Chắc hẳn ai ai trong tất cả chúng ta cũng muốn mình được sinh ra trong một mái ấm gia đình giàu có, vì khi có tiền, con người sẽ thuận tiện cảm thấy vui tươi và thỏa mãn nhu cầu với đời sống hơn. Nhiều người cho rằng tiền không hề mua được tổng thể, không hề mua được niềm hạnh phúc, nhưng tất cả chúng ta cũng phải công nhận : Tiền là thứ giúp tất cả chúng ta đến gần với niềm hạnh phúc hơn .Những san sẻ của người dùng Zhihu dưới đây sẽ cho cái nhìn chân thực hơn về cảm xúc khi được lớn lên trong mái ấm gia đình giàu có. Trong đó đáng chú ý quan tâm nhất là một thông tin tài khoản có tên là @ NapZzz, cô đã san sẻ đời sống xa hoa của mình khiến nhiều người phải đỏ mắt ghen tị. Bên cạnh đó cũng có những câu truyện đáng để lưu tâm .
01. Chuyện của @NapZzz
Giới thiệu một chút ít về nhà của tôi. Bố mẹ làm kinh doanh thương mại, thừa lúc làm ăn phát đạt thì ” tậu ” hẳn nhiều căn hộ chung cư cao cấp. Hiện tại, cha mẹ tôi đã không còn kinh doanh thương mại nữa .
Từ cấp hai, tôi đã được đi du học. Lên đến cấp ba, tôi học ở một trường quý tộc tư lập ở Canada, cũng là thời điểm tôi bắt đầu sử dụng đồ hiệu một cách thoải mái nhất.
Đến năm 18 tuổi, tôi được mở thông tin tài khoản tín dụng thanh toán ( vì ở quốc tế, người đủ 18 tuổi mới được mở thông tin tài khoản ngân hàng nhà nước ), bố đã chuyển hẳn 200.000 tệ ( hơn 700 triệu VND ) vào thẻ cho tôi sử dụng dần .Thật ra, ngay từ lớp 9, tôi đã được sử dụng đồ hiệu rồi, chỉ là vì mấy thứ đồ đó không đáng là bao nên tôi không tính. Thời đó, những đôi giày tôi mang đều là những nhãn hàng nổi tiếng khét tiếng quốc tế .Nhớ lại lúc mới xuất ngoại, mẹ đã Tặng Ngay cho tôi món quà là chiếc đồng hồ đeo tay hiệu Cartier tầm khoảng chừng 200.000 tệ ( hơn 700 triệu đồng ) gì đấy. Bố tôi nói quà của ông là đợi tôi đủ 16 tuổi học xong bằng lái sẽ cho tôi chiếc xe tầm 3 triệu đồng ( hơn 10 tỷ đồng ). Chỉ tiếc là đến tận giờ đây vẫn chưa thi đậu bằng lái .Tôi là con một trong nhà nên cha mẹ rất tôn trọng tôi. Mấy đối tác chiến lược làm ăn của cha mẹ hỏi rằng tại sao không sinh thêm đứa con nữa, nhưng cha mẹ cho rằng nếu như vậy thì phải có sự chấp thuận đồng ý của tôi. Nhưng vì tôi không chấp thuận đồng ý nên họ không còn nhắc đến nữa .Tôi là người có niềm đam mê với những loại sản phẩm của Apple. Điều này cũng dễ hiểu vì tôi sống ở quốc tế, đa phần chỉ dùng iPhone, chuyển tải tài liệu cũng thuận tiện. Hơn nữa, tôi chỉ thích dùng iPhone. Mẫu mới nhất vừa ra thì phải mua liền. Nhưng tôi dùng rất mau hư, dẫn chứng là đã có 3 – 4 chiếc iPhone 11 trong tay. Ngoài ra tôi còn ” tậu ” được tai nghe của LV .
Mấy lần ra ngoài chơi mua mấy món đồ và vẫn chưa đập hộp. Kính mát của Dior vẫn là chân ái nhất. Mấy hôm trước đi sàn nhảy rơi mất 2 chiếc nên đã mua bù lại 3 chiếc phòng hờ. Còn có mấy cái túi MiniKelly và Birkin của Hermès, mua để đó thôi chứ chưa dùng tới. Chưa hết, chiếc túi Hermes horseshoe màu vàng thần thánh này là mẫu đặc biệt quan trọng, là quà sinh nhật tuổi 22 của tôi .Tiếp theo là san sẻ thêm về tủ quần áo. Tôi thích nhất mặc mấy bộ đồ của Chanel, phối hợp cùng với đồng hồ đeo tay và túi xách hàng hiệu cao cấp nữa thì vô cùng tinh xảo và sang trọng và quý phái. Mỗi chiếc tầm khoảng chừng 70.000 tệ ( gần 250 triệu đồng ) nếu tôi nhớ không lầm .Mỗi lần đi máy bay, tôi chỉ toàn đi hạng thương gia. Chỉ cần đến trường bay thì đã có người ra mang tư trang của tôi vào khu chờ VIP, tôi luôn được đưa đón tận tình và được kiểm tra bảo mật an ninh khá đầy đủ khắt khe .
