Ngoài những bộ tầm cỡ, Ân Tầm là một tay bút trưởng thành và có phong độ không thay đổi khi hệ liệt Hào môn thế gia, Hào môn kinh mộng của cô đều được bạn đọc đảm nhiệm rất tích cực. Với cá thể tôi, mỗi tác phẩm của Ân Tầm đều có một sắc tố khác nhau, khai thác những góc nhìn riêng không liên quan gì đến nhau và độc lập, không bị lặp lại nên hầu hết những bộ truyện của nàng, tôi đều rất kì vọng. Và đến khi ngồi viết bài review này, tôi hoàn toàn có thể khẳng định chắc chắn rằng, Đừng để lỡ nhau là tác phẩm đáng đọc nhất được viết bởi Ân Tầm .
Cô trở thành một nạn nhân của việc tranh giành quyền lực, địa vị, danh dự cho một gia tộc, bị đe dọa từ chính những người thân có quan hệ huyết thống với mình. Cô bị bắt cóc, bị cưỡng hiếp một cách tàn bạo khi mới chỉ là đứa trẻ còn chưa hoàn thiện suy nghĩ, đoạn quá khứ kinh hoàng đó ăn sâu cắm rễ trong kí ức của cô. Sau này, cô may mắn gặp giáo sư Đình, người giúp cô đoạn tuyệt được mảng trí nhớ đó, cho cô cơ hội sống bình yên như bao đứa trẻ khác trong hai mươi năm. Số phận đưa cô gặp lại anh khi cả hai đã trưởng thành, vì quá khứ không còn nguyên vẹn nên cô chẳng thể nào nhớ được vị cứu tinh khi xưa, về phía anh, tiếp cận cô lại từ mối hận thù. Hai người gặp lại nhau bằng hiểu lầm, đến với nhau cũng hiểu lầm và cả hôn nhân cũng chẳng được rõ ràng, nhưng anh ngày càng nhận thấy, mình thật sự đã yêu cô đến mức không thể dập tắt được. Từ đó, anh vì cô mà đánh đổi cả thanh danh mạng sống của mình, sống trong nỗi lo cô nhớ lại sự thật năm xưa, tìm mọi cách để bảo vệ cô, ngăn không cho cô nhớ lại những chuyện cũ có liên lụy đến cả ba anh – Niên Quý. Anh vào tù sau khi thú nhận tội lỗi của mình, bản thân lại không muốn cô hi sinh tuổi xuân chờ đợi mình trong đau khổ, làm thủ tục ly hôn, nói với cô những câu đau lòng nhất và một mực phủ nhận tình cảm dành cho cô. Sau khi nhớ lại chuyện khi xưa, cô cảm thấy bản thân thật sự dơ bẩn và kinh tởm, nhờ sự động viên và an ủi của anh, cô lấy lại được tinh thần và tìm cách giết chết kẻ khốn kiếp đã đẩy cô vào nỗi tuyệt vọng ngày trước. Rơi vào hố sâu tuyệt vọng khi anh đòi li hôn, tưởng như không thể cứu vãn được cuộc sống nữa thì cô hay tin mình được làm mẹ. Cô quyết tâm sinh con, đợi chờ anh bốn năm trở về, ôm cô vào lòng mà thủ thỉ, “Anh về rồi đây”, cùng nhau hưởng hạnh phúc tươi đẹp đến rang long đầu bạc.
Về nhân vật trong tác phẩm hào môn kinh mộng 3, họ kiên cường, mạnh mẽ và đấu tranh đến cùng cho hạnh phúc của bản thân. Những người thực sự sống trong thế giới thượng lưu, họ biết cách cương nhu và hi sinh bản thân để bảo vệ hạnh phúc cho những người họ coi là mạng sống. Tất cả những tình huống trắc trở trong truyện mà tác giả xây dựng không chỉ đẩy câu chuyện lên cao trào mà còn là những bậc thang để nhân vật bộc lộ bản chất. Một người đàn ông giàu có và quyền lực như Niên Bách Ngạ chẳng thiếu gì cách đẩy tội cho kẻ khác, tìm cho mình một con đường tháo lui an toàn, nhưng anh không làm vậy vì tâm khảm có lỗi với người anh yêu. Một nữ cường như Tố Diệp, thẳng thắn bộc trực, tư duy thực tế, ứng xử khéo léo lại mang trong lòng nỗi đau bị bỏ rơi, bị bài xích, lẽ ra khi đang là con gái chính thức của người vợ hợp pháp lại bỗng chốc trở thành đứa con gái rơi. Rõ ràng là bố của mình mà phải đành ngậm ngùi nhìn ông bên những đứa con khác, khao khát được một lần nữa nắm tay ông, được ông ôm vào lòng mà lại không được, nhìn mẹ chết trước mặt mình mà không thể gặp lại người chồng của mình lần cuối, giây phút đó, mọi tình yêu trong lòng cô đều hóa thành hận thù. Những gì cô làm được chỉ là cam chịu, nhẫn nhịn, mong đợi một cuộc sống yên bình, trái ngược hoàn toàn với tính cách vốn có của cô.
Kể từ khi gặp cô, mọi nguyên tắc của anh đều bị phá hủy bởi cái tên Tố Diệp. Anh sẵn sàng buông bỏ mọi thù hận, hướng mọi tin đồn, mũi nhọn về phía mình. Anh dẫn cô đến Nam Phi để tránh những tin đồn không hay về mình, tức giận khi cô vào hầm mỏ mà quên đội mũ bảo hiểm, tức giận khi thấy cô chạy chân trần mặc kệ trời lạnh, sẵn sàng cởi chiếc áo khoác lông đắt đỏ để cô ủ ấm chân, vì Tố Diệp lén leo lên tầng 2 chuồn vào công ty tìm anh mà làm rơi chiếc giày, và anh sẵn sàng vì một người con gái mà chạy đi tìm chiếc giày trong đêm tối cùng với chiếc đèn pin, sẵn sàng chạy xuống xe đi xếp hàng rất lâu để mua cái bánh mà cô thích, đổi tách cà phê nóng cho Tố Diệp còn mình uống tách cà phê đã lạnh ngắt của cô, hay luôn để cô nằm ở vị trí không bị ép tim, để cô có giấc ngủ ngon…Anh chỉ làm và làm, anh không giỏi nói. Có lẽ vì thế mà người bạn thân Kỷ Đông Nham và cậu em trai Niên Bách Tiêu đã hiểu lầm anh. Mọi nỗi đau anh tự mình nuốt vào trong, không để mọi người phát hiện sự thật đau lòng. Anh chỉ cần người con gái anh yêu luôn ở bên cạnh anh những lúc anh buồn, vui, thế là đủ rồi.
Với Tố Diệp, nỗi đau tinh thần và thể xác của cô quả thức quá sức chịu đựng với người thường. Bản thân nhơ nhuốc từ khi còn nhỏ, sau này khi tìm được người thực sự yêu thương thì lại bị khơi gợi quá khứ chỉ muốn cả đời chôn vùi. Không những thế, cô còn phải đối mặt với nỗi đau mất con, thiên chức làm mẹ cũng không được trọn vẹn. Có con lần đầu tiên với Niên Bách Ngạn, những tưởng cuộc đời như vậy là hết trắc trở, anh cùng cô vui vẻ bàn tán về đứa bé đang thái nghén trong bụng với nỗi niềm vui sướng, thiêng liêng, chuẩn bị sẵn tinh thần để đón chào sinh linh bé bỏng. Cuối cùng, tai họa ập tới, một mình Tố Diệp đối mặt với cả thế giới, với cả người cô yêu thương, lấy hết can đảm uống thuốc phá thai, tự tay giết chết đi cốt nhục của cả hai người. Đối với tôi, tuy rằng đó là cách duy nhất Tố Diệp có thể làm trong hoàn cảnh bấy giờ, nhưng sự vô nhân tính và tàn ác vẫn không thể lu mờ. Cô đau một thì anh phải đau đến thế nào, cô làm như vậy để chứng minh điều gì? Tôi thật sự phẫn nộ khi đọc đến cảnh này, tự dưng sinh ra ác cảm với nữ chính, dù sau này có may mắn được mang thai lần nữa, nhưng Tố Diệp làm vậy cũng ác chẳng kém gì kẻ dâm ô khi xưa cô ngàn đời căm phẫn.
Về cơ bản, cốt truyện ngôn tình không có gì thay đổi, nhưng như thường lệ, tình huống làm nên tất cả. Mọi sự móc nối oan gia giữa các nhân vật, những tình huống cả chủ quan lẫn khách quan đều mang hơi thở cuộc sống, rất thật, rất đời. Những tình tiết trong chuyện bộc lộ được lối tư duy sáng tạo và khối lượng kiến thức khổng lồ của má Tầm, một mình má sống trong hai nhân vật chính đã đủ mệt, đằng này lại còn thêm anh nam phụ si tình và những nhân vật khác, vậy mà vẫn đảm bảo câu văn chuẩn xác, mỗi người một tính, không ai lẫn với ai. Lý do tôi khẳng định ở ban đầu rằng đây là bộ truyện đáng đọc nhất của Ân Tầm chính là vì những tình huống sản sinh ra mọi loại vấn đề và cách gỡ nút thần sầu của tác giả, bút lực quả không tồi một chút nào. Tin tôi đi, doc truyen online full này không những lấy đi cả lít nước mắt của bạn đọc mà còn khiến họ mất ăn mất ngủ, nguyện chịu đau chịu khổ cùng các nhân vật để có thể trải nghiệm một cách thực tế nhất.
Bộ này nên đọc lúc thi tuyển đã xong, việc làm nhàn nhã, đọc một lèo không ngừng nghỉ để thỏa mãn nhu cầu nỗi ham chữ, vả lại, bạn cũng không hề ngăn bản thân ngừng lật giở những trang sách để mày mò xem chuyện gì xảy đến tiếp theo được. Ai chê bộ này dài dòng thì chê, với tôi, sạn thì vẫn có, nhưng bát cơm ngon làm từ gạo sách là bát cơm còn sạn mà. Quyển này nhất định phải đọc, đọc để ngẫm và để hiểu, con người rốt cuộc hoàn toàn có thể phi phàm đến mức nào khi dính vào tình yêu .
Review by Minh .