Bài học về sự tha thứ – Câu chuyện nhân văn đầy ý nghĩa

Câu chuyện “Bài học về sự tha thứ”

Tại một quán ăn có một cô hầu bàn đảm nhiệm mang thức ăn lên cho chúng tôi, nhìn cô ấy tươi tắn tựa như một chiếc lá non. Khi cô ấy bê đĩa cá hấp lên bàn, đĩa cá bị nghiêng khiến nước cá tanh nồng rớt xuống, rơi vào chiếc túi da của tôi đặt trên ghế. Theo bản năng, tôi nhảy dựng lên, khuôn mặt sầm xuống. Thế nhưng, khi tôi chưa kịp làm gì thì con gái yêu của tôi bỗng đứng dậy, nhanh gọn đi tới bên cạnh cô gái hầu bàn nở một nụ cười êm ả dịu dàng tươi tắn, vỗ nhẹ vào vai cô gái và nói : “ Chuyện nhỏ thôi, không sao đâu ” Nữ hầu bàn thấy vậy thì vô cùng quá bất ngờ, luống cuống kiểm tra chiếc cặp da của tôi, nói với giọng lúng túng : “ Tôi … để tôi đi lấy chiếc khăn lau ạ ”.

Tôi cũng vô cùng bất ngờ khi con gái của tôi bỗng nói: “Không sao, mang về nhà rửa sạch là được rồi. Chị cứ đi làm việc của chị đi, thật mà không sao đâu, không cần phải đặt nặng quá đâu ạ”. Lúc đó, cách nói chuyện của con gái tôi thật nhẹ nhàng, dù người làm sai là cô hầu bàn.

Bạn đang đọc: Bài học về sự tha thứ – Câu chuyện nhân văn đầy ý nghĩa

Tôi trừng mắt nhìn con gái, cảm thấy bản thân như một quả khí cầu bơm đầy khí trong đó muốn phát nổ nhưng không nổ được, thật là khốn khổ. Con gái nhìn qua tôi, dưới ánh đèn sáng lộng lẫy của quán ăn tôi nhìn thấy rất rõ, mắt của con bé mở to, lộng lẫy như được mạ một lớp nước mắt. Tối hôm đó, sau khi quay trở về khách sạn, khi hai mẹ con nằm lên giường con bé mới dốc bầu tâm sự. Con gái tôi đi du học ở London 3 năm, để huấn luyện và đào tạo tính tự lập cho nó tôi và chồng tôi không có nó về nhà trong kỳ nghỉ. Chúng tôi muốn con bé hoàn toàn có thể tự lập kế hoạch để đi du lịch cũng như muốn nó thử thưởng thức tự đi làm ở London. Khi ở nhà, con gái tôi vô cùng linh động, nhanh nhẹ vì được cưng chiều nên mười đầu ngón tay không phải chạm nước, việc làm nhà từ nhỏ tới lớn chẳng khi nào con bé phải làm. Vậy mà khi tới một nơi lạ lẫm như Anh Quốc, mở màn đời sống một mình nó lại phải đi làm bồi bàn để thưởng thức đời sống. Ngày tiên phong đi làm, con bé đã gặp phải rắc rối. Con gái tôi làm việc làm rửa cốc rượu trong căn phòng nhà bếp, ở đó có những chiếc cốc thủy tinh chân cao trong suốt, mỏng dính như cánh ve chỉ cần dùng một chút lực nhỏ là hoàn toàn có thể khiến chiếc cốc bị vỡ, biến thành một đống vụn thủy tinh. Vì ngày đầu đi làm, con bé thận rọng dè dặt như đi từng bước trên băng, không thuận tiện gì mà rửa sạch hết một đống lớn cốc rượu. Vừa mới thả lỏng không quan tâm, nó nghiêng người một chút ít thi va phải một chiếc cốc, làm nó rơi xuống đất. Tiếng loảng xoảng vang lên, chiếc cốc bị vỡ tan tành nằm dưới mặt sàn. Con bé bảo “ Mẹ ơi, vào thời gian đó con có cảm xúc như rơi vào âm ti vậy ” – giọng con bé vẫn còn đọng lại sự hoảng sợ lo ngại .

Quảng cáo

Con bé liên tục nói : “ Thế nhưng mẹ có biết người quản trị ca trực đó phản ứng thế nào không ? Cô ấy không hề hấp tấp vội vàng mà bình tĩnh đi tới và kéo con lên hỏi con có sao không, rồi cô ấy lại quay đầu nói với những người khác tới giúp con quét dọn sạch đống thủy tính, so với con đến cả 50% câu trách móc cũng không có ”. Rồi con bé kể tiếp, có một lần khác khi nó rót rượu không cẩn trọng đổ ly rượu vang lên chiếc váy trắng của khách, khiến cho chiếc váy loang lỗ trông khó khó nhìn. Cứ tưởng vị khách đó sẽ nổi trận lôi đình, thế nhưng không ngờ cô ấy lại an ủi con bé “ Không sao đâu, rượu ấy mà không khó giặt lắm đâu ”. Nói xong, cô ấy vừa đứng lên nhẹ nhàng vỗ vào vai con bé, rồi từ từ đi vào phòng vệ sinh. Vị khách ấy không nói toang lên, không làm ầm ĩ khiến con bé vô cùng quá bất ngờ. Kể xong, giọng nói của con gái tôi mang đầy tình cảm và sự suy tư : “ Mẹ à, do tại người khác hoàn toàn có thể tha thứ lỗi lầm của con trước đây, nên mẹ hãy coi những người phạm sai lầm đáng tiếc kia như con gái của mẹ mà tha thứ cho họ mẹ nhé ” Lúc này, không khí bỗng trở nên yên bình, tròng mắt tôi ướt đẫm lệ … Tôi biết rằng, con gái mình đã thật sự trưởng thành rồi.

Lời bình câu chuyện “Bài học về sự tha thứ”

“Bài học về sự tha thứ” là câu chuyện nhẹ nhàng nhưng giúp chúng ta hiểu được một điều rằng, tha thứ cho người khác cũng chính là tha thứ cho chính mình.

Như Andrew Matthews – một tác giả nổi tiếng từng đã từng viết : “ Bạn tha thứ cho mọi người vì chính quyền lợi thiết thân của bạn. Nó sẽ làm cho bạn niềm hạnh phúc hơn ”. Chúng ta cảm động khi người khác cảm động, điều đó khiến tất cả chúng ta hoàn toàn có thể biến hóa hành vi, lời nói của mình. Hãy để những thiện ý, sự tốt đẹp, bài học về sự tha thứ hoàn toàn có thể lưu truyền mãi về sau, như vậy so với tất cả chúng ta mỗi ngày đều là ngày niềm hạnh phúc. Xem thêm : Nhân tâm ở đời – Câu chuyện đầy ý nghĩa nhân văn và giáo dục

Source: https://vvc.vn
Category : Nhân Ái

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM

Alternate Text Gọi ngay