Tôi thấy mọi người liên tục check in ở hạng thương gia, tôi cũng tham gia cho vui. Và quả thật dịch vụ rất tuyệt vời .
02. Câu chuyện của @Tạ Pi Ju
Thật sự rất suôn sẻ và sung sướng .Từ lúc sinh ra, tôi được sống trong biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang to lớn. Trong nhà có một cô giúp việc nấu cơm quét nhà, đi ra ngoài thì có tài xế đưa rước. Từ nhỏ, tôi đã được học Piano, múa ba-lê, đánh cầu lông, vẽ tranh sơn dầu. Chúng tôi ai ai cũng thích cưỡi ngựa và lượn lờ bơi lội. Bố mẹ tôi có sở trường thích nghi hay đi đây đi đó khắp quốc tế. Trong nhà có hẳn một phòng để tọa lạc những món đồ kỉ niệm về những nơi mà họ đã đi qua .Bố tôi làm kinh doanh thương mại, sau khi tốt nghiệp Đại học thì mở màn lập nghiệp và từ đó tăng trưởng vững mạnh đến giờ. Mẹ tôi đến 40 tuổi thì khởi đầu ở nhà nội trợ và chăm chút vẻ đẹp. Tuy vậy nhưng bà không chú trọng vào những món đồ hàng hiệu, mua loại gì cũng được, chỉ cần đẹp là bà sẽ mua. Mẹ thích nuôi mèo nuôi chó, dạo gần đây còn muốn nuôi lạc đà trong vườn nữa .Trong kí ức của tôi, tôi không hề có khái niệm về tài lộc, trước giờ chưa hề có cảm xúc phải kì kèo đắn đo để mua thứ gì hay phải tâm lý cho đời sống sắp tới, muốn mua gì thì mua đó. Từ nhỏ tới lớn, tôi không cần phải lo nghĩ đến cái ăn cái mặc .Hiện tại tôi đang học thạc sĩ ở quốc tế. Tôi muốn sau này sẽ về nước, tìm đối tượng người dùng để yêu đương và kết hôn. Nhưng mà tôi không đặt nặng lắm về yếu tố kết hôn sinh con, có cũng được mà không có cũng không sao. Dưỡng già cũng không thành yếu tố vì đã có cha mẹ sẵn sàng chuẩn bị trước cho tôi. Tôi rất suôn sẻ khi có một đời sống sung túc như hiện tại .Ảnh minh họa
03.
Bố tôi mở công ty, mẹ không đi làm, coi như mái ấm gia đình sung túc rồi đó .Cảm giác tiên phong chính là đời sống quá mức thuận tiện. Trong nhà khi nào cũng có giúp việc quét dọn vệ sinh và giặt quần áo, khách đến nhà thì có đầu bếp riêng để nấu nướng, chưa khi nào phải động tay động chân đi chợ mua rau. Đại khái là đời sống sẽ tối giản và thuận tiện hơn nhiều người một vài bước .Cảm giác thứ hai là khi nào cũng cảm thấy bản thân sung túc hơn bè bạn xung quanh. Hồi còn nhỏ đi học, những bạn ngưỡng mộ và mơ tưởng để có được một con xe BWM, trong khi đó nhà tôi đã có từ lâu .Cảm giác niềm hạnh phúc nhất chính là từ nhỏ luôn được hưởng những quyền hạn tốt nhất trong đời sống. Ngay từ tiểu học, tôi phần đông năm nào cũng được đi du lịch quốc tế .
Đến hiện tại đang học đại học năm 2, tôi đã đi được tổng cộng 17 nước, chưa từng đi Nam Mỹ. Năm lớp 9, tôi được sang Mỹ học và sống một mình. Hiện tại đang học đại học năm 2 ở một ngôi trường trong top 20 thế giới.
Tôi không thích mua đồ hiệu cao cấp, nhưng mẹ tôi thì lại rất thích. Tóm lại là cảm xúc không có gì ngoài niềm hạnh phúc. Vì tôi là con một nên cha mẹ vô cùng chiều chuộng tôi, không cần tôi lo ngại gì cả. Thay vào đó, cha mẹ muốn tôi phải sống thật vui tươi. Tôi thì chỉ hoàn toàn có thể phấn đấu học tập, đã nhận được rất nhiều học bổng và những loại chứng từ khác nhau .Có thể nói, được sinh ra trong một mái ấm gia đình giàu có cũng đồng nghĩa tương quan với bạn đã đứng sẵn ở vạch đích trên chặng đường tương lai. Thế nhưng sự giàu sang cũng thuận tiện tan thành mây khói một khi tất cả chúng ta đánh mất bản thân. Vậy thì hãy trân trọng những gì mình đang có và không ngừng nỗ lực để niềm hạnh phúc hiện tại được bền vững hơn .
Nguồn: Zhihu