Khi thấy các bạn vào đây và tâm sự, mình cũng thấy hạnh phúc, và rất muốn tham gia… Thi viện đông vui thêm cũng là điều khiến mình hạnh phúc.
Một điều hạnh phúc nữa là mình muốn sửa lỗi cho tất cả mọi người, (nếu như mình có thể thấy và sửa) như bạn gửi nhầm vào thư viện bài viết, mình sửa lỗi cho bạn bằng cách viết PM góp ý, bạn đã sửa được và viết bài ở diễn đàn này.
Bạn đừng nói lỗi chính tả không ảnh hưởng đến một tác phẩm nhé! Mình đã thất vọng rất nhiều, đã phải cố nuốt một tác phẩm nào đó chỉ vì sai lỗi chính tả. Lẽ ra mình sẽ vui và xúc động, đồng cảm với các nhân vật trong truyện, nhưng chỉ vì lỗi chính tả mà mình cảm thấy các nhà xuất bản không tôn trọng người đọc.
Dĩ nhiên, những lời tâm sự của Dartagnansitinh không khiến mình có cảm giác ấy. Có điều mình đã xin lỗi trước đó, và như trước đây mình vẫn làm (trước đây những người đã từng được sửa chính tả đều cảm thấy rất vui) mình cũng muốn sửa, để lần sau không gặp phải lỗi ấy nữa, không phải chỉ trên TV. Mình có thể sửa thẳng vào bài viết của bạn ấy, nhưng mình không làm, đơn giản chỉ vì mình muốn mọi người ít sai lỗi chính tả đi. Bạn biết không? Đó cũng là một niềm hạnh phúc mà mình cảm thấy. Còn nếu thực sự bạn (và đặc biệt là dartagnansitinh) không muốn, mình hứa là từ sau sẽ không bao giờ sửa những lỗi chính tả của các bạn nữa (mình chỉ mong làm được một điều gì đó khiến các bạn vui)
Mới đây mình đọc một vài cuốn tiểu thuyết. Và mình cảm thấy rất vui, vì toàn cuốn tiểu thuyết đó chỉ bị một hai lỗi chính tả thôi, mình mong là cuốn nào cũng làm được như cuốn đó. Đó cũng là một chữ: happiness.
Bạn hỏi quan niệm của mình về hạnh phúc? Như những gì mình viết ở trên thì bạn hiểu rằng, hạnh phúc của mình xuất phát từ những điều rất nhỏ trong cuộc sống, chỉ một chút, một chút thôi cũng ảnh hưởng đến niềm vui và hạnh phúc của mình. Chỉ cần một nụ cười, chỉ cần một câu cảm ơn, chỉ cần một lời nói, chỉ cần một giấc mơ đẹp, một cú điện thoại, một lời hỏi thăm… mọi thứ đều rất nhỏ, cuộc sống của chúng mình chẳng phải là được kết hợp từ những điều rất nhỏ sao?
Đó cũng là cách nghĩ của mình!
À, còn về bạn Wonbin, bạn an tâm, bạn ấy sẽ không quay lại đâu, vì thực tế thì mục đích chính của bạn ấy vào đây không phải là để bàn về việc hạnh phúc là gì!
Em ngẩn ngơ ngắm khoảng trời chiều
Khoảng trời yên ả, nét phiêu diêu
Em lơ đãng vẽ anh lên đó
Vẽ cạnh tên anh, một chữ yêu
@ Sydney: Cảm ơn vì ý kiến của bạn! Mình rất hạnh phúc vì bạn cho việc chỉ dẫn của mình là một hành động dễ thương, và nhờ nó bạn yêu quý Thi viện. Thực sự đấy! Khi đọc được reply của bạn, mình đã rất vui, vì chỉ với một chỉ dẫn nhỏ như vậy đã giúp được bạn bước đầu biết làm thế nào với TV.Khi thấy các bạn vào đây và tâm sự, mình cũng thấy hạnh phúc, và rất muốn tham gia… Thi viện đông vui thêm cũng là điều khiến mình hạnh phúc.Một điều hạnh phúc nữa là mình muốn sửa lỗi cho tất cả mọi người, (nếu như mình có thể thấy và sửa) như bạn gửi nhầm vào thư viện bài viết, mình sửa lỗi cho bạn bằng cách viết PM góp ý, bạn đã sửa được và viết bài ở diễn đàn này.Bạn đừng nói lỗi chính tả không ảnh hưởng đến một tác phẩm nhé! Mình đã thất vọng rất nhiều, đã phải cố nuốt một tác phẩm nào đó chỉ vì sai lỗi chính tả. Lẽ ra mình sẽ vui và xúc động, đồng cảm với các nhân vật trong truyện, nhưng chỉ vì lỗi chính tả mà mình cảm thấy các nhà xuất bản không tôn trọng người đọc.Dĩ nhiên, những lời tâm sự của Dartagnansitinh không khiến mình có cảm giác ấy. Có điều mình đã xin lỗi trước đó, và như trước đây mình vẫn làm (trước đây những người đã từng được sửa chính tả đều cảm thấy rất vui) mình cũng muốn sửa, để lần sau không gặp phải lỗi ấy nữa, không phải chỉ trên TV. Mình có thể sửa thẳng vào bài viết của bạn ấy, nhưng mình không làm, đơn giản chỉ vì mình muốn mọi người ít sai lỗi chính tả đi. Bạn biết không? Đó cũng là một niềm hạnh phúc mà mình cảm thấy. Còn nếu thực sự bạn (và đặc biệt là dartagnansitinh) không muốn, mình hứa là từ sau sẽ không bao giờ sửa những lỗi chính tả của các bạn nữa (mình chỉ mong làm được một điều gì đó khiến các bạn vui)Mới đây mình đọc một vài cuốn tiểu thuyết. Và mình cảm thấy rất vui, vì toàn cuốn tiểu thuyết đó chỉ bị một hai lỗi chính tả thôi, mình mong là cuốn nào cũng làm được như cuốn đó. Đó cũng là một chữ: happiness.Bạn hỏi quan niệm của mình về hạnh phúc? Như những gì mình viết ở trên thì bạn hiểu rằng, hạnh phúc của mình xuất phát từ những điều rất nhỏ trong cuộc sống, chỉ một chút, một chút thôi cũng ảnh hưởng đến niềm vui và hạnh phúc của mình. Chỉ cần một nụ cười, chỉ cần một câu cảm ơn, chỉ cần một lời nói, chỉ cần một giấc mơ đẹp, một cú điện thoại, một lời hỏi thăm… mọi thứ đều rất nhỏ, cuộc sống của chúng mình chẳng phải là được kết hợp từ những điều rất nhỏ sao?Đó cũng là cách nghĩ của mình!À, còn về bạn Wonbin, bạn an tâm, bạn ấy sẽ không quay lại đâu, vì thực tế thì mục đích chính của bạn ấy vào đây không phải là để bàn về việc hạnh phúc là gì!