Chẳng khi nào hoàn toàn có thể bảo vệ được ai khác ?Chị ngồi trước mặt tôi, nước mắt giàn giụa. Chị hỏi tôi : “ Chị hoàn toàn có thể tha thứ cho anh ấy không hả em ? ” .
Đàn bà, có lẽ đã luôn tự hỏi mình, hỏi người câu ấy mỗi khi đối diện với sự bội bạc của đàn ông. Tôi luôn nghĩ, câu hỏi ấy của đàn bà đã có đến phần lớn là sự tha thứ dành cho đàn ông. Vì đàn bà luôn chưa khi nào thiếu bao dung cho những sai phạm của đàn ông. Chỉ là, đàn bà nên hiểu, không phải lúc nào sự bội bạc của đàn ông cũng đáng được thứ tha. Điều đầu tiên hãy tự hỏi mình, bản thân vốn đã tổn thương đến nhường nào trước đã?
Chồng tôi, cũng đã từng ngoại tình. Bạn biết không, khi tôi biết sự bạc nghĩa ấy sống sót, điều tiên phong tôi nghĩ đến là, ly hôn thôi ! Đó là phản xạ tự nhiên của đàn bà khi bị phản bội. Là lòng tự trọng bị tổn thương đến không chịu nổi. Vì vậy, họ không hề đồng ý sự quay lại của đàn ông. Nhưng rồi, lòng đàn bà cũng dịu xuống, lại dâng trào nghĩa tình vợ chồng .Tôi vật vã một tuần dài sau đó để đặt tên rõ ràng cho những tổn thương của mình. Nỗi đau tiên phong, chính là họ phản bội mình, không ngần ngại lên giường cùng một người đàn bà khác. Đấy đã là sự phản bội lớn nhất trong tình nghĩa. Vết thương thứ hai, chính là tôi nhận ra, người đó đã không còn yêu tôi nữa. Người ta thường bảo, đàn ông có ngoại tình cỡ nào, vẫn sẽ luôn thương vợ con. Thật ra đó không phải là tình thương, mà là nghĩa, là nghĩa vụ và trách nhiệm vợ chồng. Vết thương này mới là đau thương và khó lành nhất .
Ảnh minh họa : InternetVới những nỗi đau ấy, tôi không gặp chồng một tuần lễ khó khăn vất vả ấy. Tôi sợ và cảm thấy mình không đủ sức để đương đầu với anh ấy. Chồng tôi vẫn luôn gửi những tin nhắn xin lỗi, hỏi thăm không dứt mỗi ngày. Cho đến khi, tôi thấy lòng mình đã bình tâm trở lại. Lúc ấy, chồng tôi bảo, anh ta đã cắt đứt liên lạc với nhân tình. Anh nói, anh còn muốn chúng tôi bên nhau .Tôi đã nghĩ rất nhiều đêm, về tình cảm của tôi, về mong ước của anh ấy. Và khó khăn vất vả lắm để tôi cho bản thân và anh ta một thời cơ cuối. Dù thế nào, ai rồi cũng cần một lần thứ tha, chẳng ai là tuyệt đối. Chồng tôi cũng như thế. Và hơn hết, tôi còn thương anh ấy quá nhiều. Có lẽ, đây cũng từng là sự lựa chọn của rất nhiều đàn bà .
Chỉ là, sự thứ tha kia không đủ sức níu chồng tôi ở lại. Anh ấy ngoại tình, cùng với cô nhân tình cũ. Một điều chua chát hơn là anh ta thật sự yêu người phụ nữ đó. Anh ấy dùng dằn muốn có cả hai, không muốn buông bên nào. Đến cực điểm của sự bội bạc chính là, chồng tôi không ngần ngại lừa dối tôi từ trong lời nói đến hành động. Người đàn ông từng yêu thương một mình tôi, chân thành không đắn đo, bỗng chốc biến mất như tro tàn.
Thay vào đó, chỉ còn lại một người chồng ngoại tình, chẳng ngần ngại dối gạt vợ mình. Ai cũng nghĩ rằng tôi sẽ lại tha thứ cho chồng. Chẳng ai ngờ tôi đã đưa ly hôn, chấm hết mọi thứ. Dù rằng mỗi ngày sau đó với tôi đều khó khăn vất vả đến mức, tôi luôn tự hỏi “ Làm sao để hoàn toàn có thể không đau lòng nữa ? ”. Bạn biết vì sao không ? Vì tôi đã hiểu, trên trần gian này chỉ có hai dạng đàn ông thôi, một là ngoại tình và hai là không khi nào ngoại tình .
Ảnh minh họa : InternetĐàn ông, một khi đã biết đến ngoại tình, sẽ không khi nào hoàn toàn có thể quay lại. Bước qua cửa ải ngoại tình, đàn ông chỉ có tệ và tệ hơn mà thôi. Anh ta sẽ dần biết mặc kệ hết thảy mà lừa dối bạn, mà nhận không những thứ tha của bạn. Tha thứ của bạn càng nhiều thì chỉ càng làm tròn đầy thêm sự ra đi của anh ta. Cũng đừng nghĩ chút nghĩa tình vợ chồng còn sót lại hoàn toàn có thể đủ sức níu chân anh ta. Đàn ông một khi đã đen bạc, sẽ không một điều gì hoàn toàn có thể níu chân anh ta cả. Dù bạn có đau khổ, vật vã đến cỡ nào cũng sẽ chẳng biến hóa được gì. Vì nếu sợ bạn đau, sợ bạn khóc, họ đã không làm như vậy .Tôi đã nghĩ, đáng lẽ mình nên ly hôn ngay từ lần đầu. Nếu như thế, tôi đã không đau một nỗi đau đến hai lần. Đáng lẽ ra tôi nên để một khoảng chừng lặng đủ dài để thấy được nỗ lực hàn gắn của anh ta, hơn là tha thứ chỉ vì tôi còn yêu nhiều. Đàn bà nặng lòng lại gặp đàn ông đen bạc, thì chỉ có đau thương cả đời .
Tôi vỗ tấm lưng hao gầy của người chị trước mặt. Tôi muốn chỉ hiểu, hãy xem vết thương của chị đã nặng đến thế nào trước hơn là tự hỏi có nên tha thứ cho anh ta hay không. Hãy xem người đàn ông kia có còn đủ nghĩa tình với chị nữa hay không? Nếu chị muốn tha thứ, hãy để anh ta chứng minh đến khi chị chắc chắn rằng anh ta sẽ không tái phạm một lần nữa.
Đừng bao dung chỉ vì chị còn yêu, còn thương. Cũng đừng thứ tha vì con, hay vì bất kể điều gì khác. Chẳng có lý lẽ nào là đúng đắn cho việc cứ là vợ là phải thứ tha cho chồng cả. Tôi chỉ thấy rõ ràng, là đàn bà, nếu không nghĩ cho mình, thương mình trước, khiến bản thân niềm hạnh phúc thì chẳng khi nào hoàn toàn có thể bảo vệ được ai khác ? Bao giờ mới hoàn toàn có thể được yêu thương và trân trọng ?Bởi đen bạc của đàn ông, sẽ chỉ nhiều hơn chứ chẳng ít đi nếu đàn bà cứ yêu thương không nghĩ suy …
Theo GĐVN