nhất phong hà cử. Cố hương xa, ngày nào đi ? Gia trụ Ngô môn, lâu làm Trường An lữ. Tháng năm ngư lang nhớ nhau không ? Tiểu tiếp thuyền nhẹ, mộng nhập Phù Dung phổ. ( Tạm dịch : Đốt trầm hương, tan nóng ẩm. Chim gọi nắng, bình minh xâm lược mái hiên. Ánh nắng trải dài, giọt nước xoay tròn, gió thổi nhè nhẹ. Cố hương xa, ngày nào đi ? Nhà ở cửa Ngô, chuyến đi đến Trường An thật dài. Tháng năm ngư lang nhớ nhau không ? Mái chèo khua nhẹ, mộng nhập vào hoa sen. ) Trong lòng xẹt qua một một tia buồn thương, phảng phất như nghe thấy tiếng trẻ con non nớt, đồng thanh đọc theo từng chữ lại từng chữ : Diệp thượng sơ dương kiền ngủ mưa, mặt nước thanh viên, nhất nhất phong hà cử. .. .. . Tựa như lại nhìn thấy cậu thiếu niên, môi khẽ giương, tay nhấc bút viết lại mấy câu thơ này, không biết bao nhiêu lần. .. .. . Phong Hà, Phong Hà, không còn ai gọi cô như vậy nữa rồi, mà cô gần như cũng sắp quên mất mình còn có một cái tên như vậy. .. .. . Thời điểm cô được sinh ra, là vào một buổi sáng mùa hè, cha cô đã nói, cả đêm mưa lất phất, ánh tà dương vừa hé, chiếu lên những giọt nước trên lá sen trong suốt lấp lánh lung linh, trong phút chốc liền bốc hơi, mặt hồ xanh tươi lóe lên kim quang, từng chiếc lá sen như những chiếc ô màu ngọc bích, dập dềnh nổi trên mặt nước. Cảnh sắc như thế thật đẹp. Cũng thật hợp với câu thơ kia : Diệp thượng sơ dương kiền túc mưa, mặt nước thanh tròn, nhất nhất phong hà cử. Cô họ Phong, vì vậy cha liền đặt tên cho cô là Phong Hà. Chỉ là, cô đã sớm đổi sang họ Diệp rồi. Cha nói, khi cô ba tuổi đã hoàn toàn có thể thuộc làu làu những từ này. Bản thân cô cũng nhớ, đây là bài từ mà thời xưa cô thích nhất, chỉ là, sao bài từ đó lại treo ở nơi này ? A.. .. .. Cô ngưng mắt nhìn con dấu triện trên đó, ” Tiêu Y Đình Ấn ” bốn chữ này quen thuộc như thế. .. .. . Cho đến thời điểm ngày hôm nay, cô vẫn nhớ như in mình ở bên cạnh anh ta như thế nào, cùng với anh tat ay bút tay họa luyện chữ thế nào. .. .. . Cô lại không khỏi ngẩng đầu nhìn những chữ kia của anh một lần nữa, nét bút tùy ý không câu chấp, từ tốn phóng khoáng, tự thể mượt lại lộ ra kiên trì, tự nhiên mà không mất đi kín kẽ, quả thật là chế tác tốt nhất, hình như so với cô lúc rời đi lại càng hoàn mỹ. .. .. . Cái người đã trở thành chồng của cô ba năm này, theo cô mà nói, vẫn giống như nhiều năm trước lúc mới gặp nhau vậy, quen thuộc rồi lại lạ lẫm như thế. Căn phòng thao tác này, cũng là lần tiên phong cô bước vào, trên thực tiễn, nếu không có chuyện cần tìm anh, có lẽ rằng cô vẫn sẽ không tới. đây Đang mất hồn, sau sống lưng lại vang lên tiếng giày da giẫm ở trên sàn nhà. Có người tới. Là anh sao ? Sống lưng của cô chợt cứng đờ, kiểm soát và điều chỉnh tư thế ngồi thật ngay ngắn. Tiếng bước chân lúc đến cửa ra vào liền dừng lại, trong chốc lát, khắp khoảng trống đều trở nên im ắng, cô tựa hồ còn nghe được tiếng tim mình đang đập, bùm, bùm, bùm. .. .. . Rồi sau đó, liền nghe thấy một tiếng gọi vui sướng vang lên bên tai : ” Hi ! Em gái ! ” “. .. .. . ” Anh gọi cô là em gái. Phảng phất như nhiều năm qua mỗi một lần gặp mặt, cô đều bí mật sống sót ở trong góc nhỏ của mình, thế nhưng anh lại luôn uy vũ hùng tráng gọi to một tiếng như vậy, chẳng khác gì trình diện con người cô ra trước ánh sáng cả. Cô chậm rãi xoay người sang chỗ khác, chống lại khuôn mặt tươi cười đặc trưng vốn có. Đó là chiêu bài luôn giữ vẻ mặt tươi cười mà anh vẫn thường hay sử dụng .

