Bài dự thi: Viết về gương điển hình tiên tiến; Người tốt, Việc tốt trong phong trào thi đua yêu nước quận Hà Đông – Mầm non Sơn Ca

 Sinh thời Bác Hồ kính yêu mong muốn “mỗi người tốt, việc tốt là một bông hoa đẹp, cả dân tộc ta là một vườn hoa đẹp.” Xung quanh chúng ta có biết bao tấm gương “người tốt – việc tốt” như những cô chú đã nghỉ hưu nhưng họ sẵn sàng làm nhiều việc tốt để giúp ích cho đời đó là quét rác, bóc quảng cáo dao vặt, sơn và quét sơn lại tường, trông hoa để làm cho đường phố thêm xanh, sạch, đẹp. Hay những anh bộ đội không quản mưa lũ giúp đỡ người dân sơ tán khỏi vùng nguy hiểm…và vô vàn những tấm gương “ người tốt – việc tốt”.
Nơi tôi công tác có rất nhiều tấm gương vì sự nghiệp giáo dục nhưng điều để lại trong tôi nhiều cảm xúc nhất đó là đồng chí bảo vệ của nhà trường. Bác tuổi đã ngoài sáu mươi nhưng bác vẫn miệt mài với công việc rất đỗi quen thuộc và thầm lặng ấy. Tóc bác đã pha màu sương, dáng người dong dỏng ấy luôn khắc sâu trong tâm trí của tôi. Cái tên bác cũng giản dị đơn sơ như chính con người của bác vậy, bác “Đỗ Đức Cận” – Nhân viên bảo vệ nhà trường, bác công tác tại trường từ năm 2010 đến nay. Bản thân Bác và gia đình luôn chấp hành tốt mọi chủ trương, đường lói của Đảng, chính sách pháp luật của nhà nước.
Mỗi buổi sáng đến trường làm việc tôi đều nhìn thấy bác bảo vệ, với khuôn mặt hiền hậu, bác mỉm cười rất tươi. Công việc của bác tưởng chừng đơn giản sáng, chiều mở cổng bảo quản và trông giữ rất nhiều xe của phụ huynh học sinh đến gửi con tại nhà trường nhưng nó lại vô cùng quan trọng là giữ gìn an ninh mang lại sự bình yên cho các cháu, cho các bậc phụ huynh. Không những vậy bác còn như một người ông dỗ dành các cháu nhỏ khi đến trường vẫn còn quấy khóc bố, mẹ. Sự thân thiện và cởi mở ấy của bác cũng khiến các bậc phụ huynh yên tâm gửi trọn niềm tin khi đưa con mình đến trường học và ngyaf nào cũng vậy bác luôn nở nụ cười thật tươi chào các cháu bé đến trường.
Đặc thù của ngành Mầm non thì có tới 98% là phụ nữ, với công việc là chăm sóc các con rất tỉ mỉ, chu đáo, đôi lúc trong công tác của chị em chúng tôi còn gặp rất nhiều khó khăn như: một bóng điện cháy, một công tắc điện hỏng, một vói nước bị gãy… mà phần việc này cần có bàn tay của đấng mày râu. Như hiểu được longf chị em của nhà trường, ngoài công việc của nhà trường giao cho đồng chí rất lặng lẽ, thầm lặng giúp đỡ chị em trong trường rất nhiều. Chúng tôi cảm thấy niềm vui như được nhân dôi, không những vậy trong lớp những đồ dùng  như: Vợt muỗi, bàn ghế hỏng, giỏ hoa đã qua sử dụng … bác đều tận dụng cùng đội ngũ giáo viên của nhà trường để làm đồ dùng, đồ chơi cho các cháu, tiết kiệm chi phí cho nhà trường rất nhiều. Hơn thế, các cháu nhỏ lại có những món đồ chơi đẹp mắt, an toàn. Từng món đồ chơi bác đều làm rất cẩn thận, từng con ốc nhỏ bác đều vít chặt để đảm bảo an toàn trong quá trình sử dụng.
3

 Hình ảnh 01: Các đ/c trong BGH và các đ/c nhân viên (Bảo vệ – Nhân viên nuôi)
                     Sắp xếp, loại bỏ những đồ dùng cũ, hỏng

Ngoài ra, những đồ chơi ở sân trường như: đu quay, bập bênh, cầu trượt, nhà leo núi, đu treo sàn lắc… bác thường xuyên kiểm tra lại xem có an toàn cho các cháu chơi hay không? Nếu thấy đồ chơi đó có nguy cơ gây mất an toàn bác đều báo cáo Ban giám hiệu để có phương án sửa chữa kịp thời. Mặt khác, để đảm bảo an toàn cho trẻ ở mọi lúc, mọi nơi những hôm trời mưa dù chỉ là vũng nước đọng nhỏ bác cũng quét để tránh các cháu chạy bị  trượt chân, bị ướt, bị ngã.
Bên cạnh đó bác rất cẩn thận và chu đáo để đảm bảo tài sản nhà trường trong mùa mưa lũ bác luôn chú ý quan sát từng cánh cửa, dù đã có chốt nhưng bác lại bắt thêm vít, buộc cẩn thần phòng cánh cửa bật ra.
2

 Hình ảnh 02: Đồng chí Bảo vệ bắt thêm vít vào cửa sổ

Không những vậy để bảo đảm cho nhà trường về công tác PCCC và mỹ quan trường học, bác còn luôn để ý từng chi tiết nhỏ như dây điện khi chưa được đưa vào ống ghen, những châu cây xanh treo được bác buộc dây uốn lượn, chắc chắn đảm bảo an toàn thì đều nhờ vào đôi bàn tay của bác.
1

                Hình ảnh 03: Đồng chí Bảo vệ buộc dây cho chậu cây xanh

Ban ngày tấp nập nhộn nhịp tiếng nói, tiếng cười của trẻ nhỏ là vậy nhưng khi màn đêm buông xuống thì vô cùng vắng lặng. Để đảm bảo sự bình yên cho nhà trường, cho cô và trò thì sự cống hiến ấy rất đáng được quý trọng. Tôi nhìn thấy ở bác một người tận tâm, nghiêm túc, có trách nhiệm cao trong công việc. Bác từng nói với tôi rằng: “hãy sống thật tốt và yêu nghề bằng cả trái tim mình, nghề sẽ không phụ người”. Trời đã tối mà bị mất nước bác không ngại leo lên trần để kiểm tra máy bơm nước có hôm đến gần sáng mới xong để hôm sau cô và trò có đủ nước để dùng. Rồi có những hôm bác cẩn thận dùng dây thép nhỏ buộc từng cành cây để không vướng mọi người đi lại, những hôm nhà trường có hội nghị bác cũng tất bật với chúng tôi từ sớm chuẩn bị từ những chiếc quạt, loa đài, kê bàn ghế với chúng tôi.
Công việc hàng ngày tưởng chừng đơn giản nhưng bác không một giây phút lơ là với công việc của mình. Màn đêm buông xuống bác lại cẩn thận kiểm tra xem nhà trường có dấu hiệu bất thường hay không. Sáng hôm sau bác lại mở cổng trường chào đón các bạn nhỏ vào lớp học. Với tinh thần trách nhiệm cao bác không quản ngại ngày nắng hay ngày mưa, đêm hay ngày. Công việc bảo vệ của nhà trường tuy không nặng nhọc nhưng rất cần sự chăm chỉ, cần cù, chịu khó, cẩn thận. Mà điều này ở bác là có đủ. Nhìn dáng vẻ cần mẫn đôi bàn tay cần cù của bác từ sáng sớm đến chiều muộn khiến tôi thấy đáng quý biết bao của sự lao động. Tất cả mọi người từ cô Hiệu trưởng đến tập thể giáo viên, nhân viên trong trường mầm non Sơn Ca đều rất yêu quý, kính trọng Bác. Bác không chỉ là bác bảo vệ đơn thuần nữa mà còn như một người cha, người chú trong lòng mọi người. Bác là một tấm gương “người tốt – việc tốt” mà tập thể cán bộ giáo viên, nhân viên trong trường mầm non Sơn Ca học tập và noi theo.

 
Sinh thời Bác Hồ kính yêu mong ước “ mỗi người tốt, việc tốt là một bông hoa đẹp, cả dân tộc bản địa ta là một vườn hoa đẹp. ” Xung quanh tất cả chúng ta có biết bao tấm gương “ người tốt – việc tốt ” như những cô chú đã nghỉ hưu nhưng họ sẵn sàng chuẩn bị làm nhiều việc tốt để giúp ích cho đời đó là quét rác, bóc quảng cáo dao vặt, sơn và quét sơn lại tường, trông hoa để làm cho đường phố thêm xanh, sạch, đẹp. Hay những anh bộ đội không quản mưa lũ giúp sức người dân sơ tán khỏi vùng nguy hại … và vô vàn những tấm gương “ người tốt – việc tốt ”. Nơi tôi công tác làm việc có rất nhiều tấm gương vì sự nghiệp giáo dục nhưng điều để lại trong tôi nhiều cảm hứng nhất đó là chiến sỹ bảo vệ của nhà trường. Bác tuổi đã ngoài sáu mươi nhưng bác vẫn miệt mài với việc làm rất đỗi quen thuộc và thầm lặng ấy. Tóc bác đã pha màu sương, dáng người dong dỏng ấy luôn khắc sâu trong tâm lý của tôi. Cái tên bác cũng giản dị và đơn giản đơn sơ như chính con người của bác vậy, bác “ Đỗ Đức Cận ” – Nhân viên bảo vệ nhà trường, bác công tác làm việc tại trường từ năm 2010 đến nay. Bản thân Bác và mái ấm gia đình luôn chấp hành tốt mọi chủ trương, đường lói của Đảng, chủ trương pháp lý của nhà nước. Mỗi buổi sáng đến trường thao tác tôi đều nhìn thấy bác bảo vệ, với khuôn mặt hiền hậu, bác mỉm cười rất tươi. Công việc của bác tưởng chừng đơn thuần sáng, chiều mở cổng dữ gìn và bảo vệ và trông giữ rất nhiều xe của cha mẹ học viên đến gửi con tại nhà trường nhưng nó lại vô cùng quan trọng là giữ gìn bảo mật an ninh mang lại sự bình yên cho những cháu, cho những bậc cha mẹ. Không những vậy bác còn như một người ông dỗ dành những cháu nhỏ khi đến trường vẫn còn quấy khóc bố, mẹ. Sự thân thiện và cởi mở ấy của bác cũng khiến những bậc cha mẹ yên tâm gửi trọn niềm tin khi đưa con mình đến trường học và ngyaf nào cũng vậy bác luôn nở nụ cười thật tươi chào những cháu bé đến trường. Đặc thù của ngành Mầm non thì có tới 98 % là phụ nữ, với việc làm là chăm nom những con rất tỉ mỉ, chu đáo, đôi lúc trong công tác làm việc của chị em chúng tôi còn gặp rất nhiều khó khăn vất vả như : một bóng điện cháy, một công tắc nguồn điện hỏng, một vói nước bị gãy … mà phần việc này cần có bàn tay của đấng mày râu. Như hiểu được longf chị em của nhà trường, ngoài việc làm của nhà trường giao cho chiến sỹ rất lặng lẽ, thầm lặng trợ giúp chị em trong trường rất nhiều. Chúng tôi cảm thấy niềm vui như được nhân dôi, không những vậy trong lớp những vật dụng như : Vợt muỗi, bàn và ghế hỏng, giỏ hoa đã qua sử dụng … bác đều tận dụng cùng đội ngũ giáo viên của nhà trường để làm vật dụng, đồ chơi cho những cháu, tiết kiệm chi phí ngân sách cho nhà trường rất nhiều. Hơn thế, những cháu nhỏ lại có những món đồ chơi thích mắt, bảo đảm an toàn. Từng món đồ chơi bác đều làm rất cẩn trọng, từng con ốc nhỏ bác đều vít chặt để bảo vệ bảo đảm an toàn trong quy trình sử dụng. Ngoài ra, những đồ chơi ở sân trường như : đu quay, bập bênh, cầu trượt, nhà leo núi, đu treo sàn lắc … bác tiếp tục kiểm tra lại xem có bảo đảm an toàn cho những cháu chơi hay không ? Nếu thấy đồ chơi đó có rủi ro tiềm ẩn gây mất bảo đảm an toàn bác đều báo cáo giải trình Ban giám hiệu để có giải pháp thay thế sửa chữa kịp thời. Mặt khác, để bảo vệ bảo đảm an toàn cho trẻ ở mọi lúc, mọi nơi những hôm trời mưa dù chỉ là vũng nước đọng nhỏ bác cũng quét để tránh những cháu chạy bị trượt chân, bị ướt, bị ngã. Bên cạnh đó bác rất cẩn trọng và chu đáo để bảo vệ gia tài nhà trường trong mùa mưa lũ bác luôn chú ý quan tâm quan sát từng cánh cửa, dù đã có chốt nhưng bác lại bắt thêm vít, buộc cẩn thần phòng cánh cửa bật ra. Hình ảnh 02 : Đồng chí Bảo vệ bắt thêm vít vào cửa sổKhông những vậy để bảo vệ cho nhà trường về công tác làm việc phòng cháy chữa cháy và mỹ quan trường học, bác còn luôn chú ý từng chi tiết cụ thể nhỏ như dây điện khi chưa được đưa vào ống ghen, những châu cây xanh treo được bác buộc dây uốn lượn, chắc như đinh bảo vệ bảo đảm an toàn thì đều nhờ vào đôi bàn tay của bác. Hình ảnh 03 : Đồng chí Bảo vệ buộc dây cho chậu cây xanhBan ngày sinh động sinh động lời nói, tiếng cười của trẻ nhỏ là vậy nhưng khi màn đêm buông xuống thì vô cùng yên lặng. Để bảo vệ sự bình yên cho nhà trường, cho cô và trò thì sự góp sức ấy rất đáng được quý trọng. Tôi nhìn thấy ở bác một người tận tâm, tráng lệ, có nghĩa vụ và trách nhiệm cao trong việc làm. Bác từng nói với tôi rằng : “ hãy sống thật tốt và yêu nghề bằng cả trái tim mình, nghề sẽ không phụ người ”. Trời đã tối mà bị mất nước bác không ngại leo lên trần để kiểm tra máy bơm nước có hôm đến gần sáng mới xong để hôm sau cô và trò có đủ nước để dùng. Rồi có những hôm bác cẩn trọng dùng dây thép nhỏ buộc từng cành cây để không vướng mọi người đi lại, những hôm nhà trường có hội nghị bác cũng quay quồng với chúng tôi từ sớm chuẩn bị sẵn sàng từ những chiếc quạt, loa đài, kê bàn và ghế với chúng tôi. Công việc hàng ngày tưởng chừng đơn thuần nhưng bác không một tích tắc lơ là với việc làm của mình. Màn đêm buông xuống bác lại cẩn trọng kiểm tra xem nhà trường có tín hiệu không bình thường hay không. Sáng hôm sau bác lại mở cổng trường nghênh đón những bạn nhỏ vào lớp học. Với ý thức nghĩa vụ và trách nhiệm cao bác không quản ngại ngày nắng hay ngày mưa, đêm hay ngày. Công việc bảo vệ của nhà trường tuy không nặng nhọc nhưng rất cần sự chịu khó, siêng năng, chịu khó, cẩn trọng. Mà điều này ở bác là có đủ. Nhìn hình dáng cần mẫn đôi bàn tay siêng năng của bác từ sáng sớm đến chiều muộn khiến tôi thấy đáng quý biết bao của sự lao động. Tất cả mọi người từ cô Hiệu trưởng đến tập thể giáo viên, nhân viên cấp dưới trong trường mần nin thiếu nhi Sơn Ca đều rất yêu quý, kính trọng Bác. Bác không chỉ là bác bảo vệ đơn thuần nữa mà còn như một người cha, người chú trong lòng mọi người. Bác là một tấm gương “ người tốt – việc tốt ” mà tập thể cán bộ giáo viên, nhân viên cấp dưới trong trường mần nin thiếu nhi Sơn Ca học tập và noi theo .

Source: https://vvc.vn
Category : Từ Thiện

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay