Tổng giám đốc bá đạo và cô vợ luật sư kiêu ngạo của mình – Lan Hồ Điệp 134

Chương 1 : Paris TP Paris là TP. hà Nội của Nước Pháp, thuộc về Châu Âu. Còn được ca tụng là “ Kinh đô ánh sáng “. Paris là một nơi sinh động cùng với những kiến trúc và những người họa sỹ tài ba, làm thành phố càng thêm phồn hoa hơn. Paris cũng là một thành phố, đứng đầu trên quốc tế về thời trang hạng sang. Không gian yên tĩnh làm người ta cảm xúc tự do. Khi màn đêm buông xuống, những ánh sáng màu cam, tỏa ra từ những ngọn đèn đường và tháp Eiffel, chiếu xuống dòng sông Seline, làm cho thành phố này trở nên một nơi điệu đàng và lãng mạn vô cùng. Paris còn được gọi là “ TP Hoa Lệ. ” Tại quán bar Night Angel ở ngay TT thành Phố Paris. Mạnh Hùng cùng với mấy người đối tác chiến lược, ngồi trong phòng VIP uống rượu trò truyện. Trên bàn tròn ngồi 5 nguời đàn ông u tú. Mạnh Hùng mặc trên người phục trang màu đen huyền bí. Trên khuôn mặt đẹp trai của anh, luôn hiện lên vẻ lạnh nhạt ngạo mạn. Đi theo bên cạnh Mạnh Hùng, khi nào cũng là 2 thủ hạ đắc lực của anh. Trần Siêu là người Mạnh Hùng côi trọng nhất, cũng là cánh tay phải của anh. Trần Siêu là con của nguời tài xế, thao tác tại Mạnh Gia nhiều năm. Mạnh Hùng và Trần Siêu là bạn từ nhỏ, nên anh rất an toàn và đáng tin cậy Trần Siêu. Trần Siêu không chỉ xuất sắc về kinh doanh thương mại mà còn giỏi về võ thuật. Nguời còn lại là Ngô Đức, một người điềm đạm sâu xa, với khuôn mặt lạnh nhạt và mái tóc dài chấm vai. Ngô Đức đi theo Mạnh Hùng đã mười năm, là cánh tay trái của anh. Hai người là thủ hạ đắc lực, cũng đồng thời là cận vệ của anh. Ngồi đối lập Mạnh Hùng, là 3 người Pháp cùng một người Trung. Họ đến đây để bàn về việc hợp tác, tên thương hiệu thời trang mới. Từ trước tới nay, Mạnh Hùng chỉ kinh doanh thương mại về ngân hàng nhà nước. Ngân hàng của anh, xuất hiện khắp nơi trên toàn quốc tế. Bây giờ ngân hàng nhà nước của anh đã lên quỹ đạo. Anh muốn bất tay vào quốc tế thời trang hạng sang, nên mới đến Pháp kỳ này. Thương hiệu anh xây dựng tại Paris được gọi là Mystery, cũng là huyền bí. Chuyên về thời trang hạng sang, dành riêng cho phụ nữ. Mạnh Hùng cầm ly rượu trong tay, lác nhẹ một cái. Chất lỏng trong ly, hoạt động theo động tác của anh. Mạnh Hùng đưa ly đến mép môi, nhâm nhi một miếng. Trần Siêu cầm trong tay bản hợp đồng, anh lưu loát sơ lược hàng loạt nội dung cho họ nghe. Vừa uống rượu vừa nghe Trần Siêu lý giải. Trong lúc này cửa phòng VIP được mở ra. Một người đàn bà trung niên bước vào, đi theo sau bà là 5 cô gái xinh đẹp với thân hình bốc lửa. Người đàn bà trung niên là quản trị của mấy cô gái này, nhìn thấy Mạnh Hùng liền lên tiếng. “ Mạnh Tổng, ngài khỏe chứ ngày hôm nay Sally mới tới. Tôi kêu em ấy đến, ship hàng cho ngài. ” Mạnh Hùng nghe bà ta nói, anh không hề chăm sóc. Vẫn ngồi đó không có biểu cảm gì, không thèm ngước mặt nhìn Sally một