21

Có bài mới Re: [Hiện đại] Luật sư phúc hắc quá nguy hiểm – Cát Tường Dạ – Điểm:

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: 0.90 x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Tặng thêm chương nữa cho rôm rả  😀

Chương 2: Nhất nhất Phong Hà cử.

Ba năm không gặp, anh đột ngột tiến công vào trong tầm mắt của cô như thế, giống như rất nhiều rất nhiều năm trước, cũng vào một buổi trưa đầy nắng kia, ánh mặt trời vô cùng chói mắt.. .. . .

Chỗ bất đồng ở đây chính là, anh trước mắt, đã sớm không phải là người thiếu niên cà lơ phất phơ năm đó.Bat‿di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn.

Bây giờ anh đã là một luật sư trẻ tuổi, cực kỳ có tiền đồ trong giới, từ khi xuất đạo tới nay chưa từng thua kiện lần nào, là người đứng đầu Sở Sự Vụ, một tập thể có sức chiến đấu nhất .

Tóm lại, ba chữ Tiêu Y Đình  này, đồng nghĩa với thần thoại bất bại. .. .. .

Giờ phút này, thần thoại bất bại kia, toàn thân âu phục tối màu đơn giản gọn gàng, bên trong lại là một chiếc áo sơ mi trắng vô cùng bình thường.

Vốn là trang phục vô cùng chính thống, mặc ở trên người anh, lại sinh ra mấy phần tà khí, lại càng hợp với đôi mắt hoa đào lấp lánh, ánh mắt tràn đầy ý cười, tự tiếu phi tiếu, nhìn anh như vậy, chẳng giống với một luật sư tinh anh, nghiêm trang hùng hồn biện luận trên tòa.. .. . .

Cô vội lấy lại bình tĩnh, thân thể hơi cứng ngắc, cất lời: “Anh hai, đã lâu không gặp.”

“Anh hai?” Nghe thấy hai từ này nụ cười tươi rói trên mặt anh càng thêm sáng lạng, sải bước lướt qua cô, đi đến bên ghế lớn ở phía sau bàn làm việc ngồi xuống, hai chân duỗi thẳng ra, mang đày vẻ lười biếng cuồng ngạo của một đại thiếu gia, cực kỳ không hợp với thân phận luật sư của anh: “Em gái trở về lúc nào?”

“.. .. . .” Thật ra thì cô đã về đây gần hai tuần rồi, nhưng sau khi cân nhắc, lại bình tĩnh trả lời anh: “Mới về hôm trước.”

Anh mỉm cười nhìn cô, ánh sáng trong tròng mắt âm trầm thâm thúy: “Hóa ra tôi lại người đầu tiên em tìm gặp khi trở lại, thật sự vô cùng cảm động, rốt cuộc.. .. . .”

Nói tới chỗ này, anh liền ngừng lại, nụ cười tiếp tục lan rộng, đôi con ngươi màu nâu sậm nhìn thẳng khiến người khác phải rụt rè.. .. . .

Diệp Thanh Hòa sớm đã quen với diễn xuất này của anh, đối với những lời thật thật giả giả kia cũng lười đi phân tích, cất tiếng nói rõ mục đích đến đây hôm nay của mình: “Anh hai, em tới đây là vì có sự kiện muốn thương lượng với anh.”

“Hả?” Anh cười ha ha: ” Tôi nói đâu.. .. .. Được rồi, em gái có gì chỉ giáo? Lời của em gái, người làm anh trai như tôi đây từ trước đến giờ không dám không nghe.. .. . .”

Thật sao?Bat๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m.

Diệp Thanh Hòa lại chợt nhớ tới những năm kia khi còn ở bên cạnh anh, trong lòng nhất thời nhộn nhạo, lăn tăn.. .. . .

“Anh hai, nghe nói anh đang nhận một vụ án ly hôn, không phải anh luôn không nhận những loại án này sao?” Anh nổi danh, người người trong giới đều biết, nhưng đồng dạng mỗi người bọn họ cũng biết nguyên tắc của anh đó chính là không nhận những vụ án ly hôn, mà lần này, lại phá lệ.. .. .. Một luật sư vàng tầm cỡ, nhận vụ án nhỏ như thế này vốn đã đủ làm cho người ta kinh ngạc.. .. . .

Hoặc bởi vì đây chính là vụ án có liên quan đến nhà họ Quách.. .. . .

“Sao em gái đột nhiên lại quan tâm đến công việc của tôi như vậy?”Anh nhìn cô cười hỏi.

Cô không biến sắc, chỉ hy vọng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ: “Anh hai, em chỉ hy vọng anh có thể buông tha vụ án này, Quách Hoành Vũ không phải người tốt! Bao nuôi tiểu tam, bao dưỡng tình nhân, hiện tại ngay cả con cũng sắp sinh, chẳng lẽ anh lại muốn biện hộ cho hạng người như vậy sao?”

Anh vẫn nhìn cô, nụ cười không giảm: “Em gái, em lấy thân phận gì đến nói với tôi những lời này chứ?”

“.. .. . .” Cô ngập ngừng: “Thân phận gì có quan trọng không? Quan trọng là anh đừng vì tình riêng mà lập bài tử của mình, anh cũng biết bây giờ áp lực của dư luận như thế nào, nếu anh nhận vụ án này mà nói,  hình tượng của anh liền bị hủy sạch!”

Anh trầm ngâm một lát, châm một điếu thuốc, nhẹ nhàng hít một hơi, từng vòng khói màu xanh nhạt lơ lửng bay ra: “Nửa tháng trước trở về nước, ở khu XX phố XX thuê một căn phòng, nhậm chức ở Sở luật sư Thiên Hải, mà luật sư vợ của Quách Hoành Vũ tìm đến lần này chính là Thiên Hải.. .. . .”

Sắc mặt của Diệp Thanh Hòa khẽ tái đi, thì ra là lúc bắt đầu cô bước lên mảnh đất này, mọi hành động của cô anh đều nắm trong lòng bàn tay.. .. . .

“Cho nên, em lấy thân phận luật sư thay mặt vợ Quách Hoành Vũ tới đây tìm tôi nói chuyện sao?” Nụ cười hoa đào mang theo ý vị đùa cợt lại trở về trên mặt, làn khói nhàn nhạt lan tỏa khắp nơi, rồi chợt nói: “Tôi khuyên em, không bằng dùng một thân phận khác, tôi có thể sẽ xem xét.. .. . .”

Sắc mặt cô lại trắng đi mấy phần.. .. . .

Anh liền đứng lên, dập tắt điếu thuốc đang hút dở, ném vào trong gạt tàn, hai tay chống ở trên bàn làm việc, thân thể tìm tòi, khuôn mặt tươi tắn đột nhiên đến trước mặt cô, mùi thuốc lá phả đến khiến cô hít thở không thông.

“Em gái à, hình như trên giấy chứng nhận kết hôn của tôi có đề tên của em.. .. . .” Anh kéo tay của cô đến, trên ngón áp út, trống không, cái gì cũng không đeo.. .. . .

Đã sửa bởi BAT101126 lúc 11.01.2015, 11 : 45 .

Source: https://vvc.vn
Category : Pháp luật

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay