Kể một câu chuyện về lòng nhân ái mà em biếtShare
- Facebook
-
Twitter
- LinkedIn
- Pinterest
Kể một câu chuyện về lòng nhân ái mà em biết – Bài làm 1
Dân tộc Nước Ta có truyền thống lịch sử tương thân, tương ái từ truyền kiếp được ông cha ta bộc lộ qua những câu tục ngữ như “ Lá lành đùm lá rách nát ” ; “ Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ ”. Tinh thần nhân ái được bộc lộ ở mọi nơi trên quốc gia ta và ở trường em cũng vậy, niềm tin này luôn được gìn giữ và phát huy .
Trong một năm học, trường em tổ chức triển khai rất nhiều những hoạt động giải trí biểu lộ lòng nhân ái. Dịp đầu năm thầy cô và những bạn học viên trong trường đã sinh động tổ chức triển khai hoạt động giải trí khuyên góp quần áo, sách vở và vật dụng cũ để ủng hộ những bạn học viên ở vùng núi, những dân tộc thiểu số xa xôi, là những nơi thiếu thốn về điều kiện kèm theo để học tập góp thêm phần giúp sức được phần nào về mặt vật chất và niềm tin để những bạn cố gắng nỗ lực phấn đấu hơn trong học tập .
Hoạt động này lôi cuốn rất nhiều thầy cô giáo và những bạn học viên trong trường tham gia, thậm chí còn cả những bậc cha mẹ của những bạn học viên cũng muốn góp một chút ít sức mình vào hoạt động giải trí có ý nghĩa này. Dù ít hay nhiều thì đây cũng chính là tấm lòng của mọi người muốn gửi tới những bạn ở vùng núi còn gặp nhiều khó khăn vất vả .
Hoạt động này thu được tác dụng rất tốt đẹp hứa hẹn nhiều hoạt động giải trí ý nghĩa tiếp theo. Không dừng lại ở đó, đến khoảng chừng giữa năm học cũng là khoảng chừng thời hạn gần cuối của một năm, cả nước đang sinh động sẵn sàng chuẩn bị cho một cái Tết Nguyên Đán truyền thống cuội nguồn của cả dân tộc bản địa, thì trường em cũng có những hoạt động giải trí riêng của mình, đó là việc khuyên góp để mua quà Tết cho những bạn học viên nghèo, có thực trạng khó khăn vất vả. Đây là hoạt động giải trí không phải ép buộc so với những bạn học viên trong trường mà là tùy vào tấm lòng của mỗi học viên và giáo viên .Nhưng tổng thể mọi người tham gia rất nhiệt tình, vì ai cũng muốn góp một chút ít công sức của con người nhỏ bé để những bạn mái ấm gia đình thực trạng khó khăn vất vả có một cái Tết thật ấm cúng và niềm hạnh phúc .
Riêng so với lớp em, hoạt động giải trí ý nghĩa nhất của năm học này bộc lộ rõ tinh thần nhân ái đó là đã mua được một chiếc xe lăn dành khuyến mãi cho một bạn học viên trong lớp khi sinh ra không như mong muốn đã bị khuyết tật từ nhỏ .
Kể một câu chuyện về lòng nhân ái mà em biết – Bài làm 2
Nhà chị Hương chỉ cách nhà em một khu vườn đẹp. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Hôm ấy chị đến rủ em sang nhà bà Tư chơi, thấy việc làm của chị so với bà Tư, em lại càng yêu thương và quý trọng chị hơn .
Bà Tư năm nay đã ngoài bảy mươi, sức khỏe thể chất yếu đi nhiều so với mây năm trước. Chị Hương bảo :
– Bà có năm người con đều hi sinh trong kháng chiến chống Mĩ. Vừa qua, bà được chính phủ phong tặng danh hiệu “Bà mẹ Việt Nam Anh hùng”.
Bà không có cháu chắt gì cả, sống thui thủi một mình nên chị Hương thương bà lắm. Thường ngày, chị sang giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, đấm lưng, bóp chân… cho bà những lúc trời trở gió. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị yêu quý bà Tự như bà ruột của mình.
Hôm hai chị em đến, thấy nhà cửa im lìm, tưởng bà đi đâu đó. Đứng ngoài sân chị gọi hai, ba tiếng, không thây bà vấn đáp. Chị bảo em : “ Mình đẩy cửa vào đi ! ”. Vừa bước vào nhà, chị Hương đã la to : “ Bà làm sao thế hở bà ? Bà bị bệnh ư ? Chị vội giở chiếc chăn bông lên, lay gọi bà. Mãi sau mới thấy bà mở mắt, trở mình nhìn chị Hương và em rồi thều thào nói trong hơi thở : “ Hai cháu đến với bà đó à ! Bà thấy chóng mặt từ tối trong ngày hôm qua, sáng nay muốn dậy mà không dậy được ” .
– Suốt mấy ngày này, bà chưa ăn gì, hở bà ! Cháu tệ quá, không biết sang giúp bà !
Chị quay sang em, nói vội : “ Em ngồi đây bóp chan bóp tay và xoa dầu cho bà, chị ra tìm mua cái gì cho bà ăn rồi chị vào ngay .
Nhìn theo bóng chị vội vã khuất sau hàng rào râm bụt, em cảm thấy lòng mình dâng lên một tình thương và một sự cảm phục. Đời chị cũng quá ư khó khăn vất vả và xấu số. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bát ngát của một người mẹ. Ba chị ở vậy nuôi chị cho đến giờ đây. Phải chăng sông trong thực trạng ấy chị mới thấm thía cảnh đơn độc, bóng chiếc của người đời mà chị đem tình thương của mình sưởi ấm cho bà Tư và cho bao nhiêu người khác cùng cảnh ngộ. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Giờ đây nghĩ lại những lời ca tụng của mọi người về đức hạnh của chị, em lại càng hiểu chị hơn. Đang miên man tâm lý thì đã thấy chị trên tay cầm tô cháo đang bốc hơi nghi ngút, nhanh gọn bước vào. Đặt tô cháo lên bàn, chị đến bên giường nhỏ nhẹ :
– Để cháu đỡ bà dậy, bà ăn cháo cho khỏe, bà nhé !
Nhìn chị đút từng muỗng cháo cho bà, em nhớ lại hình ảnh trước đây, mẹ em cũng chăm sóc ngoại em như chị Hương bây giờ. Chao ôi! Chị Hương thật là tuyệt! Chị là tấm gương, là biểu tượng đẹp về lòng nhân ái, về tình yêu thương và đức hạnh cho em và các bạn noi theo.
Trên đường trở về nhà cùng em, chị dặn :
– Những lúc học bài xong, rỗi rãi, cưng ráng qua lại thăm bà, động viên bà nghe cưng. Tội nghiệp bà lắm Trúc Ly ạ .
– Vâng ! Em sẽ làm như lời chị dặn .
Kể một câu chuyện về lòng nhân ái mà em biết – Bài làm 3
Ba em là một thương bệnh binh, lại chịu nỗi xấu số là má em lại bỏ cha con lại từ khi em mới lên hai .
Xem thêm : Giải bài tập Lịch sử 11 Bài 1 : Nhật Bản
Hai cha con sống với nhau bằng đồng xu tiền phụ cấp thương bệnh binh loại hai. Kể ra đời sống vật chất tuy có khó khăn vất vả nhưng hai ba con vẫn vui tươi .
Nhưng điều làm em thương ba vô cùng là mỗi khi trở trời, những vết thương hành hạ, nhất là những mảnh đạn còn ở trong đầu, khi ở trại thương bệnh binh mấy lần ba em đã lên bàn mổ mà bác sĩ không dám mổ vì sợ tác động ảnh hưởng đến bộ não !
Thế là đành sống chung với nó. Nhưng nó là kẻ địch trong đầu của ba em. Một tuần vài lần ba em nằm co rút người lại để khỏi bật ra tiếng rên …
Mấy thời điểm ngày hôm nay em chợt nhớ ra rằng khi còn má em, mỗi khi vết thương hành hạ thì má em xoa vò nhẹ lên đầu cho ba em đỡ stress nhiều lần, nhờ thế mà ba em ngủ được .
Em nói với ba :
– Ba ơi, con xoa đầu cho ba nhé !
– Thôi, con còn bận học và còn thao tác nhà .
– Không, con làm được mà !
Thế là từ đó, mỗi khi trở trời em đều xoa đầu nhè nhẹ cho ba em .
Nhưng rồi có một lần đi lĩnh tiền về, ba em khoe với em đã bớt tiền trà ra mua cây lăn gai để mát xa đầu, từ nay sẽ không phiền em xoa đầu nữa .
Nghe ba nói, hai hàng nước mắt em ứa ra đầm đìa .
Thế là ba em chịu được nỗi đau riêng của mình để con gái đỡ khó khăn vất vả về ba .
Chao ôi! Người lớn đã làm những việc mà không bao giờ em quên được.
Một hôm, thấy ba vừa nằm vừa lấy cây lăn gai tự mát xa cho mình xem có vẻ như trằn trọc khó ngủ, em chạy lại đỡ nhẹ cây lăn rồi dùng hai tay xoa nhẹ như khi trước. Vài phút sau ba em ngủ ngay. Từ đó, em không khi nào để ba tự mát xa lấy nữa .
Thống kê tìm kiếm