cái. Anh chỉ tĩnh mịch cầm ly rượu lên hớp một miếng. Quản lý thấy Mạnh Hùng không nói gì, trong lòng hơi ngượng ngùng. Bà bất đầu nói sang qua chuyện khác. “ Mấy em mau, qua ship hàng cho mấy vị khách quý. ” Mấy cô gái liền đi đến, mỏi người ngồi bên cạnh một vị khách. Sally được dặn dò từ trước, thời điểm ngày hôm nay cô phải Giao hàng Mạnh Hùng. Cô đi tới ngồi bên cạnh anh, Sally len lén, liếc nhìn Mạnh Hùng. Cô nghe quản trị nói, Mạnh Hùng là một vị khách rất quan trọng. Anh là người có quyền lực tối cao nhất tại đây, chỉ cần được anh chú ý tới. Thì chim sẻ cũng sẽ biến thành phượng hoàng. Trước khi vào đây Sally nghĩ, chắc anh là một người, ở độ tuổi trung niên, thân hình mập mạp, mang cái bụng bia. Nhưng Sally không ngờ, anh lại là một người, với dung mạo đẹp như vậy. Khuôn mặt đẹp trai, dáng người mê hoặc, mái tóc ngắn gọn màu rượu đỏ. Cộng thêm chiếc bông tai ruby, làm tăng thêm phần cương nghị trên khuôn mặt anh. Sally nhìn anh mà không chớp mắt. Quản lý thấy Mạnh Hùng không nói gì, bà liền khôn khéo lên tiếng. “ Mạnh Tổng, ngài phải chiếu cố Sally. Hôm nay là đêm tiên phong của em ấy. ” Bà biết, nguyên tắc của Mạnh Hùng. Anh chỉ đụng vào xứ nữ, anh không thích dơ bẩn. Chỉ có xứ nữ, mới hoàn toàn có thể ship hàng anh. Phụ nữ ở bên cạnh anh, lâu nhất chỉ được hai tháng. Có ngươi còn chỉ được một lần mà thôi. Từ trước tới giờ, chưa có ai là ngoại lệ. Sally cầm chai rượu lên, rót cho Mạnh Hùng thêm một ly. Lúc này mấy người đối tác chiến lược, điều vui tươi một tay ôm người mẫu, một tay cầm ly rượu lên uống và trò chuyện. “ Mạnh Tổng, đề xuất của cậu đưa ra, tôi rất có hứng thú. Nhưng nếu cậu muốn bước chân vào, quốc tế thời trang tại Pháp. Vốn liếng của công ty cậu, phải rất hùng hậu. ” “ Simon, cậu đừng lo. Tiền …. …. ” Dừng một chút ít Mạnh Hùng nhích môi cười, dùng giọng điệu kiêu căng nói tiếp. “ Mạnh Hùng tôi, cái gì không có chứ …. tiền thì dư. ” Nói xong anh cầm ly rượu trong tay cụng vào ly của Simon. “ Click …. …. ” Tiếng ly chạm vào nhau vang lên. Simon cùng 3 người bạn, tranh luận một chút ít. Suy nghĩ xong, Simon nhìn Mạnh Hùng nói. “ Được nếu cậu đã nói như vậy, chúng tôi cũng không còn gì phải lo. ” Simon nói xong cầm bút lên, ký vào bản hợp đồng Trần Siêu đưa cho anh. Simon ký xong đưa qua cho 3 người ngồi bên cạnh. “ Chúc mừng cho lần hợp tác này của tất cả chúng ta. ” Nói xong Mạnh Hùng cùng bốn người họ cụng ly. Lúc này Mạnh Hùng mới thả lỏng bản thân, anh vỗ vỗ lên ghế sopha bên cạnh mình. Ý bảo Sally đến ngồi sát anh hơn, Sally vui tươi xích nguời lại. Mạnh Hùng đặt tay lên đùi cô, anh không thích khi bàn chuyện làm ăn mà tiếp xúc với phụ nữ. Làm việc là ra thao tác, sau khi ký xong hợp đồng, lúc đó mới là thời hạn riêng. Anh là một người công tư phân minh. Lúc này mấy vị đối tác chiến lược đã ngà ngà say, Mạnh Hùng cho Ngô Đức đưa họ lên phòng bao trên lầu .

11Có bài mới Re: [Sưu tầm – Teen] Tổng giám đốc bá đạo và cô vợ luật sư kiêu ngạo của mình – Lan Hồ Điệp 134 – Điểm:

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: 0.90 x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Chương 2: Kiều nhi

Mạnh Hùng ôm eo Sally bước ra ngoài, chuẩn bị về biệt thự.

Mạnh Hùng có 2 căn biệt thự tại Paris, một căn là nhà riêng của anh, chưa từng có phụ nữ bước vào, được gọi là biệt thự Mạnh Viên.

Căn còn lại, là nơi anh qua đêm cùng phụ nữ.

Mạnh Hùng là người rất thích sạch sẽ, sau mỏi người phụ nữ anh tiếp cận, đồ đạc ra giường điều được người giúp việc, quăng đi thay vào bộ mới.

Mạnh Hùng và Sally đi trước, Trần Siêu và Ngô Đức cung kính đi phía sau.

Một đám thanh niên hướng về bar rượu hấp tấp đi tới.

Một người vì quá vội vã, nên đụng vào người của Mạnh Hùng.

Trần Siêu tức giận, bước tới tóm lấy cổ áo của hắn, cặp mắt trợn lên nhìn hắn nói.

“Muốn chết có phải không?”

Tên thanh niên ngước mặt lên nhìn vào người mình vừa đụng trúng.

Nhìn thấy sắc mặt nguy hiểm của Mạnh Hùng, anh liền hoảng sợ.

Giọng nói rung rung vang lên.

“Xin lỗi, chỉ vì muốn xem Betty, nên chúng tôi mới gấp gáp như vậy.”

Mạnh Hùng nheo cặp mắt đẹp dài của mình lại, Trần Siêu liền hiểu ý nói với giọng đầy nghi ngờ.

“Betty, có gì mà cậu phải hấp tấp muốn đi xem như vậy.”

“Các người không biết Betty sao?

Cô ấy là người đẹp nhất, mà tôi từng thấy.

Hôm nay nghe nói cô ấy sẽ đấu rượu, với đại ca Phi Tú tại đây.”

Trần Siêu nghe hắn nói vậy, anh nhìn Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng gật đầu nhẹ một cái, Trần Siêu liền hiểu ý, anh vẫy tay ý bảo hắn đi đi.

Mạnh Hùng ôm Sally đi lên phòng phía trên lầu, đứng trước cửa sổ sát mặt đất,

Mạnh Hùng có thể quan sát được, tòan bộ hành động bên ngoài.

Nhưng từ bên ngoài không thể nhìn thấy vào bên trong.

Mạnh Hùng nhìn về hướng quầy bar, nơi đông đúc người tụ tập lại.

Một cô gái đứng quay lưng về anh, với thân hình gợi cảm, mặc một cái quần da màu đen, ngắn bó sát cặp mông tròn trịa của mình.

Cô mặc một cái áo thung ngắn, để lộ một khoản da trắng mịn ở phần eo.

Mái tóc dài đen óng ánh, nhìn vào thật quyến rũ vô cùng.

Trên quầy bar đặt mỏi bên mười ly rượu whisky.

Một người trọng tài đưa tay lên nói,

“Ai trong thời gian ngắn nhất, uống hết 10 ly rượu này, sẽ là nguời chiến thắng.”

Người trọng tài bất đầu đếm.

“1….2…..3……”

Đại ca Phi Tú và cô gái đó bất đầu cầm rượu ly lên mà uống.

Hai người uống xong đặt ly xuống bàn, cầm ly khác lên uống tiếp.

Mạnh Hùng châm chú nhìn vào cô gái kia, cô chỉ một hơi uống cạn sạch ly rượu trong tay.

Uống đến ly thứ 8, đại ca Phi Tú không còn chiệu nỗi nữa, liền nôn ra ngoài.

Cô gái kia vẫn bình tĩnh, ung dung mà uốn hết 2 ly rượu còn lại.

Ngô Đức đứng bên cạnh Mạnh Hùng, nhìn Trần Siêu bằng cặp mắt bất thường.

Từ trước tới giờ anh chưa từng thấy, Mạnh Hùng chú ý vào một người phụ nữ nào như vậy.

Cô gái kia uống hết 10 ly rượu, cô quay người lại nhìn đại ca Phi Tú.

Khuôn mặt Kiều Nhi, hiện ra trước mặt anh.

Khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng nõn, cặp mắt hai mí to tròn, mũi cao và đôi môi gợi cảm, khi cười có má lúm đồng tiền thật dễ thương.

Cặp mắt sắc bén của Mạnh Hùng, liền tỏa sáng.

Nét mặt thích thú, hiện rõ trên khuôn mặt anh.

Kiều Nhi nhìn Đại Ca Phi Tú cười đắc ý nói.

“Anh thua rồi, chiếc Lamborghini của anh đã thuộc về tôi.”

Đại ca Phi Tú, thua một cách tâm phục khẩu phục.

Từ trước tới giờ anh chưa từng gặp, nguời phụ nữ nào, uống hết 10 ly rượu whisky mà mặt không hề đổi sắc.

Anh nhìn đàn em của mình, hắn liền móc trong túi ra một chiếc chìa khoá.

Phi Tú cầm lấy chìa khoá, đưa cho Kiều Nhi nói.

“ Nó là của em.”

Kiều Nhi nhận lấy chìa khoá trong tay anh, Cô cầm lên hôn vào nói một cái, rồi nhìn vào một người đàn ông ngồi trong bóng tối nói.

“Anh thua rồi, ngày mai cho người chuyển 10 triệu vào tài khoản của em.”

Mạnh Khang ngồi trong bống tối, quan sát toàn bộ quá trình.

Anh đánh cược với Kiều Nhi, nếu cô có thể làm cho Phi Tú, cam tâm tình nguyện đưa chiếc xe Lamborghini mà hắn quý như tính mạng của mình cho cô, anh sẽ thua cho cô 10 triệu.

Mạnh Khang không ngờ, cô lại dùng cách này, để lấy được chiếc xe đó.

Anh tươi cười nhìn Kiều Nhi nói.

“Được, ngày mai 10 triệu, sẽ được chuyển vào tài khoản của em.”

Thật ra thì Mạnh Khang không hề quan tâm đến số tiền đó.

Kiều Nhi và anh 2 năm trước đã đuợc gia đình phối hôn.

Cho dù cô không đồng ý, lễ đính hôn đã được định vào 1 năm sau.

Nói cách khác cô chính là vị hôn thê của anh.

Mạnh Khang là một người có rất nhiều phụ nữ, nhưng khi anh cặp mặt Kiều Nhi và biết về bối cảnh gia đình của cô.

Anh nói với lòng mình, anh nhất định phải có được cô.

Đàn ông điều là như vậy, cái mà họ càng khó có được, thì họ càng xem trọng.

Cũng giống như Mạnh Khang, mấy người phụ nữ, vì tiền và địa vị của anh, mà tiếp cận anh.

Anh chỉ xem họ như trò chơi qua đường.

Mạnh Hùng thì khác, đối với phụ nữ anh không hề bỏ ra tình cảm.

Anh chỉ xem bọn họ như công cụ, để anh phát tiết mà thôi.

Vui thì cho họ chút tiền, không vui thì họ liền biến khỏi tầm mắt của anh.

Kiều Nhi nhìn Mạnh Khang tươi cười nói.

“Vậy cảm ơn trước nhé, Mạnh Tổng.”

Kiều Nhi biết anh và cô có hôn ước, nhưng cô đã từ chối.

Ba cô nói, thời gian đến ngày đính hôn còn lâu.

Nếu đến lúc đó cô vẫn không có tình cảm với Mạnh Khang, thì ông sẽ suy nghĩ đến việc hủy bỏ hôn ước.

Nhưng đã 2 năm trôi qua, cho dù Mạnh Khang cố tìm đủ mọi cách để lấy lòng cô, không thích chính là không thích.

Cô ghét nhất mấy người đàn ông trăng hoa như anh, lúc nào cũng có scandal và phụ nữ bên cạnh.

Cô chỉ thích những người đàn ông chung tình, một lòng một dạ vì người phụ nữ của mình.

Một người đàn ông, giống như Lôi Lạc Thiên.

Từ trước tới giờ, anh chưa từng tiếp cận với phụ nữ.

Chỉ khi anh sát định được tình cảm của mình, anh mới thừa nhận người phụ nữ đó thuộc về anh.


Source: https://vvc.vn
Category : Pháp luật

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay